Đoàn Sát Thủ Tiến Hóa Thần Cấp

Chương 886: C886: Chẳng lẽ không thích hơn sao




Về phương diện địa vị thì chỉ đứng sau chưởng giáo và những lão quái vật thái thượng trưởng lão không biết còn tồn tại hay không. Ngay cả có gặp mặt các điện chủ và các chủ của chín đại điện thì hắn cũng có địa vị tương đồng, tất nhiên Lâm Lăng không có lý do gì từ chối những đãi ngộ đó.

“Tốt.”

Hậu Thiên Thành vừa lòng gật đầu với biểu hiện của Lâm Lăng, không cao ngạo không nóng nảy, thản nhiên thong dong.

Quả thật rất phù hợp với điều kiện trở thành ‘Thánh Tử’.

Còn về thực lực tu vi, ngay từ ánh mắt đầu tiên nhìn thấy Lâm Lăng, mặc dù không vận dụng linh thức dò xét, nhưng ông ta cũng có thể cảm ứng được từ dao động khí tức trên người hắn.

Tu vi này đã đạt tới cảnh giới bậc năm Thánh Vực, nghiễm nhiên đã vượt qua chín đại đệ tử thủ tịch của ba điện sáu các, nói là tài năng đàn áp quần hùng cũng không quá.

Từ trước tới nay, bởi vì tông quy do Tổ sư gia lập nên, vị trí Thánh Tử của Cửu Huyền Tông vẫn luôn bị bỏ trống, thậm chí còn trở thành cái cớ để hai đại tông môn còn lại trên Đông Huyền Châu trào phúng mỉa mai.

Tuy trong lúc Hậu Thiên Thành quản lý tông môn cũng từng tìm kiếm vài đệ tử tông môn cực kỳ ưu tú, nhưng trước sau vẫn chờ đợi, mang tâm lý bảo thủ.


Mà hiện giờ, Lâm Lăng là người được chọn càng tốt so với những đệ tử ưu tú kia.

“Tổ sư gia quả thật là đoán trước tiên cơ.” Hậu Thiên Thành âm thầm cảm khái trong lòng, may mắn mình không tự chủ trương mà lập nên một Thánh Tử từ các đệ tử tông môn. Nếu không chắc chắn Cửu Huyền Tông sẽ bỏ lỡ kỳ tài võ đạo ưu tú như thế!

“Lâm Thiên, hiện tại ngươi theo bổn tọa vào tông.” Hậu Thiên Thành hiền từ nhìn Lâm Lăng, khi nói chuyện đã tùy tiện vung tay lên.

Chỉ thoáng chốc, một luồng dao động năng lượng khó lường đột nhiên nhộn nhạo lan ra. Sau đó hắn nhìn thấy hư không bình thản đột nhiên chậm rãi vỡ ra, ngưng tụ một cánh cửa không gian phát sáng.

Từ nơi này nhìn lại, có thể nhìn thấy cảnh tượng trong cánh cửa không gian, rõ ràng là khu vực chủ đảo của Cửu Huyền Tông.

“Thật là thần thông lợi hại!” Thấy tình cảnh này, ánh mắt Lâm Lăng chớp động.

Thủ đoạn truyền tống không gian này còn cao cấp hơn Thuấn Gian Di Động rất nhiều.


Tuy hiện tại hắn hiểu được một chút về pháp tắc không gian, nhưng cả Thuấn Gian Di Động cũng chưa lĩnh ngộ tu luyện thành công, càng đừng nói là tu luyện ý cảnh không gian càng cao cấp.

Nghĩ tới nghĩ lui, vẫn chỉ có thể mong đợi kỹ năng rà quét võ học của hệ thống.

Bấm một cái là học xong.

Chẳng lẽ không thích hơn sao?

Lâm Lăng hoàn toàn vứt lời dặn dò của ‘chính mình’ ra sau đầu.

Sau đó, dưới cái nhìn chăm chú cực kỳ hâm mộ của đông đảo võ giả trẻ tuổi, Lâm Lăng bay vút lên, theo sát bóng người Hậu Thiên Thành, lập tức đi vào cánh cửa không gian phát sáng kia.

Gần như không có bất cứ năng lượng cản trở gì, hắn vào trong dễ dàng giống như bước qua một ngạch cửa.

Nhưng trước mắt Lâm Lăng lại biến thành một mảnh thiên địa khác. Đi vào bên trong, có thể cảm ứng rõ được, linh khí thiên địa xung quanh nồng đậm cực đoan.

Lâm Lăng hít sâu một hơi, lập tức có cảm giác thật vui vẻ thoải mái.

Sau đó ánh mắt hắn quét qua, hoàn cảnh trên đảo nhỏ này cũng không xa lạ.