Lời giải thích của Ung Trạch chẳng những không khiến cho cơn giận của Cố Diệu Diệu nguôi đi, mà ngược lại còn như đang đổ thêm dầu vào lửa.
Thật ra Thẩm Tịch Xuyên cũng có chút tức giận chuyện củ cải trắng nhà mình trồng bị heo... bị sư tử dòm ngó, nhưng bởi vì bên cạnh còn có một Cố Diệu Diệu kích động hơn cả mình nên so với chuyện tức giận thì anh càng sợ Cố Diệu Diệu sẽ thật sự đi tìm dao.
"Làm sao vậy?"
Cố Khải Châu và Úc Lan ở trong phòng nghe thấy tiếng động ồn ào ở bên ngoài thì vội vàng chạy ra ngoài kiểm tra.
Vốn tưởng rằng U U đã xảy ra chuyện gì, nhưng xem xét kỹ hơn thì trong số bốn người có mặt ở đây, người không bình tĩnh nhất chỉ có Cố Diệu Diệu đang bị Thẩm Tịch Xuyên cố gắng hết sức giữ lấy cánh tay ở phía sau, nhưng vẫn ngoan cố đá vào chân của Ung Trạch dù cho chỉ đá được không khí.
Cố Khải Châu và Úc Lan:...?
"Ba!" Vừa nhìn thấy Cố Khải Châu đi ra, Cố Diệu Diệu lập tức tìm đồng minh cho mình, lòng đầy căm phẫn mà hét lớn: "Cái tên Ung Trạch này, anh ta thực sự dám#¥%%¥%@..."
[Đọc full tại linh dưới bình luận | Nếu không nhấn vào link được thì có thể lên google search tên truyện + dembuon.]1
"... Đó là cái gì?"
Khi đi ngang qua Quảng trường Thời đại ở New York thì Cố Diệu Diệu bất ngờ nhìn thấy màn hình LED khổng lồ phía trên ở ngã tư Broadway và Đại lộ số bảy.
—— Đoạn hình ảnh đang phát lặp lại ở trên màn hình LED là màn trình diễn tuyệt vời của U U tại giải U20 ngày hôm nay, còn có cả những đoạn clip khi cô đứng ở trên bục nhận thưởng.
"Cái đó... Sao hình ảnh của U U lại xuất hiện trên đó vậy??"
Cả nhà nhìn thấy tình huống này thì đều kinh ngạc mà bước xuống xe, đứng ở ngã tư đường nhìn cô gái đang tỏa sáng rực rỡ trên màn hình LED.
Không chỉ có bọn họ, mà vì đây là giải quốc tế U20 nên có không ít người đi bộ đã dừng lại và nhìn lên.
Nhìn cô gái trẻ rạng ngời lóa mắt trên sân băng.
"U U... Có chuyện gì xảy ra vậy? U U...?"
Thẩm Tịch Xuyên thu lại ánh mắt kinh ngạc của mình và quay đầu nhìn lại—
Tất cả mọi người đều đang nhìn người xuất hiện trên màn hình LED, hơn nữa, người ở trên màn hình LED lại đang đứng ở ngã tư đường đông đúc, một mình lặng lẽ nhìn xung quanh.
Tìm kiếm bóng dáng của ai đó, nhưng người đó lại chẳng hề ở đây.