Lần trước ở Hoàng Tuyền Ma Tông, Ứng Tông Đạo dẫn yêu chủ đi vào trong Hoàng Tuyền Ma Tông, đưa quà tặng giao tận tay y. Quà tặng của yêu chủ không thể nói không phong phú, thậm chí đem hai đại cấm pháp trấn giáo của Thiên Yêu cung đều tặng đi, đủ thấy rõ thành ý.
Nhưng do Ứng Tông Đạo chỉ lo nhận quà vẫn chưa kịp hỏi yêu chủ đây là vì vị ấy cầu hôn con gái hay sao, việc này làm cho Diệp Húc luôn luôn tức giận. Text được lấy tại http://truyenfull.vn
Nhưng nếu Ứng Tông Đạo không có hỏi thì Yêu chủ cũng không nói, Diệp Húc cũng dứt khoát làm bộ hồ đồ, lần này trả lễ về liền đem khoản sổ sách lung tung tính toán lại.
" Yêu chủ tặng cho hai bộ cấm pháp, một bộ chính là Thiên Yêu Đồ Thánh Quyết, một bộ chính là Hi Hoàng Phục Đạo Kinh. Cả hai đều là cấm pháp không sai nhất là Hi Hoàng Phục Đạo Kinh cùng Hà Đồ chính là một khối, tu luyện cấm pháp này liền có thể thúc dục Hà Đồ đem uy lực vô hạn của cấm bảo này phát huy ra triệt để. Nhưng đáng tiếc chính là bản thân ta đã có Bàn Vương Khai Thiên Kinh nên không cần tu luyện hai loại pháp môn này. "
Vô luận là Thiên Yêu Đồ Thánh Quyết hay Hi Hoàng Phục Đạo Kinh so với Bàn Vương Khai Thiên Kinh của Diệp Húc mà nói đều không thích hợp, bởi thế hai loại cấm pháp này hắn cũng không tính tu luyện.
Hơn nữa, Yêu chủ đem hai bộ cấm pháp này giao cho hắn cũng không có ý tứ cho hắn tu luyện, thứ nhất là tư thế của lão chứng tỏ ta đã đem cấm pháp trấn giáo trân quý nhất của Thiên Yêu cung giao cho ngươi nhằm biểu đạt thành ý, thứ hai chính là đem hai cấm pháp này truyền cho " cháu ngoại " của mình.
" Chín cái linh mạnh đưa cho Yêu chủ, chỗ này của ta còn lại hai mươi lăm cái, không bằng thử xem ngọc lâu của ta có thể đề thăng mấy phẩm cấp. "
Diệp Húc cùng Già La minh tôn và Hao Thiên Khuyển hướng Thiên Yêu cung tiến đến, suy tư nói: " Ngọc lâu của ta hấp thu Kiến Mộc tinh khí đã trưởng thành tới tần mươi lăm, uy lực có thể so với cấm bảo. Không biết sau khi đạt tới tầng mười sáu thì uy lực cường hãn tới mức nào nữa? "
Hắn nghĩ tới là làm, lấy một mẫu linh mạch sau đó tế lên ngọc lâu, nhưng thấy trong ngọc lâu vô số rễ cây chui ra ngoài, phân hướng tuôn vào bên trong linh mạch hấp thu thuần dương linh khí bên trong, sau một lúc lâu linh mạch này đã bị hút khô!
Diệp Húc mở to hai mắt đánh giá Ngọc Lâu của mình, chỉ thấy Ngọc Lâu của y đừng nói nhiều hơn một tầng mà ngay cả màu sắc chẳng có biến đổi gì.
" Tầng càng cao thì khẩu vị của Ngọc Lâu càng lớn, hiện giờ thậm chí một cái Thuần Dương linh mạch bậc chín cũng không thể làm cho nó sinh trưởng được nữa. "
Hắn lại lấy ra một cái linh mạch tiếp tục nuôi nấng ngọc thụ trong ngọc lâu. Ngọc thụ sau khi hấp thu hai cái Thuần Dương linh mạch bậc chín cũng chẳng có biến hóa chút nào, chỉ thấy Hồng Mông tử khí bay bay chung quanh ngọc lâu dần dần trở nên nồng đậm hơn.
Trong lòng Diệp Húc vừa động, hắn liền lập tức đem càng nhiều linh mạch ra, không ngừng nuôi dưỡng. Bàn Vương Khai Thiên Kinh của hắn đã hoàn toàn bài trừ cấm pháp Cửu Chuyển Nguyên Công, thành công tạo thành Hồng Mông bất diệt thân cực kỳ độc đáo, vì thế cần đến loại Hồng Mông tử khí này để đề thăng tu vi.
Từng cái từng cái linh mạch bị ngọc thụ cắn nuốt biến mất không thấy gì nữa, thấy Già La minh tôn cùng Hao Thiên Khuyển hết hồn, trong lòng đau như cắt.
Thuần Dương linh mạch bậc chín chính là số mệnh của trời đất, là cơ sở thành tựu Vu Hoàng, cũng không phải loại đi đường gặp phải dễ dàng gì, phải nói là một loại cực kỳ quý hiếm, nhưng lại bị tên Diệp Húc lãng phí như vậy, ngay ca đám người bọn họ cũng đau lòng không thôi.
Diệp Húc liên tục dùng bốn cái linh mạch nuôi dưỡng thì ngọc lâu của hắn mới từ Bạch Ngọc biến thành Hắc Ngọc, sau khi tiếp tục dùng năm cái nữa mới từ Hắc ngọc biến thành Thanh Ngọc. Nếu muốn đạt tới trưởng thành là Huyền Hoàng Lâu ước chường phải tiêu hao hết sáu cái Thuần Dương linh mạch bậc chín!
Chuyện cho tới bây giờ Diệp Húc không khỏi hít một hơi lạnh, chưa tới một canh giờ mà ngọc thụ bên trong ngọc lâu đã nuốt sạch mười lăm cái Thuần Dương linh mạch bậc chín!
Khẩu vị của ngọc lâu này rất cao không khỏi làm cho tim Diệp Húc đập nhanh!
Hắn đem mười cái Thuần Dương linh mạch bậc chín còn lại nhất loạt ném tới tòa ngọc lâu của mình, cuối cũng cũng đem ngọc lâu lớn lên thành công, hóa thành Bạch Ngọc Lâu tầng thứ mười sáu!
Ầm vang!
Bên tai Diệp Húc đột nhiên truyền đến một tiếng sấm rền vang, từ trong u tối hắn giống như cảm giác được ngọc thụ bên trong ngọc lâu tựa như lớn đến mức cực hạn, cuối cùng đột phá giới hạn phá tan ranh giới thiên nhân, đem cánh lá sinh trưởng kéo dài đến một thế giới không lồ to lớn dị thường!
Từng luồng linh khí màu trắng từ bên trong rễ cây ngọc thụ tràn ra ngoài, tựa như thủy ngân nặng trĩu, càng ngày càng nhiều hướng vào bên trong ngọc lâu của hắn mà tràn vào.
" Tiên linh chi khí! "
Trong đầu Diệp Húc nổ ầm ầm, ngọc thụ bên trong ngọc lâu thế mà có thể kết thành tiên linh chi khí, cái này chẳng phải nói rằng ngọc thụ đả thông thành lũy hư không kia sao, tiến vào trong Thiên Giới sao?
Hắn có thể cảm giác được cành lá của ngọc thụ đang ẩn giấu tại một thế giới bát ngát bao la trên bầu trời, không ngừng hấp thu tiên linh chi khí trong thế giới đó và không sợ bị người khác phát hiện.
" Lúc trước Kiến Mộc hấp thu liên tục chín mươi cái linh mạch mới đột phát thành lũy thiên nhân mở ra con đường thông thiên. Vậy chẳng phải ngọc thụ trong ngọc lâu của ta cường đại như Kiến Mộc kia, thậm chí còn mạnh hơn hẳn chứ? "
Lúc trước Kiến Mộc mở ra con đường thông thiên lập tức đã đem tên đầu sỏ trên Thiên giới chú ý, Võ La lão tổ kia dùng một chưởng đập nát Kiến Mộc, thậm chí còn nhổ tận gốc của nó.
Mà ngọc thụ bên trong ngọc lâu giờ phút này cũng đả thông thông đạo nọ, nhưng cành lá của nó lại ẩn giấu trong hư không của Thiên giới nên không bị ai phát hiện. Bởi vậy Diệp Húc mới có thể nói ngọc thụ của hắn so với Kiến Mộc còn mạnh hơn rất nhiều.
" Thành lũy này mở ra chẳng lẽ nói bản thân ta có thể tiến vào bên trong Thiên giới sao? "
Trong lòng Diệp Húc đập loạn thình thịch, Ngọc thụ của y đả thông lên Thiên giới nên bức tường chắn Thiên Nhân hai giới đối với hắn mà nói chẳng có ý nghĩ gì, không cần đợi hắn tu thành Vu hoàng liền có thể đi vào Thiên Giới rồi!
" Hình như có thể... "
Đột nhiên Diệp Húc nghĩ đến một mấu chốt, nếu hắn muốn đi vào thông đạo được ngọc thụ đánh vỡ ra thì nhất định phải đi vào tầng thứ mười sáu của ngọc lâu, lục này mới có thể đi ngược theo Ngọc thụ mà một bước lên trời!
Nhưng giờ phút này bởi vì sự hạn chế tu vi mà ngọc lâu chỉ mở ra tầng thứ tám, còn tầng quan trọng nhất là tầng thứ chín kia vẫn chưa mở ra để đạt được truyền thừa trong đó. Còn nhiều tầng mới phía sau đối với hắn mà nói cũng không trở ngại gì nhiều, có thể tùy ý thông hành.
" Nói cách khác phải trở thành Nhân Hoàng mới có thể đi vào Thiên Giới... "
Diệp Húc thở dài, thầm nghĩ: " Cho dù tạm thời không thể vào Thiên giới nhưng tiên linh chi khí kia càng nhiều càng tốt, nói như thế ngọc lâu của ta tiếp tục lớn dần lên, tất nhiên cũng có thể từ Thiên giới hút càng nhiều tiên linh chi khí hơn nữa! "
Lập tức Diệp Húc lại lắc đầu, lần này vì muốn ngọc lâu sinh trưởng ra tầng thứ mười sáu mà hắn đã gần như hao phí sạch hai mươi cái Thuần Dương linh mạch bậc chín, nếu trưởng thành tới tầng mười bảy thì chỉ sợ linh mạch cần sử dụng lên đến con số hàng trăm mà tính, tầng thứ mười tắm chắc phải hàng ngàn. Đến lúc đó, cho dù hắn đem toàn bộ linh mạch trên thế giới Vu Hoang thu gom sạch sẽ cũng không thể nào tìm ra nhiều Thuần Dương linh mạch như thế!
Hơn nữa đợi sau khi tìm xong đầy đủ linh mạch cũng qua hơn mười năm, lúc đó Diệp Húc cũng thành Nhân Hoàng mất rồi, đủ khả năng đi vào Thiên giới rồi.
Tiến vào Thiên giới tìm kiếm tiên linh chi mạch, một cái cũng còn hơn cả trăm cái Thuần Dương linh mạch cho nên Diệp Húc cũng không tính toán tới việc tiếp tục thăng cấp cho ngọc lâu.
" Cho dù hiện giờ không thể vào Thiên Giới nhưng tiên linh chi khí do ngọc thụ kéo xuống cũng cực kỳ khổng lồ, tu luyện hằng ngày cũng đủ xài rồi. "
Tiên quang trong Phương Trượng tiên sơn đã bị Diệp Húc dùng hết một thành, đợi cho hắn tu luyện thành Nhân Hoàng Kỳ chỉ sợ toàn bộ tiên quan lúc đó đều hết sạch. Đến lúc ấy Diệp Húc chỉ có thể đi trước một đường có thể đi để lên Thiên giới, chỉ có tiên linh chi mạch mới đủ cung cấp linh khí cho hắn để hắn tiến lên Vu Hoàng, cho dù là Thuần Dương linh mạch bậc chín cũng không thể nào làm được!
Rốt cục, Diệp Húc chạy tới Trung Thổ Thần Châu, trong tầm mắt phía xa xa là đầm Vân Mộng, một gốc cây Phù Tang cao chót vót đứng giữa trung tâm cái đầm. Mà ở phía Nam của đầm, yêu khí mấy ngày liền hóa thành một mảnh yêu vực, vu sĩ tầm thường sẽ rất ít đến đó lịch lãm.
Có điều ở trung tâm tràn ngập yêu khí thì càng có nhiều loại hoa thắng cảnh, thanh sơn lục thủy, hổ gầm núi rừng, bạch hạc rong chơi, thậm chí còn có một quốc gia của yêu tộc, nơi đó chính là địa giới của Thiên Yêu cung.
Diệp Húc trực tiếp đi vào yêu vực kia, ngẩng đầu nhìn lại chỉ thấy phía xa xa có hai cự nhân đầu người thân rắn, phía đuôi cả hai quấn lại với nhau cùng một chỗ đứng ở trong quần núi, hai tay bọn họ mở ra tương liên nên lên một cung điện đẹp đẽ.
Hai cự nhân đầu người thân rắn này cao tới mấy vạn trượng, đứng thẳng người tựa như núi rừng trùng trùng điệp điệp, mây trắng phiêu du phía eo của hai người, thậm chí trên người họ còn có thác nước chảy, sông lớn chảy xiết, bách thú hội tụ.
Hai vị này chính là Hi Hoàng cùng Oa Hoàng, đều là người khai sáng ra Thiên Yêu cung.
Cả hai đem nhục thể bản thân luyện chế thành cấm bảo, lưu lại thân thể trấn thủ số mệnh Thiên Yêu cung.
Thiên Yêu cung chính là thánh địa hạng nhất nhì trong yêu tộc, có được tứ đại cấm bảo Hà Đồ, Lạc Thư, thân thể Hi Hoàng cùng thân thể Oa Hoàng, ở bên trong đầm lầy Vân Mộng hiếm có ai dám đến quấy phá.
Tâm thần Diệp Húc khuấy động, lúc này liền phóng lên cao hướng cung điện trong lòng bàn tay Hi Hoàng cùng Oa Hoàng bay đi. Già La minh tôn cùng Hao Thiên Khuyển vội vàng đuổi theo. Một người một chó hết nhìn đông lại nhìn tây, tấm tắc khen ngợi không thôi. Cùng với Thánh địa của nhân tộc và Thánh địa Ma tộc mà nói thì Yêu tộc thánh địa Thiên Yêu cung này đã tràn ngập tư tưởng nước ngoài khiến cho bọn hắn cảm giác mở rộng tầm mắt.
" Diệp Húc Diệp Thiếu Bảo tiến đến bái kiến yêu chủ! " Diệp Húc bay tới cung điện liền cất cao giọng nói.
" Cô gia đến rồi! " Chỉ thấy trong Thiên Yêu cung ồn ào hẳn lên, có nhiều đại yêu không biết chuyện đều sôi nổi cưỡi mây đạp gió xuất cung ra xem.
Thiên giới, Quân Thiên.
Từ sau khi ngọc lâu của Diệp Húc đột phá tầng thứ mười sáu thì cánh lá của Ngọc Thụ đã xuyên qua ranh giới thiên nhân, đánh vào hư không tiến vào trong Thiên Giới. Trung ương quân thiên đột nhiên phát sinh chấn động cả đất trời, rầm rầm ầm ầm, liên tục trong một khắc thời gian mới chậm rãi bình ổn trở lại. Lúc này trên Thiên giới nhiều ngọn núi lớn đều bị chấn động làm cho sụp đổ, quấy nhiễu không ít cao thủ sôi nổi đi xem xét tình hình, không biết chuyện quái quỷ gì đang xảy ra.
Đột nhiên từ bên trong một cung điện vàng ngọc đứng sững sững trên bầu trời Thiên giới truyền ra một thanh âm rất lớn, nếu như lúc này Diệp Húc ở đây sẽ biết cái thanh âm này chính là của Võ La lão tổ, chỉ nghe thấy Võ La lão tổ trầm giọng nói: " Tuần Thiên Sứ, đi thăm dò xem đến tột cùng chuyện gì đã xảy ra lại có thể lay động cả thiên địa Quân Thiên! "
Bên trong cung vàng điện ngọc, một đám người mặc áo đen bay lên tản mát ra từng luồn khí tức làm cho người ta sợ hãi bay ra bốn phương tám hướng, đây chính là đội Tuần Thiên Sứ của Thiên giới. Mỗi người đều có tu vi Vu Hoàng, thậm chí có kẻ có thực lực siêu việt Vu Hoàng!
Tuần Thiên Sứ ở Quân Thiên bắt đầu tản ra đi tuần tra chư thiên vẫn không phát hiện điều gì khác thường. Ngọc thụ của Diệp Húc kéo đi tiên linh chi khí làm cho nguyên khí phát sinh trên Thiên giới xảy ra tình trạng bị hao hụt, nhưng mà so với đám cao thủ bên trong Thiên giới mà nói thì mỗi thời khắc thổ nạp nguyên khí của bọn họ còn vượt xa bộ phận bị hao hụt kia, bởi vậy vẫn chưa bị đám Tuần Thiên Sứ này phát hiện ra.
" Không có gì khác thường, làm sao có thể chứ? "
Bên trong Kim điện, Võ La lão tổ ngồi ở phía trên điện phủ nhìn đám Tuần Thiên Sứ dưới trưởng cả thở mạnh cũng không dám, chỉ nghe y thấp giọng nói: " Xem tình trạng chấn động ở Quân Thiên này, rõ ràng có một đám yêu nghiệt tải giỏi xuất thế. Nếu như để cho hắn đạt được thành tựu tất sẽ làm loạn Thiên giới, nhưng vì sao lại không phát hiện ra tung tích của bọn chúng... "
" Tiếp tục tìm cho ta! Phải điều tra rõ ngóc ngách của bọn yêu nghiệt này! Cho dù bọn chúng ẩn cư nơi thâm sơn cùng cốc cũng phải đem hắn trong Quân Thiên bắt được! "