Độc Chiếm Quân Sủng, Hoàng Hậu Không Dễ Chọc

Chương 117




“Hoàng hậu?” Trương Vân Nguyệt nhíu mày, nàng có chút không hiểu hoàng hậu tại sao muốn đối với nàng ra tay. Hoàng hậu bản thân địa vị rất cao, coi như bảo bảo làm Hoàng đế cũng không có ai có thể rung chuyển địa vị hoàng hậu, nàng vẫn là nữ nhân có địa vị tối cao.

“Chủ tử định an bài tiểu Liêm tử này như thế nào?”

“Vĩnh Ninh cung lớn như vậy, chẳng lẽ còn an bài không được một đứa bé trai hay sao? Quét dọn hậu điện Vĩnh Ninh cung, thưa thớt người một chút.” Trương Vân Nguyệt cũng không muốn cho cái tiểu Liêm tử đó ở lại trong cung, nhưng nàng cũng biết chỉ cần hoàng hậu muốn động thủ, nàng cũng không thể cự tuyệt được.

“Để ở Vĩnh Ninh cung như vậy liệu có thể xảy ra chuyện gì không?” Lý Ma Ma rất lo lắng, tiểu Liêm tử này rõ ràng chính là con cờ người khác dẫn dụ đến, vậy phải làm sao bây giờ?

“Đây chỉ là con cờ trên mặt nổi, dùng để hấp dẫn lực chú ý của chúng ta, vụng trộm nên còn có thủ đoạn khác mới đúng.” Trương Vân Nguyệt biết tiểu Liêm tử nhất định là người của người khác, nhưng chỉ cần tiểu Liêm tử không ra tay, nàng cũng không có biện pháp bắt hắn.

Ở trong Phượng Minh cung, trên mặt hoàng hậu mang theo nụ cười nhàn nhạt, ngươi nói hắn động thủ sao?

“Nương nương thật phải làm như vậy sao? Ngài vì sao......?”

“Ha ha, vì sao? Vì sao à? Ngươi nói vì sao?” Trên mặt Hoa Lăng Duyệt là vẻ hoảng hốt hình như đang nhớ lại cái gì, vừa hình như ở tiếc hận cái gì. Chỉ là sau tất cả hồi ức thì tiếc hận gì cũng mất, có cũng chỉ là hung dữ quyết tuyệt.

“Ngươi chỉ cần theo sự phân phó của ta làm việc là tốt rồi, những thứ khác không cần phải để ý đến.” Hoa Lăng Duyệt lạnh lùng nói.

“Vâng.”

Ở trong đại điện, sau khi tất cả mọi người đều đã đi xuống, Hoa Lăng Duyệt một người lẳng lặng ngồi ở trên ghế, gương mặt tự nhiên: “Ta à, thật là mong đợi, các ngươi có thể đỡ nổi thủ đoạn của ta sao?”

Đột nhiên Hoa Lăng Duyệt nhớ tới một người, nàng cảm thấy những thủ đoạn nàng bày ra vẫn còn chưa đủ.

“Người tới.”

“Nương nương.”

“Đem Trương Ngũ Nha mang đến.

“Vâng.”

Sau khi Hoa Lăng Duyệt thấy Trương Ngũ Nha được người mang về, trên mặt không khỏi lộ ra vẻ kinh ngạc. Đây là Trương Ngũ Nha?

Không thể trách Hoa Lăng Duyệt không tin, thật sự người ở trước mắt này cùng dáng vẻ trước đây chênh lệch rất lớn, chênh lệch quá xa.

“Nương nương đây là Trương Ngũ Nha, nô tỳ cũng rất kinh ngạc, nàng ta chỉ là thay quần áo khác, hơi dùng phấn bột nước trang điểm một chút lại hơn trước rất nhiều.”

Vốn Trương Ngũ Nha cũng chỉ là một nha đầu bình thường không thể bình thường hơn, nhét vào trong đám người tuyệt đối sẽ không làm người khác chú ý. Nhưng hiện tại Trương Ngũ Nha lại thay đổi hoàn toàn các dáng vẻ, mặt còn là gương mặt đó, chỉ là đổi y phục trên mặt dùng phấn bột nước hơi trang điểm một chút, nàng ta liền thay đổi thành một mỹ nhân xinh đẹp động lòng người.

“Đem phấn trang điểm trên mặt nàng lau đi cho ta.” Hoa Lăng Duyệt nhíu mày nói, nàng ngược lại không nghĩ tới Trương Ngũ Nha lại là một bảo bối.

Rất nhanh, trang điểm trên mặt Trương Ngũ Nha bị người rửa sạch, xoá hết, Hoa Lăng Duyệt nhìn mặt mũi bình thường của Trương Ngũ Nha, đột nhiên thấy khuôn mặt xinh đẹp động lòng người vừa mới rồi chênh lệch thật sự là quá lớn. Nếu cẩn thận lại phát hiện vẫn còn là gương mặt đó, cũng không có quá nhiều biến hóa.

Dĩ nhiên những biến hóa này không phải Hoa Lăng Duyệt chân chính khiếp sợ, chân chính khiến Hoa Lăng Duyệt khiếp sợ là phong cách biến hóa rất lớn trên người nàng ta, cũng chỉ là ở trong hoàng cung mấy tháng mà thôi, liền cả người xảy ra một loại biến hóa lột xác, vốn là từ một tiểu nha đầu sợ hãi rụt rè biến thành một tiểu thư xinh đẹp động lòng người.

Trương Ngũ Nha biến hóa, trên mặt Hoa Lăng Duyệt lộ ra nụ cười vui vẻ.

“Nghĩ đến ngươi ở trong cung mấy tháng này, cũng đem một ít quy củ đều học xong rồi, ngày mai ngươi hãy cùng Bổn cung đi gặp tỷ tỷ của ngươi. Tỷ tỷ của ngươi kể từ sau khi mang thai không thế nào rời đi Vĩnh Ninh cung, vẫn không thể nào tới thăm ngươi, nghĩ đến hiện tại cũng chỉ là nhớ ngươi rồi.” Hoa Lăng Duyệt dịu dàng cười nói.

“Dạ, đa tạ hoàng hậu nương nương.” Trương Ngũ Nha cúi đầu hành lễ, rất là cung kính.

Trong lòng Trương Ngũ Nha nghĩ cái gì hoàng hậu rất rõ ràng, nàng ta chính là muốn vinh hoa phú quý, về phần cái khác đều không ở trong phạm vi suy tính của nàng ta, mà Trương Vân Nguyệt đối với Trương Ngũ Nha chính là một nấc thang đến vinh hoa phú quý mà thôi.

Hôm sau, sau khi Trương Vân Nguyệt đưa tiểu bằng hữu Triệu Thiên Sâm đi học, đang trong phòng nghe cung nữ đọc sách lại không nghĩ rằng sáng sớm hoàng hậu lại tới chơi rồi.

“Hoàng hậu nương nương vạn phúc.” Trương Vân Nguyệt hành lễ cho Hoa Lăng Duyệt.

“Thuần chiêu nghi xin đứng lên, Bổn cung hôm nay dẫn người tới thăm Thuần chiêu nghi, không biết Thuần chiêu nghi còn biết người này không?” Hoa Lăng Duyệt chỉ vào Trương Ngũ Nha sau lưng hỏi.

Trương Vân Nguyệt nghi ngờ nhìn Hoa Lăng Duyệt một cái, lại quay đầu hướng Trương Ngũ Nha, thoáng một cái nàng liền nghĩ đến người này là ai rồi.

“Hoàng hậu nương nương, ngài hôm nay mang muội muội của thiếp thân tới thăm thiếp thân?” Trương Vân Nguyệt nghi ngờ hỏi Hoa Lăng Duyệt.

Hoa Lăng Duyệt nghe được Trương Vân Nguyệt lại có thể nhanh như vậy nhận ra Trương Ngũ Nha, trong lòng có chút kinh ngạc, ngay cả Trương Ngũ Nha cũng cảm thấy rất kinh ngạc, ban đầu chính nàng ta hóa trang xong cũng không nhận ra mình rồi, vậy mà người tỷ tỷ chỉ gặp qua mình lúc trước làm sao lại nhận ra mình rồi hả?

“Ha ha, quả nhiên là thân tỷ muội, thời điểm muội muội Thuần chiêu nghi xuất hiện trước mặt Bổn cung, Bổn cung cũng có chút không nhận ra, lại không nghĩ rằng Thuần chiêu nghi thế nhưng một cái liền đem người nhận ra.” Lời này của Hoa Lăng Duyệt tuyệt đối thật lòng, Trương Vân Nguyệt có hay không nhận được tin tức nàng vẫn biết, trong cung nàng không có người của Trương Vân Nguyệt điểm này nàng rất khẳng định, cho nên hiện tại Trương Vân Nguyệt một cái liền nhận ra được Trương Ngũ Nha có thay đổi lớn, nàng cảm thấy rất kinh ngạc.

“Hoàng hậu nương nương nói đùa, nàng ta dù thế nào đều là muội muội của ta.” Trương Vân Nguyệt cười cười, cũng không cảm giác mình nhận ra Trương Ngũ Nha có cái gì kỳ quái, Trương Ngũ Nha không có hóa trang là rất bình thường, nhưng nàng ta sau khi trang điểm biến hóa cũng không lớn, chính là ngũ quan tổ hợp càng thêm hợp lý thôi, giống như chính nàng giống như nhau, ngũ quan nếu là tách ra nhiều nhất chỉ có thể coi là là lên, nhưng là tổ hợp ở chung một chỗ sau lại thành thượng giai.

Trương Ngũ Nha trước mặt này thì bình thường ngũ quan tổ hợp sẽ xuất hiện sai lệch, hiện tại trang điểm chỉ là đem sai lệch sửa lại mà thôi. Trương Vân Nguyệt bản thân trí nhớ lại không tệ, tự nhiên có thể một cái liền nhận ra nàng ta.

“Ha ha.” Hoa Lăng Duyệt cười, muội muội a......

Trương Vân Nguyệt giật nảy mình rùng mình một cái, nụ cười này của Hoa Lăng Duyệt thật lòng dọa người.

“Thuần chiêu nghi muội muội thế nào? Lạnh sao? Đều là lỗi của Bổn cung, không nên ở thời điểm này mang muội muội Thuần chiêu nghi tới thăm Thuần chiêu nghi.” Hoa Lăng Duyệt áy náy nói với Trương Vân Nguyệt.

Lời này nghe không thành vấn đề, nhưng là theo quan hệ của Trương Ngũ Nha cùng Trương Vân Nguyệt, mà Trương Vân Nguyệt đối với Trương Ngũ Nha sau khi vào cung, bởi vì đủ loại nguyên nhân không có giành lấy nàng, đủ loại liên hiệp lại có vẻ Trương Vân Nguyệt vô cùng vô tình.

Trương Ngũ Nha thân là muội muội của nàng, một thân một mình ở trong hoàng cung, nàng làm tỷ tỷ nhưng không có chăm sóc qua nàng ta, tỷ tỷ như vậy thật sự là không hợp cách, vậy mà hôm nay khó được muội muội tới thăm nàng, nàng cũng không nguyện ý để cho người ta lưu lại.

“Hoàng hậu nương nương, ngài vì sao nói như vậy? Tuyết thiên lộ hoạt, thiếp thân thân thể cồng kềnh, có lòng muốn đi thăm muội muội nhưng không cách nào. Nghĩ thầm hoàng hậu nương nương là một người dịu dàng khoan dung, tất nhiên có thể đem muội muội thiếp thân chăm sóc tốt, thiếp thân lúc này mới hơi an tâm một chút. Thiếp thân từng có cho người đi Phượng Minh cung bẩm báo hoàng hậu nương nương, nghĩ ban ngày nhận muội muội tới đây ngồi tạm, lại bị ma ma Phượng Minh cung ngăn lại, nói là muội muội thiếp thân quy củ chưa từng học giỏi, hoàng hậu nương nương không cho phép nàng đi thăm thiếp thân. Thiếp thân lúc này mới nghỉ ngơi ban ngày tiếp muội muội tới được, nghĩ tới hoàng hậu nương nương sẽ xác định muội muội thiếp thân học được quy củ, sau mang nàng ta tới thăm thiếp thân, hôm nay hoàng hậu nương nương mang nàng ta tới chỗ thiếp thân rồi, thiếp thân thật sự rất vui mừng.”

Trương Vân Nguyệt nói một hơi dài có chút miệng khô, thật ra thì vốn là nàng không muốn nói những lời này, giả dối lắm phải hay không. Nhưng nàng cũng không muốn mình bị người bố trí.

Hoa Lăng Duyệt nhíu mày quay đầu hướng tới ma ma bên cạnh: “Trước Thuần chiêu nghi muội muội có đi nói muốn gặp Trương tiểu thư?”

“Dạ, nô tỳ không biết.” Ma ma đó lắc đầu bày tỏ không biết, chuyện này bà ta thật đúng là không biết.

Trương Vân Nguyệt không nói gì, chỉ là mỉm cười nhìn Hoa Lăng Duyệt, bày tỏ mình hiểu cách làm của nàng.

“Ngược lại là Bổn cung không đúng rồi, như vậy, trong cuộc sống sau này Trương tiểu thư mỗi ngày, ban ngày cũng tới Thuần chiêu nghi muội muội bên này, nàng ta hiện tại quy củ cũng đã học tốt, lúc ở trên đường không cần lo lắng đụng phải người nào.” Hoa Lăng Duyệt ôn hòa nói, hoàn toàn không có cảm giác cách làm của mình có cái gì không đúng.

Trên mặt Trương Vân Nguyệt mang theo nụ cười thản nhiên, cũng không có cự tuyệt.

“Bổn cung còn có việc, không quấy rầy tỷ muội Thuần chiêu nghi gặp nhau.” Hoa Lăng Duyệt dịu dàng cười nói, xoay người rời đi.

Trương Vân Nguyệt cùng Trương Ngũ Nha sau khi Hoa Lăng Duyệt rời đi, hai người xoay người trở về phòng.

“Tỷ tỷ, ta tới bên này, không phải cho tỷ thêm phiền toái rồi hả?” Trương Ngũ Nha thấp thỏm hỏi Trương Vân Nguyệt, cúi đầu không dám ngẩng đầu nhìn Trương Vân Nguyệt.

Trương Vân Nguyệt ngồi ở trên ghế, khoát khoát tay bày tỏ không sao: “Ngươi cũng ngồi.”

“Ở Phượng Minh cung bên kia trôi qua như thế nào?” Trương Vân Nguyệt hỏi.

“Đa tạ tỷ tỷ quan tâm, hoàng hậu nương nương trong ngày thường cũng không thấy ta, chuyện của ta đều là cung nữ an bài, họ đối với ta cũng không tệ lắm.” Trương Ngũ Nha nhỏ giọng nói, thật ra thì những cung nữ kia còn chướng mắt nàng ta, nhưng họ cũng nhiều nhất cũng chỉ nói những lời chua chát, ở trên đồ không có khấu trừ.

Cuộc sống ở bên ngoài của Trương Ngũ Nha sao lại chưa từng nghe qua? Những lời chua chát này vào tai nàng ta chính là một trận gió không coi là cái gì, có ăn có uống có y phục còn có phấn bột nước, cuộc sống này theo nàng ta đó chính là Thiên đường.

Nàng ta hiện tại duy nhất rầu rỉ chính là nếu rời đi cái hoàng cung này, sau này những thứ hưởng thụ đó đều không còn nữa, cho nên đối vớ việc ở lại trong hoàng cung, tín niệm cũng càng kiên định.

“Vậy thì tốt.” Trương Vân Nguyệt bất đắc dĩ, để cho nàng cùng cô muội muội này nói gì?

“Tỷ tỷ, tỷ nhất định không biết, sau khi tỷ rời nhà, trong nhà đã xảy ra chuyện gì? Ta nói với tỷ chuyện trong nhà?” Trương Ngũ Nha không muốn khiến hai người lâm vào an tĩnh, nàng ta sợ ngược lại Trương Vân Nguyệt, người tỷ tỷ này có tiếp lời đem nàng trở về, nàng ta muốn ở chỗ này chờ lâu một chút, nàng ta nhớ có nghe được tin tức, hoàng thượng sau giữa trưa sẽ đến chỗ người tỷ tỷ này, nàng ta muốn ở lại đến cái thời điểm kia.

Trương Vân Nguyệt cũng không biết Trương Ngũ Nha trong lòng nghĩ cái gì, nàng cũng quả thật nhàm chán. Nếu Trương Ngũ Nha nguyện ý nói vậy hãy để cho nàng nói hay lắm.

Thời gian tiếp theo Trương Ngũ Nha một mực cùng Trương Vân Nguyệt nói qua chuyện sau khi Trương Vân Nguyệt rời đi Trương gia, dĩ nhiên nàng vì để cho Trương Vân Nguyệt đối với nàng ta tốt hơn, nói đều là họ muốn như thế nào tưởng niệm Trương Vân Nguyệt như thế nào như thế nào mong đợi Trương Vân Nguyệt về nhà......