Đoàn Sát Thủ Tiến Hóa Thần Cấp

Chương 290: C290: Chẳng lẽ bên trong có bảo vật




“Đúng vậy, nếu không phải thực lực không bằng chúng thì ta đã trực tiếp cướp lấy, thật là con mẹ nó!!”

Đúng lúc này, cách căn nhà đá không xa, hai bóng người hùng hùng hổ hổ đi tới. Trùng hợp là hướng bọn họ đang đi đến chính là khu ký túc xá của Lâm Lăng.

Nhìn trang phục của hai người này thì biết ngay là viện sinh của học viện Kiếm Vân thuộc về đế quốc Tinh Vũ.

Bởi vì tìm nửa ngày mà chỉ lấy được một vài thứ lông gà vỏ tỏi, thấy người khác thu hoạch được nhiều, lúc này họ đang cực kỳ buồn bực và ghen ghét.

“Ở tầng cao nhất tháp cổ trước đó, nhất định thằng nhãi của học viện Thiên Diễn đã nhặt được của hời, cũng không biết là cái gì?” Người nói chuyện có vóc dáng khá lùn, đôi mắt rất nhỏ, lộ ra cảm giác gian xảo.

“Cho dù biết thì thế nào, có thể giết chết hai người dự thi của học viện Võ Lăng thì thực lực tuyệt đối không yếu.” Người đàn ông đầu húi cua bên cạnh lắc đầu thở dài và nói.

Vẻ mặt này như thể rất hâm mộ những người dự thi khác cùng một độ tuổi mà lại có thiên phú võ đạo vượt xa bọn họ.


“Không tận mắt nhìn thấy thì rất khó nói có phải bị hắn xử lý hay không.” Thanh niên thấp bé lại không đồng ý, cười lạnh và nói: “Nói không chừng là hai tên kia của học viện Võ Lăng tranh đoạt bảo vật nên nội chiến, giết hại lẫn nhau, cuối cùng bị thằng nhãi kia nhặt của hời.”

Nghe vậy, người đàn ông đầu húi cua im lặng, cũng không phản bác đối phương. Hiển nhiên hắn ta cũng cảm thấy phân tích này khá có lý, dù sao hai võ giả cấp 8 liên thủ thì thực lực rất mạnh, muốn cùng giết chết bọn họ thì trừ phi là cường giả đạt tới tu vi cấp 9.

Lúc đó Lâm Lăng thu khí tức trên người lại, nhưng hắn ta cảm thấy nhiều nhất cũng chỉ đến cấp 7, căn bản không có khả năng giết cả hai người kia cùng một lúc.

Bởi vì cảnh tượng hai người dự thi của học viện Võ Lăng chết thảm quá chấn động nên cũng không ai phỏng đoán quá nhiều. Hiện giờ thanh niên thấp bé vừa nói như vậy, hắn ta cẩn thận suy ngẫm cũng cảm thấy khó tin!

“Nếu để ta gặp lại thằng nhãi kia của học viện Thiên Diễn, tuyệt đối phải thăm dò thực lực thật sự của hắn!” Trong mắt thanh niên thấp bé dâng trào sự lạnh giá, hừ lạnh và nói.

“Thôi bỏ đi, dù là giả thì ngươi cho rằng còn có thể gặp được? Có lẽ hắn đã sớm ôm bảo vật chạy mất dạng rồi.” Người đàn ông đầu húi cua cười nhạo một tiếng, cố ý kích thích thanh niên thấp bé.


Nhưng thanh niên thấp bé lại không phản ứng, bởi vì lúc này hắn ta đang kinh ngạc nhìn chằm chằm vào một căn nhà đá phía bên phải. Chỉ thấy trên khe tường của căn nhà có ánh sáng mơ hồ chớp động.

Thanh niên thấp bé rùng mình, vội vàng nói: “Tạm thời đừng nhiều lời, ngươi mau xem bên kia.”

Nghe vậy, tên đầu húi cua đưa mắt nhìn theo hướng thanh niên thấp bé chỉ. Hắn ta lập tức phát hiện trên khe tường thẩm thấu ra một tia sáng.

Hai người đều cảm thấy nghi ngờ, dù sao hiện tại đang trong đêm tối, mà trong nhà đá lại có ánh sáng tỏa ra, hiển nhiên có gì đó không tầm thường.

Chẳng lẽ bên trong có bảo vật?!

Bọn họ liếc nhau, trong lòng đều xuất hiện cùng một suy nghĩ, trên mặt lập tức hiện ra sự tham lam.

“Đi, qua xem là cái gì.” Thanh niên thấp bé tập trung nhìn lại, sau đó dẫn đầu đi đến nhà đá.

Người đàn ông đầu húi cua lập tức theo sát phía sau. Khi đi đến vách tường, hai người lặng lẽ áp sát vào cái khe, đưa mắt nhìn vào bên trong.