Đoạt Thê - Dịch Chiêu

Chương 61: Đu dây (H)




Nhậm Khanh Khanh nằm liệt lòng ngực hắn, váy phồng lên một độ cung, là tay hắn đang nghịch ở bên trong nàng.

Nàng nhẹ nhàng mà thở dốc, hàng mi dài ướt át, ngước mắt lên cầu hắn.

Tiêu Thừa nhìn vậy đã hiểu, một chút cũng không buông ra, ngón tay đưa đẩy bên trong hai lần, chỉ thấy đầu ngón tay càng thêm ướt át.

Hắn cúi đầu mút vành tai nàng, thấp giọng nói: “Nước thật nhiều.”

d*m thủy   của nàng không ngừng chảy ra ngoài, làm cho một tay hắn dính nhớp, chỉ vào một ngón tay, tiểu huyệt ăn không đủ, co rút lại như muốn càng nhiều hơn.

Gương mặt Nhậm Khanh Khanh đỏ bừng, khống chế không được thân thể của mình, chỉ phải run rẩy câu lấy cổ hắn, muốn bảo hắn dừng lại.

Hắn cạo cạo huyệt thịt mềm, không nhẹ không nặng ấn ấn xuống, nghe được tiếng nàng thở dốc càng ngày càng trầm, huyệt thịt cũng bọc hắn không ngừng run lên, hắn cong cong khóe môi.

Biết rõ là nàng muốn, lại chỉ dùng một ngón tay, hãm ở trong huyệt chậm rãi thọc vào rút ra.

Bàn tay bao lấy chân tâm, thỉnh thoảng cọ qua âm đế nho nhỏ, làm ngón tay đang chơi hai khối hoa môi đầy đặn kia trệch đi.

Nàng khẽ nhếch miệng, trên mặt ửng hồng, cơ thể đột nhiên run lên, kẹp lấy bàn tay to tiết ra tới.

Tiêu Thừa rút ngón tay ra, lau lau dâm dịch lên mặt nàng, trêu nàng: “Rửa mặt cho ngươi.”

Nhậm Khanh Khanh cắn môi, xấu hổ buồn bực dùng tay lau đi.

Hắn bỗng nhiên buông nàng ra, vòng đến phía sau nàng, lúc nàng đang còn bất an, nam tử ôm nàng quỳ gối lên trên bàn đu dâ, đôi tay nắm chặt lấy dây thừng.

Nhậm Khanh Khanh hoảng sợ, quay đầu nhìn hắn, chỉ thấy hắn vén váy nàng lên, bình tĩnh đem dục căn trướng đại chôn vào.

Quy đầu đỉnh mở cửa huyệt nhếch lên, theo đường đi thúc vào thật sâu.

Nàng quỳ gối trên bàn đu dây, hắn cũng chưa dùng hành động nào, thân thể nàng vốn đong đưa nhờ bàn đu dây, căng tiểu huyệt ra kẹp chặt lấy hắn.

Tiêu Thừa dùng sức xoa xoa mông thịt của nàng, khàn giọng nói: “Thả lỏng.”

Trong mắt nàng cảm thấy tràn ngập thẹn thùng, khóc không ra nước mắt. Đứng phía trên đây còn làm chuyện đó, còn muốn nàng thả lỏng như thế nào?

Hắn bóp eo nàng, đâm nàng về phía trước, côn th*t bởi vì người rời đi chậm rãi rút ra. Hắn buông tay ra, nhờ bàn đu dây đu đưa nàng lại nặng nề đem côn th*t nuốt trở lại, mông cùng bụng nhỏ của hắn đánh ra một tiếng vang thật lớn.

“Ưm ha ——” hắn kêu rên thành tiếng, côn th*t đang thúc vào chỗ sâu nhất đột nhiên lại trướng to thêm một vòng, huyệt thịt chặt chẽ bọc đến eo hắn tê dại.

Tư thế này hắn không cần động cũng có thể thúc vào đến sâu đậm, nếm được vị ngon ngọt rồi, Tiêu Thừa lại đẩy nàng về phía trước, lặp đi lặp lại, chỉ thúc mười mấy cái đã làm cho nàng thở dốc liên tục, phía dưới giống như lũ lụt.

Nàng đã không có sức lực, cả người đều mềm nhũn, tay đã không cầm được hai bên dây thừng, eo sụp muốn xuống dưới.

Tiêu Thừa đỡ lấy nàng, không còn dùng bàn đu dây trợ lực, chỉ dùng một cánh tay đầy sức lực khoanh lấy bụng nhỏ, eo mông dùng sức, dùng tốc độ cực nhanh thọc vào rút ra.

Nhậm Khanh Khanh vừa mới tiết một lần, giờ phút này bởi vì hắn vội vàng như vậy, huyệt không chịu được co rút lại, dâm dịch làm thông thuận côn th*t cực đại của hắn, từng chút từng chút hút hắn vào.

Nàng chỉ cảm thấy mình sắp bị thúc mở, bên trong huyệt tâm bị làm đến tê dại.

Chân nàng quỳ gối trên bàn đu dây, đầu gối vô cùng đau đớn, chân tâm lại sung sướng bao trùm, từng tiếng thở gấp, đôi mắt mê mang, hoàn toàn bất chấp mình còn đang ở trong viện.

Hai cái túi cực đại của nam tử đánh vào chân tâm, trực tiếp thúc khai đôi mắt nhỏ bên trong, trước đó đã từng mút chặt lấy. Hắn thúc vào tử cung vài cái, thử sâu hơn vào bên trong, vừa vặn hai chân của nữ tử run lên, hoàn toàn không thể chịu nổi.

Tiêu Thừa ôm nàng lên,ấn người lên trên thân cây. Một giây côn th*t cũng không rút ra, chỉ di chuyển một vòng lại thúc vào tận tử cung.

Hai vú Nhậm Khanh Khanh đè vào thân cây thô ráp, mang theo từng trận đau đớn. Trước mắt nàng trắng bệch, cảm giác nam tử đang thúc vào sâu hơn, bụng nhỏ nếu ấn vào còn nhô lên cả dấu vết côn th*t, phía trước có thân cây chống đỡ, nàng cảm thấy mình như sắp bị làm chết.

Tiêu Thừa cắn cắn sau cổ nàng, cuối cùng một chút, dường như chỉ đi vào nửa cây, bắn vào vách trong ấm áp, sau đó thu binh.