Độc Bộ Thiên Hạ: Đặc Công Thần Y Tiểu Thú Phi

Chương 54: Đế Tôn bát quái (2)




Quý Vân Hoàng không có biến đổi nào trên sắc mặt, nhàn nhạt nói: "Cái gì mà hôn thê của lão Lục? Nàng sớm đã từ hôn với lão Lục! Hiện tại nàng chỉ là nữ nhi Tĩnh Viễn Hầu."

Quân cờ trong tay Quý Vân Tiêu rớt xuống bàn cờ vang lên một tiếng cạch: "Không phải chứ? Tam ca, ngươi thật sự động tâm đối tiểu nha đầu kia? Nàng căn bản là phế vật, ngay cả lão Lục cũng đều ghét bỏ --"

"Phế vật? Có lẽ, chỉ là nàng không có tư chất niệm lực mà thôi." Quý Vân Hoàng đặt xuống một quân cờ.

"Tắc tắc, nói chuyện giúp nàng như thế, xem ra cục đá trong tim ngươi rốt cuộc đã bắt đầu nhộn nhạo. Bất quá, Tam ca, tiểu đệ cũng thành tâm khuyên ngươi một câu. Nha đầu kia rốt cuộc từng đính thân cùng với lão Lục, ngay cả khi đã lui thân, nếu ngươi lại tiếp nhận cũng có chút không dễ thuyết phục. Thiên hạ này mỹ nữ nhiều như vậy, người muốn nhào vào trong ngực ngươi cũng nhiều như vậy, ngươi vì sao dây dưa cùng nàng làm gì? Đừng nói về sau ngươi cưới nàng làm phi, ngay cả khi muốn cưới nàng làm thiếp, phụ hoàng cũng tuyệt đối sẽ không đáp ứng vì mặt mũi hoàng gia --"

"Cạch" một âm thanh vang lên, quân cờ trong tay Quý Vân Hoàng suýt nữa phá vỡ bàn cờ: "Lão Ngũ, ta khi nào nói muốn cưới vợ nạp thiếp? Ngươi nghĩ quá nhiều! Tới, tới, hiếm khi huynh đệ ngươi ta tụ ở một nơi, tối nay nếu như không bồi ngươi chém giết suốt đêm thì thật có lỗi khi ngươi kêu ta một tiếng Tam ca." Tăng tốc sắp xếp lại các quân cờ.

Khóe môi Quý Vân Tiêu run rẩy, rốt cuộc là ai bồi ai đây?

Từ trước tới nay hắn chưa từng tỉnh táo tới tận khuya như vậy, thật khốn khổ!

......Edit & Dịch: Emily Ton......

Ninh Tuyết Mạch bừng tỉnh vì một loạt tiếng ầm ĩ bên ngoài.

Nàng mở to mắt, thấy ngoài cửa sổ mơ hồ có ánh lửa. Còn có tiếng bước chân hỗn loạn truyền đến.

"Lục đại nhân, tẩm cung Thái tử bất luận kẻ nào đều không được tiến vào. Hiện tại Thái Tử điện hạ lại không ở đây, chưa được sự cho phép của điện hạ, người của ngài càng không thể đi vào." Ninh Tuyết Mạch nghe ra, người đang nói chuyện chính là quản gia phủ Thái tử.

"Bổn phủ là phụng chỉ phá án, tội phạm quan trọng đang tránh ở trong tẩm cung Thái tử, nếu không đi vào thì làm sao tróc nã?" Giọng nói của Lục đại nhân thật là uy nghiêm.

"Điều này thật bất đắc dĩ. Vô luận như thế nào, tẩm cung Thái tử đều không thể thâm nhập, bằng không Thái Tử điện hạ trách tội xuống dưới, ngươi và ta đều không chịu nổi trách nhiệm. Lục đại nhân có lẽ nên chờ Thái Tử điện hạ chúng ta trở về lại nói?" Quản gia cũng không nhường đường chút nào.

Tẩm cung Thái tử có tội phạm quan trọng?

Chẳng lẽ người mà Lục đại nhân đang tróc nã chính là nàng?

Vì cái gì?

Nàng dường như không phạm vào vương pháp gì, đúng không?

Tuy nhiên, nàng cũng biết một khi việc liên lụy tới hoàng gia, không biết bao nhiêu âm mưu quỷ kế đang được mưu tính trên đầu nàng. Bọn họ đến tróc nã mà phô trương lớn như vậy, khẳng định nắm được nhược điểm nào đó của nàng!

Nàng chỉ là một bé gái mồ côi không nơi nương tựa, nếu như có quý nhân đại quan muốn giết chết nàng, có rất nhiều vấn đề có thể đổ lỗi cho nàng!

Nàng không thể ngồi chờ chết! Một khi bị bọn họ bắt trụ áp vào đại lao Hình bộ, mạng nhỏ này của nàng đại khái liền chơi xong rồi!

Ninh Tuyết Mạch theo bản năng muốn nhảy dựng lên từ trên giường, nhưng trên người vừa thoáng động đó là một trận tê dại, tay chân càng giống như không phải của mình, không thể động đậy chút nào.

Đáng chết! Quý Vân Hoàng lúc đi đã điểm huyệt đạo của nàng vì muốn nàng tĩnh dưỡng, cho tới bây giờ vẫn chưa cởi bỏ. Nàng căn bản không thể hoạt động!

Nàng vểnh tai nghe một lát, bên ngoài vị Lục đại nhân và quản gia phủ Thái tử vẫn đang giằng co cãi cọ ở nơi đó, nhưng cũng không phái binh xông vào. Nhìn có vẻ như vị Lục đại nhân vẫn cực kỳ cố kỵ đối Thái Tử điện hạ.

Nàng hơi thở dài nhẹ nhõm một hơi, nếu cứ tiếp tục như thế, việc này có lẽ chỉ có thể chờ đến khi Quý Vân Hoàng trở về mới có thể định đoạt, nàng vẫn còn có cơ hội chạy thoát!

Cũng không biết Quý Vân Hoàng đã đi nơi nào? Nếu hắn ở đây, ngay cả khi Lục đại nhân đang phụng hoàng mệnh, hắn cũng không dễ dàng để người mang nàng đi......