Ánh mắt Sở Thiên lạnh lẽo nhìn, nhàn nhạt mà cười nói:
- Ta vẫn muốn đánh mấy tên N. quốc, đáng tiếc không có cơ hội. Hôm nay bọn mày tự vác xác tới, ta cũng không thể cô phụ hảo ý của bọn mày rồi. Bọn mày cùng lên đi.
Không chỉ có mấy tên N. sửng sốt, Thường ca cùng các anh em cũng sửng sốt, một chọi bốn? Mấy tên N. này có chuẩn bị mà đến, hơn nữa nhìn trong con mắt của bọn chúng tinh quang bắn ra, tuyệt đối không phải tay mơ. Hiện tại, Sở Thiên muốn chấp bốn tên, không chỉ khiến cho bọn họ cảm thấy không thể tưởng tượng nổi, thậm chí cảm thấy được Sở Thiên có chút cuồng vọng. Có lẽ nếu mọi người cùng xông lên, như vậy cơ hội thắng lớn hơn. Thường ca tức thì cười nhìn Sở Thiên, gã biết rõ Sở Thiên có thể làm được, vì vậy vỗ vỗ bả vai mấy người anh em của mình, để cho bọn họ yên tâm.
Kỳ thật Sở Thiên cũng biết tại đây trong phòng nhỏ hẹp, phải đối phó bốn tên cao thủ Judo có chút phiền toái, nhưng hiện tại mấy người này đến gây chuyện, thái độ ngang ngược càn rỡ, còn đả thương mấy nhân viên phục vụ, để cho nhân viên tinh thần đại giảm, nhân tâm tan rã. Bởi vậy, nhu cầu cấp bách bây giờ là đánh một trận đến đề cao sĩ khí, trọng chấn mọi người, miễn cho bọn họ từ bỏ quán Vong Ưu khiến cho chị Mị khó giải quyết.
Kimura cười lớn, mặt mũi tràn đầy miệt thị khoát khoát tay nói:
- Mày à, không được, tao một mình có thể đánh bại mày, mày thua, Hoa cô nương cho tao, chỗ này tao quản, tao thua, tất cả nghe lời mày.
Sở Thiên thở dài, ngoắc ngoắc ngón tay, Kimura rống lên một tiếng, nhào tới. Sở Thiên hoàn toàn không nhúc nhích, Kimura tay bắt lấy vai Sở Thiên, mãnh liệt xé ra, lại lên gối vào bụng Sở Thiên. Sở Thiên lúc đầu gối sắp đánh vào bụng, tay phải trực tiếp đánh ra một quyền , vào thượng vị của Kimura.
Kimura lập tức như diều đứt dây ngã vào ghế sofa. Một đấm này, Sở Thiên dùng năm phần lực, tự nhiên bá đạo, Kimura khinh thường Sở Thiên làm sao không ăn quả đắng. Quả nhiên, Kimura giãy dụa lấy đứng lên, thở khó khăn, miệng hộc ra máu tươi, vô cùng chật vật. Ánh mắt gã tràn đầy kinh ngạc cùng phẫn nộ, lập tức vung mạnh tay đấm ra. Ba tên còn lại thấy Sở Thiên lợi hại, chẳng quan tâm cái gì tinh thần võ sĩ đạo, cùng liên thủ, theo sau Kimura hướng Sở Thiên đánh tới.
Sở Thiên tránh né, chân phải đá ra, trúng vào cổ tay Kimura. Trong cơn say chiến, hắn không dừng lại, đã quay người đấm vào mũi tên N. ở giữa, máu tươi bay tứ tung. Hai tên người N. còn lại trái phải thừa cơ quấn lấy Sở Thiên. Đối với cao thủ Judo, vô luận vật gì chỉ cần bị họ bắt được, thật giống như đã bị đầu chó điên cắn. Sở Thiên chân muốn di chuyển, lại bị hai người bọn họ khóa lại. Lúc này, Kimura cùng tên bị chảy máu mũi đang "ya, ya" đứng lên xông tới.
Đám Thường ca hít ngụm lãnh khí, đang chuẩn bị tiến lên cứu trợ Sở Thiên. Không ngờ, lúc này xảy ra đột biến. Sở Thiên toàn thân buông lỏng, không xuất ra mảy may tí lực nào. Khi lực đạo của Sở Thiên biến mất, hai tên N. bắt lấy hắn lực đạo cũng hơi yếu đi. Sở Thiên mỉm cười, hai cánh tay đột nhiên xuất lực, ngón tay thẳng cắm vào cánh tay chúng. Không buông tha, chúng xuất toàn lực một lần nữa bắt lấy tay Sở Thiên nhưng ngón tay Sở Thiên nhanh chóng đâm vào nách, dốc toàn lực. Dưới nách chúng lập tức máu tươi chảy đầm đìa, đau nhức khó chịụ, phải buông tay Sở Thiên ra. Bọn chúng không thể tin Sở Thiên có sức mạnh như thế. Lúc này, Kimura cùng tên chảy máu mũi đánh tới, Sở Thiên mặc dù hai tay tự do, thế nhưng hai tên kia cũng tương đối cường hãn, lập tức ngã xuống bắt lấy hai chân Sở Thiên không cho hắn di động. Kimura một cước đá tới, Sở Thiên trên thân vặn vẹo, một tay tung đòn Thái cực trúng vào mắt cá chân Kimura, sau đó ném hắn qua bên phải vừa vặn trúng tên chảy máu mũi, cả hai ngã lăn trên mặt đất. Kimura chân đã bị phế đi, không đứng lên nổi, dưới nền nhà lăn qua lăn lại kêu đau.
Sở Thiên nằm rạp xuống, hai khuỷu tay mạnh mẽ hướng mặt tên cầm chân đập mạnh, gã lập tức buông ra, nhanh chóng đứng dậy lùi ra sau. Sở Thiên nghiêng người, chân phải đá vào tên còn lại, tiếng xương gãy vang lên. Tên bên phải tên chảy máu mũi lao tới, Sở Thiên né tránh, bước ra xa, tay đấm vào bụng tên bên phải, sau đó thay đổi chưởng rồi liên tục đánh mạnh làm gã té xuống, miệng hộc máu tươi. Tên chảy máu mũi thế thân chậm lại, nhưng Sở Thiên đã áp sát gã, tung thêm một quyền vào mũi, máu tươi be bét chảy ra.
Đám Thường ca thấy Sở Thiên dễ dàng đánh ngã bốn tay cao thủ Judo nước N. liền cao hứng đi tới, có mấy anh em còn thừa cơ đánh chó mù đường, đem mấy tên N. đánh đến mức kêu cha gọi mẹ, đột nhiên có một người anh em kêu lên:
- Sở lão đệ, trong ví bọn này có bạch phiến.
Mọi người nhìn sang, quả nhiên có mấy gói bạch phiến, dưới ánh đèn lộ ra vẻ chướng mắt.
Sở Thiên giật thót, không ổn, quả nhiên như lời Thường ca nói, vu oan hãm hại, bị cảnh sát bắt, không chỉ có quán Vong Ưu bị đóng cửa, mà chị Mị cũng khó thoát khỏi tội trạng, vì vậy vội vàng nói:
- Thường ca, như lời anh nói thủ đoạn hạ lưu vu oan hãm hại quả nhiên đã đến, anh có kinh nghiệm hơn có thể giúp tôi xử lý chuyện này không?
Thường ca là người từng trải, chứng kiến bạch phiến, tự nhiên xem thấu ý định mấy tên người N. muốn chơi trò hề. Thường ca tỏ rõ phong phạm đại ca vững vàng nói:
- Các anh em, nhanh đem bạch phiến cầm đến phòng bếp thiêu hủy hoặc pha vào nước, cho mấy nhân viên phục vụ tới bịt mồm bọn hắn, tìm một chỗ kín đáo ẩn giấu, thuận tiện phái mấy anh em tới canh chừng, bọn hắn dám chạy, liền đâm chết.
Bốn tên sợ mất mật lắc đầu quầy quậy tỏ ý sẽ không chay trốn..
Chị Mị không hiểu hỏi:
- Tại sao phải làm như vậy.
Mấy nhân viên phục vụ cũng chẳng hiểu đầu cua tai nheo gì cả. Bạn đang đọc truyện tại Truyện FULL - http://truyenfull.vn
Sở Thiên nhàn nhạt nói:
- Đoán chừng có người muốn vu oan hãm hại chúng ta.
Chị Mị tỷ lập tức hiểu rõ, sắc mặt biến đổi.
Thường ca hét lớn:
- Nhanh đi xử lý. Lục Tử, cậu theo tôi đi ra canh cửa kéo dài thời gian.
Thường ca cùng các huynh đệ hướng dẫn nhân viên phục vụ quán xử lý hiện trường nhanh nhẹn lưu loát.
Vừa xong, thì có một đám cảnh sát vọt vào, ngoài cửa các huynh đệ ngăn cản lập tức bị gạt ra. Một thanh âm lớn tiếng truyền đến:
- Cảnh sát kiểm tra, nam trái nữ phải, mang chứng minh thư ra.