Việc Quý Khang bị sư tôn của hắn bồi dưỡng trở thành một kiện vu bảo hình người, khiến cho Diệp Húc hoàn toàn nhận thức được thủ đoạn tàn khốc của ma đạo. Cái gọi là cá lớn nuốt cá bé ở Ma Tông được suy diễn vô cùng nhuần nhuyễn, thậm chí ngay cả thầy trò cũng như vậy!
"Môn phái chính đạo chẳng qua là che dấu cái này khá tốt mà thôi. Những vu sĩ chính đạo mà ta gặp được, bọn họ cũng chẳng khác ma đạo ta là mấy, còn không phải lừa gạt, giết hại đồng đạo, lấy của cải của người khác làm của riêng sao?" Diệp Húc thầm nghĩ.
Hắn gặp mấy người trong chính đạo, thứ nhất là Phạm Huệ Âm, ý đồ cướp Định Phong Bảo Thụ của hắn, sau đó phái ra Mộng Xảo Vân liên tục đuổi giết, bức hắn không thể không đi đại mạc.
Bên trong vu hồn giới ở Thiên Sơn Thanh Điện Đồ, Diệp Húc lại gặp được nhiều vu sĩ chính đạo, có người có thủ đoạn còn muốn ác liệt hơn vu sĩ ma đạo.
Trên Quỳnh Hải, thậm chí ngay cả danh môn đại phái trong chính đạo, đệ tử Tiểu Quang Minh Thánh địa, cũng lấy danh nghĩa thay trời hành đạo, tùy ý chém giết vu sĩ ma đạo.
Mà Đại Phạm Âm Lôi Tự Nhạc Đông Dương, rõ ràng có thực lực cứu những vu sĩ bị Diệp Húc vây khốn mà luyện hóa, cố tình không nhìn thấy gì, để mặc cho Diệp Húc luyện hóa những người này. Hắn tính toán sau khi thoát khỏi vòng vây thu hồi những của cải của những người này về của mình.
Trải qua nhiều việc như vậy khiến cho Diệp Húc đúng là cũng có cái nhìn không tốt về chính đạo.
Cung Ngọc Nương trong thời gian hắn bế quan luyện bảo, từ trong mấy thành quách chung quanh Thập Vạn Đại Sơn kiếm ra mấy ngàn danh nô bộc, khiến cho những người này khai mở linh điền, gieo trồng linh dược. Nàng lại cải tạo lại vài tòa tinh xá trên đỉnh núi, mời một ít đồng đạo Hoàng Tuyền Ma Tông tới làm khách, đều là nữ đệ tử, làm cho Quan Tinh Phong oanh ca yến hót liên tục.
Người phụ nữ này nhân duyên rất rộng, có giao tình với nữ đệ tử vài tòa linh sơn, tuy nhiên Diệp Húc nhìn đám nữ đệ tử này. Một đám xinh đẹp kinh người, quần áo bạo lộ, nhìn vô cùng quyến rũ, đều là nhân vật hồ ly tinh cả, chắc chắn không luyện tâm pháp gì đứng đắn cả.
Những cô gái này tới nói cười vui vẻ, tiếng cười không dứt, không chút kiêng nể gì cả, náo loạn làm cho cả Quan Tinh Phong chướng khí mù mịt. Họ thường xuyên làm cho đám nô bộc Quan tinh Phong mất hồn mất vía.
Thậm chí có mấy nữ nhân trong đó có hứng thú với Diệp Húc, ngôn ngữ khiêu khích, câu dẫn lòng người.
"Những tiểu cô nương này, đều là tâm ma!"
Diệp Húc khoanh chân ngồi trên tinh chủ đại điện, âm thầm cầm Huyết bồ đề, tâm như nước lặng, tác động chu thiên tinh lực, cố gắng tu luyện, tranh thủ sớm ngày vọt tới Hỗn Nguyên kỳ.
Hiện giờ hắn đã nhảy vào Hạo Nguyệt thất phẩm, hạo nguyệt trên đỉnh đầu ngày càng phát ra ánh sáng lớn hơn. Cả vật thể này phát ra hắc quang đen thùi lùi, giống như một hắc động phạm vi mấy chục mét hiện hữu trên đỉnh đầu hắn vậy, lành lạnh khủng bố.
"Vẫn là sớm đem cuốn thứ hai của cửu chuyển nguyên công luyện tới bốn chuyển đi. Nếu không nhìn hạo nguyệt trên không thế này, người khác lại bảo rằng ta là vu sĩ không đứng đắn …" Diệp Húc thầm nghĩ trong lòng.
Một cô gái cười ngâm ngâm đi tới ngẩng đầu cười nói: "Tiểu sư thúc, ngươi đã tu luyện tới Hạo Nguyệt lục phẩm, sắp bước nhập vào Hỗn Nguyên kỳ, có từng nghĩ phải luyện chế một đan đỉnh, chuẩn bị bước vào đan đỉnh kỳ?"
Nữ đệ tử này là Khúc Phi Yên, là đệ tử nhất mạch của thái thượng trưởng lão Khúc Đình San, có duyên huyết mạch với Khúc Đình San.
Nhất mạch thái thượng trưởng lão Khúc Đình San, đều tu luyện Tố Nữ Đại Hoan Hỉ tâm kinh..các loại tâm pháp. Nàng cũng không có ngoại lệ, chỉ có điều so với những nữ nhân khác thì đứng đắn hơn nhiều, nhưng vẫn là nữ nhân quyến rũ hại dân hại nước.
Diệp Húc trong lòng nhất động, đứng dậy đi xuống đại điện chắp tay nói: "Còn mời Khúc cô nương chỉ điểm."
Khúc Phi Yên quần áo đứng đắn, duyên dáng yêu kiều, có vẻ không giống những thiếu nữ khác, cười nói: "Ma đạo vu sĩ chúng ta, tốc độ tu luyện nhanh chóng, phải đi một bước, nghĩ ba bước, sớm ngày tính toán cho sau này. Tiểu sư thúc, tốc độ tu luyện của ngươi khong chậm, bước nhập vào Hỗn Nguyên kỳ chỉ là chuyện sớm muộn. Nếu như sư thúc luyện tới Hỗn Nguyên kỳ, lại đi luyện chế đan đỉnh, thì có chút chậm. Phải sớm tìm được phôi của đại đỉnh, ngày ngày tế luyện, nếu không chất lượng của đan đỉnh không tốt, tới đan đỉnh kỳ, có thể có khả năng đỉnh phá nhân vong."
Diệp Húc trong lòng cả kinh, hắn không có sư phụ chỉ điểm, đích xác chưa bao giờ nghĩ tới sự tình phía sau. Nghe Khúc Phi Yên nói như vậy, không khỏi thầm đổ mồ hôi lạnh: "Không có sư phụ chỉ điểm tu hành, đích xác cực kỳ hung hiểm, bất cứ lúc nào cũng có khả năng bước nhầm một bước, mắc thêm lỗi lầm nữa."
Khúc Phi Yên tiếp tục nói: "Mấy tỷ muội chúng ta đều đã tu luyện tới Ảo Đan kỳ, chậm chạp không dám luyện tới nguyên đan, đó là lo lắng đan đỉnh lực chịu đựng không đủ."
Lại có một nữ đệ tử tên là Cổ Nguyệt Nhi, mặt mày cau có nói: "Sư tôn nói, tích lũy càng hùng hậu, cô đọng nguyên đan càng khó khăn. Đệ tử Ma Tông chúng ta, khi cảnh giới ngang nhau, tu vi hơn xa với vu sĩ bình thường rất nhiều, bởi vậy cần đan đỉnh chất lượng cực cao, nếu không liền có khả năng đỉnh phá nhân vong!"
Khúc Phi Yên liếc mắt nhìn hắn với mấy cô gái, cười nói: "Tiểu sư thúc, hạo nguyệt màu đen của ngươi, so với chúng ta lúc trước lớn hơn không biết bao nhiêu lần, tích lũy hùng hậu dị thường. Nếu chỉ dựa vào trình độ hùng hậu của chân nguyên, liền có thể dẹp ngang Hỗn Nguyên bát phẩm, thậm chí là cửa phầm! Ngươi cô đọng nguyên đan nguy hiểm chỉ sợ hơn chúng ta không biết bao nhiêu lần. Cho dù là đan đỉnh cấp trấn giáo bình thường cũng bị chân nguyên của ngươi làm chấn bạo! Bởi vậy, ngươi phải sớm tính toán, luyện chế một đan đỉnh tốt nhất, ngày đêm săn sóc ôn dưỡng."
Diệp Húc không khỏi lâm vào trầm tư, đối với vu bảo loại đỉnh, hắn biết không nhiều lắm. Từ trước hắn đạt được một Uyên Ương Long Phượng đỉnh, là di vật của một vị vu sĩ ma đạo cô đọng đan đỉnh, đỉnh phá thân vong lưu lại.
Hắn lưu lại đỉnh này ngoại trừ luyện chế đan dược ra, cũng có ý chữa trị uyên ương long phượng đỉnh, tương lai làm đan đỉnh cho mình sử dụng.
Tuy nhiên hiện giờ xem lại, chất lượng của uyên ương long phượng đỉnh rất thấp. Cho dù chữa trị, cũng không thể dùng được. Chỉ sợ ngay cả chân nguyên hiện giờ của hắn cũng không chịu nổi một giây.
"Đối với phương pháp luyện chế vu bảo loại đỉnh, ta dốt đặc cán mai, tuy nhiên có thể dựa theo quy cách của cửu đỉnh vạn pháp yêu quyết của ta mà luyện chế ra đan đỉnh của riêng mình."
Diệp Húc cẩn thận cân nhắc một lát, cửu đỉnh vạn pháp yêu quyết biến thành chín khẩu đại đỉnh, nếu có thể luyện chế thành thật thể, tính linh hoạt đương nhiên không bằng vu pháp, nhưng uy lực lại hơn xa cửu đỉnh vạn pháp yêu quyết. Hắn có thể cam đoan khi cô đọng nguyên đan sẽ không bị đỉnh phá nhân vong.
Tuy nhiên, luyện chế cửu đỉnh, không thể nghi ngờ là một lần nữa tạo ra chín đại thần đỉnh ở Hạ gia. Cửu đỉnh của Hạ gia Trung Châu, là vu hoàng trực tiếp đem chín châu tế luyện thành, uy lực vô cùng!
Diệp Húc luyện chế tuy rằng là phỏng chế phẩm, hơn nữa theo kiến giải của chính mình. Nhưng tài liệu cũng cực kỳ kinh người, cũng không kém so với luyện chế chu thiên tinh phiên là mấy. Nếu hắn có được phương pháp chế luyện cửu đỉnh chân chính, chỉ sợ tài liệu đủ hù chết người.
Những cô gái khác cũng líu ríu, cười nói: "Mấy tỷ muội chúng ta đều không có nắm chắc mười phần cô đọng ra nguyên đan, bởi vậy tính toán ra ngoài du lịch, cướp đoạt tài liệu thượng thừa, luyện nhập vào trong đan đỉnh chúng ta."
"Lần này chúng ta muốn đi Vạn Cổ Ma Vực, ở sâu trong biển rộng, nguy hiểm rất lớn, là nơi một ma đạo đại phái thượng cổ xuống dốc. Đây là một di tích mới phát hiện, bảo tàng kinh người, lần trước Hải Ngoại Tiên Các bán ra một khối bích huyết tiên tinh, chính là phát hiện ở nơi đó."
"Vạn Cổ Ma Vực bên trong không chỉ có yêu, còn có ma đầu! của cải rất nhiều, không ít sư huynh sư tỷ Thánh Tông ta đều đi vào bên trong đó lịch lãm thám hiểm, thường thường đạt được trọng bảo."
"Hơn nữa có người ở trong đó đạt được truyền thừa thượng cổ, tuy rằng chỉ là tàn thiên, nhưng không phải là nhỏ!"
Cổ Nguyệt Nhi cười nói: "Cung sư tỷ cải tà quy chính, Vinh Lâm đại sư huynh vì muốn luyện chế đan đỉnh lại cho nàng, để nàng có hi vọng cô đọng nguyên đan, không ngờ đã đi vào trong đó mạo hiểm rồi, hiện giờ chỉ còn vài người chúng ta thôi."
Khúc Phi Yên thở dài nói: "Tiểu sư thúc, mấy cô gái chúng ta, tay trói gà không chặt, làm sao có thực lực tiến vào địa phương hung hiểm như vậy? cho nên cần bờ ngực rộng lớn của tiểu sư thúc, người ta mệt mỏi thì có thể dựa vào một chút…"
…
Cung Ngọc Nương đứng ở bên cạnh, hai tay ôm lấy đầu vai, cười ha hả nói: "Mấy người lẳng lơ này, đánh chủ ý thật hay đó! Cái gì mà kêu dựa vào một chút? Rõ ràng tính toán lúc các ngươi mệt, thái bổ sư phụ ta bổ sung tu vi! Tỷ tỷ nói với các ngươi trước nhé, sư phụ có ta che trở, các ngươi ai dám động vào hắn, lão nương không để yên cho các ngươi đâu." Bạn đang đọc truyện được copy tại Truyện FULL
Khúc Phi Yên cùng vài nữ nhân khác cười khanh khách nói: "Cung tỷ tỷ rất bá đạo nha, tiểu sư thúc biến thành bát thịt của tỷ tỷ, người ta ngay cả chạm một chút cũng không được, cẩn thận không Vinh sư huynh ghen đó."
"Cung tỷ tỷ, nếu ta gả cho tiểu sư thúc, ngươi còn không gọi ta là sư nương sao."
"Chúng ta hết thảy gả cho sư thúc, ngươi có một loạt sư nương, thực là đồ sộ nha."
Diệp Húc không khỏi đầu to như đấu, thầm nghĩ: "Những tiểu cô nương này quả thực là tiểu yêu tinh chuyên gây tai họa. Tuy nhiên, Vạn Cổ Ma Vực loại di tích thượng cổ này, đích xác đáng giá đi một chuyến. Thực lực của các nàng khá tốt, có các nàng ở bên cạnh, ta ít nhất cũng bớt nhiều phiền toái…"
Nghĩ tới đây Diệp Húc nói: "Các ngươi khi nào thì đi?"
Đám người Khúc Phi Yên, Cổ Nguyệt Nhi liếc mắt nhìn nhau cười nói: "Đương nhiên càng nhanh càng tốt. nếu không bảo bối ở trong Vạn Cổ Ma Vực bị người khác cướp đoạt hết, chúng ta thiệt lớn rồi. Chúng ta trở về núi thu thập một chút, liền ra đây tìm tiểu sư thúc, xuất phát."
Bảy thiếu nữ đều bay lên, mênh mông đãng đãng, hướng tới Tiểu Yến Sơn mấy linh sơn mà đi.
"Sư phụ, người rời khỏi Thập Vạn Đại Sơn, cẩn thận một chút…" Cung Ngọc Nương lo lắng, dịu dàng nói.
Diệp Húc trong lòng cả kinh thất thanh nói: "Chẳng lẽ đám người Khúc cô nương thực sự sẽ xuống tay với ta?"
Cung Ngọc Nương cười nói: "Điều này không phải? Tiểu Yến Sơn ta tuy rằng không phải là nữ tử chính phái gì cả, đều là nữ ma đầu, nhưng rất giảng nghĩ khí, nói không xuống tay với sư phụ, tất nhiên sẽ không xuống tay. Sư phụ phải cẩn thận chính là Ngụy Hiên nhất mạch, ta nhiều ngày nay đã phát hiện ra mấy đệ tử môn hạ của Ngụy Hiên, luôn cố ý di chuyển chung quanh phụ cận Quan Tinh Phong. Ngụy Hiên môn hạ, có sáu đại đệ tử, trong đó Hoàng Xán tu vi cao nhất, sớm cô đọng ra nguyên đan, hiện giờ phân nửa đã tu luyện tới Tam Thai cảnh. Những người khác cũng không thể khinh thường, đều rất lợi hại, không phải là cái tên ăn chơi trác táng Ngụy Không Sơn kia có thể so sánh được."
"Đệ tử nhất mạch Ngụy Hiên sao…"
Diệp Húc ánh mắt chớp động, cười nói: "Ngọc Nương, những người này ta đánh không lại có thể chạy mà?"
Cung Ngọc Nương ánh mắt sáng lên, nhớ tới thiên vũ chi dực, cười nói: "Sư phụ có kiện bảo vật kia trong người, thiên hạ to lớn bất luận địa phương nào đều có thể đi được."
Diệp Húc ở Quan Tinh Phong đợi vài canh giờ, đám người Khúc Phi Yên vẫn không có thu thập xong. Hắn lại kiên trì chịu đựng hai ngày, mới nhìn thấy bảy tám thiếu nữ khoan thai đi tới. Họ khống chế một cái hương xa lớn, một đám ăn mặc trang điểm xinh đẹp, vân thường vũ động, động lòng người vô cùng, không giống như đi lịch lãm chốn hung hiểm, mà ngược lại như đi du ngoạn bình thường vậy.
"Đây là nữ nhân mở miệng nói câu càng nhanh càng tốt sao? Khiến ta chờ suốt hai ngày đêm."
Diệp Húc trong lòng thầm oán, thả người dựng lên, rơi xuống bên trong hương xa. Đám người Khúc Phi Yên vội vàng nhường chỗ, để hắn ngồi trên bảo tọa.
"Các cô nương, xuất phát!" Diệp Húc ngồi xuống, tay áo phất lên nói.