Đoá Hoa Màu Nắng - Hạ Tàn

Chương 19: 19: Người Nắm Giữ Tự Do





Henry xuất hiện tại tửu lầu Hương Khê.

Nay cũng là ngày thứ 3 xảy ra sự việc kể từ đêm hôm đó.
Henry –“ Ít nhất mình cũng phải đến xác định em ấy có bị Winter bạo hành hay không...!Và Yuna Haan...!Tôi mong em sẽ nhận thức được âm mưu của anh ta!”
Sảy từng bước nặng nề đi lên lầu, anh chợt có cảm giác bồn chồn khó tả.

Không mấy chốc chân anh đã đặt trước cửa phòng Winter.

Đưa tay lên cánh cửa, anh thở dài nghĩ ngợi:
- “Mình sẽ đưa em ấy về...!Dù sao cũng là dòng máu Bạch Kim hiếm có, không thể để Winter chiếm được!”
Henry gõ cửa gọi – Winter...!Có đó không?
Bên trong, Haan thính tai nghe thấy tiếng gọi của Henry.

Cô nhìn qua chỗ Winter đang ngủ say khẽ vui vẻ.

Nhẹ nhàng cô đưa chân bước xuống giường hớn hở định chạy ra cửa đón anh.
Haan – “Henry...!Henry anh đến rồi! Hãy đưa em ra khỏi đây...”
Winter đã tỉnh dậy từ sớm, anh chỉ giả vờ ngủ để cô yên tâm.

Nghe tiếng động bên ngoài anh cũng ý thức Henry đã muốn đến đưa Haan đi.
Còn cô chưa đi được vài bước đã bị anh đưa tay ôm lấy eo kéo trở lại.

Anh hậm hực trừng mắt nhìn cô cảnh cáo - Ở yên đây!
Nhìn thấy vẻ căng thẳng của Winter, Haan lập tức co rúm.

Thường ngày cô chỉ nhìn thấy Winter cười nói vui vẻ chứ chưa hề thấy anh tức giận nên có phần hơi hoảng.

Khí tức áp bức toả ra từ ánh mắt kia càng làm dữ dội lên nỗi sợ của cô gái nhỏ.
Haan khẽ lui lại khép nép hỏi – Anh không định mời anh ấy vào hả...

Winter khằn giọng nói – Tốt nhất em nên an phận đi Yuna Haan!
Cô lũi thủi trèo lại lên giường ngoan ngoãn.

Nhìn mặt anh như muốn giết mình đến nơi nên cô đã rén không hề nhẹ.
Bên ngoài Henry không nghe ai hồi đáp
Henry –“ Mình cảm nhận rõ có bước chân của 2 người...!Winter mày muốn gì nữa đây hả?”
Anh gấp rút đập cửa liên hồ kèm tiếng la – Winter Mày mở cửa ra cho Tao!
Thấy Henry sắp làm ầm lên Winter mới chịu đi ra mở cửa để anh ta vào phòng.
Cửa phòng vừa mở Henry không nói không rằng sốt sắng đi một mạch về hướng Yuna Haan.
Thấy anh vào cô cũng mừng rỡ bước xuống chạy về phía anh.
Haan mừng rơi nước mắt nhìn Henry – Em tưởng anh không đến nữa...
Henry – Anh đến đón em...!Đi theo anh về...Nha!
Bên kia sắt mặt của Winter đã không thể khó coi hơn.

Anh mạnh tay đóng rầm cánh cửa lại.
Nghe tiếng động lớn Haan giật mình nhìn sang thì giật bắn người vì gương mặt u ám của Winter.

Chật nhịp cô khựng chân...
Henry vẫn đi đến gần dang tay đón lấy Haan, anh vẫn chưa ý thức được mối nguy hiểm đang cận kề sau lưng.
Winter từ sao choàng tay qua eo Henry đẩy mạnh anh xuống giường với vẻ khó chịu bảo – Không phải chuyện của em đâu Henry!
Vừa mới đẩy người ta, anh lại lập tức dùng tay đặt lên vai người ta ấn xuống.
Henry vờ lơ câu nói của Winter bật người ngồi dậy.

Tay cũng dứt khoát gạt tay anh ta đang chạm lên vai mình ra.

Anh đứng lên tiến về phía cô bảo – Đi thôi Haan...!Anh đưa em về!
Winter liếc nhìn Haan trầm trọng nói – Đi thử tôi xem
Cái vẻ mặt hầm hầm của Winter đã khiến Haan phát khiếp.


Dù hoảng sợ nhưng cô vẫn giữ được suy nghĩ sáng giá của mình:
- “Nếu lúc này mình đi theo Henry sẽ làm hắn nổi giận mất...!Henry em cũng muốn đi với anh lắm nhưng không được rồi...”
Henry mặc kệ Winter mà nắm lấy tay Haan nài nỉ không buôn.
Henry – Anh sẽ đưa em về...!Đi theo anh đi..
Haan thở dài trong lòng –“ Liuan Ning cũng nói thế...!Henry cũng nói thế...!Nhưng mình làm gì được chọn lựa chứ...”
Winter hướng ánh mắt sắt lẹm nhìn về phía Henry bảo – Henry ngôi hoàng đế Nam Chu cậu từ bỏ rồi sao?
Anh đem giao dịch của cả hai ra để uy hiếp Henry.

Trong giao dịch có nói nếu Henry cướp lợi từ tay Winter thì giao dịch sẽ chấm dứt.
Henry tức tối mặt cũng chẳng thể làm gì hơn.

Giọng anh trầm trọng đáp – Nam Chu là của cậu! Tôi chỉ cần Yuna Haan và là một con cờ cho cậu!
Winter cười lạnh đáp – Nam Chu Quốc...!E rằng còn không bằng Bạch Kim Huyết Mạch đâu!
Henry nghiến răng – Máu tôi là Bạch Kim Huyết Mạch...!Muốn thì lấy máu tôi anh cần gì phải lấy của em ấy.

Winter vẫn một nét bình tĩnh nói với Henry – Henry anh không muốn động đến em!
Henry – Động đến tôi? Anh muốn gì...!Nam Chu tôi cho anh...!Bản thân cũng dân cho anh...!Anh còn muốn gì nữa? Nói đi!
Winter – Bạch Kim Huyết Mạch của Yuna Haan để anh tái tạo thân xác mới! Cô ấy làm được còn em thì không!
Biết Winter nói vậy ý đang muốn đuổi mình đi.

Luyện Hoá Nhân Dạng mới cần một phôi thai nên chuyện đó chắc chắn anh không thể nào làm được.

Dù sao cũng là một thân nam nhi.

Nếu Henry có thể nuôi phôi thai thì chắc anh cũng đưa luôn Bạch Kim Huyết truyền cho Winter rồi.
Henry kiên quyết phản bác – Nuôi phôi thôi mà...!Thích thì cứ nhắm vào tôi này!
Winter nắm chặt tay –“ Cái thằng này nay sao bướng vậy...!Hay nó thích con bé Yuna Haan rồi...”
Winter đột nhiên nắm lấy tay Haan làm cô giật bắn người.


Cô vẫn cố gì tay lại vẫn bị anh mạnh mẽ kéo đi
Haan sướt mướt – Tha cho em...!Em nghe lời anh em không đi....
Anh đẩy cô về phía Henry bảo – Cút đi khuất mắt tôi!
Cô bị anh đẩy ra phía trước, vẫn may là chưa mất đà té ngã.

Gương mặt cô dần biến sắc vì cơn đau đang truyền đến.

Nắm chặt cánh tay, cô nhìn khúc da thịt bị ép chặt lúc nãy cũng đã bầm tím.
Henry tiến lại nắm lấy tay cô an ủi – Đừng sợ...!Có anh ở đây anh ta không dám làm gì em đâu!
Đang đau lòng vì bị đối xử tệ bạc cùng với lời an ủi dịu êm bên tai.

Dòng nước mắt cô kiềm nén bấy lâu đã tan tát.

Cô thút thít đưa tay lao đi dòng nước mắt trong ấm ức và tuổi thân.
Thấy con bé sợ hãi đến vậy Winter cũng đã mềm lòng.

Anh dùng Minh Linh Huyền Thiên Thuật chữa trị lại chỗ bị thương cho cô.

Lần này cất tiếng lên giọng anh đã có phần miễn cưỡng trong thấy
Winter – Có đi hay không?
Thấy thái độ của Winter, Henry có phần an tâm hơn.

Dù sao anh cũng hay bị người khác mưu sát nên để Haan bên cạnh cũng chẳng an toàn là mấy.
Henry chưa kịp phản ứng thì Winter đã không cầm cự được mà buôn bỏ lớp diễn xuất.

Anh dịu giọng tiến lại chỗ Haan xoa đầu cô - Ở lại đi...!Anh xin lỗi...
Ôi nhan sắc là hũ mật ngọt chết người.

Cái gương mặt đáng yêu ấy lại nũng nịu.

Haan đứng sững sờ nhìn cái nét đáng thương của Winter mà cảm thán
Haan –“ Lại nữa rồi...!Mình không được mềm lòng...!Anh ta đã hại mình thê thảm rồi...”
Henry khó chịu đẩy Winter ra thì thầm – Giả nhân giả nghĩa...

Winter cuối đầu nhìn Haan phụng phịu – Anh xin lỗi...
Henry thì thầm vào tai Haan – Em sao vậy...
Cô thở dài một hơi rồi nắm lấy tay Henry
Haan –“ Chắc vẫn phải chờ anh hai Liuan Ning đến cứu thôi...!Mình không thể liên lụy thêm Henry nữa...”
Đôi lời dịu dàng cô khẽ nói – Anh là Hoàng Tộc...!Không nên đưa một người dân thường như em về được đâu..
Henry kiên quyết – Anh không quan tâm họ...!Về với anh đi Haan!
Cô gỡ tay Henry ra rồi quay lại chỗ Winter.

Trên mặt Winter lộ rõ nét vui vẻ.
Henry đứng im lìm, lòng anh chết lặng đi giây lác.

Bầu không gian dần trở nên im lặng rồi anh cũng vội rời đi ngay sau đó.
Đợi Henry rời xa Haan liên đau đớn ôm bụng gục xuống giường.

Cô quằn quại rên rỉ từng cơn.

Thì ra lúc nãy dùng Minh Linh Huyền Thiên Thuật chữa trị chỉ là mục đích của Winter để qua mắt Henry.

Anh đã nâng cao uy lực của Minh Linh Huyền Thiên Thuật lên Minh Linh Ảo Hoán Thuật.
*Minh Linh Ảo Hoán Thuật là thuật pháp đẩy mạnh hoặc rút ngắn thời gian phát triển của một sinh vật sống được chỉ định.
Winter hạ pháp lên người Haan khiến cơ thể cô không ngừng phát triển.

Và trong đó có cả bào thai trong bụng cô vốn còn chưa kịp hình thành.
Pháp thuật đã thành công đẩy nhanh quá trình phát triển của cái thai lên 1 tháng.

Đồng thời khiến cơ thể cô bị phản phệ mà đau đớn tột cùng.
Haan không chịu đựng được liền hoá về hình dáng của con Hồ Ly trắng co rúm trong tay Winter.
Anh cũng vì quá sức điều động pháp thuật cấp cao mà ho ra búm máu.

Ôm Haan trong tay anh khẽ thở dài nói – Ngủ Đông luôn rồi...!Sau 2 tháng được nghĩ này mình sẽ lấy phôi thai ra...
Anh nằm xuống ôm lấy bé cáo tuyết trắng đang ngủ say
Winter – Ngủ đi...!Bớt chạy lum tum đỡ công tôi phải giữ em....