Nói xong chính sự, tay Tiêu Thừa lại sờ loạn lên.
Hai người vốn đang dán chặt vào nhau, hắn tùy ý nổi lửa, lại sờ vú rồi xoa mông, làm cho vòng eo Nhậm Khanh Khanh nhũn ra, vô lực nằm liệt ở chỗ đó.
Hắn kéo vạt áo nàng ra, thành thạo cởi bỏ yếm đào, lôi một bầu vú ở bên trong ra ngoài.
Hắn không bế nàng, đem tay nàng vòng lên cổ mình, nói: “Bấu chặt, chớ có quăng ngã.”
Nhậm Khanh Khanh liếc mắt một cái, trong lòng chửi thầm hắn không lên giường đi, nhưng vẫn ôm chặt dán sát vào cổ hắn.
Một tay hắn nâng mông nàng lên, một tay kia nắm lấy bầu vú vừa mới lôi ra, đưa lên để trước mắt mình, nhẹ nhàng ngậm lấy núm vú hồng hồng.
Núm vú đã sớm cứng như viên đá nhỏ, lại phun sữa ra ngoài, là nàng đã động tình từ lâu.
Tiêu Thừa ngậm viên vú nho nhỏ, buồn cười: “Đến không được, lúc này chỉ mới ngồi trong lòng ta đã phát thèm, lát nữa ta đi sẽ như thế nào?”
Nàng cực kỳ thẹn thùng, má ửng hồng không rên một tiếng. Hàng đêm trên thuyền nàng bị hắn dâm loạn, hắn còn rất thích nói mấy lời dâm đãng kích thích nàng, bây giờ làm cho nàng quá mức mẫn cảm, chỉ cần cùng nam tử này tiếp xúc, trong đầu không tự chủ được đã nghĩ đến chuyện đó.
Nhậm Khanh Khanh chỉ cảm thấy khoang miệng ấm áp của hắn ngậm hết vả bầu vú mình, quầng vú bị hắn Liếm một lần, rồi sau đó dùng sức vội vàng bú sữa.
Tiêu Thừa vỗ vỗ mông nàng, bảo nàng thẳng lên, nếu không ăn phải cúi đầu.
Nàng quỳ gối sang hai bên cho hắn ở giữa, eo lưng thẳng tắp, hai bầu vú phấn nộn che cả gương mặt hắn lại, làm nam tử ăn đến sảng khoái.
Nàng hiểu chuyện như vậy, hắn đã cởϊ qυầи nhỏ phía dưới ra, lộ ra nửa bên mông, bàn tay đi vào cắm vào chân tâm của nàng, cho nàng cũng thoải mái hơn một chút.
Toàn bộ tiểu huyệt đều bị hắn nắm trong tay, một ngón tay cắm vào trong, có tiết tấu ra ra vào vào, không bao lâu, d*m thủy liền theo ngón tay chảy xuống trên cổ tay.
Nhậm Khanh Khanh quỳ trong chốc lát không thể an phận được nữa, nàng vặn vẹo vài lần trong lòng hắn, Tiêu Thừa ngẩng đầu lên nhìn nàng, ánh mắt nóng cháy. Đầṳ ѵú sáng lấp lánh bị phun ra đặt bên môi, theo hơi thở của hắn khẽ run rẩy.
Nàng đỏ mặt, hừ nói: “Mệt.”
Hắn nhẹ nhàng cắn xuống thịt sữa, đứng dậy bế nàng lên, nhưng không trở về giường, chỉ đem nàng đẩy ngã ở bên bàn bên cạnh.
Vạt áo nữ tử mở rộng, hai luồng vú trắng nõn lộ ra bên ngoài, nửa người dưới vẫn ăn mặc nghiêm chỉnh, chỉ lộ ra một bên mông nhỏ.
Khuỷu tay Nhậm Khanh Khanh chống trên mặt bàn, mắt hạnh liếc hắn một cái, nói: “Đi lên giường đi, sao cứ thích ở đây.”
Âm thanh Tiêu Thừa như mất tiếng: “Không ở trên giường, nước Khanh Khanh chảy nhiều quá, da^ʍ huyệt kẹp càng kẹp chặt hơn.”
Lúc này nàng đã quen thỉnh thoảng hắn nói mấy lời dâʍ đãиɠ, chỉ là vừa nghe vậy huyệt lại kẹo chặt hơn, đầu ngón tay bị bọc đến tê dại.
Nàng nằm trên bàn tròn, mông bị hắn nâng lên không trung, váy được vén lên đến dưới vú.
Tiêu Thừa nhịn không được, côn th*t thô cứng đặt vững vàng giữa huyệt, bắt lấy vú chậm rãi chọc đi vào.
“ưm a…… nhanh quá……” Nàng kiều diễm kêu lên.
Hắn đánh vào mông: “Nơi nào nhanh, không phải chậm hả?”
Nàng rầm rì vài cái, ngoan ngoãn dùng chân câu lấy eo hắn, nghiêng người trên bàn chờ hắn tiếp tục chọc vào.
Trong mắt Tiêu Thừa lộ ra hỏa khí, hai tay xoa bóρ ѵú như đang nắn cục bột, chín nông một sâu mà thúc nàng.
“Hừ……” trong âm thanh Nhậm Khanh Khanh mang theo tia khó nhịn, bị hắn nghe thấy, không khỏi nhướng mày hỏi: “Lại ngại nhẹ?”
Nàng bụm mặt, không đáp. Này phải nói ra như thế nào, xưa nay lui tới hắn hay dùng sức, giờ phút này như vậy, giống như gãi không đúng chỗ ngứa, côn th*t cũng không hoàn toàn chọc hẳn vào.
Tiêu Thừa buồn cười, nâng mông nàng lên, thẳng eo bắt đầu đĩnh động, một chút lại mạnh hơn một chút,
bên trong nước nhiều, phát ra tiếng “Òm ọp òm ọp”