Độ Xứng Đôi 100% Với Chiến Thần Đế Quốc

Chương 3




Người trước mặt cậu là quốc vương Đế quốc, cậu lại làm mấy hành động trái pháp luật trước mặt người ta, mắt Giản Dụ lóe lên, cậu không cảm thấy ngại ngùng gì, nhưng lý trí bảo cậu nên nói gì đó để cứu vãn tình hình.

Có thể do cậu xuyên đến nên rất thiếu kiến thức mấy phương diện này, nghĩ thật lâu cũng không biết nên nói gì, mắt cậu liếc qua liếc lại giữa Olderhainerhain và Hefter, cuối cùng Giản Dụ vẫn quyết định nhìn chằm chằm Olderhain.

Ngày xưa khi cậu nhìn chằm chằm thuộc hạ của mình, bọn họ sẽ tự động giải quyết hết tất cả, thậm chí còn rất tích cực.

Mặc dù không biết nguyên lý đằng sau, nhưng có thể giải quyết vấn đề là được.

Có thể Olderhain không phải thuộc hạ của mình, cách này….chắc cũng có tác dụng ha?

Thấy ánh mắt Giản Dụ đang rời khỏi Hefter, Olderhain mới cất ánh mắt uy hiếp của mình lại, hơn nữa còn cảm thấy đây là một chuyện vô cùng bình thường.

Không có con rồng nào có thể bỏ qua việc bạn lữ định mệnh của mình nhìn người khác.

Vừa quay đầu đã thấy Giản Dụ nhìn chằm chằm mình, cơ thể Olderhain lập tức căng cứng, em ấy nhìn gì? Chẳng lẽ em ấy thấy bộ dạng vừa rồi của hắn?

Rất nhanh sau đó Olderhain đã phát hiện đôi mắt của Giản Dụ vô cùng bình tĩnh, bên trong không có chút giao động nào, nhưng khi đối diện với đôi mắt xanh lam như biển khơi kia, có là thần thánh cũng không thể từ chối.

Huống chi chủ nhân đôi mắt đó lại đẹp đến vậy, khiến người khác nguyện nhảy vào dầu sôi lửa bỏng vì cậu.

Olderhain thấy mình nên nói gì đó, nhưng vừa mở miệng lại nói: “…A Dụ, ta gọi em như thế được không?”

Giản Dụ gật đầu tỏ vẻ không để ý, cậu không quan tâm mấy chuyện xưng hô này, đồng thời ý thức được chuyện mình đã giải quyết xong chuyện giật dây quốc vương phạm pháp.

A…thì ra biện pháp này hữu dụng đến vậy.

Người có vấn đề trong việc giao tiếp Giản Dụ chớp mắt mấy cái, quyết định sau này gặp phải chuyện không dễ giải quyết sẽ nhìn chằm chằm người ta, nếu nhìn lực không giải quyết được thì mình dùng võ lực.

“A Dụ, em không phải người Đế quốc này đúng không?”

Thấy Giản Dụ sau khi biết thân phận mình cũng không có vẻ gì là sợ hãi, gương mặt kia vẫn bình tĩnh như vậy, mặc dù không biết rõ lý do vì sao nhưng Olderhain vẫn hưng phấn chớp mắt một cái.

Olderhain Teas, cái tên này người người nhà nhà ở Đế quốc Teas không ai không biết, đây là một vị quân vương tàn nhẫn giết chết toàn bộ hoàng thất, giẫm lên máu thịt xương cốt người khác để lên ngôi, tính tình tàn bạo ác độc.

Có thể trước khi Olderhain trở thành bạo quân, hắn cũng là một chiến thần ra đời trong quân đội, sức mạnh của hắn sâu không lường được, cũng là người dẫn dắt binh lính đẩy lùi hung thú hắc ám, bảo vệ mái ấm của hàng triệu người dân nơi đây.

Vì vậy người Đế quốc có thể nói là vừa yêu vừa hận hắn, đánh giá trên mạng ngân hà không bao giờ giống nhau, cộng thêm Olderhain rất ít khi để lộ ảnh hình thú của mình nên ai cũng đồn rằng hắn đang bị quỷ ám.

Nghe thấy Olderhain hỏi mình, Giản Dụ gật đầu, cậu không định che giấu chuyện mình không phải người nơi này, dù sao manh mối để lại quá nhiều.

Đích đến của đường hầm không gian kia nằm dưới biển, đáng tiếc thế giới này không có cư dân dưới biển nào, những con cá kia cũng chỉ có thể trao đổi bình thường, bất đắc dĩ, Giản Dụ đành lên bờ.

Cậu không quen với cuộc sống trên bờ, trị an của hành tinh cậu đến cũng không tốt, với gương mặt của mình, chưa được bao lâu cậu đã bị theo dõi.

Khi đó Giản Dụ vẫn còn lơ mơ với ngôn ngữ nơi đây, nhưng nhìn là biết đối phương không phải nguời tốt lành gì, vì thế cậu tương kế tựu kế.

Kế hoạch ban đầu của Giản Dụ là lách luật để có thân phận bất hợp pháp, ai ngờ đối phương bí mật đưa cậu đến thủ đô, định bán cho quý tộc ở đây.

Kết quả quân đội dưới quyền quốc vương đã sớm quan sát đám cướp vũ trụ chuyên buôn lậu này rất lâu rồi, vừa đến đã bị hốt trọn cả ổ.

Mặc dù kết quả cuối cùng vẫn có được thân phận, thậm chí còn hợp pháp, nhưng quá trình qua tay quá nhiều người, sợ rằng hắn cũng đã biết ban đầu cậu không hiểu được ngôn ngữ nơi này.

May mà vũ trụ bao la rộng lớn, ngoại trừ Đế quốc Teas ra cũng có không ít quốc gia nho nhỏ khác, vì vậy không ai bất ngờ chuyện Giản Dụ không hiểu ngôn ngữ.

“Vậy em có định về không?” Lúc hỏi câu này, Olderhain nhìn chằm chằm Giản Dụ, bàn tay dưới gầm bàn nắm chặt đến mức nổi cả gân xanh, hắn sợ mình nghe được câu trả lời không mong muốn.

Do dự một chút, Giản Dụ quyết định nói thật: “Tạm thời chưa có ý định này.” Dù sao cũng chưa tìm được ngọc đồng sinh.

Cho dù có tìm được thì về cũng là cả một quá trình,cậu có thể may mắn đi xuyên cơn bão không gian một lần không có nghĩa lần thứ hai vẫn có thể toàn mạng trở ra.

Nhớ đến cấp dưới của mình, có lẽ bọn họ sẽ xốc cả đáy biển lên chỉ để tìm cậu sau khi biết cậu mất tích, Giản Dụ lại mở miệng nói: “Nếu có thể về thì tôi sẽ về.”

Olderhain âm thầm nhướn mày, quyết định sẽ dùng cách của mình điều tra sau.

Chắc chắn cậu đến đây vì lý do gì đó, nếu tạm thời không muốn về, thế đừng về nữa.

Nghĩ đến đây, đáy mắt Olderhain xẹt qua một chút tối tăm: “Vậy trong khoảng thời gian em không thể về, em có thể giúp ta một chuyện được chứ?”

“?” Giản Dụ nghi ngờ nhìn hắn, một quốc vương có thể cần cậu giúp cái gì?

“Em cũng biết độ xứng đôi của chúng ta là 100%, phải kết hôn theo luật, ta cũng không thể làm trái luật.” Olderhain mở mắt nói xạo: “Hơn nữa ta thân là quốc vương, rất nhiều người chú ý đến đối tượng của ta.”

No.1 bảng xếp hạng người đàn ông bạn không muốn gả liên tục mười năm Olderhain nói vậy đó.

Giản Dụ lắng nghe rất nghiêm túc, hiển nhiên cậu cũng nghĩ vậy.

Olderhain dừng một chút, chột dạ quay mặt sang hướng khác, không dám nhìn Giản Dụ tiếp: “Cho nên, ta cần em giả làm đối tượng của ta, giúp ta qua mặt dân chúng.”

“Thời gian hiệp nghị….hai năm được không?” Olderhain cảm thấy hai năm mà vẫn không theo đuổi được bạn lữ thì thôi điên luôn cho rồi: “Sau khi hết thời gian chúng ta có thể….ly dị.”

Hai chữ cuối nhẹ vô cùng, cũng rất khó nói ra khỏi miệng, thấy Giản Dụ vẫn đang do dự, Olderhain bổ sung thêm: “Mặc dù chúng ta có độ xứng đôi 100% nhưng nếu không hợp nhau, cho dù có ly dị cũng không sao.”

Giản Dụ không biết luật hôn nhân Đế quốc Teas có phải thật sự như vậy hay không, dù sao người trước mặt cậu cũng là quốc vương, đối diện với một kẻ vô sản như cậu, hắn không cần phải nói dối.

Ngay cả chính cậu cũng thấy biện pháp như vậy rất tốt.

Nhớ đến câu ban nãy của hắn, Giản Dụ nói: “Tôi không sinh con.”

Cậu không thể nói giữa bọn họ có cách ly sinh sản, dù sao Siren không thuộc về thế giới này, cho dù cậu muốn có trứng cũng không mang thai được.

Hơn nữa muốn để một nam Siren đồng ý nằm dưới thì phải đánh thắng được người đó đã.

Olderhain hiểu nhầm rằng Giản Dụ không muốn có con, đúng lúc hắn cũng không muốn: “Không sao, chuyện đẻ con cũng không phải chuyện gì bắt buộc.”

“Vậy tôi không còn vấn đề gì nữa.” Giản Dụ không lên tiếng nữa, thấy Olderhain cứ nhìn mình với biểu cảm muốn nói rồi lại thôi bèn hỏi: “Có gì cần tôi hợp tác à?”

“Em cần dọn vào hoàng cung.”

Giản Dụ gật đầu, chuyện này rất bình thường, không thành vấn đề.

“Dù sao đối với người ngoài, chúng ta là bạn lữ, cho nên khi ở ngoài, em cần hợp tác với ta làm ra mấy hành động giữa bạn lữ với nhau.”

Giản Dụ gật đầu, đúng vậy.

Thấy Giản Dụ biết điều đến thế, Olderhain lại rục rịch: “Có thể trong hoàng cung cũng phải làm vậy, em biết đấy, ngồi ở vị trí này bị rất nhiều người dòm ngó.”

Giản Dụ hiểu, quốc vương mà.

“Thế tối nay em….mai, mai ta sẽ đón em vào cung.” Olderhain nhớ đến chuyện phòng trong hoàng cung vẫn chưa được sửa lại, hắn phải trang hoàng thật tốt: “Em có yêu cầu gì với phòng của mình không? Gì cũng được.”

Vừa nói xong, đuôi rồng vô hình đã lắc mạnh, mới gặp ngày đầu tiên mà đã có thể mang vợ về hang, quá tuyệt!

“Tôi thích phòng có bồn tắm lớn.” Để cậu có thể biến hai chân về lại đuôi: “Giống cái hồ bên kia, có thể bơm nước biển lên càng tốt hơn.”

Giản Dụ nói vậy cũng xem như là một kiểu công khai, theo như nhân viên Cục Hôn nhân nói, Olderhain ghét loài có vảy, mà động vật biển đa số đều có vảy.

Nếu Olderhain cảm thấy khó chịu, vậy bọn họ có thể dừng mối quan hệ này kịp lúc.

Nghe được phòng có bồn tắm lớn, Olderhain nghĩ ngay đến cảnh tượng gì đó, hai mắt tối đi, còn mấy cái khác, hắn không quan tâm.

“Còn nữa….”

Giản Dụ đang suy nghĩ xem có nên nói chuyện ngọc đồng sinh ra hay không, nói chuyện nãy giờ, cậu cảm thấy Olderhain là người tốt, hơn nữa còn là quốc vương, có hắn ra tay giúp đỡ không chừng sẽ tìm thấy nhanh hơn.

Ngọc đồng sinh của Siren trong mắt người khác chỉ là một viên đá quý vô dụng, sức mạnh bên trong của nó chỉ có Siren cảm nhận cũng như sử dụng.

Giản Dụ mới đến thế giới này đã điều tra ngay lập tức, nơi này không có Siren, thậm chí tiên cá còn không có.

Ngọc đồng sinh của cậu không biết có phải đang lưu lạc dưới đáy biển hay không, dưới tình huống không bại lộ thân phận, Olderhain là đối tượng có thể nhờ vả tốt nhất.

“Đôi khi tôi sẽ phải ra ngoài tìm một thứ, thời gian không rõ.”

“Ta đi với em.” Olderhain không do dự nói, hắn không hề thấy ánh mắt Hefter mới quẳng đến kia.

Còn xử lí chuyện trong hoàng cung à, nếu đám người kia không giải quyết được thì tranh thủ xách đi làm mồi cho hung thú hắc ám luôn cho đỡ chật đất.

“….Ừ.” Giản Dụ quyết định đến khi đó rồi tính.

Thời gian không còn sớm, Giản Dụ thấy Olderhain nói muốn đưa mình về cũng không cản, cậu không có hứng thú gì với vật ngoài thân, thái độ của người ngoài có thay đổi thế nào đều như một trong mắt cậu.

Đây là do thiếu sót trên phương diện cảm xúc, cậu không thể cảm nhận được thay đổi trong cảm xúc.

Giản Dụ đã quen với chuyện này, vì vậy lúc xuống xe bay, cậu cũng không để ý đến ánh mắt hoảng sợ của Filer.

Olderhain liếc nhìn Filer, đứng sau lưng Giản Dụ, khi không đối diện với Giản Dụ, biểu cảm của hắn quay lại thành biểu cảm hung ác tràn ngập sát khí như thường ngày, thế nhưng giọng nói của hắn vẫn dịu dàng như khi nãy.

“Thế mai chúng ta lại gặp, tối nay em có thể sắp xếp đồ đạc.”

“Ừ.” Giản Dụ nhìn Olderhain rời khỏi, quay đầu thấy Filer đang cứng ngắc, xét đến một tuần vừa qua Filer đã quan tâm chăm sóc mình rất nhiều, Giản Dụ quyết định hỏi một chút: “Anh sao vậy?”

“Không….không sao.” Filer đột nhiên có cảm giác thoát chết trong gang tấc, anh hoàn toàn không ngờ đối tượng xứng đôi kia của Giản Dụ lại là quốc vương!

Lúc này, Filer đã dẹp ngay suy nghĩ của mình với Giản Dụ.

Ở Đế quốc Teas, không ai dám cướp đồ của Olderhain.

Thi thoảng vẫn có mấy kẻ thấy mình sống đủ lâu nên làm liều, tất cả đều đã sớm táng thân trong bụng hung thú hắc ám.

Thấy vậy, Giản Dụ không quan tâm nữa, tự về phòng sắp xếp đồ đạc.

Trên chiếc xe bay màu đen, Olderhain hạ tấm lưới xuống: “Về chuyện hồ sơ của Giản Dụ, thật sự chỉ có một tuần?”

Thấy bệ hạ vứt cho mình ánh mắt “Cậu quá vô dụng”, Hefter chỉ biết cười khổ: “Đó là thời gian người của chúng ta điều tra được cậu ấy xuất hiện trên hành tinh Z-185, lúc mới xuất hiện đã bị cướp vũ trụ theo dõi, còn chuyện cậu ấy đến từ đâu thì bọn cướp kia cũng không biết.”

“Điều tra phi thuyền ra vào sở thí nghiệm dưới lòng đất gần đây của hành tinh kia.” Olderhain dừng một chút: “Phái người sang các quốc gia khác điều tra thử.”

Bộ dạng kia của Giản Dụ, không thể nào biệt tung biệt tích từ bé đến lớn.

“Bệ hạ….”

Lúc nhận được tin nhắn thông báo kết quả xứng đôi, phản ứng đầu tiên của bọn họ đều là không thể nào, từ lúc Olderhain còn là chiến thần đến tận bây giờ, mười mấy năm trôi qua, chưa từng có ai có độ xứng đôi cao hơn 30% xuất hiện.

Giản Dụ giống như từ trên trời rớt xuống vậy, không hề có thông tin gì, vừa xuất hiện đã sở hữu độ xứng đôi 100%, rất khó để người ta không nghĩ đến hướng sản phẩm thí nghiệm.

Bởi vì vài lý do, Olderhain rất hận mấy người trong phòng thí nghiệm, nếu Giản Dụ thật sự là vật thí nghiệm, vậy ý định của người đứng sau chắc chắn không nhỏ.

Đáng tiếc ban đầu lúc cứu Giản Dụ ra, Giản Dụ chỉ đồng ý chữa trị ngoại thương, bọn họ cũng không thể ép Giản Dụ kiểm tra toàn thân.

“Chậc.” Olderhain lại kéo tấm lưới ngăn lên: “Lần sau đổi thành AI lái xe cho ta.”

Không gian bé tí mà tận hai người, rồng không vui.

Hefter: “???”

Không phải sáng nay ngài bảo thần lên xe à!



Chú thích:

Cách ly sinh sản: Cách ly sinh sản (Reproductive isolation) là một tập hợp các cơ chế tiến hóa, các hành vi và các quá trình sinh lý quan trọng để xác định sự ngăn cản các thành viên của các loài khác nhau sinh ra con cái, hoặc đảm bảo rằng bất kỳ con cái nào từ việc lai khác loài là bất hữu thụ (vô sinh).