Độc Bộ

Chương 104: Trò chơi hất văng người






"Ngươi cứ thế bỏ chạy sao?" Mặc dù Hàn Tuyết Cơ đã hiểu Bộ Tranh muốn nói cái gì, cũng đồng ý cách nghĩ này, nhưng ả ta vẫn cảm thấy Bộ Tranh không nên phủi tay nín lặng bỏ đi như vậy.
"Giúp ta nói lại với các nàng, nếu như họ chết rồi, thanh minh sang năm ta sẽ thắp nén hương cho hai người." Bộ Tranh rất chân thành nói.
". . ."
Chẳng phải tên nhóc này là hạng người cứng rắn hay sao, vậy mà lại nhắn nhủ hai cô nàng kia những lời như thế. Nhưng hình như sự thật đúng là như vậy, nếu như các nàng chết, gã cũng chỉ làm được việc này.
"Ngươi đứng ở trên nóc phải cẩn thận một chút." Khi Bộ Tranh tăng tốc bay vào mê cung, đường đi lập tức không còn thuận lợi nữa, rộng thì có thể cho phép mấy chiếc xe ngựa lớn chạy ngang hàng, còn hẹp thì chỉ có thể lọt một chiếc.
Không chỉ chiều rộng trở nên không đồng nhất, ngay cả tình trạng mặt đường cũng không ngoại lệ. Có vài chỗ có rãnh nước, có vài chỗ rải đá vụn, có đôi lúc lên dốc, có đôi lúc lại lõm đấy, nói chung là mặt đường bên trong muôn hình vạn trạng, duy trì ổn định tốc độ Huyền Không Xa là một việc không dễ dàng.
Lúc ban đầu, Bộ Tranh không thích nghi kịp với những thay đổi liên tục này, bị đám Huyền Không Xa đuổi phía sau rút ngắn khoảng cách, khiến cho mấy người Hàn Tuyết Cơ hưng phấn lên phần nào. Nếu cứ tiếp tục như vậy thì sẽ có thể đuổi kịp, bọn họ dường như đã nhìn thấy cảnh tượng Bộ Tranh bị bắt giữ.
Trong lòng bọn họ thậm chí còn thầm nói, thằng nhóc, đã khôn ra chưa, nơi đây không phải người bình thường có thể đi vào. Cho dù có Huyền Không Xa đi nữa, nhưng ngươi đâu có quen thuộc địa hình nơi đây, còn chúng ta ấy à, thường xuyên chơi đua xe như thế này, kinh nghiệm đầy mình.
Đua xe?
Đúng vậy, chính là đua xe. Trong xã hội thượng lưu, những trò như đua ngựa,... họ không cảm thấy đủ kích thích, có đôi khi sẽ tổ chức đua Huyền Không Xa, hoặc chỉ đơn thuần đua tốc độ, hoặc chỉ đua theo tuyến đường. Mê cung Thiên Cơ này chính là một trường đua tuyệt vời, các loại địa hình đều có đủ, có thừa nguy hiểm lẫn kích thích.
Sở dĩ đám người Nhị sư huynh tụ tập ở chỗ này, mục đích không nằm ngoài cái trò đua xe. Mê cung Thiên Cơ ra sao, bọn họ hiểu từng cành cây hòn đá, thêm vào đó là kinh nghiệm điều khiển xe của bản thân dạn dày. Có thể nói, bọn họ là dân chuyên nghiệp, còn Bộ Tranh mới chỉ là một tay mơ.
Nhưng mà, những gì xảy ra tiếp theo đã vượt quá dự tính của bọn họ. Bọn họ rõ ràng nhìn thấy mình đang dần đuổi kịp Huyền Không Xa của Bộ Tranh, nhưng tốc độ rút ngắn khoảng cách giữa hai bên hình như càng lúc càng thêm chậm, cuối cùng biến mất hẳn. Tiếp theo đó, cự ly bắt đầu kéo dãn với tốc độ giãn cách vừa đủ trái ngược với tốc độ rút ngắn vừa rồi, càng lúc càng thêm nhanh,. . .
Cuối cùng, bọn họ phát hiện ra, mình có dùng cách nào cũng không thể bắt kịp với tốc độ của Bộ Tranh!
Chuyện gì đang xảy ra vậy?
Chẳng lẽ, lúc trước thằng nhóc này chơi trò rắn đóng giả lươn, cố tình trêu đùa chúng ta. Gã thực ra là một quái xế trong giới đua xe?
Bọn họ không đời nào tin rằng, một người có thể dễ dàng trưởng thành từ một tay mơ thành cao thủ như vậy, huống hồ đối phương vẫn chỉ là một tên đệ tử tạp dịch bé con con. Nhưng quan trọng nhất là tất cả bọn họ đều trường kỳ luyện tập, thừa hiểu muốn nắm bắt được kỹ xảo như vậy thì phải mất bao nhiêu thời gian. Nếu như đúng là Bộ Tranh vừa học đã biết, chẳng phải đã chứng tỏ bọn họ căn bản chỉ là một đám rác rưởi, học lâu như vậy mà không bằng người ta học trong một thời gian ngắn đến thế.
Bởi vậy, bọn họ khẳng định Bộ Tranh là một cao thủ, những "Sai lầm" ngẫu nhiên kia chỉ là giả vờ! !
Ngươi xem ngươi xem, lại giở trò kìa!
Vừa mới rồi, Huyền Không Xa của Bộ Tranh bay ngang qua một con đường hẹp, rõ ràng là có thể lướt sát vách đá để đi qua, nhưng gã lại bay vòng qua, khiến cho bọn họ lại có cơ hội thu hẹp khoảng cách.
Huyền Không Xa không chỉ có riêng khả năng bay thẳng, mà còn có thể lướt chéo, thậm chí có thể ngoặt theo một đường vuông góc, bởi vì Huyền Không Xa không chỉ bay song song với mặt đất, dưới gầm xe còn được lắp đặt một bộ phận động lực, vừa có thể hút, vừa có thể đẩy.
Thông thường, những người biết điều khiển Huyền Không Xa đều biết rõ chức năng này. Nhưng đám người ở đây lại không hay biết, Bộ Tranh không biết đến điều đó, bởi vì hôm nay mới là lần đầu tiên gã tiếp xúc với Huyền Không Xa.
Chính vì không biết, cho nên bọn họ mới lầm tưởng là Bộ Tranh đang cố tình trêu đùa mình, khi đã kéo giãn được khoảng cách, gã lại cố ý tạo cơ hội cho cho mình rút ngắn lại một chút.
Đồng thời, cũng vì Bộ Tranh không hay biết chức năng này, cho nên Hàn Tuyết Cơ mới vẫn có thể tiếp tục đứng trên nóc. Nếu biết được, Bộ Tranh chỉ cần bám theo vách đá lướt thẳng lên, với tốc độ và góc độ như vậy, cô ả Hàn Tuyết Cơ sẽ khó mà trụ lại được.
Do đó, Hàn Tuyết Cơ mới phán định, Bộ Tranh đang cố ý tạo điều kiện để mình đứng trên nóc, mục đích chỉ vì muốn trêu đùa bản thân. Ý nghĩ đó khiến cho gương mặt ả ta tối sầm. Ả ta lấy Thần Long Kích ra nện Huyền Không Xa.
Chiếc Thần Long Kích này không phải là vật bình thường, hình như là một Danh Khí, trên bề mặt có khắc một trận pháp công kích. Chính vì thế, đã bắt đầu có cảm giác trận pháp phòng ngự của Huyền Không Xa đã rơi vào tình trạng tràn đầy nguy cơ. Rất may là chiếc xe này thuộc sở hữu của một Đường chủ phân đường của Linh Bảo Tông, không biết đã được gia cố bao nhiêu lớp phòng ngự, trong khoảng thời gian ngắn vẫn còn chống chọi được.
Nhưng nếu cứ để tiếp tục như vậy dường như không phải là biện pháp hay, Bộ Tranh muốn hất cô ả này xuống, chỉ cần tìm được nơi thích hợp. . .
Chẳng bao lâu sau, Bộ Tranh đã phát hiện trước mặt có một đường hầm. Con đường hầm đó hình như vừa đủ để Huyền Không Xa của mình chui lọt. Cứ làm như vậy đi, xem ả ta có khả năng phá vỡ được cái đường hầm này không.
Bộ Tranh lao vọt tới con đường hầm. Ý đồ của gã lập tức bị Hàn Tuyết Cơ phát hiện ra. Hàn Tuyết Cơ ném hai thanh kích dự phòng ra, cắm chéo nhau trên mặt đất, chặn đứng đường vào con đường hầm đó.
Hừ, xem bây giờ ngươi có thể làm gì!
Hàn Tuyết Cơ nhếch mép cười, dường như là một nụ cười chiến thắng.
"Chúng ta sẽ chơi một trò a!" Bộ Tranh mỉm cười, không hề thay đổi phương hướng, phóng thẳng tới con đường hầm đó, giống như muốn liều mạng chui vào đó cho bằng được, bất chấp tất cả chướng ngại vật.
"Ngươi muốn làm gì?" Sắc mặt Hàn Tuyết Cơ khẽ biến đổi.
"Một trò chơi, trò chơi hất văng người. . ." Bộ Tranh cười cợt, tiếp tục phóng thẳng về phía trước.
". . ." Hàn Tuyết Cơ có ngờ đâu Bộ Tranh lại dám làm như vậy. Đã thừa biết đằng trước có vật cản, nhưng gã vẫn lao tới. Nếu như xảy ra tông xe, bản thân khẳng định sẽ bị hất văng khỏi nóc xe, nhưng chính gã hình như cũng sẽ chẳng tốt lành gì cơ mà.
Hành động này quả thực là không muốn sống nữa. Nhưng nếu ngẫm lại cho kỹ, nếu bị bắt, tên nhóc này chắc chắn sẽ chết, bị ép vào đường cùng cái gì mà chẳng dám làm.
Mặc dù vậy, Hàn Tuyết Cơ vẫn không chịu từ bỏ, vẫn không có ý định nhảy xuống. Ả ta lo ngại hành động đó của Bộ Tranh chỉ nhằm mục đích hù dọa chính mình. Hai chân dùng đòn Thiên Cân Trụy, ả ta dồn hết trọng tâm xuống hạ bàn, thân hình hơi ngả về phía sau.
Hành động hơi ngả người về phía sau là phản ứng sinh tồn của bất cứ ai, bởi vì nếu đột ngột xảy ra va chạm, theo quán tính sẽ bắn thẳng về phía trước.
Đúng lúc này, Bộ Tranh đột nhiên hất đầu xe lên, đồng thời dẫm lút phanh, chiếc xe đứng khựng lại, hơn nữa còn lộn một nửa vòng quay ngược đầu lại. Cú lộn đó tạo ra lực đẩy về phía sau theo đúng hướng mà thân hình Hàn Tuyết Cơ đã ngả từ trước, khiến ả ta bị hất văng đi. Cú hất đó làm cho ả ta cực kỳ kinh ngạc, đồng thời trong đầu chợt vỡ lẽ ra, mình đã bị lừa rồi.
Không ngờ bọn họ lại bị một tên tạp dịch bé con con trêu đùa đến chóng mặt. Nếu câu chuyện này lan truyền ra, đám người chính mình sẽ mất sạch sĩ diện. Nhưng giờ hình như cũng chẳng có cách nào xoay chuyển tình thế, chỉ còn nước trơ mắt đứng nhìn Bộ Tranh điều khiển xe chạy đi không chần chừ một giây phút nào, toàn bộ quá trình trôi chảy như nó vốn phải có.
Tuy rằng hành động đó của Bộ Tranh đã tạo điều kiện cho những chiếc xe phía sau rút ngắn được một khoảng lớn, nhưng tiếp theo bọn họ lại tiếp tục bị Bộ Tranh bỏ lại rất xa, hoàn toàn không phải là đối thủ. Ít nhất là trên phương diện kỹ thuật điều khiển Huyền Không Xa, bọn họ hoàn toàn lép vế.
Về sau, bọn họ nhìn thấy Bộ Tranh dùng kỹ thuật lái xe vượt ra khỏi khả năng của con người, luôn duy trì ở tốc độ cao, xuyên thẳng qua mê cung. Không lâu sau, bọn họ đã chẳng còn thấy bóng dáng Bộ Tranh đâu nữa.
Thậm chí, đến cuối cùng, bọn họ dường như còn bi ai phát hiện ra, chiếc Huyền Không Xa đó của Bộ Tranh, bất kể là trên phương diện tốc độ hay là độ cân bằng đều toàn thắng chiếc xe của mình. Chiếc Huyền Không Xa này hóa ra không giống bình thường, mặc dù nó có vẻ ngoài cổ lỗ đến mức không ngờ.
Riêng điều này, lúc trước Hàn Tuyết Cơ đã tự mình được cảm nhận. Nếu chỉ là một chiếc Huyền Không Xa bình thường, ả ta đã phá vỡ lớp phòng ngự từ sớm, làm sao có thể cam chịu để mặc Bộ Tranh chạy mất như vậy.