Đoạt Hôn 101 Lần

Chương 269: Còn có thể hèn hạ thêm chút nữa không? (9)




“Anh Thịnh, em cũng là vô tình phát hiện tấm hình này trước đó không lâu. Em sớm đã biết cô ta thích Hàn Thành Trì. Lần ở Hải Nam, điều em muốn nói với anh chính là chuyện này.”

Vương Giai Di nói một hồi, Thịnh Thế không thèm nghe. Anh nhìn chằm chằm vào tấm hình, sắc mặt cực kỳ xấu, sau đó mới xoay trở nó để xem.

Thì ra là chụp ở trong siêu thị.

Trong đó có bóng dáng của Cố Lan San. Cô đứng ở trước quầy Gucci, cầm một chiếc cà vạt trong tay rồi ngắm nghía cẩn thận.

Thịnh Thế hơi nhíu nhíu mày, lướt màn hình di động, chỉ vào một điểm rồi hỏi Vương Giai Di, “Đây là?”

Vương Giai Di cảm thấy Thịnh Thế đã có phản ứng, giống như dự liệu trước đó của mình. Cô ta đảo mắt, âm thầm sắp xếp lời nói một lần rồi mở miệng, “Anh Thịnh, thật ra thì lúc đó em chỉ đi ngang qua, nhìn thấy cô ta chọn cà vạt. Sinh nhật của anh và anh Thành Trì đều rơi vào hai ngày này, em không rõ cô ta định tặng cho ai nên cũng không hỏi. Nào ngờ, hôm nay khi em tới dự tiệc sinh nhật của anh Thành Trì, anh ta đã chiếc cà vạt đó!”

Vương Giai Di nói xong thì im lặng, không thêm bớt lời nào.

Lần trước, cô ta đã bị “dạy dỗ” ở Hải Nam, giờ đây thông minh hơn một chút.

Thật ra thì cô ta cũng không xác định được là Cố Lan San mua chiếc cà vạt kia cho ai, cũng không chắc chiếc cà vạt đó có được tặng cho Thịnh Thế hay không. Cho nên, cô ta ăn nói dè chừng, chừa lại đường lui cho mình.

Nếu Thịnh Thế không được tặng, như vậy càng tốt. Còn nếu như anh nhận được chiếc cà vạt đó, anh nhất định sẽ tìm đến siêu thị đó để hỏi. Sau khi hỏi rõ rồi, biết được ngày nào người ta bán hai chiếc cà vạt, một là bằng cách quét thẻ, hai là bằng cách trả tiền mặt, mà trả tiền mặt thì trao đồ tận tay, người mua là cô Cố, cô Cố... Ha ha, có thể là Cố Lan San, cũng có thể là Cố Ân Ân. Tất cả chỉ còn đợi Thịnh Thế đi hỏi cho rõ ràng thôi. Chỉ cần anh trực tiếp đi hỏi, dĩ nhiên sẽ biết không phải Cố Ân Ân mua, mà là Cố Lan San.

Cố Lan San vậy mà lại mua hai cà vạt y hệt nhau, một cho chồng mình, một cho người mình yêu, còn dám giấu, không cho chồng biết; mặt khác lại trả tiền mặt, thậm chí nhờ người khác đi mua thay.

Đây chẳng phải là đánh đồng với việc vợ mình có người tình bên ngoài sao...!

Đối với “đứa con của trời” như Thịnh Thế mà nói, chuyện này nhục nhã biết bao nhiêu!

Không thể không nghi ngờ vợ mình có người tình ngoài luồng...!

Suy nghĩ một chút, cô ta cảm thấy hưng phấn vô cùng!

Vương Giai Di cảm thấy máu huyết toàn thân sôi trào. Cô ta cố gắng giữ vẻ mặt trầm ổn, đứng yên tại chỗ, đánh giá thái độ của Thịnh Thế thật cẩn thận.

Cô ta phát hiện vẻ mặt Thịnh Thế không lộ ra chút buồn vui hờn giận nào, khiến người ta cảm thấy khó lòng nắm bắt tâm tình của anh, so với ngày thường còn căng thẳng hơn. Một hồi lâu sau, anh mới quơ quơ di động, giọng nói bình thản như không có việc gì, “Cái này chụp ở siêu thị nào?”

Giờ khắc này, Vương Giai Di mới chân chân chính chính biết được cái gì gọi là khó cân nhắc lẫn khủng bố đến mức dị thường ở Thịnh Thế. Cô ta thành thật trả lời một cách cẩn thận.

Sau khi nghe xong, Thịnh Thế nhìn chằm chằm cô ta rồi gật đầu, nói, “Ừ, tôi biết.”