Đánh giá: 9.3/10 từ 3 lượt
Một khoảng thời gian dài xa cách khiến cho cả hai không nhận ra nhau khi gặp lại.
Bởi, hai người đều đã thay đổi so với quá khứ.
Hắn vốn nghĩ bản thân mình chỉ thực hiện lời hứa bảo vệ nàng chứ không hề nghĩ đến mình lại yêu nàng sâu đậm đến vậy.
Những nam nhân xung quanh nàng đều ưu tú như vậy, ngay cả huynh dệ ruột của hắn cũng để ý nàng, vậy hắn lấy gì đến hi vọng nàng chú ý đến hắn?
Hắn có thể vì nàng mà không cần giang sơn, trong tim hắn chỉ có hình bóng của nàng, chưa từng có ai thay thế được.
Còn nàng, tình cảm của nàng đối với hắn chính là si tình nhu nhược nhưng không nói ra, lúc nào cũng tỏ ra vô tình lạnh nhạt như thế, nhưng hắn có lẽ không dễ biết được trái tim nàng vốn đã nằm ở chỗ hắn, đời này kiếp này mãi không thay đổi.
Nhưng, hắn vì nàng từ bỏ giang sơn…
Nàng chỉ vì thù hận phải trả mà không thể quay đầu lại với hắn.
“Đời này, kiếp này, là ta nợ huynh… Nếu có kiếp sau, Doãn Mạn sẽ trả gấp đôi…”
Cái gọi là si tình nhu nhược, yêu đến không còn đường lui, chỉ còn cách bỏ rơi người mình yêu để người ấy tìm được một người bình thường, không yêu đến điên dại như bản thân người...
Bình luận truyện