Đô Thị Thiếu Soái

Chương 672: Thuốc nổ c4




Đèn đường vừa mới sáng, thời gian ăn cơm tối, Sở Thiên liền tiến vào căng tin Tỉnh ủy.

Hắn ở trong gian phòng này để gặp mặt Bành Cao Phong, bởi vì gần đây sự việc xảy ra dồn dập, cho nên ông ta dường như phải tăng ca đến muộn, hôm nay chuyến bay phát nổ dẫn đến sự chú ý của khắp nơi, ông ta phải trực tiếp ứng phó với sự kiện đột phát, cho nên chỉ có thể gặp mặt Sở Thiên ở căng tin.

Nhìn thấy Sở Thiên tiến vào, Bành Cao Phong vội vẫy tay bảo hắn ngồi xuống, trên bàn đều là những món ăn Sở Thiên thích, canh gà, một đĩa thịt dê cắt mỏng, gan thịt bò đỏ cùng với ớt ngọt, nấm, gà tông ngũ dương đặc sản miền núi, bởi vì buổi tối vẫn phải làm việc, cho nên trên bàn chỉ đặt hai chai bia.

Uống nửa bát canh, Sở Thiên cũng không nói nhiều trực tiếp hỏi:
- Bí thư Bành, nguyên nhân máy bay nổ đã có chưa?

Mặc dù trên truyền hình đưa tin nguyên nhân sựu cố đang trong quá trình điều tra, sau ba ngày mới công bố, nhưng Sở Thiên biết đó là muốn trấn an cảm xúc của dân chúng, đợi sau khi sự việc trùng xuống mới công bố nguyên nhân, như vậy mâu thuẫn mới không trở nên gay gắt, mà các cấp chính phủ và chuyên gia, căn bản không cần mấy tiếng thì có thể xác định chân tướng.

Bành Cao Phong gật đâu, sắc mặt nghiêm trọng trả lời:
- Có người đặt thuốc nổ BSPc4?
Sở Thiên thầm kinh ngạc, chiếc đũa hoàn toàn đừng trong không trung, nhựa c4 thuốc nổ bắt nguồn từ Tiệp Khắc, bây giờ nước Mỹ chủ yếu sản xuất trong nước. Loại thuốc nổ này có khả năng dễ dàng thoát khâu kiểm tra an toàn X quang, điểm này là nguyên nhân phần tử khủng bố thích sử dụng, chó đặc vụ đã qua huấn luyện cũng khó phát hiện ra nó.

Chính vì do tính chất như vậy của c4, cho nên nó bình thường đều là các đặc đội sử dụng, dân thường khó có được, nghĩ đến đây, Sở Thiên lập tức loại bỏ Diệp gia và Đường Môn, bởi vì c4 là khó có thể có được. Cho nên muốn truy cứu nguồn gốc phat ra thì rất dễ dàng, Diệp Gia và Đường Môn sẽ không mạo hiểm như vậy.

Lẽ nào là tổ chức Sơn Khẩu? Sở Thiên thì thào nói: Hay là dư nghiệt của Đột Đột?

Bành Cao Phong ngửa đầu uống cạn cốc bia, vỗ bàn thật mạnh nói:
- Ông mặc kệ chúng là người nào, đều phải tìm ra rồi băm thành trăm mảnh. Trên địa bàn của ông làm hoạt động khủng bố, thật là chán sống, muốn ông mày vứt bỏ chức quan, tôi trước hết đánh bỏ nó xuống 18 tầng địa ngục. 

Biết ông ta vì những chuyện phát sinh liên tiếp mà sứt đầu mẻ trán, thậm chí còn có khả năng bị Trung ương chất vấn, vì thế Sở Thiên rót đầy cốc rượu cho ông ta, cười trấn an nói:
- Yên tâm, Bí thư Bành, chỉ cần kẻ đó vẫn ở Trịnh Châu, tôi sẽ có cách cho nó xuất hiện, đem nguy cơ của công chúng trở thành chiến tích chính trị của ông.

Bành Cao Phong nhìn chằm chằm Sở Thiên, thấy hắn không giống như nói dối, vội mở miệng nói:
- Ông em, thế nào mà làm cho kẻ đó xuất hiện?
Nếu như trước đây nửa tháng, nói Sở Thiên có thể tìm ra phần tử phá hoại, Bành Cao Phong đánh chết cũng không tin, nhưng qua việc hợp tác liên tục các sự kiện, ông ta đối với năng lực của Sở Thiên tuyệt đối tin tưởng.

Sở Thiên vỗ đầu một cái, cũng không thể nói cho ông ta sự việc lần này có liên quan đến hắn, nói cho mình đi làm mồi nhử đi? Thế là cười ngượng nói:
- Tôi bây giờ không trả lời được câu hỏi này, bởi vì tôi muốn tìm hiểu nhiều hơn về tư liệu có liên quan chuyến bay ZJ108, sau đó mới có thể thuận lợi tìm ra nguồn gốc phần tử phá hoại.

Thở ra mấy hơi buồn phiền, Bành Cao Phong không nghi ngờ hổi hắn:
- Tôi thấy, cậu trực tiếp cùng hợp tác với đồng chí an ninh quốc gia đi, bây giờ do bọn họ phụ trách, các bộ ngành khác toàn lực hợp tác, lúc này vẫn đang ở trên lầu họp, sau khi ăn cơm xong, tôi dẫn cậu đi, hy vọng ông em cho tôi tin vui.

Sở Thiên nâng cao cốc bia, chậm rãi nói:
- Sẽ có tin vui!

Sau khi biết máy bay là bị bom c4 làm nổ, Sở Thiên vốn dĩ muốn mượn quân của Soái quân tìm ra người đặt bom, lại không ngờ đến Bành Cao phong lại bảo mình hợp tác cùng an ninh quốc gia, hắn suy nghĩ ra quyết định đồng ý. Dù sao tình báo an ninh quốc gia thu được tin tức sẽ chuẩn hơn so với Soái quân, chí ít làm việc này có thể danh chính ngôn thuận.

Có điều, hắn cũng có chút cười miễn cưỡng, máy bay bị bom có liên quan đến chính mình là phỏng đoán chủ quan, chính mình hoàn toàn có thể tiếp tay làm việc xấu, nếu như hôm nay lại tự nguyện vùi lấp, thật không biết là chính mình đã xen quá nhiều vào việc của người khác, hay là ông trời chủ định. Có điều, đã đồng ý với Bành Cao Phong, hắn liền quyết định dốc toàn bộ sức vào bản án này.

Ăn cơm xong, Bành Cao Phong liên dẫn Sở Thiên trực tiếp đi vào đại lầu Tỉnh ủy, sau đó vào thang máy lên tầng năm, còn chưa tới cuối phòng họp liền nghe thấy nhiều âm thanh ồn ào lớn, Bành Cao Phong đập đập cửa, bên trong nhìn ra toàn bộ là đầu. Người ở bên trong vừa muốn quát lớn người gõ cửa, nhìn thấy Bành Cao Phong thì lập tức thay đổi thành khuôn mặt cười.

Cửa lập tức mở ra, những người vừa nhìn trộm ra cung kính nói:
- Bí thư Bành, anh đích thân đến à? Mau mời vào, mời vào.

Đối với cái kiểu thái độ giả tạo này, Bành Cao Phong sớm đã quá quen thuộc, vì thế không biểu hiện thái độ gật gật đầu, lập tức dẫn Sở Thiên vào trong phòng, mấy chục người ở trong phòng hội nghị quay đầu nhìn thấy Bành Cao Phong phía sau toàn bộ đứng lên, liên tiếp ân cần chào hỏi:
- Chào Bí thư Bành!

Bí thư Bành vẫy tay bảo mọi người ngồi xuống, sau đó hướng lên cô gái trẻ trên bục nói:
- Tổ trưởng Phong, tình hình thế nào? Có gì tiến triển không?

Tổ trưởng Phong lắc lắc đầu, ánh mắt quét qua Sở Thiên bên người Bành Cao Phong, có chút không hiểu rõ Bí thư thế nào mà lại dẫn người ngoài vào, nhưng nghe thấy câu hỏi của ông ta, vẫn nhẹ nhàng thở dài nói:
- Thưa Bí thư, chúng tôi hiện tại vẫn chưa có phát hiện gì khác, ngài an tâm, nếu như có tiến triển, tôi lập tức cho người nói cho ngài biết!

Bành Cao Phong gật gật đầu, chỉ vào Sở Thiên mở miệng nói:
- Vậy thì mọi người vất vả rồi! Đúng rồi, tôi quên mất giưới thiệu cho cô, đây là Sở Thiên, đến giúp chúng ta phá án. Đương nhiên, không liên quan gì đến chức trách của các ban, hai bên không được can thiệp.
Sau đó liền chỉ vào tổ trưởng Phong nói:
- Sở Thiên, đây là Tổ trưởng Phong, đồng chí của an ninh quốc gia.

Tổ trưởng Phong đưa tay ra, cười nói:
- Phong Tuyết Quân!

Sở Thiên vội bắt tay, đáp lại nói:
- Sở Thiên!

Mượn ánh sáng yếu mờ nhạt, Sở Thiên phát hiện vị Phong Tuyết Quân là mỹ nhân bại hoại, khuôn mặt mịm màng trơn mềm có nét, ngũ quan tinh xảo, đôi mắt xinh đẹp, không so với chính mình dáng người hơi thấp thon thả, dáng người đẫy đà, mờ ảo hóa thành dáng người, lại gần nhìn hết sức nhức mắt.

Mà đối với tuổi tẻ như Sở Thiên, Phong Tuyết Quân thì có chút hơi không cho là đúng, tên tiểu tử này có thể làm được gì chứ? Hóa ra là Bành Cao Phong sợ mình không kịp thời thông báo tình hình, cho nên phái một trợ lý đi theo tổ công tác thu thập tình hình, mặc dù trong lòng có ý tưởng, nhưng mặt ngoài cũng đầy nhiệt tình, dù sao hắn cũng là người của Bí thư.

Bành Cao Phong không biết hai người này nghĩ gì, vì thế giải thích vài câu rồi rời đi. Đối với ông ta mà nói, đêm nay lại là một đêm không ngủ, nhưng trong lòng ông ta cũng có vài phần hưng phấn và kỳ vọng, mặc dù vụ nổ hàng không sinh ra ảnh hưởng tồi tệ, nhưng cũng như Sở Thiên đã nói, đây cũng là cơ hội thăng quan tiến chức.

Sau khi Bí thư Bành đi, Phong Tuyết Quân liền hướng Sở Thiên xua tay, bảo hắn tùy ý tìm một vị trí đi xuống, sau đấy bảo đồng sự lấy vài tư liệu cho hắn xem, có vài cái người ngoài cũng cần làm chút, mặc dù cô cũng không ôm hy vọng đối với Sở Thiên, nhưng khiến hắn trước mặt Bí thư không có cớ tạo thị phi.

Dụng cụ chiếu hình một lần nữa lại phát sáng lên, trên màn hình cho thấy cảnh tượng bùng nổ. Bởi vì máy bay mới lên không trung mười mấy mét thì phát nổ trăm mảnh, cho nên phạm vị tàn tích cũng không rộng, mười mấy bức đã chiếu được hết tất cả tàn tích, Sở Thiên nhìn lướt qua mấy cái, cảm giác buồn tẻ vô vị.

Phong Tuyết Quân hai tay chống trên bục, ngũ khí bình tĩnh nói:
- Căn cứ vào chuyên gia khí đạn, máy bay bị nổ chính là do c4, hơn nữa phi công gọi hai chữ cuối là chữ “bom”, bởi vậy, chuyến bay bị nổ là do người cố ý đặt, điểm này nghĩ tất cả mọi người đều rõ, nhưng manh mối của chúng ta rất ít.

Sở Thiên vuốt mũi nhìn mỹ nhân trên bục.

Phong Tuyết Quân tay chắp đằng sau, suy nghĩ đi lại mấy vòng, chậm rãi nói:
- Manh mối khiến chúng ta trong thế bị động, bởi vậy chúng ta nhất thiết phải ra sân bay điều tra toàn diện, đến chỗ nhân viên trực ban tìm hiểu tình hình, và điều tra cho nên qua tiếp xúc 108 nhân viên công tác của hàng không, bởi vậy lấy được manh mối nhiều hơn.

Sở Thiên nghiêng đầu, hắn cảm thấy có vài phần bối rối.

Ánh mắt của Phong Tuyết Quân quét qua toàn hội trường, sau đó dừng lại trên người Sở Thiên, nhìn thấy bộ dạng không thèm để tâm của hắn, trong lòng có chút không vui, vì thế đầy thâm ý nói:
- Sở Thiên, anh là đại tướng của Bí thư Bành mời đến, nhất định có chỗ hơn người, xem qua vài tư liệu, bây giờ nói chút ý kiến của anh xem?

Sở Thiên duỗi lưng thẳng một cái, không chút khách khí nói:
- Được!

Mọi người thầm cười, tên nhóc này chẳng lẽ đem mình là thần thám?

Sở Thiên nhìn bức ảnh trên màn hình, không chút để ý nói:
- Có 3 manh mối quan trọng!