Đóa Hồng Đầy Gai Và Tổng Giám Đốc Lạnh Lùng

Chương 716




Chương 716

Người phụ nữ kia thực sự có lý do để làm như vậy.

Đều tại anh trêu chọc hoa đào ở bên ngoài, chuyện này tuyệt đối không thể để Dương Tâm biết, bằng không anh không biết phải giải thích như thế nào.

“Không cần phải đoán mò, đến thời điểm nhất định, những yêu ma quỷ quái kia sẽ phải xuất hiện. Suy nghĩ nhiều vào lúc này cũng vô dụng.”

Dương Tâm không khỏi bật cười: “Chờ đến khi bọn họ xuất hiện thì chứng tỏ bọn họ đã thực hiện được, thành công khơi mào mâu thuẫn giữa hai bên thế lực, chia rẽ chúng ta.”

“Sẽ không đâu.” Lục Gia Bách ôm chặt lấy cô, thì thầm nói: “Không ai có thể chia cắt chúng ta, hiện tại mâu thuẫn giữa hai thế lực ngày càng trở nên gay gắt, chờ một chút xem bước tiếp theo họ hành động như thế nào. Anh sẽ thu thập chứng cứ chứng minh hai thế lực bị tập kích hoàn toàn không phải do đối phương gây ra mà là do có người muốn kích động mâu thuẫn, cố ý gây rắc rối.”

“Được.”

Đinh!

Điện thoại di động bị ném ở cuối giường vang lên, Dương Tâm ngồi dậy với lấy điện thoại xem thử, liền phát hiện là người của quỹ từ thiện gọi tới.

“Có chuyện gì vậy? Lúc mua sắm vật tư cứu trợ gặp phải rắc rối gì à?”

“Bỉ Tâm, không hay rồi. Có người giả mạo một phần đơn mua hàng của Quỹ từ thiện “Chân Ái Thiên Sứ”, nói rằng đơn giá trên rất khác với đơn giá của các vật phẩm trên thực tế. Nói rằng quỹ từ thiện thay thế vật phẩm tốt bằng vật phẩm kém chất lượng, từ đó kiếm được lợi nhuận kếch xù, bây giờ trên mạng đều đã bùng nổ rồi.”

Ánh mắt Dương Tâm đột nhiên u ám.

Lấy hàng kém chất lượng thay thế hàng tốt?

Kiếm được lợi nhuận kếch xù?

Thành thật mà nói, những lời này khiến cô cảm thấy có chút tổn thương.

Mấy năm nay cô làm từ thiện, gần như đã trút hết của cải mà cô có ra rồi.

Quyên góp hàng trăm nghìn tỷ, cuối cùng lại biến thành “kiếm lời bỏ túi riêng bằng hàng kém chất lượng”, thật nực cười!

Lục Gia Bách thấy sắc mặt cô không tốt, liền nhanh chóng vươn tay ôm cô vào lòng: “Làm sao vậy? Quỹ từ thiện xảy ra chuyện gì sao?”

Dương Tâm mở ra một trang web, nhấn vào tin tức ở trong đó, sau đó nhét điện thoại di động vào ngực Lục Gia Bách.

“Anh tự xem đi.”

Lục Gia Bách rũ mắt xuống, nhìn lướt qua, sau đó nhíu mày nói: “Lại có người muốn hãm hại em à?”

“…”

Dương Tâm tức đến bật cười: “Đúng vậy, lại có người muốn hãm hại em. Mẹ kiếp, em thật sự rất tò mò, tại sao lúc nào cũng nhằm vào bà đây vậy?”

Nói đến đây, cô hơi nghiêng đầu, cau mày nhìn Lục Gia Bách, nghiến răng nghiến lợi nói: “Rắc rối của em chỉ tăng lên từ khi gặp anh, cho nên mấu chốt của vấn đề là ở anh. Lục Gia Bách, bây giờ em có thể đá anh một cái không?”

“…”

Hải Thành.

Biệt thự nhà họ Vương.

Trong phòng ngủ.

Vương Ái Linh đang dựa vào cửa sổ sát đất nghe điện thoại.

“Làm rất tốt. Chuyện của vợ ông tôi sẽ nói lại với ba tôi, ông cứ yên tâm. Tôi đảm bảo bà ta có thể thành công gia nhập Cục Tài chính.”

“Được được được, cảm ơn cô Vương, nếu cô còn muốn làm giả loại đơn hàng này, cô cứ việc gọi điện cho tôi, tôi nhất định thay cô làm tốt mọi chuyện.”

“Được, tôi sẽ không khách khí. Tôi cúp máy trước, ông cũng nên cẩn thận, đừng để người của Quỹ từ thiện “Chân Ái Thiên Sứ”

tìm được ông.”

“Vâng vâng vâng.”

Sau khi cuộc gọi kết thúc, đôi môi đỏ mọng của Vương Ái Linh gợi lên một nụ cười nguy hiểm.

Mấy ngày trước, cô ta thử đi điều tra toàn bộ tài sản do Dương Tâm đứng tên, lấy thân phận con gái thị trưởng của cô ta, muốn điều tra hộ tịch của Dương Tâm ở Hải Thành là điều quá vô cùng dễ dàng.

Qua điều tra, cô ta biết được, Dương Tâm đã đăng ký một tổ chức từ thiện từ vài năm trước, chính là quỹ từ thiện “Chân Ái Thiên Sứ” đang hoạt động mạnh mẽ gần đây.

Sau khi biết việc này, cô ta liền tìm cách bôi đen quỹ từ thiện này, khiến tất cả mọi người tẩy chay nó.

Sau khi mọi người đều căm ghét quỹ từ thiện “Chân Ái Thiên Sứ” và nhận định rằng bọn họ đang vơ vét tiền của dưới vỏ bọc công lý. Cô ta sẽ tiết lộ Dương Tâm chính là bà chủ đứng sau mọi chuyện.

Đến lúc đó, tất cả nước bẩn đều hắt lên người Dương Tâm.

Ngay cả khi không giết cô, cô ta cũng có thể khiến cô bị mọi người ghê tởm.