Do You Remember Me???

Chương 16




Từ khi có thêm hai nhân tài mới của phòng thiết kế không khí vui vẻ hơn rất nhiều. Tuy nhiên sự đố kỵ là điều không thể tránh khỏi. Khánh Linh luôn tìm cách gây sự với Hoàng Vy, nhưng lần nào cô cũng trả đũa lại được.

Nhiều thiết kế độc đáo và sáng tạo mang phong cách của MU đã được ra đời. Doanh thu tiêu thụ tăng lên một cách nhanh chóng. Khi đang làm việc thì Hoàng Vy nhận được điện thoại của ai đó.

- Alo.

- Hoàng Vy, con nhanh đến bệnh viện Royal World ngay nhé.

- Sao vậy Sơ?

- Nhật Hưng xảy ra chuyện rồi.

- Vâng! Con đến ngay.

Hoàng Vy nhanh chóng bắt taxi đến bệnh viện. Có lẽ đây là một nhân vật quan trọng đối với Hoàng Vy?

- Chị ơi cho em hỏi có một em bé mới được đưa vào viện không?

- Xin chờ chút...Có em, bệnh nhân đang ở phòng cấp cứu.

- Cảm ơn chị.

Nói xong, cô vội vã chạy đến phòng cấp cứu và nhanh chóng nhìn thấy một bóng người quen thuộc.

- Sơ này, Nhật Hưng có sao không ạ!

- Nó đang được bác sĩ khám. Không sao đâu con.

- Chuyện gì vậy Sơ? Kể cho con nghe đi ạ!

- Nhật Hưng đang chơi với mấy đứa trẻ trong nhà thì bị ngất. Sơ lập tức đưa nó đến đây!

Sơ Jeny vừa dứt lời thì bác sĩ bước ra:

- Bác sĩ, em ấy thế nào rồi ạ!

- Hai người theo tôi đến văn phòng.

Nghe bác sĩ nói thế, cả hai người đều cảm thấy lo lắng nhưng bước chân vẫn đi theo đến phòng khám.

- Bác sĩ, có chuyện gì vậy?

- Bệnh nhân trước đây có những biểu hiện gì lạ không?

- Không có.

- Nó bị sao vậy?_ Hoàng Vy.

- Bệnh nhân mắc bệnh tim.

-…

- Tình hình cụ thể tôi sẽ làm xét nghiệm thì mới chắc chắn đang ở giai đoạn nào?_ Bác sĩ.

- Vậy…vậy có chữa được không bác sĩ?

- Khi nào có kết quả, chúng tôi sẽ tiến hành điều trị cho bệnh nhân. Hai người làm thủ tục nhập viện cho bệnh nhân đi.

- Mong bác sĩ sẽ cứu giúp cháu bé._ Sơ Jeny.

- Đó là trách nhiệm của chúng tôi. Chúng tôi sẽ cố gắng hết sức có thể.

Trong lúc đó, tại tập đoàn MU.

- Khánh An, đi họp thôi.

- Họp gì vậy chị?_ Khánh An nhìn chị cô thắc mắc hỏi.

- Họp với ban lãnh đạo._ Khánh Linh.

- Sao em chưa được nghe thông báo vậy?_ Khánh An.

- Hôm đó em với chị Trịnh Vy đi khảo sát thị trường nên không biết._ Khánh Linh.

- Nhưng sao lúc về chị không nói?

- Chị quên.

Nhìn phong cách trả lời của Khánh Linh, Khánh An cũng chỉ nhanh trí để đoán biết được chị cô cố ý không muốn cho Hoàng Vy biết cuộc họp quan trọng này.

- Các chị đi trước đi. Em gọi cho Hoàng Vy rồi đến sau.

- Ok.

Khi ba người vừa đi khỏi, Khánh An lập tức gọi điện cho Hoàng Vy nhưng gọi mãi mà không ai nghe máy. Vừa lúc đó, Vũ Quang xuất hiện trước cửa phòng thiết kế.

- Sao em còn ở đây?

- Tôi gọi điện thoại cho Hoàng Vy, em ấy đi đâu rồi.

- Cuộc họp được thông báo từ một tuần trước không ai có thể quên được?_ Vũ Quang dựa vào cửa nói.

- Tại sao? Chỉ là cuộc họp bình thường thôi mà._ Vừa gọi điện thoại, Khánh An trả lời.

- Cô không biết hôm nay được họp với Tổng giám đốc sao? Cơ hội hiếm ngàn năm có một đấy._ Vũ Quang.

- Tổng giám đốc???

- Đi thôi! Anh tôi ghét nhất người đến muộn lắm.

_ Phòng họp_

Tất cả mọi người đã có mặt trừ Hoàng Vy. Đây là lần đầu tiên họ được nhận một vinh dự lớn như vậy. Bình thường, họ chỉ được nghe đến tên và phong cách làm việc của thiếu gia gia tộc Hoàng Hải. Cũng có người nghe nói anh ta rất thần bí, rất ít khi lộ diện. Khi đi làm cũng toàn đi bằng thang máy VIP, bãi đỗ xe cũng đặc biệt nên chẳng ai thấy được. Không xuất hiện trước truyền thông, phong cách làm việc bí ẩn. Dù làm việc tập đoàn MU đã rất nhiều năm nhưng số người được gặp Hoàng Hải Phong đến trên đầu ngón tay. Một tuần trước, được thư ký của Tổng giám đốc thông báo cuộc họp này mà toàn thể nhân viên. Vì họ biết lịch làm việc của Tổng giám đốc phải được anh ấy thông qua thì mới được tiến hành. Cơn bão ngầm được lan truyền mạnh mẽ khắp cả công ty. Họ không hiểu tại sao Tổng giám đốc lại tổ chức một cuộc họp riêng với phòng thiết kế vì mấy tháng trước đó, nơi đây còn là nơi khiến cả công ty gặp khó khăn. Câu hỏi vẫn tiếp tục trong suy nghĩ của mọi người nhưng không một ai dám có ý kiến gì. Bởi vì họ không muốn mất công việc mình đang làm. Cuối cùng thì ngày họp cũng đã đến, ai cũng ngóng cổ, tai, chân, tay để tìm hiểu tình hình. Không khí bên ngoài đã vậy thì trong phòng họp tầng 99 sẽ ra sao?

Khánh An, Khánh Linh, Huệ Anh và Thuý An đều mang cùng một tâm trạng giống nhau. Lo lắng. Họ chỉ được thông báo là gặp mặt Tổng giám đốc chứ không biết nội dung là gì? Tại sao lại tổ chức? Những thắc mắc này khiến ai cũng lâm vào tình trạng bối rối….

- Phó tổng, anh biết tại sao Tổng giám đốc lại gọi chúng tôi tới không?_ Khánh Linh là người đầu tiên phá vỡ không khí yên lặng nơi đây.

- Cô cảm thấy tôi biết câu trả lời à?_ Vũ Quang.

“ Cạch”

Vừa nhắc đến ai đó là có mặt ngay. Những vị khách trong phòng ai nấy đều nín thở, họ còn không dám ngẩng đầu lên nhìn nữa là…? Lại nghe nói Tổng giám đốc có đôi mắt rất sắc lạnh làm người ta không rét mà run.

- Còn thiếu ai?

Giọng nói thâm trầm của Hải Phong khiến tất cả toát mồ hôi._ Vũ Quang nở một nụ cười nhìn Hải Phong.

- Tổng giám đốc, nhà thiết kế Trịnh Vy Vy còn chưa tới._ Vũ Quang.

- Bắt đầu đi.

- Thật vô trách nhiệm. Sao cô ta có thể không đến tham gia buổi họp hôm nay chứ?_ Ngoài Vũ Quang, đây là lần thứ hai Khánh Linh mới có cơ hội gặp Hải Phong nên mới tỏ ra kiêu căng như vậy. Sau câu nói đó, Hải Phong không nói gì nhưng mắt toả ra sự lạnh lẽo nhìn Khánh Linh lập tức làm cô im lặng.

Cuộc họp tiếp tục diễn ra, những thông báo của giám đốc phòng thiết kế cùng những câu nói vui đùa của Vũ Quang làm không khí có vẻ thoải mái hơn. Nhưng từ lúc bắt đầu đến lúc kết thúc, Hải Phong chỉ nói hai ba câu. Còn lại im lặng…im lặng…và im lặng.

Hết giờ làm việc đã lâu nhưng trong văn phòng Tổng giám đốc vẫn sáng đèn.

“I can fly

I’m proud that I can fly

To give the best of mine…”

- Alo.

- Thiếu gia, cậu có ở cùng tiểu thư Hoàng Vy không vậy?

Người gọi điện không ai khác chính là ông Khanh._ Quản gia ở biệt thự.

- Không có.

- Bác có gọi cho tiểu thư rồi nhưng không liên lạc được. Không biết có chuyện gì không?_ Ông Khanh lo lắng.

- Cháu sẽ liên lạc với cô ấy.

- Vậy được! Tạm biệt thiếu gia.”

Hải Phong tiếp tục gọi điện cho ai đó. Sau một hồi chuông cuối cùng cũng có người bắt máy.

- Thiếu chủ.

- Cậu đang ở đâu.

- Dạ! Tôi đang ở bệnh viện R.W

- Vy Vy đâu? Tiểu thư đang ở trong phòng hồi sức…

Tút tút tút…

A.Vũ chưa nói xong thì điện thoại đã cúp mất làm cậu không hiểu gì hết. Nhưng 10 phút sau, một bóng dáng quen thuộc xuất hiện ở hành lang bệnh viện…

- Thiếu chủ.

- Dẫn đường._ Hải Phong.

- Ơ…Dạ…

A.Vũ còn chưa kịp định hình xem chuyện gì đang xảy ra thì Hải Phong đã ra lệnh. Phong cách lạnh lùng với bộ vest đen, chiếc quần âu và đôi giầy da bóng loáng đã lập tức thu hút được sự chú ý của mọi người xung quanh đặc biệt là những y tá.

-Woa! Anh chàng kia đẹp trai quá đi.

- Soái ca kìa.

- Ước gì anh ấy nhìn về đây…

-…

Tuy không biết thân phận của Hải Phong là gì nhưng mọi người đều chắc chắn rằng anh ấy là một nhân vật không tầm thường. Từ quần áo đến dáng đi đều toát lên là một người vô cùng hoàn hảo. Đặc biệt là đôi mắt kia, lạnh lẽo và đáng sợ càng tăng thêm sức hút.