Độc Bộ Thiên Hạ

Chương 703: Ba Tuần Thiên Ma




Cẩm Tú Sơn Xuyên Đồ liên kết cùng địa khí của thế giới Vu Hoang, từng cọng cây ngọn cỏ của thế giới Vu Hoang đều có thể chiếu đến đồ bình, từng cái hiện ra, rõ ràng vô cùng. Thậm chí bên trong bức bản đồ còn chứa rất nhiều di tích, chiến trường Thượng Cổ, mộ huyệt Vu Hoàng, cùng với vô số châu báu các loại.

Có thể nói, bức bản đồ này mặc dù không có chút uy năng nào, nhưng lại là một món đồ quý mà không thể tính lượng được, so với giá trị của cấm bảo, thánh bảo cũng cao hơn.

Vì thế Diệp Húc mới nói: "Có tấm bản đồ này trong tay, ta có được thiên hạ!"

Lời nói như vậy cũng không có chút nào khoe khoang quá lời, có được tấm vẽ này, chỉ cần tư chất không quá kém, thống trị thế giới Vu Hoang chính là chuyện sớm hay muộn thôi.

Diệp Húc ngay cả chức vị Tông Chủ Ma Tông Hoàng tuyền này cũng không có hứng thú, huống chi là trở thành chủ Vu Hoang?

Hắn tính khí nhanh nhẹn, cũng không có ý định xưng bá Vu Hoang, mà trong lòng Ứng Tông Đạo cũng không màng danh lợi cao xa, cũng không có ý định thành lập một Hoàng Triều, bởi vậy món bảo vật này tuy vô cùng quý trọng nhưng hai người đều không thể nào để trong lòng.

Nếu như đổi lại một người có đầy rẫy dã tâm, tác dụng của Cẩm Tú Sơn Xuyên Đồ, sợ rằng mới có thể phát huy được mức độ lớn nhất được!

Ứng Tông Đạo chỉ về mọi phía, ở bên trên Cẩm Tú Xuyên Sơn Đồ chính là một chiếc lâu thuyền, chiếc lâu thuyền này Diệp Húc một mực không chú ý tới, dường như trong lúc đó đột nhiên xuất hiện trong thế giới Vu Hoang.

Hình dáng lâu thuyền nhìn không rõ, giống vẫn đang nhanh chóng di chuyển vào bên trong động, lúc thì xuất hiện, lúc thì từ bên trên Cẩm Tú Xuyên Sơn Đồ biến mất, dường như trong không gian vị trí của chiếc lâu thuyền này vô cùng không ổn định. Bất cứ lúc nào có thể dời khỏi thế giới Vu Hoang, đi ngao du thế giới khác.

Phương hướng của chỗ nó ở, tên là Thái Khư, cũng là di tích Thượng Cổ nổi danh, mặc dù không nguy hiểm đáng sợ bằng Thiên Khư, Ân Khư và Thiên Phần, nhưng cũng không phải là vùng đất lành, bên trong nguy hiểm trùng trùng điệp điệp.

"Cấu tạo của chiếc lâu thuyền này, cùng với cột buồm của ta, dường như là đồng nguyên sinh ra."

Trong lòng Diệp Húc khẽ lay động, tế lên ngọc lâu, trong lầu một cây cột buồm bay ra hứng theo chiều gió bay phất phới.

Lai lịch của chiếc cột buồm này có thể tìm đến hắn, vào lúc Mã Đạp Hồ Vu Hồn giới cùng Giao Đạo Nhân gặp nhau, Giao Đạo Nhân đưa cho hắn một chiếc cánh, là vu bảo có tên Thiên Vũ Chi Dực, về sau Diệp Húc tìm được một bộ kiện khác, lúc đó mới tạo thành một cây cột buồm.

Dựa vào tầm mắt hiểu biết trước mắt của hắn, sớm đã biết cây cột buồm này là một món đồ nhỏ cấm trên chiếc thuyền lớn.

Bộ phận hợp thành không có bao nhiêu uy năng.

Cái cây cột buồm này tốc độ cực nhanh, Diệp Húc đã từng không biết bao nhiêu lần mượn dùng tốc độ cao của cột buồm chạy tìm đường sống. Chỉ có điều từ lúc tu vi hắn tiến nhanh, về sau lại có được Hư Không ấn và Trường Không Ấn bên trong của Chư Tiên Thần Vương Công Đức ấn, tốc độ của hắn liền vượt xa cột buồm, đạt đến cực hạn mà thế giới Vu Hoang có thể thừa nhận, vì thế mới đem cột buồm vào gác xó.

Lần này nhìn thấy chiếc này cùng với lâu thuyền có cấu tạo tương tự, không thể không khiến Diệp Húc vô cùng xúc động.

"Nếu như không phải sửa cán cột buồm này thành Chư Thiên Thần Vương Công Đức ấn, chỉ sợ ta vẫn dựa vào thủ đoạn chạy trốn! Chính là một cây cột buồm, đã lợi hại như thế, một chiếc cấm bảo cấp lâu thuyền thì tốc độ lại là kinh khủng như thế nào?"

Hình thái chiếc lâu thuyền này chắc có lẽ không nhỏ, một phần núi lớn trước mặt nó như là hơi bụi, nhưng làm cho Diệp Húc có cảm giác hiếu kỳ, còn có hình thể ba chiếc lâu thuyền nhỏ bé lặng lẽ xuất hiện bên trong Cẩm Tú Sơn Xuyên Đồ, hướng về phía chiếc lâu thuyền lớn mà đuổi theo.

Ba chiếc lâu thuyền này xuất hiện cực kỳ đột ngột, dường như bỗng nhiên từ trong thế giới Vu Hoang xuất hiện, hình như đặc biệt là vì truy kích thuyền ấy mà đến.

"Cẩm Tú Sơn Xuyên Đồ của ta nối liền sinh ra thế giới Vu Hoang, địa khí thế giới Vu Hoang biến đổi dù chỉ một chút đều đã phản ánh ngay trên bức đồ, mà ba chiếc lâu thuyền rốt cuộc từ đâu xuất hiện? Lẽ nào ba chiếc thuyền đó cùng với chiếc lâu thuyền cấm bào kia, đều không phải là vật của thế giới Hoang vu ta."

Diệp Khúc ngẩng đầu lên thầm nói: "Ta giờ đây đã là đại vu Tam Bất Diệt cảnh, địa vị không giống như thường có thể cùng các Đại thánh chủ ngồi với nhau, nếu như rũ bỏ chạy chốn khắp nơi, chẳng phải là đánh mất thân phận sao? Bất luận chiếc lâu thuyền cấm bảo này cùng với cột buồm của ta có là một khối hay không, ta cũng nhất định phải đoạt được!"

"Sư đệ, vi huynh vẫn phải bình tĩnh lại để thôi diễn cấm pháp của ta, không thể cùng đệ cùng tiến về phía trước!"

Ứng Tông Đạo cười nói: "Giữa ta với Tinh Đế phải có một trận chiến,vì thế phải toàn tâm toàn ý tu luyện, tranh thủ trước hắn một bước trở thành Vu Hoàng!"

Diệp Húc hướng về phía Phượng Yên Nhu vẫy tay, cười nói: "Là chuyện nhỏ thôi, không phiền sư huynh đích thân xuất mã."

Hắn cùng với Phượng Yên Nhu nhẹ nhàng bay đi, Ứng Tông Đạo đưa mắt nhìn bọn họ đi, đã qua rất lâu, đột nhiên thở dài, thầm nghĩ: "Sư đệ, tu vi cảnh giới của ngươi, chi bằng nhanh chút ít, mau nữa lên. Nếu không đến khi Vu Hoàng nhân kiếp của ta kéo đến, sợ thực lực của ngươi chưa đủ, không có cách nào ngăn cản trận tai kiếp này cho ta…"

Diệp Húc cùng Phượng Yên Nhu sóng vai đi về phía Thái Khư.

Hai người tốc độ không chậm, Phượng Yên Nhu rõ ràng có được lợi không nhỏ từ trận chiến với Ma La Dư ở trong Ngọc Duyên Diệp Húc. Nàng vốn rất ít động thủ với người ta, chỉ là phái lí luận, nhưng cùng giao đấu với Ma La Dư lại làm cho tu vi của nàng thêm củng cố.

Hơn nữa, trong ngọc lâu của Diệp Húc tiên linh khí dồi dào, tùy nàng thu nhận luyện hóa, chất lượng của tiên linh khí hơn xa Thuần Dương linh mạch bậc chín, lấy loại này linh khí tu luyện, tốc độ tăng trưởng của tu vi cũng xa so với Thuần Dương linh mạch bậc chín mạnh hơn rất nhiều, hơn nữa tu vi không chứa bất kỳ tạp chất nào, chất lượng cực cao.

Toàn bộ thế giới Vu Hoang, người có thể xa xỉ dùng Thuần Dương linh mạch bậc chín tu luyện, ngoại trừ người đứng đầu các đại thánh địa, người khác rất ít có tư cách. Chẳng qua có thể dùng tiên linh khí tu luyện, chỉ sợ trong lúc đương thời, ngoại trừ Diệp Húc, Ứng Tông Đạo, chỉ có Phượng Yên Nhu.

Tu vi của nàng không muốn tăng mạnh cũng khó khăn.

Ma La Dư vốn định ở lại, cùng Diệp Húc quấn lấy nhau, nhưng lại bị Ma Hoàng hạ lệnh bắt buộc nàng phải trở về Hằng Cổ Ma Vực.

Rõ ràng, Ma Hoàng đối với với Diệp Húc có sự phê bình kín đáo, đối với cách nghĩ của hắn cùng càng ngày càng không song.

"Sư huynh, con thuyền kia rốt cuộc là vu bảo cấp bậc gì?"

Phượng Yên Nhu hiếu kì nói: "Lại là bảo vật do ai luyện chế?"

Diệp Húc lắc đầu,cười nói: "Con thuyền kia hẳn là một món đồ cấm bảo, nhưng rốt cuộc do ai luyện chế thì ta cũng không biết. Chiếc thuyền này cùng với cái cột buồm của ta phải là một thể, nếu quả thật là một thể như vậy trong thiên hạ, nếu bàn về tốc độ, sợ không có bộ cấm bảo nào có thể đủ thắng nó!"

Lời này của hắn cũng không khoa trương, cột buồm vốn cũng đã cực kỳ kinh người, nếu toàn lực thúc dục, ngay lập tức ngàn dặm, không kém Thánh chủ. Mà cán cột buồm này ở bên trong bộ cấm bảo, chỉ chiếm một bộ phận cực nhỏ, gần như có thể không cần tính, có thể nghĩ, tốc độ chiếc thuyền này sẽ là vô cùng kinh người!

Diệp Húc thậm chí hoài nghi, mở toàn bộ tốc độ chiếc lâu thuyền, tuyệt đối sẽ vượt qua ngân hà những vì sao, ngàn chân của Ma Hoàng, thậm chí Trường Không ấn của mình, nói không chừng có thể so sánh tốc độ cùng huyền điểu!

Tốc độ của huyền điểu có thể phá vỡ không gian tiến vào thế giới khác, có thể nói là thiên hạ vô song, trong thiên hạ, không ai, vật nào, có thể vượt qua tốc độ của nó, thậm chí mặc dù là Trường Không ấn của Diệp Húc đều theo không kịp.

Nếu không huyền điểu lưng đeo thành cổ Triều Ca khổng lồ giống như đại lục, ở trong ba nghìn thế giới xuyên lăng sớm cũng sẽ bị Tuần Thiên Sứ đuổi theo.

Nếu như có thể có được một con thuyền tốc độ có thể so với lâu thuyền cấm bảo của huyền điểu, trong ba nghìn thế giới, Diệp Húc bất kỳ nơi nào nào cũng có thể đi được, thậm chí ở Thiên Giới cũng không phải là không có lực tự bảo vệ mình!

Thái Khư nằm ở Đông Cực Dương Châu cách đám người Diệp Húc cực xa, nhưng tốc độ của Diệp Húc cực nhanh, mang theo Phượng Yên Nhu liên tục thi triển Trường Không ấn, liên tục lóe ra, không quá lâu liền đến Đông Cực Dương Châu.

Chỗ ký hiệu trên bức vẽ.

Diệp Húc cùng Phượng Yên Nhu vừa tiến vào bên trong Thái khư, đột nhiên không biết từ bên nào ma khí cuốn tới, ở đây khủng bố như Hằng Cổ Ma Vực, thậm chí ma khí đặc hơn, so với Hằng Cổ Ma Vực vẫn phải thắng được mấy bậc.

Một đoàn ma khí dày đặc phạm vi trăm dặm bỗng nhiên ngưng kết lại với nhau, hóa thành một pho tượng ma đầu tay cầm cái cương xoa cao tới vạn trượng hướng về phía Diệp Húc và Phượng Yên Nhu mà xiên.

Đây là ma khí thật sự quá đặc mà tự nhiên tạo thành ma đầu, một thân tu vị cực kỳ mạnh mẽ, có thể so sánh đại vu Tam Bất Diệt cảnh!

Phượng Yên Nhu vung tay mấy đạo cấm chế rơi ra đem cái vị ma đầu này treo cổ, ngay sau đó lại có vài chục đóa ma vân bay đến nhao nhao ngưng tụ, gào thét không thôi, hướng bọn họ mà đánh tới.

Phượng Yên Nhu đang muốn động thủ, Diệp Húc ngăn lại nàng, cười nói: "Sư muội, ta và muội đã định hôn, muội sẽ là phu nhân tương lai của ta, vị trí sẽ khác, bực này việc nhỏ, sao có thể cho chủ mẫu như nàng tự mình động thủ?"

Sắc mặt Phượng Yên Nhu ửng đỏ, chỉ nhìn Diệp Húc treo cao đỉnh đầu Ngọc Lâu, Già La Minh Tôn cùng Hao Thiên Khuyển từ trong lầu lao ra.

Già La Minh Tôn đi trước một bước, thủ hộ ở phía trước hai người, dừng lại chứng kiến mấy chục đầu ma đầu gào thét xông tới, không khỏi mừng rỡ, trách trách cười quái dị nói: "Ba Tuần Thiên ma, chẳng lẽ nơi đây là Thái Khư? Lại có đồ tốt như thế sao?"

Vị Đại Minh Tôn Vương này mừng rỡ, không nói lời gì liền hướng về phía ma đầu nghênh đón, hơn mười ma đầu có thể so Tam Bất Diệt cảnh với xông tới, uy thế long trời lở đất. Già La Minh Tôn lại không thèm để ý, tùy ý để công kích của những ma đầu này rơi trên người mình, rồi lão đột nhiên miệng há to như cái chậu, dùng lực hấp thụ, hư không lập tức sụp xuống, dường như ngay cả bầu trời của Thái Khư đều bị vị Đại Minh tôn Vương này một hơi nuốt vào!

"Món ăn ngon, thật là món ăn ngon!"

Mấy chục Ba Tuần Thiên Ma bị Già La Minh tôn một hơi nuốt mất hơn một nửa, lão lại muốn há mồm cắn nuốt, đột nhiên chỉ thấy trên bầu trời xuất hiện một tấm miệng cài răng lược khổng lồ, còn dư lại hơn phân nửa Ba Tuần Thiên Ma tất cả nuốt luôn!

Hao Thiên khuyển nuốt vào những tên Ba Tuần Thiên Ma, lập tức mặt sắc trở nên cực kỳ kỳ dị, liền nhổ nước miếng, hận không thể đem ruột nhổ ra, cả giận nói: "Tử bọ cạp, cái mỹ vị chó má gì chứ, Đại Tôn Vươngkhông ngờ lần đầu ăn thứ khó nuốt như thế!" Bạn đang đọc truyện được lấy tại T.r.u.y.e.n.y.y chấm cơm.

Già La Minh Tôn cười lạnh một tiếng, dương dương đắc ý nói:

"Phá cẩu kia, Ba Tuần Thiên ma chính là ác linh do ma khí sinh ra, đối với Ma tộc ta mà nói là đại bổ, nhưng đối với vu sĩ khác mà nói, lại là kịch độc! Ngươi một ngụm nuốt hơn phân nửa Ba Tuần Thiên Ma, chỉ sợ ngay cả tu vi đều bị ma khí ăn mòn hết!"

Lão nhe răng cười độc ác liên tục, nói: "Mười năm thời hạn sắp tới, ngươi tu vi bị phế, xem ra vị trí thứ nhất Đại Tôn Vương, giờ đến phiên ta!"

Hao Thiên khuyển hoảng sợ, vội vàng tự kiểm tra tu vi, lại phát hiện tu vi của mình chẳng những không có bị ma khí ăn mòn, ngược lại còn tăng thêm, không khỏi vừa mừng vừa sợ, cười nói: "Mỹ vị! Ba Tuần Thiên Ma này quả nhiên là món ăn hiếm thấy!"

Già La Minh Tôn ngạc nhiên bất định, Ma tộc tu luyện ma khí, mà Ba Tuần Thiên Ma lại càng từ trong ma khí ác linh này sinh, chỉ có vu sĩ Ma tộc mới có thể luyện hóa những Ba Tuần Thiên Ma này, những người khác nếu như có ý đồ luyện hóa, ngược lại sẽ làm bẩn chính mình, đây là chuyện thông thường.

Làm lão không ngờ tới, phá cẩu này không những tu vi không hư hại, ngược lại sinh khí càng thêm dồi dào, thật sự vượt qua kiến thức của hắn.

Hắn lại không biết, con phá cẩu này chính là bộ tộc Hao Thiên Khuyển trong cự thú viễn cổ, chủng tộc cự thú này ở thế giới viễn cổ thần tiên thống trị cũng đã tồn tại, lấy khẩu vị tốt sức chiến đấu mạnh mà nổi tiếng, bụng chính là một cái động không đáy, chẳng những có thể dùng miệng nuốt nhật nguyệt, thậm chí ăn sạch Tiên Ma!

"Già La, bên trong Thái Khư tại sao lại có Ba Tuần Thiên Ma?" Diệp Húc đột nhiên hỏi.