Đoàn Sát Thủ Tiến Hóa Thần Cấp

Chương 1213: C1213: Thần hồn hơi kinh ngạc rồi bật cười




Nhất thời Thần hồn bên trong Phần Thiên Hỏa Lô phát ra tiếng kêu thảm thiết.

Loại đau đớn này giống như đặt mình vào trong biển lửa, sống không bằng chết.

Một lúc sau, Lâm Lăng mới dừng động tác lại, hắn lạnh lùng nhìn Phần Thiên Hỏa Lô trước mặt.

“Cái này…Làm sao có thể? Không phải ngươi bị cấm dùng pháp thuật hay sao, sao ngươi vẫn có thể sử dụng linh lực?”

Một lúc sau, Thần hồn kia lại kêu lên đầy đau đớn.

Trải qua lần tàn phá này, hắn ta không còn hách dịch như trước nữa mà lại có chút sợ hãi.

Vốn dĩ Lâm Lăng còn muốn giữ cái Phần Thiên Hỏa Lô này lại nhưng không ngờ Viêm Ma vương lại truyền dạy tất cả kỹ năng luyện hóa thần hồn truyền toàn bộ cho hắn.


“Vấn đề tiếp theo, ta chỉ hỏi ngươi một lần.”

Sự lạnh lùng trong mắt Lâm Lăng tăng lên, hắn lạnh lùng nói: “Nếu như ngươi không nói thật thì ngươi tự biết kết cục của mình đấy!”

Nghe vậy, nhất thời Thần hồn bên trong Phần Thiên Hỏa Lô vô cùng giận dữ.

Năm đó, với tư cách là thủ lĩnh của tháp Thông Thiên, hắn ta là thế lực mạnh nhất thống trị thế giới này nhưng không ngờ chẳng bao lâu sau, hắn ta lại bị sỉ nhục như thế này.

Hơn nữa, Lâm Lăng lại chính là nhân loại thấp hèn mà hắn ta luôn coi thường!

Thế nhưng hiện tại tình thế đã đảo ngược, có thể nói sinh tử của hắn ta hoàn toàn nằm trong tay của Lâm Lăng. Cho dù chỉ trong một thời gian ngắn không thể luyện hóa được Thần hồn của hắn ta nhưng thủ đoạn để khiến cho hắn ta ăn khổ thì không hề thiếu. Giống như ngọn lửa thiêu đốt linh hồn vừa rồi, nỗi đau thấm sâu vào linh hồn quả thực khiến cho hắn ta sống không bằng chết. Cho nên giờ phút này, cho dù Thần hồn có giận cũng không dám lên tiếng.

“Thuật Thần Hàng là cái gì?”


Lâm Lăng hoàn toàn không nhìn ra sự thay đổi tâm trạng của đối phương, hắn hỏi.

“Ta còn tưởng là chuyện gì, hóa ra chỉ là thủ đoạn nhỏ này.”

Thần hồn hơi kinh ngạc rồi bật cười.

Có điều dường như hắn ta nhận ra sự lạnh lùng trong mắt Lâm Lăng nên vội thu tiếng cười lại rồi vội vàng nói: “Nói đơn giản chính là đoạt xá.”

Nghe vậy, sắc mặt của Lâm Lăng hơi thay đổi, hắn hỏi lại: “Như vậy nghĩa là sao?”

Đối với Thần hồn, có lẽ vấn đề này cũng chẳng phải là chuyện bí mật gì nên hắn ta kiên nhẫn tiếp tục.

“Trên thế giới này có vô số vị diện không gian, còn Thần vực là chính là điểm trung tâm của tất cả vị diện đó cho nên có thể tùy ý đi xuyên qua.”

“Tuy nhiên có thể là do thời gian trôi qua hoặc là xảy ra một vài chuyện ngoài ý muốn, có một vài thông đạo không gian chắc chắn sẽ bị đóng lại.”

Nói đến đây, dường như giọng nói của Thần hồn có chứa ẩn ý nào đó: “Là do tộc Viêm Ma của đại lục Thương Khung các ngươi năm đó đã ngang nhiên đối đầu với Thần tộc cho nên thông đạo đi tới Thần vực đã bị đóng lại.”