Già La Minh Tôn nhìn theo Tu Đề và Bảo Hiền rời đi, cười ha hả nói: "Tu Đề và Bảo Hiền chính là Đại Minh Tôn Vương của Sâm La thần điện, là thuộc hạ của Ma Hoàng, khó tránh khỏi sẽ không phản bội. Diệp lão đệ, ngươi có tin tưởng bọn họ sẽ giết con trai của Ma Hoàng? Theo ý ta, hai người bọn họ nhất định chạy trốn! "
" Bọn họ nếu trốn về Hằng Cổ Ma Vực gặp Ma Hoàng, khẳng định chỉ còn đường chết!"
Diệp Húc ngẩng đầu nhìn phía linh sơn nơi Hầu Nhân Vực đang đứng, mỉm cười nói: " Tu Đề và Bảo Hiền là phụng mệnh Ma Hoàng đuổi giết ngươi, hiện giờ đã qua mười mấy năm, đại tôn ngươi vẫn đạt được nhu thuận vô cùng, thậm chí trở thành Nhân Hoàng. Mà Tu Đề và Bảo Hiền lại cùng với ngươi xưng huynh gọi đệ, cùng nhau đồng sinh cộng tử, ngươi cho là Ma Hoàng còn có thể lưu lại tính mệnh hai người bọn họ? "
Oanh!
Linh sơn nơi Hầu Nhân Vực đứng đột nhiên nổ tung, bị Bảo Hiền minh tôn một quyền nổ nát. Hắn một quyền xuất hết toàn lực, thi triển ra thực lực của Tam Bất Diệt cảnh thiên địa pháp tướng bất diệt đỉnh cao, trực tiếp phá nát tòa linh sơn kia, đánh cho nó hóa thành hư vô hỗn độn.
Cùng lúc đó, Tu Đề Minh Tôn ngồi trên cao trấn thủ không trung, hiện ra chân thân bốn đầu tám cánh tay, tám mắt mở ra nhìn thiên địa, đóng chặt hư không, đề phòng Hầu Nhân Vực đánh vỡ hư không chạy trốn.
Ở trên Quan Tinh Phong, Diệp Húc không nhanh không chậm nói: " Tu Đề Minh Tôn và Bảo Hiền Minh Tôn cũng không phải kẻ ngu dốt, bọn họ xem xét thời thế, tự nhiên biết ở lại bên ta được ưu đãi nhiều hơn, quay về chỉ có một đường chết. Mà giết Hầu Nhân Vực sẽ lấy được tín nhiệm của ta, cho nên bọn họ tất nhiên sẽ ra tay hạ sát Hầu Nhân Vực. "
Hầu Nhân Vực từ bên trong phiến thiên địa bị hủy diệt lao ra, mãnh liệt quát một tiếng, khí thế hóa thành ma đạo Thiên đình, lồng lộng đứng vững, định trụ Càn Khôn, khiến chính mình không bị hỗn loạn hư không loạn lưu cuốn chặt, phẫn nộ quát: " Hóa ra là hai ngươi! Không hổ là Ma tộc, lòng muông dạ thú! "
Tu vi của y tiến bộ thần tốc, trước khi Diệp Húc đi Hàn Nguyệt cung, người này đã đem Ma La Thôn Thiên ma kinh tu luyện đến Pháp Tướng kỳ đỉnh cao, đồng thời tu luyện một loại cấm pháp khác, môn cấm pháp này chính là ở trong ngọc lầu của hắn do pháp môn trong thiên đạo ban tặng, không rõ sâu cạn.
Lúc ấy, hắn vừa mới tu luyện Ma Đạo Thiên đình Vô Lượng chân kinh đến Hợp Thể kỳ đỉnh cao, hiện giờ cũng đã đem môn cấm pháp này tu luyện đến Địa Tướng kỳ. Ma Đạo Thiên Đình địa tướng chân thân xuất ra dung nhập vào trong đại địa, đem đến cho người ta một loại cảm giác mênh mông bao la.
" Nhị hoàng tử, chẳng lẽ ngươi không phải Ma tộc? " Bảo Hiền Minh Tôn cười một tiếng, vung tay hướng hắn chộp tới, cười ha hả, địa tướng chân thân của Hầu Nhân Vực ba một tiếng bị hắn bóp nát!
Bảo Hiền minh tôn một quyền tung ra, hiển nhiên là một đòn sát thủ, dự định lập tức giết chết y.
Già La minh tôn đứng ở bên cạnh Diệp Húc, nhíu mày nói: " Con trai của Ma Hoàng sao có thể yếu ớt như vậy? Ta nghe nói Hầu Nhân Vực này chính là thân thể ngũ hành, xuất đạo lại sớm, cái gọi là ngũ hành thân thể, sao có thể chỉ có được ngần ấy bản lĩnh? Nếu tu vi của tiểu tử này chỉ có được như thế, thậm chí đến hai chiêu của Bảo Hiền cũng tiếp không nổi sẽ bị đánh chết! "
" Tu vi của Bảo Hiền Minh Tôn tuy rằng mạnh mẽ, chỉ sợ còn không làm gì được Hầu Nhân Vực. "
Diệp Húc trầm giọng nói: " Hầu Nhân Vực người này ẩn sâu không lộ, tu luyện nhiều loại cấm pháp, Ma Đạo Thiên đình Vô Lượng tâm kinh chỉ là một trong số đó, dùng để che dấu tu vi của hắn. Tu vi thực sự của hắn, hẳn là vượt xa thế này. "
Chỉ thấy lúc Bảo Hiền và Tu Đề động thủ là lúc Hoàng Tuyền Ma Tông cao thấp hết thảy bị kinh động. Không biết bao nhiêu người bay ra khỏi động phủ, nghĩ đến kẻ thù bên ngoài xâm lấn, khi nhìn đến động thủ chính là hai đại minh tôn dưới trướng Diệp Húc, lúc này mới bỏ đi chủ ý sát thủ, sắc mặt vừa kinh sợ vừa nghi ngờ.
Các đại trưởng lão, Thái Thượng trưởng lão đều bay tới Quan Tinh Phong, cao giọng nói: " Diệp phong chủ, xin ngươi lệnh cho hai vị minh tôn dừng tay! Có chuyện gì từ từ nói, đừng làm mất đi hòa khí trong nhà. "
Nếu là những người khác động thủ với Hầu Nhân Vực. Những trưởng lão này, và Thái Thượng trưởng lão đã sớm ra tay ngăn lại. Nhưng Diệp Húc lần này vừa giải nguy cho Hoàng Tuyền Ma Tông, bức lui Quy Thiên Thư, cứu Hoàng Tuyền Ma Tông trong nước lửa, lại đánh tan một Thuần Dương linh mạch bậc chín, khiến Hoàng Tuyền Ma Tông khôi phục lại như ngày xưa. Đồng thời hắn lại đưa cho Triều Công Thiều một phần ba tinh khí Vu Hoàng cấm pháp phân thân, nâng cao thực lực tu vi của Ma Tông chỉnh thể, thật sự công lao rất lớn!
Ở trong lòng bọn họ, Diệp Húc sớm trở thành nhân vật gần với Ứng Tông Đạo, có thể đặt song song với Triều Công Thiều!
Diệp Húc khẽ mỉm cười, mời chư vị trưởng lão và Thái thượng trưởng lão vào núi, cười nói: " Chư vị sư huynh sư bá an tâm một chút chớ nóng nảy, không bằng hãy nhìn thực lực Hầu sư điệt như thế nào. "
Mọi người mặt sắc lo lắng, Yến Tư Nhiên Thái Thượng trưởng lão vụng trộm đưa ánh mắt sắc, ra hiệu cho Tiết trưởng lão thông tri nhanh cho Triều Công Thiều, ngăn lại cái họa đồng môn tương tàn lần này.
Ông cười nói: " Thiếu Bảo, Hầu Nhân Vực cũng là môn sinh đắc ý của tông chủ, lại là sư điệt của ngươi, nếu có điều gì đắc tội, ngươi cũng không thể ỷ lớn bắt nạt nhỏ, có cái gì từ từ nói, làm gì mà đến mức phải đại khai sát giới? "
Hắn còn chưa dứt lời, chỉ thấy Bảo Hiền Minh Tôn thế công giống như cuồng phong bão táp, liên tục tung ra chiêu hạ sát. Nhưng Hầu Nhân Vực trước sau bốn phương tránh né, khiến hắn không thể thực hiện được, làm cho con trâu kia tức giận rống lên liên tục.
Hắn thân pháp quỷ dị, nhìn như nguy ngập nguy cơ, bất cứ lúc nào cũng có khả năng bị Bảo Hiền giết chết, nhưng trước sau vẫn là hữu kinh vô hiểm, tránh thoát Bảo Hiền công kích.
Mặc dù là Yến Tư Nhiên cũng nhìn không ra. Tu vi của Hầu Nhân Vực chính là Địa Tướng kỳ, đây là sự thật mọi người đều biết, mà Bảo Hiền Minh Tôn lại là lão quái vật Tam Bất Diệt đỉnh, khoảng cách Nhân Hoàng chỉ có một bước xa, tu vi thực lực còn ở phía trên Yến Tư Nhiên. Theo lý mà nói, giết chết Tam Tương cảnh chỉ cần một chiêu hai chiêu, nhưng Bảo Hiền lại thật lâu không thể hạ Hầu Nhân Vực, không thể không khiến hắn kinh ngạc.
" Các vị sư thúc sư thúc tổ, mời các vị chủ trì công đạo! "
Hầu Nhân Vực ở dưới thế công của Bảo Hiền, truyền đến thanh âm, cất cao giọng nói: " Đệ tử vẫn chưa đắc tội Diệp sư thúc, Diệp sư thúc lại muốn giết đệ tử, đây là cái đạo lý gì? Hơn nữa Thánh Tông ta có quy định, ở trong Thập Vạn Đại Sơn cấm đệ tử tử đấu, còn mời các vị sư thúc sư thúc tổ cứu mạng! "
Thái thượng trưởng lão Khúc Đình San nghe vậy, khuyên nhủ: " Thiếu Bảo, lời ấy hữu lý, mặc dù các ngươi có gì ân oán, cũng không có thể ở trong Thánh Tông địa giới động thủ. "
Diệp Húc cười nói: " Sư bá không cần phải nói, Bảo Hiền Minh Tôn, Tu Đề Minh Tôn đều không phải là Thánh Tông đệ tử của ta, tự nhiên không cần vâng theo Thánh Tông quy củ. "
Khúc Đình San đã tức giận lại buồn cười, giả vờ cả giận nói: " Nếu không phải Thánh Tông đệ tử của ta, lại ở Thánh Tông động thủ giết người, xem ra đành phải lão thân ra tay, bắt giữ con trâu ngu xuẩn này! "
" Tuy rằng Bảo Hiền và Tu Đề không phải Thánh Tông đệ tử, nhưng dù sao cũng là cháu sai bọn họ động thủ, đó là vì y và cháu đối nghịch. "
Diệp Húc phong khinh vân nhạt nói một câu khiến cho Khúc Đình San nghẹn đến chết khiếp, cả giận nói: " Ngươi dám bao che khuyết điểm! "
Diệp Húc vẻ mặt thiện ý, cười nói: " Nói sư bá đừng giận, mặc dù sư bá tiến lên, chỉ sợ cũng không phải đối thủ của Tu Đề và Bảo Hiền. "
Khúc Đình San bị hắn chọc giận đến suýt nữa hộc máu, hung hăng liếc mắt một cái, không nói gì nữa, nàng tuy rằng là Thái thượng trưởng lão, nhưng đích xác không phải đối thủ của Tu Đề, Bảo Hiền hai vị Đại Minh tôn vương, dị thường, mạnh mẽ này, cho dù đi lên, cũng là tự chuốc lấy nhục.
" Sư bá, ngươi có thể ở dưới tay Bảo Hiền minh tôn chống đỡ vài hiệp? " Diệp Húc đột nhiên hỏi.
Khúc Đình San khí cực, cả giận nói: " Mười chiêu! Tiểu tử thối, đây là ngươi làm nhục lão thân sao? "
" Tự nhiên không phải. "
Diệp Húc ha hả cười nói: " Sư bá có thấy rõ hay không, Hầu Nhân Vực chống đỡ mấy chiêu? " Đọc Truyện Online Tại Truyện FULL
Khúc Đình San trong lòng cả kinh, trong lúc bọn họ nói chuyện, Bảo Hiền Minh Tôn đã đánh ra không biết bao nhiêu chiêu, nhưng trước sau không thể bắt được Hầu Nhân Vực, điều này chẳng phải đã thuyết minh, thực lực tu vi của Hầu Nhân Vực, còn ở phía trên nàng rất xa?
" Hầu Nhân Vực một trăm năm mươi năm trước bái nhập Thánh Tông ta, ngũ hành chi thể. Tu luyện một trăm năm mươi năm, vẫn là Tam Tương cảnh, thực lực tàm tạm, điều đó làm cho người ta nghi ngờ."
Diệp Húc thản nhiên nói: " Người này ẩn nhẫn một trăm năm mươi năm, kiên nhẫn thật sự là kinh người. "
Các vị trưởng lão Thái thượng trưởng lão không hề khuyên bảo, nhìn về phía trong sân chiến đấu, trong lòng càng kinh, Tiết trưởng lão theo Ma Tông tổng đàn bay tới, hạ xuống bên người Yến Tư Nhiên, nhẹ nhàng lắc đầu, thấp giọng nói: " Triều công đã biết việc này, nói giao cho Thiếu Bảo toàn quyền xử lý, không muốn chúng ta hỏi đến. "
" Triều công đây có phải là Thiếu Bảo tạm quyền chức tông chủ sao? " Yến Tư Nhiên và đám người trong lòng khiếp sợ không hiểu.
Giữa sân, Bảo Hiền minh tôn đánh đến bốc lửa, cuối cùng không nhẫn nại được nữa, tế khởi một chiếc linh cữu thanh đăng, một chiếc quan tài đen bay ngang trời, dẫn lực mạnh vô cùng truyền đến, đem thân hình Hầu Nhân Vực hút vào, hướng vào bên trong quan tài đen mà kéo!
Xùy!
Hầu Nhân Vực há mồm ra mà nhổ, nhưng thấy một đạo cầu vồng phóng lên cao, hóa thành một chiếc cầu màu đen, ma khí cuồn cuộn, tiếng hô thê thảm truyền đến, khiến phạm vi trăm dặm như rơi vào Tu La Địa Ngục!
Đây là một món cấm bảo không hoàn chỉnh, được hắn tế khởi, cầu đen đánh tới, linh cữu hắc quan tăng một tiếng đóng chặt, bị áp chế hoàn toàn, Bảo Hiền minh tôn kêu lên một tiếng trầm đục, lảo đảo lui về phía sau.
Linh Cữu Thanh Đăng chỉ là một kiện bất diệt chi bảo, uy năng tuy rằng mạnh mẽ, nhưng so với cấm bảo không hoàn chỉnh phải kém không biết nhiều ít.
Hơi thở Hầu Nhân Vực giờ phút này đại biến, vân khí trên đỉnh đầu bốc hơi, hóa thành một pho tượng Hoàng đế, cúi xuống nhìn chúng sinh, khí thế của y vô cùng mạnh mẽ, đột nhiên đạt tới độ cao Tam Tương cảnh Thiên Địa Pháp Tướng đỉnh.
" Đây là cấm pháp gì? "
Yến Tư Nhiên trưởng lão thất thanh nói: " Chẳng lẽ là cấm pháp trong ngọc lầu của y do thiên đạo truyền lại? "
" Cái cấm bảo không trọn vẹn này của hắn tột cùng là từ đâu tới đây? Giống như là bảo vật của ma đạo ta, hoặc như là Ma tộc cấm bảo. " Khúc Đình San cũng không khỏi cau mày.
Cũng vào lúc này Tu Đề minh tôn cũng đã ra tay, cùng Bảo Hiền minh tôn hai người liên kết vây đánh Hầu Nhân Vực. Tuy nhiên đạo kiều lương màu đen vừa xuất ra, Hầu Nhân Vực liền đứng ở thế bất bại, tùy ý hai người công phạt như thế nào, trước sau vẫn vững vàng chống lại thế công của hai người, thậm chí luân phiên đẩy hai người bức lui.
Cho đến hôm nay, hắn vẫn đang chưa từng hiện ra bản thân đích thực, chưa từng sử dụng tâm pháp của hoàng tộc Ma La.
" Diệp sư thúc, ta tôn ngươi một tiếng sư thúc, là bởi vì ngươi bối phận so với ta dài hơn, tuy nhiên ngươi vô duyên vô cớ muốn giết ta, sư điệt cũng sẽ không ngồi chờ chết! "
Hầu Nhân Vực trải qua chật vật vừa rồi, tự nhiên đối mặt Bảo Hiền minh tôn và Tu Đề minh tôn công kích, cất cao giọng nói: " Nếu sư thúc ngươi muốn giết Hầu mỗ, sao không tự mình động thủ? "
Diệp Húc ánh mắt chớp động, thản nhiên nói: " Tu Đề, Bảo Hiền, các ngươi hai người lui ra. "
Tu Đề minh tôn và Bảo Hiền minh tôn mang sắc mặt hổ thẹn, lui về phía sau.
Hầu Nhân Vực ánh mắt chớp động, ngẩng đầu nhìn hướng Diệp Húc, mỉm cười nói: " Sư thúc, ngươi là thiên hạ kỳ tài, mọi người đều nói ngươi là cao thủ thứ nhất trong những cao thủ trẻ tuổi đương thời, sư điệt bất tài, mời sư thúc chỉ giáo! "
" Hướng ta khiêu chiến? Không biết sống chết! " Diệp Húc hừ lạnh một tiếng, đột nhiên một chưởng hạ xuống, một chưởng của hắn xuất ra, thiên địa đột nhiên ngưng đọng lại, đem hư không phong ấn, phòng thủ kiên cố, hóa thành âm dương lưỡng đạo hồng kiều, lại có liệt hỏa Địa ngục theo hồng kiều hai bên dâng lên, ma diễm cuồn cuộn, dưới liệt hỏa Địa ngục, lại là dòng khí hỗn độn vô tận!
Một chưởng này hạ xuống, làm cho người ta thấy trời xanh đất rộng đều nằm ở trong tay, sờ thấy một cảm giác khủng bố!
Một chưởng này của hắn, đem Độ Ách ấn, Bất Tử ấn, Hủy Diệt ấn, Diệt Tuyệt ấn tứ đại ấn pháp hòa hợp nhất thể, khủng bố đến cực điểm!
Một chưởng này còn chưa giáng đến đỉnh đầu Hầu Nhân Vực, liền đưa tu vi của hắn, thiên địa pháp tướng của hắn đều ép lùi về trong cơ thể, thậm chí cả món cấm bảo không trọn vẹn kia cũng không thể tế khởi!
Đây là Diệp Húc chưa hề vận dụng vu bảo, chỉ là kết quả của một chiêu vu pháp, nếu là hắn vận dụng Kiến Mộc thần trượng, thì sẽ còn khủng bố như thế nào?
Hầu Nhân Vực sắc mặt đã lộ ra một tia kinh hoảng, hắn tuy rằng biết Diệp Húc rất mạnh, nhưng tự cao mình có được tàn khuyết cấm bảo nơi tay, mặc dù không thể địch lại, cũng có thể giữ cho khỏi chết, nhưng hắn cũng thật không ngờ Diệp Húc lại có thể khủng bố đến loại trình độ này.