Độc Chiếm Quân Sủng, Hoàng Hậu Không Dễ Chọc

Chương 46




"Quả thật là tinh vi." Vẻ mặt Trương Vân Nguyệt không biểu cảm gì cảm khái một câu, thủ đoạn này kiếp trước nàng đã thấy trong tiểu thuyết, chỉ là thủ đoạn đó qua ngòi bút của tác giả kia so với người này thì nhiều hơn, trên sách kia viết là dầu hỏa ở khắp nơi, chỉ cần một cây đuốc vứt qua là có thể thiêu cháy người.

Lúc này chỉ là một chút dầu bằng đồng tiền, chỉ cần thời điểm đó bàn chân của nàng chếch ra một ít, thì sự tính toán này đã thất bại rồi.Chỉ là đúng như Lý ma ma nói, vật này kể như hôm nay chưa dùng tới thì ngày sau sẽ dùng tới, cứ coi như ngày sau chưa dùng đến thì một ngày nào đó cũng sẽ dùng được, hơn nữa dùng đến càng trễ thì đối với người thiết kế càng có lợi.

"Đi điều tra một chút trong khoảng thời gian gần đây nhất xem từng có người nào đã đi qua đoạn đường này mà ngồi xổm xuống." Đoạn đường này thường xuyên có người qua lại, nếu là điều tra xem ai từng đi qua đây, chỉ sợ tất cả người của cung Dao Hoa đều nằm trong diện tình nghi.

Như vậy thì chỉ có thể điều tra một chút xem rốt cuộc có người nào đi qua đây mà ngồi xổm lại không, dù sao cái nền gạch này nếu không ngồi xổm xuống thì chẳng có cách nào bố trí được.

Bên trong cung Thái Cực Triệu Khải Hâm rất nhanh có được tin tức, nghe ám vệ tới bẩm báo kết quả Lý ma ma đưa ra, tay cầm bút của Triệu Khải Hâm dừng một chút.

"Các ngươi cũng đi điều tra một chút chuyện này." Trong lòng Triệu Khải Hâm lại lần nữa có thêm chút hiểu biết về thủ đoạn của đám phi tử hậu cung, thì ra ngoại trừ những thủ đoạn thông thường kia vẫn còn có những thủ đoạn bí ẩn như thế sao?

Triệu Khải Hâm lần đầu tiên có cái nhìn nghiêm túc về trí khôn của nữ nhân hậu cung, nhưng cũng chỉ là nhìn thẳng mà thôi, hắn cũng không cảm thấy mấy nữ nhân trong hậu cung kia có thể làm ra chuyện gì ảnh hường đến việc lớn của hắn.

Nhưng mà tính ra thì chuyện lần này khiến cho Triệu Khải Hâm có một chút hoài nghi, đối với một phụ nữ có thai mà nói trong hậu cung này thật sự an toàn sao?

Triệu Khải Hâm cũng không cảm thấy tính toán như vậy sẽ dùng được trên người của mình, những thứ này tính toán đối với hắn cũng không thể tạo thành ảnh hưởng gì, nhưng mà đối với một phụ nữ có thai như Trương Vân Nguyệt cũng rất có thể trở thành đòn trí mạng.

"Người đâu, đi truyền lệnh xuống, ba ngày sau ta muốn mang theo Trương Tiệp Dư cùng đi nghỉ hè tại Biệt viện của hoàng gia."

Vương Kỳ nghe được lời Triệu Khải Hâm nói liền sửng sốt, nghỉ hè? Ngoài cửa sổ lá cây phủ ánh vàng, mùa thu nha, nghỉ hè? Hoàng thượng cũng thật là, ngài có thể tìm một cái cớ tốt hơn chút hay không.

"Hoàng thượng cái này, hiện tại mùa hè đã qua, nghỉ hè có phải hay không......" Vương Kỳ có chút không hiểu chủ tử nhà mình, cái cớ nghỉ hè này quả thật là quá mức không thể tin nổi, mặc dù nói hoàng thượng nói thế nào thì quan viên phía dưới cũng không dám chất vấn, nhưng cái cớ này rõ ràng là rất phi lý, sẽ khiến cho đám người có chút rắp tâm bất lương tìm được lý do công kích"Ngươi đi xuống nghĩ một chút xem có cái lý do nào đáng tin hơn." Triệu Khải Hâm thản nhiên nói, hắn đi Sơn Trang nghỉ hè mục đích rất đơn giản, chính là cách xa thế lực của đám phi tử hậu cung, đảm bảo cho đứa nhỏ trong bụng Trương vân Nguyệt có thể an toàn chào đời.

Hắn không hề để ý đến sự an toàn của Trương Vân Nguyệt, nhưng lại để ý đứa nhỏ trong bụng Trương Vân Nguyệt!

"Hoàng thượng, ngài muốn mang Trương chủ tử đi ra ngoài, có nên hỏi qua Đặng thái y chút không? Cũng không biết thân thể Trương chủ tử có thể đi đường ngựa xe mệt nhọc hay không, bây giờ đã gần sáu tháng rồi." Vương Kỳ cảm thấy việc hắn nên làm là nhắc nhở một chút.

Triệu Khải Hâm nghe được lời Vương Kỳ nói ngẩn người, hiển nhiên là không nghĩ tới khía cạnh này của vấn đề.

"Tìm Đặng thái y đến đây."

Đặng thái y rất nhanh đi đến cung Thái Cực, cũng là chuyện vừa rồi đột nhiên xảy ra bên trong cung Dao Hoa, sau khi Trương Vân Nguyệt ổn định thân hình thì cung nữ bên trong cung Dao Hoa đã có người đi đến Thái Y Viện mời Đặng thái y rồi, người của Vương Kỳ phái đi vừa lúc gặp được ông ta ở giữa đường.

"Đặng thái y thân thể Trương thị có thể chịu được việc đi lại mệt nhọc bằng xe ngựa hay không?"