Do You Remember Me???

Chương 10




Khi vừa về đến phòng thiết kế, mọi người được lệnh họp khẩn cấp. Trong phòng họp, ngoài những nhân viên của tổ thiết kế còn có một nhân vật đặc biệt khác, phó tổng giám đốc_ Trịnh Vũ Quang.

- Bắt đầu họp đi._ Vũ Quang.

- Dạ! Thưa phó tổng. Trong tháng sáu, có ba sản phẩm thiết kế được đưa ra. Theo số liệu của phòng tổng hợp, tiêu thụ của ba sản phẩm đạt ở mức khá. Cụ thể, lắc tay phỉ thúy của nhà thiết kế Khánh Linh chiếm 40% tiêu thụ trong nước. Dây chuyền ngọc biếc có 20% tiêu thụ và Nhẫn kim cương còn lại 15%. Nhưng lượng tiêu thụ ở nước ngoài chỉ có 20%. Thấp hơn hai lần so với tháng năm. Giám đốc báo cáo tình hình cụ thể cho mọi người cùng biết.

- Tháng bảy đã đến, mọi người có ý kiến gì không?_ Vũ Quang tiếp tục nói.

- Mọi người nên chú ý phòng thiết kế sản phẩm là trọng điểm của tập đoàn MU. Hãy cố gắng phát huy hết sức có thể tài năng của mình.

- Thưa phó tổng giám đốc, có lẽ tháng này chúng ta cần nhường lại cho hai người mới, coi như là lễ ra mắt của họ với phòng thiết kế._ Khánh Linh tự tin nói.

- Người mới??_ Vũ Quang giờ mới để ý thấy có sự xuất hiện của hai người khác.

- Thưa phó tổng giám đốc, họ là những nhân viên mới được tuyển qua online, còn một người là phù hợp với tiêu chuẩn lực chọn._ Giám đốc.

- Nguyễn Khánh An và Trịnh Vy Vy??_ Vũ Quang.

- Đúng vậy! Là hai người họ!

- Tôi nhìn cô rất quen nha.

Câu nói không liên quan của giám đốc khiến cả phòng yên lặng trong mấy phút. Không biết người con gái ấy là ai? Họ phải may mắn khi được Vũ Quang thiếu gia nhớ mặt. Có thể nói là bước đầu tiên thân với phó tổng giám đốc.

Trịnh Vũ Quang có thể là một người lãng tử rất tốt với người đẹp nhưng không phải là một người tùy tiện. Anh ta có một nhược điểm là không nhớ những cô gái mà anh ta chỉ gặp một, hai lần. Bởi vậy, mọi người đều tỏ ra ngạc nhiên, chắc chắn cô gái bí ẩn này đã làm chuyện gì mà phó tổng nhớ đến vậy.

- Trịnh Vy Vy.

Nghe thấy Vũ Quang gọi tên mình, Hoàng Vy bất ngờ. Không nghĩ là anh ta còn nhớ mình. Vì hôm đó, anh mới gặp cô có một lần nhưng với bộ dạng hoàn toàn khác. Nhưng có nằm mơ, Hoàng Vy cũng không nghĩ rằng cô đã để lại một ấn tượng sâu sắc cho Vũ Quang khi cô là người con gái đầu tiên tiếp cận anh họ mình._ Hoàng Hải Phong.

- Hi..chào phó tổng giám đốc.

- Mọi người ra ngoài đi, tôi có chuyện muốn bàn với hai người mới! Nguyễn Khánh An và Trịnh Vy Vy ở lại._ Vũ Quang.

Sự vật chỉ diễn ra trong vòng ít phút nhưng cũng đủ để mọi người hiểu chuyện gì đang xảy ra. Căn phòng trở lại yên tĩnh sau khi ba người kia ra ngoài.

- Tôi...tôi...nên đi trước.._ Khánh An vội vàng lúng túng.

- Anh cho phép em đi sao?_ Vũ Quang lạnh lùng nói.

- Tôi...tôi...

- Vậy còn tôi thì sao?_ Hoàng Vy.

- Hai người nghe kĩ đây. Tháng bảy là một tháng đặc biệt với hai người. Tôi hy vọng hai người làm tốt công việc của mình. Sản phẩm ra mắt tháng bảy sẽ do hai người làm chính. Sau khi thiết kế sản phẩm xong có thể nhờ những người trong phòng góp ý kiến dù gì hai người cũng là người mới.

Công tư phân minh là nguyên tắc của Vũ Quang. Khi có công việc, cậu sẽ trở thành một người khác.

- Vâng.

- Theo quy định của công ty với người mới. Doanh thu tháng đầu của họ mà không tăng thì mời hai người trở về nhà! Hiểu không?_ Vũ Quang.

- Chúng tôi hiểu.

- Được rồi! Trịnh Vy ra ngoài đi! Khánh An ở lại.

Một lần nữa hành động của Vũ Quang khiến Hoàng Vy và Khánh An khó hiểu hơn. Hoàng Vy ra ngoài, cô mỉm cười vì dự đoán được điều gì đang xảy ra. Có vẻ như những điều mà cô nghỉ ở nhà ăn là chính xác! Nhưng trước khi nghĩ tới chuyện này, Hoàng Vy phải có một chuyện để làm....

30 phút sau phòng họp, khi vừa đi ra ngoài được mấy bước thì một bóng người kéo Vũ Quang đi khi cậu chưa kịp chuẩn bị gì!

- Phó tổng giám đốc, là tôi đây.

- Trương Hoàng Vy, cô...cô...

Chuyện này chưa xong thì chuyện kia lại kéo đến, Hoàng Vy vô cùng ngạc nhiên khi Vũ Quang biết thân phận của cô.

- Sao anh biết tên tôi?

- He he. Chị dâu à, chị xem nhẹ em quá đó.

- Trịnh Vũ Quang! Rốt cuộc cậu là ai.

- Tôi là tôi chứ còn là ai nữa?

- Cậu...

- Được rồi! Bình tĩnh đi chị. Em là em họ của Hải Phong?

- " Thảo nào mà hai người lại cùng đi dự tiệc tối đó!"_ Cô thầm nghĩ.

- Sao cậu nhận ra tôi! Tôi đã cải trang rồi mà._ Hoàng Vy khó hiểu.

- Chị là nhân vật đặc biệt như vậy. Muốn em không nhận ra cũng hơi khó.

- Là sao?_ Hoàng Vy.

- Người đầu tiên tiếp cận anh Hải Phong, được đưa về biệt thự và còn cướp đi nụ hôn đầu của anh ấy nữa chứ! Bao nhiêu đây đủ để chị làm đại nhân vật của dòng họ Hoàng Hải rồi!

Vũ Quang càng nói thì Hoàng Vy càng xấu hổ nhưng cô vẫn lên giọng.

- Tôi đã cải trang và đeo mặt nạ hôm đó mà cậu nhận ra được à!

- Mặc dù nhìn chị rất chuyên nghiệp nhưng với em thì không là gì!

Vũ Quang về thân thủ hay ánh mắt đều hơn cô một bậc, chỉ kém Hải Phong chút thôi. Hôm Hoàng Vy bị thương được đưa về nhà Hải Phong, Vũ Quang đã nghe ngóng được tình hình nên đến xem để chứng kiến. Đúng là không phí chuyến đi ấy!

- Lúc nãy sao cậu lại làm vậy?

- Trêu chị dâu chút thôi mà!

- Đừng có gọi tôi là chị dâu!_ Hoàng Vy.

- Hi hi. Gọi trước cho quen.

Hoàng Vy cũng đến bó tay với Vũ Quang rồi!

- Anh Hải Phong có biết tôi làm ở đây không?

- Anh Hải Phong cơ đấy, he he...

Bản tính trêu chọc người khác của Vũ Quang vẫn không thể thay đổi được.

- Chị dâu yên tâm! Em vẫn chưa nói cho anh ấy biết.

- Vậy thì tốt! Cậu mà nói thì chết với tôi._ Hoàng Vy đe dọa.

- Hì hì...Mà chị bỏ cặp kính ra đi, mất hết vẻ đẹp.

Hoàng Vy không nói gì mà lườm Vũ Quang khiến cậu sợ hãi.

- Đúng là một đôi! Đến nhìn cũng đáng sợ.

- Cậu vừa nói gì đó?_ Có ai nói là Hoàng Vy rất thích không!

- Hì. Không có gì đâu chị dâu.

- Cậu với chị Khánh An có chuyện gì vậy?_ Hoàng Vy tò mò hỏi.

- Chuyện này chị không cần quan tâm đâu!

Khác với cách nói chuyện lúc nãy, khi vừa nhắc đến tên Khánh An thì thái độ của Vũ Quang đã khác hẳn. Hoàng Vy biết chưa đến lúc phải biết nên cũng không quan tâm nhiều trước khi đi còn không quên trêu đùa lại Vũ Quang.

- Hai người đẹp đôi mà.

Vũ Quang rút ra kết luận khi nói chuyện với Hoàng Vy. Đúng là không phải người cậu nên đụng vào.

Khi vừa về đến nhà, câu đầu tiên của Hải Phong đã quan tâm ai đó!...

- Bác Khanh, Vy Vy về chưa vậy?

- Tiểu thư về rồi, đang ở trong bếp.

Hải Phong bất ngờ, dù sao Hoàng Vy cũng là tiểu thư của một gia tộc danh giá, còn là sát thủ vậy mà cô còn biết nấu ăn sao? Nhanh chóng muốn tìm hiểu đáp án Hải Phong bước nhanh chân đến nhà bếp.

- Hải Phong...Nhanh đến ăn cơm đi..._ Hoàng Vy cười tươi nói.

Nhìn cô lúc này như người vợ trẻ đang chờ chồng về vậy!

Môi Hải Phong vẽ lên một nụ cười hạnh phúc. Nhìn dáng vẻ của Hoàng Vy bây giờ rất khác so với lúc trước. Chiếc tạp dề hồng kitty làm cô trở nên dễ thương hơn, trở về với đúng tuổi 20 hồn nhiên và trong sáng.

10 phút sau, cậu khoác trên mình chiếc áo phông đơn giản cùng chiếc quần sooc hiệu. Tuy giản dị nhưng không mất đi vẻ sang trọng, quý phái.

- Woa! Anh đúng là người mẫu đẹp trai nhất mà tôi từng thấy đấy!

Hoàng Vy khen cậu khi nhìn thấy thời trang ở nhà của Hải Phong, tuy nhiên Hải Phong cũng thừa nhận làm Hoàng Vy sốc luôn.

- Người đẹp mặc gì cũng đẹp.

- Hì. Ăn cơm thôi.

Nhìn thấy bàn ăn tràn ngập thức ăn. Hải Phong....

- Em làm?

- Hi hi...Tất nhiên là...Không rồi!

-???

Biểu cảm khó hiểu của Hải Phong chính là lúc này. Có chút hạnh phúc cùng chút " cạn lời"

- Vậy...?

- À...Tôi giúp chú Minh hâm nóng lại thức ăn thôi.

- @_@.

Ăn tối xong, trong phòng khách, Hoàng Vy đang xem TV thì Hải Phong đi đến.

- Đây là gì thế?

- Thẻ ngân hàng.

- Cho tôi làm gì thế?

- Chi dùng hằng ngày.

- Nhưng tôi có tiền lương mà.

Hải Phong biết dù cậu có mua sắm cho cô ấy bao nhiêu nhưng chưa chắc đã phù họp với phong cách của cô nàng cá tính này! Hoàng Vy biết Hải Phong muốn làm chuyện gì dó thì nhất định sẽ làm đến cùng nên nó đành nhận lấy ý nghĩ khi nào có lương nhất định sẽ trả lại cho cậu.

- Cô đang làm ở đâu?

- Anh đã hứa là không hỏi rồi mà.

- Vậy thôi! Nhớ cẩn thận.

- Vâng.

" Trịnh Vũ Quang, xem ra cậu cũng đáng tin cậy đấy!"