Do You Remember Me???

Chương 46




Về phía Hải Phong, trong tâm trí của cậu bây giờ chỉ nghĩ về người con gái ấy: Người con gái tinh nghịch, luôn vui vẻ. Trái tim cậu đã hoàn toàn bị nó chiếm lĩnh rồi!

“Tít…tít…tít”

Chưa đi được bao lâu thì điện thoại nhận được tin nhắn! Hải Phong biết thời gian trôi càng lâu thì Hoàng Vy càng nguy hiểm. Cậu được tin nhắn và tự hứa với lòng mình.

“Vy Vy! Hãy chờ anh. Anh sẽ đến cứu em. Em nhất định không được xảy ra chuyện gì.”

Di chuyển đến địa điểm được chỉ định với tốc độ nhanh nhất. Một ngôi nhà hoang nằm giữa cánh rừng thông là nơi thích hợp để thực hiện tội ác. Ánh mắt lạnh lẽo nhìn đoàn người đứng trước mặt.

- Thiếu chủ D.O, nghe danh đã lâu.

- Lên đi.

Không chần chừ, tất cả cùng tiến lên. Chưa đầy 10 phút sau, tất cả cùng bất động trong khi Hải Phong chỉ tốn một chút sức lực.

Trong hắc đạo, người thần bí nhất có lẽ chính là D.O. Người luôn trong bóng tối chỉ nghe đến danh tiếng chứ chưa bao giờ lộ diện. Thân thủ của cậu lại là một dấu hỏi chấm lớn với các bang phái khác. Bang A&D có bảy phó bang chủ thân thủ giỏi như vậy thì thiếu chủ của họ sẽ như thế nào? Câu trả lời khó mà biết đáp án.

Hải Phong biết đây chỉ là cửa đầu tiên để tiến gần hơn với Hoàng Vy. Đến ải thứ hai, một người cầm súng nhắm thẳng vào cậu. Tay nhanh hơn não để diễn tả chính xác tình huống trước mắt. Khẩu súng APTX – 4968 được Hải Phong sử dụng, chưa đến 30s sau tất cả đều đang ở địa ngục. Tuy nhiên, khác với những gì Hải Phong dự đoán, cậu đã đến được căn phòng cuối cùng. Cứ tưởng rằng Đức Trung sẽ cho người làm cậu hao tổn sức lực trước khi giao chiến trực diện với ông ta nhưng kết quả lại hoàn toàn trái ngược lại. Quá kỳ lạ với phong cách của Hàn Đức Trung?

- Vy Vy, e không sao chứ?

- Ưm…ưm…ưm…

Người cậu nhìn thấy đầu tiên đó chính là Hoàng Vy đang bị trói. Khuôn mặt xinh đẹp của Hoàng Vy đã bị tổn thương bởi những vết thương kia. Người lạnh lùng như Hải Phong nhìn thấy cnahr tượng này không khỏi đau xót.

- Cuối cùng thì cậu đã đến!

Giọng nói này không ai khác chính là của Hàn Đức Trung.

- Tôi đã nói rồi! Tôi sẽ chờ cậu đến quỳ dưới chân ta để xin chết! Ha ha ha…

- Thả Vy Vy ra! Ân oán giữa tôi với ông không liên quan gì đến cô ấy._ Hải Phong lạnh lùng.

- À! Trước đó, tôi cũng muốn cho cậu xem một thứ!

Chiếc camera giám sát ghi lại hình ảnh bảy người đang giao chiến với những sát thủ cao cấp nhất của Hell. Rõ ràng cậu đã không cho phép họ theo mình vậy sao bây giờ họ lại xuất hiện ở đây?

- Ông gài bẫy họ.

- Hừ! Đám ngu ngốc đó không đáng bận tâm. Ngược lại, tôi muốn chúng ta có thời gian “hàn huyên” lại chuyện cũ!_ Đức Trung.

- Tôi không có gì để nói với ông. Chuyện của 15 năm trước, là lỗi của tôi, tôi sẽ gánh hết tất cả trách nhiệm.

- Trách nhiệm? Bây giờ cậu nói như vậy thì Đức Nam có sống lại được không? Như Ý có quay về không? Vì cậu tôi đã mất tất cả trong khi đó cậu lại sống vui vẻ hạnh phúc. Hừ!

Hơn 17 năm trước, lúc đó cậu có tên là Thiên Minh. Là một cậu bé vô cùng nghịch ngợm. Mới có năm tuổi nhưng thành tích phá trường lớp thì không ai địch nổi. Cậu nhận thứ hai không ai dám xếp thứ nhất. Cậu lén ba mẹ đi học võ, dù cực khổ nhưng cậu cũng chấp nhận. Được thừa hưởng gen thiên tài của ba mẹ, cậu tiếp thu rất nhanh. Ở lớp học võ, cậu quen biết Hàn Đức Nam, giống với cậu, Đức Nam cũng giấu bố chuyện cậu đi học võ. Thời gian dần trôi, hai người đã trở nên vô cùng thân thiết. Đức Nam cũng chuyển đến học viện Royal World để học nên hai người đã thành đôi bạn thân cả ngày dính với nhau. Nhưng rồi tai họa đã ập xuống, vào sinh nhật của em gái cậu Hải Băng, lúc này hai người đã bảy tuổi. Thiên Minh mời Đức Nam đến dự sinh nhật. Trong khi bữa tiệc đang vui vẻ thì một sự việc đáng tiếc đã xảy ra. Cậu với em gái bị bắt cóc. Đức Nam đã bám theo bọn chúng mà không ai hay biết. Nếu thời gian có quay trở lại, cậu chỉ ước rằng ba mình đến nhanh hơn một chút. Trong thời gian bị giam giữ làm con tin, tên thủ lĩnh không may mắn đã bị Thiên Minh nhận ra, đó là Hàn Đức Trung người cận vệ trung thành của ba. Lí do ông ta bắt cóc cậu là để uy hiếp ba về việc biển thủ công quỹ. Không còn cách nào khác, Đức Trung định ra tay giết người diệt khẩu thì đúng lúc này Đức Nam từ đâu chạy ra và đỡ viên đạn đó cho cậu.Hình ảnh cậu ấy ngã xuống, máu nhuộm đỏ chiếc áo trắng khiến Thiên Minh như có ngàn vết dao cứa vào tim.

- A Nam…A Nam…

- Con trai…

“A Minh, cậu là người anh em tốt nhất của tớ!”

“Ba…Ba mãi là người con yêu nhất.”

Đó là những lời nói cuối cùng trước khi cậu ấy hôn mê.

- Không…Con trai….

Con là tất cả tính mạng của cha, Hàn Đức Trung bỏ qua hết mọi thứ, vội vàng mang Đức Nam đến bệnh viện nhưng chẳng bao lâu thì nghe tin cậu ấy không thể qua khỏi. Còn lại Thiên Minh thẫn thờ ngồi đó.

- Anh ơi…em sợ…

- Có anh ở đây rồi!

- Được lắm! Thiếu gia của chúng tôi đã vì cậu mà chết. Giờ thì cậu cũng nên xuống đó làm bạn với cậu ấy đi. Ánh mắt xanh biếc hiện lên một tia giận dữ, bằng trí thông minh cùng những gì cậu học được, chế tạo một ít thuốc mê là chuyện vô cùng đơn giản. Chỉ 15s sau, tất cả đều bất động. Cùng lúc đó, ba cậu cũng tới. Sau cái chết của Đức Nam, cậu tự trách bản thân mình và trở nên lạnh lùng và cậu quyết định đổi tên là Hoàng Hải Phong. Không bao lâu sau, Hải Phong biết tin mẹ của Đức Nam cũng đi theo cậu ấy. Để bù đắp lỗi lầm, cậu đã xin ba tha tội cho ông Đức Trung cũng từ đây, chẳng ai biết tin tức gì của ông ấy. Ông ấy đã biến mất một cách bí ẩn Khi lên 10 tuổi, cậu lại một lần nữa bị ám sát nhưng có sự giúp đỡ của ba nên cậu an toàn và cha cho phép cậu tham gia A&D cùng với bảy người anh em xây dựng A&D vững mạnh và cùng họ điều tra về tổ chức thần bí Hell. Khi 18 tuổi, cậu chính thức tiếp quản A&D.

- Cậu có biết vì sao cậu lại điều tra được Hell không?

- Ông có ý?

- Đúng vậy! Tôi muốn xem cậu bé bảy tuổi ngày xưa bây giờ ra sao rồi? Đúng là không làm tôi thất vọng. Vy Vy, con nghe rồi chứ?_ Đức Trung đột nhiên quay sang nói với Hoàng Vy.

Ngạc nhiên hơn khi nó không hề bị trói và bị thương gì cả, nó đứng dậy trước mặt Hoàng Phong. Những vết thương kia là do hóa trang thành.

- Vy Vy, em….

- Cậu nên gọi cô ấy là 01 mới đúng._ Đức Trung rất hài lòng với biểu hiện của Hải Phong.

Nét mặt Hoàng Vy bây giờ hoàn toàn khác so với lúc ở bên cậu. Từ một cô gái vui vẻ, hoạt bát bây giờ đã trờ thành một sát thủ không cảm xúc.

- Hoàng Hải Phong, bị tôi phản bội cảm giác thế nào?

Chỉ một lời nói rất nhẹ nhàng của Hoàng Vy mà trái tim Hải Phong như chết lặng. Đó cũng là lời giải thích tàn nhẫn nhất đối với cậu.

- Cậu đã khiến tôi mất đi hai người thân mà tôi yêu nhất! Tôi cũng sẽ cho cậu nếm trải cảm giác bị người yêu phản bội. Rất thú vị phải không? So với cái chết, nó còn thú vị hơn nhiều!_ Đức Trung.

- Từ lúc nào??_ Giọng nói lạnh lẽo vang lên.

- Bắt đầu câu chuyện, cậu đã bước vào trò chơi rồi! Trước khi chết, tôi cũng muốn cho cậu biết tất cả để không phải hối hận. Hoàng Vy là con gái nuôi của tôi. Từ lúc 10 tuổi, nó đã theo tôi huấn luyện. Trong tổ chức nó có biệt danh là 01 còn ở thế giới ngầm được gọi với cái tên CJ. Ngoài mặt, không ai biết được thân phận của nó, chỉ có bảy người cao cấp nhất là biết sự hiện diện của 01. Sự tồn tại của 01 trong tổ chức là 0%.

- Em tiếp cận anh là có mục đích?_ Hải Phong nhìn Hoàng Vy để tìm kiếm câu trả lời.

- Đúng thế! Đó là ý của ba nuôi.

- 01 là ta phái đến để ám sát cậu. Ngay từ đầu, 01 tiếp cận cậu chỉ là một cái bẫy thôi. Sát thủ Kent chính là người của tôi. Hắc hoa từ lâu đã trở thành một bang chủ thần bí cuả Hell. Cũng giống như A&D, điều này không có ai hay biết. Chỉ có duy nhất một người biết mối liên kết này đó chính là bang chủ của Hắc Hoa. Triệu Bách Hiên. Vì nghe lén cuộc nói chuyện của tôi nên đã được lên làm giáo chủ, hắn còn thâm độc sát hại bang chủ trước khi chúng tôi khử hắn! Cậu không thắc mắc tại sao bang Hắc Hoa không đuổi theo giết tận Hoàng Vy sao? Ha ha ha..

- Tất cả nhưng gì ông nói là sự thật?

- Tôi…

- Trả lời anh! Tình cảm của em cũng vậy?

- Tôi….

- Vậy tại sao em không ra tay? Có rất nhiều cơ hội để em có thể hành động? Không phải sao?_ Hải Phong.

- Hừ! Ta thật hối hận khi phái nó đi. Chuyện nó đỡ đạn cho cậu ta đã bỏ qua. Thật không ngờ…?

- Trương Hoàng Vy! Anh hỏi em một câu. Em yêu anh chứ?

- Em…

- Thời gian cũng đến rồi! Cùng xem đoạn kết của màn kịch hấp dẫn này thôi.

Đức Trung nói như vậy là Hoàng Vy và Hải Phong đều hướng ánh mắt về phía ông ta.

Hàn Đức Trung đã chờ đợi khoảnh khắc này rất lâu! Khẩu súng J21 nhắm thẳng đến tim Hải Phong. Lạnh lùng đến vô cảm cái chết đã cận kề mà cậu cũng không có chút biểu cảm gì. Đức Trung không mấy ngạc nhiên trước biểu hiện của Hải Phong.

- Khá lắm! Quả không hổ danh là bang chủ của A&D.

- Hãy thả Vy Vy ra.

- Ha ha ha…biết nó phản bội mà cậu vẫn yêu nó, bảo vệ nó như vậy. Xem ra tình cảm naft còn sâu đậm hơn so với ta tưởng tượng.

- Hải Phong, anh,,,

- Được rồi! Giờ thì chết đi!

Hàn Đức Trung đang định bóp cò thì Hoàng Vy chạy đến trước mặt và che chắn cho Hải Phong.

- 01, con định làm gì?

- Vy Vy, ân oán này em đừng xen vào.

- Ba! Xin ba hãy tha cho anh ấy. Con biết ba rất yêu thương con mà._ Hoàng Vy rất muốn chết thay cho Hải Phong, đó là sự hy sinh duy nhất để bảo vệ tình yêu nó đã phản bội cậu.

- Chúng ta đã chia tay! Em không cần phải làm vậy!_ Hải Phong.

- Ha ha ha…Ta cũng muốn xem con làm thế nào để cứu cậu ta. Ta đã cho người đặt bom ở xung quanh ngôi nhà hoang này! Nếu một trong hai người thoát chết, từ nay bang Hell và cái tên Hàn Đức Trung sẽ mãi mãi không tồn tại nữa.

- Ý ông là sao?

- Cậu đừng nghĩ ngôi nhà chỉ đơn giản như vậy! Hệ thống cảm biến đã được lắp đặt và nó sẽ kích hoạt khi ta rời khỏi đây. Điều đó quá rõ ràng rồi phải không? Hai người nhất định phải chết. Ha ha ha…

- Con gái ông còn ở đây?

- Hừ! Nó dã phản bội ta từ khi trúng đạn của 001. Đây coi như là món quà cuối cùng ta tặng nó. Còn giờ thì…tạm biệt…..Ha ha ha….

Hoàng Vy là người hiểu rõ hệ thống kích hoạt này hơn ai hết vì chính nó là người phát minh ra. Có nằm mơ cũng không nghĩ rằng ba nuôi lại dùng cách này để dồn nó vào chỗ chết.

- Hải Phong, anh mau rời khỏi đây đi.

- Anh sẽ không bỏ em lại một mình!

- Hoàng Hải Phong. Anh nghe cho rõ đây, hệ thống này do em thiết kế nên em biết cách để phá giải nó.

- Em định lừa anh một lần nữa sao?

- Anh…

Hoàng Vy biết vào lúc này, Hải Phong sẽ không tự mình rời khỏi nơi nguy hiểm này. Thời gian không cho phép nó suy nghĩ được gì nữa, chỉ dùng trí tuệ của mình thôi. Nhẹ nhàng ôm lấy Hải Phong, bờ vai rộng lớn, sự ấm áp của cậu khiến Hoàng Vy cảm thấy thật dễ chịu.

- Em xin lỗi.

- Vy…

Chưa kịp cất tiếng nói thì cậu đã ngất đi. Nó đã tự mình tiêm thuốc mê cho Hải Phong.

- AN, đưa anh ấy ra ngoài.

- Tiểu thư, cô…

- Nhanh lên!

Từ đầu đến cuối, AN đã chứng kiến hết tất ả nhưng không dám hành động. Từ nhỏ hai người đã cùng lớn lên, cũng giống như Thiên Minh và Đức Nam. AN và 01 là hai đứa trẻ cùng học tập, luyện võ, vũ khí,…Trong mắt người khác, AN là người chỉ đạo nhưng thật ra, cô là người giúp 01. Họ là hai cô gái duy nhất của bang Hell. Sau khi đã đưa được Hải Phong vào khu vực an toàn, sự lo lắng của Hoàng Vy mới có thể giảm bớt. Hoàng Vy biết co là người có khả năng duy nhất phá giải được hệ thống kích hoạt này. Chiếc máy tính mini được AN giúp nó thiết kế rất linh hoạt và nhỏ gọn. Thời gian chỉ còn lại 60s cuối cùng, là một sát thủ từng giây phút là sinh mệnh của nó. IQ thiên tài bắt đầu phát huy, đôi bàn tay như múa trên bàn phím!

- Tạm biêt! Hoàng Hải Phong.

Bùm…bùm…bùm…

Công suất cực đại của những trái bom khiến mảnh đất bình yên trong 10s đã trở thành một bình địa. Bán kính 200m đều trở thành một đống đổ nát. Khác với những loại bom khác, trái bom do Hoàng Vy thiết kế cần nó cố định ở một mục tiêu nhất định thì tòa nhà 100 tầng có lắp đặt kính chống đạn hay không thì trong chớp mắt đều hoàn toàn thành đống đổ nát.