Đóa Hồng Đầy Gai Và Tổng Giám Đốc Lạnh Lùng

Chương 317




Chương 317:

Tại tầng ba.

Công dụng của thuốc đã phát huy trong người Ruth.

Cô ta không phải là một người phụ nữ thủy chung. Nhiều năm qua không biết bao nhiêu người đã chết mê chết mệt cô ta, từ đạo diễn đến nhà sản xuất, nhà đầu tư.

Nếu như thuốc phát huy tác dụng, thì chỉ có những ham muốn, làm gì còn biết được trời trăng gì xung quanh nữa?

Căn phòng như nóng hơn.

Sau khi một đám đông săn tin nháo nhào xông vào phòng, flash từ máy ảnh chớp liên tục không ngừng.

Ruth có chút tỉnh táo và bỗng cảm thấy bối rồi.

Nhận thầy một đám đông phóng viên xuất hiện trong phòng, cô ta hét lên “Á”. Trên mặt cô là sự hoảng sợ, đưa tay đẩy người đàn ông trên người mình ra.

Cùng lúc, người đại diện của cô ta xông vào.

Cảnh tượng trước mắt khiến đôi chân anh ta mềm nhữn, khụy xuống, miệng không ngừng lẫm bẩm: “Thế là tiêu rồi, lần này tiêu thật rồi. 5 năm vắt vả đều tiêu tan dưới tay người phụ nữ này.”

“A.” Ruth không thể kháng cự người đàn ông trước mắt, cô ta hét lên điên cuồng.

“Thật là kích thích và thú vị.”

“Tuyệt vời khi nhận được tin báo này.”

“Nếu điều này được đăng lên, nó sẽ trở thành điểm nóng, tin sốc của năm nay. Người giành giải Oscar trong suốt 3 năm liên tiếp, ảnh hậu Ruth thật sự…”

Bảo vệ của nhà hàng cuối cùng cũng siết lại được đám đông hỗn loạn.

Quản lý nhà hàng một bên nhanh chóng gọi nhân viên bảo vệ tới can ngăn đám phóng viên, một bên quát lớn: “Hành động của mấy người đã xâm phạm nghiêm trọng đến quyền riêng tư của khách hàng bên tôi, nếu còn tiếp tục, chúng tôi sẽ giao cho pháp luật xử lý.”

Một tên nhà báo còn chế giễu nói: “Nhà hàng này trông thì lịch sự tao nhã như vậy mà lại dung túng cho người đến đến đây bao trọn tầng ba chỉ để làm máy chuyện đồi bại, đây chính là nhà hàng năm sao đấy à? Đúng là khiến người ta phải mở mang tầm mắt, đừng nói với tôi tình nhân của ông chủ nhà hàng là quan chức cấp cao nào đó.”

Người quản lý nhà hàng nghẹn họng không nói lên lời.

Anh ta không nghĩ tới loại chuyện như này sẽ xảy ra, vừa rồi vì quá gấp nên mới dùng pháp luật để dọa bọn họ, không nghĩ tới lại bị phản đòn.

Một tay phóng viên khác xua tay nói lớn: “Được rồi, hình cần chụp cũng đã chụp rồi, không cần tiếp tục ở đây xem quá trình người ta làm việc nữa. Chúng ta ra ngoài thôi. Giữ mặt mũi cho ông chủ nhà hàng năm sao này một chút, không nên tiếp tục náo loạn nữa.

Đêm hôm đó, những bức ảnh khiêu dâm của nữ diễn viên Ruth chỉ trong máy tiếng ngắn ngủi đã bị lan truyền trên phạm vi toàn cầu.

Hải Vy định thông qua nguồn lực của tập đoàn LG để áp chế tin tức nhưng cũng vô ích.

Scandal này thật sự quá lớn, ngay cả tập đoàn đứng đầu trong ngành truyền thông như LG cũng không làm đè xuống làn sóng dư luận được.

Chung cư Thịnh Cảnh.

Dương Tâm dựa vào sô pha, cầm điện thoại di động lướt tin tức.

Phải nói rằng sức ảnh hưởng của Ruth này vẫn còn khá lớn, khi những bức ảnh khiêu dâm bị lộ ra ngoài, chúng nhanh chóng trở nên hot trên toàn thế giới chỉ trong vài giờ.

Cô biết rằng danh tiếng của người phụ nữ này đã hoàn toàn tiêu tan.

Điều này cũng không thể trách cô được.

Cô chỉ đơn giản dùng kế lấy gậy ông đập lưng ông mà thôi.

“Anh không định về sao?”

Lục Gia Bách lười biếng ngả người lên sô pha, hai mắt hơi nhắm lại, nhẹ giọng nói: “Đêm nay anh sẽ ngủ ở đây.

Dương Tâm trợn tròn mắt, biết mình không lay chuyển được anh, liền đơn giản đổi chủ đề: “Diệp Nhiễm đâu, không lẽ anh giao cho tên họ Hoắc kia rồi?”

“Anh em tốt của anh cũng giữ mình trong sạch, giống như anh vậy.”

Buồn nôn…

Đúng là mèo khen mèo dài đuôi.

Tại quán rượu năm sao.

Bên trong phòng.

Ruth đang khóc lóc thảm thiết trên ghế sofa.

Người đại diện thở phào nhẹ nhõm: “Ruth, bây giờ không phải là lúc để tuyệt vọng, suy nghĩ tích cực lên, chờ cơ hội lật ngược thế cờ.”

Cô ta ngước mắt nhìn, vẻ mặt dữ tợn: “Lật ngược? Tôi làm gì còn cơ hội mà chuyển mình nữa? Mấy bức ảnh khiêu dâm kia đã lan truyền khắp mạng xã hội, giới giải trí này đã không còn chỗ cho tôi đặt chân rồi.”

“Cô đừng quên bản thân vẫn có nguồn tài nguyên tốt nhát.”

Đôi mắt của Ruth hơi híp lại: “Là sao?”

“Cô Hải Vy.” Người đại diện nói thẳng: “Hiện giờ cô chỉ có thể trông cậy vào cô Hải Vy mà thôi. Cô ta không phải đã nhờ cô xử lý con hồ ly tinh quấy rầy ngài Lâm sao?

Chúng ta thử tìm cách khử con ả tiểu tam kia, coi như lập công với Cô Lâm, chờ một khoảng thời gian ngắn khi mọi chuyện lắng xuống để cô ta tới tập đoàn LG đem tài nguyên tốt nhất cho cô, như vậy thì cần gì phải sợ nữa?”

Một tia lạnh lùng xẹt qua đáy mắt Ruth: “Tôi máy ngày trước để cho cô điều tra về con tiểu tam kia, đã tra ra chưa?”

“Rồi, cô ta tên là Trần Uyên, mối tình đầu của ngài Lâm, ngày trước chính cô ta là người đã phản bội ngài Lâm Thanh khiến ngài ấy thân bại danh liệt phải bỏ đi tha hương, ngài Lâm lần này trở về chính là vì muốn trả thù nhà họ Thời.