Đô Thị Tàng Kiều

Chương 961: Đây là trung tâm!




Câu này của Diệp Lăng Phi vừa được nói ra xong, Vu Tiêu Tiếu liền vội vàng nói:

- Sư phụ, không nên làm như thế chứ!

Bạch Tình Đình và Chu Hân Mính đều biết tính Diệp Lăng Phi nói được làm được, nghe xong câu nói này của Diệp Lăng Phi. Bạch Tình Đình biết cô có chút lỡ lời rồi, cô không nên nói như vậy. Bạch Tình Đình là một người luôn luôn chấp hành nghiêm chỉnh pháp luật, bất kể chuyện gì vi phạm tới pháp luật cô đều không bao giờ làm, giờ nghe thấy Diệp Lăng Phi vì mấy câu lúc nãy của cô mà muốn phạm tội, Bạch Tình Đình liền vội vàng nói:

- Ông xã, anh sao động một cái là lại muốn giết người thế, chẳng lẽ anh không biết chúng ta sắp kết hôn rồi sao?

Bạch Tình Đình vừa nói vừa nhìn sang phía Chu Hân Mính một cái, nũng nịu nói:

- Anh còn sắp làm bố rồi đó!

Diệp Lăng Phi cười nói:

- Bà xã yêu, anh biết chứ, bây giờ anh đã là một người đàn ông có gia đình, đương nhiên phải ngoan ngoãn ở nhà sống qua ngày rồi!

Diệp Lăng Phi vừa nói vừa liếc nhìn Vu Tiêu Tiếu một cái, nói:

- Tiêu Tiếu, anh nghĩ em nên điều chỉnh một chút tâm trạng của mình, kiểu người đê tiện như vậy em không nên để ý tới làm gì, em chẳng phải thích nhất nói mấy câu hiếp này hiếp nọ sao, lần sau nếu hắn ta còn dám gọi điện qua, em cứ mắng thật lực vào, mắng xối xã vào, còn về phía chuyện của bố em, anh chỉ có thể nói rằng, lòng tham của con người là vô tận. cùng có lẽ chuyện này đối với bố em lại là một chuyện tốt, nếu không, bố của em sẽ chỉ luôn nghĩ tới chuyện làm thế nào để thăng quan...!

Bạch Tình Đình và Chu Hân Mính mỗi người một bên, nịnh Vu Tiêu Tiếu như nịnh trẻ con vậy, người câu này, người câu kia an ủi Vu Tiêu Tiếu, Vu Tiêu Tiếu đôi mắt đỏ ửng lên, không cam lòng nói:

- Trong lòng em cũng biết chuyện là như thế, nhưng không biết vì sao, lúc đó nghe xong những lời của tên đê tiện đó, em lại muốn khóc!

- Tiêu Tiếu, đợi anh chị kết hôn xong, chị sẽ cùng em về nhà. Chúng ta sẽ đi tìm tên khốn nạn đó tính sổ!

Bạch Tình Đình ôm lấy vai của Vu Tiêu Tiếu, nói:

- Dù sao còn có ông xã của chị ở đây mà. Chuyện gì cũng cứ để anh ấy giải quyết!

Nói xong, Bạch Tình Đình quay sang nhìn Diệp Lăng Phi, nói:

- Ông xã, đúng thế không?

- Anh sẽ gắng hết sức vậy, tên đó nhà có thế lực đó, cho dù muốn giáo huấn tên đó cũng không thể quang minh chính đại được!

Diệp Lăng Phi cười nói.

- Địch ở ngoài dễ tránh, thù ở trong khó phòng, muốn giáo huấn tên đó còn có rất nhiều cách, có điều, chuyện hiện tại chúng ta cần làm hiện nay chính là lo cho xong chuyện kết hôn, nhiệm vụ đầu tiên hiện nay chính là ngủ, chẳng lẽ mai bọn em không muốn chụp ảnh cưới nữa rồi?

Diệp Lăng Phi nói xong, Bạch Tình Đình liền quay sang nhìn thời gian, "ai da” kêu lên một tiếng, miệng liên tục vội vàng nói:

- Đều đã muộn thế này rồi, nhanh đi ngủ thôi!

Vừa nói, cô nhìn vào Vu Tiêu Tiếu, mở miệng nói:

- Tiêu Tiếu, em hôm nay ngủ luôn ở đây đi!

- Chị...!

Vu Tiêu Tiếu nhìn Diệp Lăng Phi một cái, mở miệng nói:

- Ngủ ở đây được không?

- Ngủ không được thì để anh ấy đi sang phòng khác ngủ!

Bạch Tình Đình mở miệng nói:

- Ông xã, anh tới phòng của Hân Mính ngủ đi!

- Anh không đi đâu hết, bốn người cùng nhét vào ngủ ở đây được rồi!

Diệp Lăng Phi vừa nói vừa mạnh lao lên giường, hắn nằm sát vào Bạch Tình Đình. Bạch Tình Đình mở miệng hét:

- Ông xã, anh đừng có đẩy mãi thế, không may đẩy vào Hân Mính thì làm thế nào?

Câu này của Bạch Tình Đình quả thật khá hữu dụng. Diệp Lăng Phi quả nhiên không dám tiếp tục đẩy nữa, chỉ dám dựa vào mép giường, nghiêng người nằm yên. Tay phải hắn đặt ngay lên ngực của Bạch Tình Đình, ngoan ngoãn nhắm mắt vào ngủ.

Hôm sau, ngay sáng sớm tinh mơ Diệp Lăng Phi đã dậy rồi. Tối qua hắn cũng không ngủ được mấy, cả đêm chỉ có thể nghiêng người nằm ngủ, ngay cả động cùng không dám động, trời còn chưa sáng Diệp Lăng Phi đã bước dậy rồi. Đưa mắt nhìn ba người đẹp vẫn còn đang say giấc ngủ, Diệp Lăng Phi mới khe khẽ bước xuống giường, mặc chiếc quần đùi bước ra khỏi phòng ngủ.

Diệp Lăng Phi ở trong phòng vệ sinh đánh răng, thấy cả lưng ê buốt do hậu quả tối qua ngủ để lại, trong lòng hắn thầm nghĩ sau này không nên làm mấy chuyện thế này nữa, nếu như sau này còn gặp phải chuyện như thế này, hắn tình nguyện đi ngủ một mình, ngủ trên cả chiếc giường lớn còn hơn. Nếu như Chu Hân Mính không mang bầu, đùa thế nào cùng ok cả, song Diệp Lăng Phi bây giờ chỉ có thể nhẫn nhịn đủ điều thôi, hắn chỉ lo lỡ không may làm Chu Hân Mính bị thương.

Đôi bàn tay nhỏ nhắn mềm mại từ phía sau lưng của Diệp Lăng Phi vươn qua, ôm chặt lấy Diệp Lăng Phi, ngay sau Diệp Lăng Phi liền cảm thấy đằng sau lưng hắn có đôi gì đó mềm mềm dán chặt lên.

Diệp Lăng Phi nhổ nhổ kem đánh răng trong miệng ra, người cũng không buồn quay lại, mở miệng nói:

- Em làm gì thế?

- Ông xã, tối qua anh ngủ có ngon không?

Bạch Tình Đình dịu dàng nói, má cô dán chặt vào lưng của Diệp Lăng Phi, mười ngón tay nõn nà xiết chặt vào nhau, ôm chặt lấy Diệp Lăng Phi.

- Sao mà có thể ngủ ngon được chú, bốn người nằm trên một cái giường, tuy rằng giường trong phòng ngủ của chúng ta cũng đủ lớn rồi, song vẫn không lớn tới mức đủ để cho bốn người cùng ngủ. Tối qua ngủ cả đêm anh có dám động gì đâu, bây giờ cảm thấy lưng anh đang ê buốt cả đây này!

Diệp Lăng Phi ngậm nước, xúc xúc miệng, rồi lại nhổ ra.

- Ông xã, em cũng biết thế, song không có cách nào cả. Tiêu Tiếu tối qua bộ dạng như thế rồi, em không yên tâm để em ấy một mình ngủ trong phòng!

Bạch Tình Đình dịu dàng nói.

- Em biết tối qua có phần làm khó ông xã!

Diệp Lăng Phi cầm lấy khăn mặt lau lau mặt rồi lại đưa khăn rửa mặt vắt lên. Quay người lại, thơm lên đôi môi nũng nịu, xinh đẹp của Đạch Tình Đình một cái, nói:

- Không sao, thật ra nghĩ lại cũng thấy khá sảng khoái ấy chữ, có ba người đẹp ở bên cạnh cùng say giấc nồng, chẳng khác nào cuộc sống thần tiên cả, a..a..a, bà xã, anh nói lỡ lời rồi!

- Em biết ngay trong lòng ông xã sẽ nghĩ như vậy mà, anh đúng là đại đại háo sắc, có em và Hân Mính còn chưa đủ để thỏa mãn anh sao!

Bạch Tình Đình gắt giọng nói.

- Ban nãy em chỉ là muốn thăm dò anh xem thế nào thôi, không ngờ mới đó đã câu ngay được ra cách nghĩ trong lòng của anh rồi!

- Bà xã, anh chỉ là tùy miệng nói thế thôi!

Diệp Lăng Phi vội vàng ôm lấy Bạch Tình Đình, mở miệng nói:

- Anh có bà xã xinh như tiên nữ thế này là đủ lắm rồi, anh đâu muốn gì nữa đâu nào!

- Nói vớ vẩn, ban nãy em có xem qua mấy tờ báo nghiên cứu về tâm lý đàn ông bọn anh, trong lòng đàn ông bọn anh lúc nào cũng thuộc kiểu gặp một yêu một, lại còn có kiểu đồ nhà không bằng đồ ngoài, vợ không bằng thiếp, thiếp không bằng trộm....!

Mấy lời của Bạch Tình Đình còn chưa nói xong, Diệp Lăng Phi đã dán miệng qua, hai tay hắn ôm chặt lấy eo của Đạch Tình Đình, ôm luôn cả người Bạch Tình Đình lên. Bạch Tình Đình hai tay ôm lấy vai của Diệp Lăng Phi, đôi chân mềm mại như con rắn cuộn lấy eo của Diệp Lăng Phi. Sau một trận hôn nóng bỏng, môi của hai người tách ra.

Bạch Tình Đình lại nũng nịu nói:

- Ông xã! em yêu anh! em chỉ hy vọng anh cũng có thể yêu em!

- Đồ ngốc, nói vớ vẩn gì thế, em không cần phải hy vọng, anh sẽ mãi yêu em, cho dù ở bất cứ hoàn cảnh nào, anh đều sẽ không buông em ra, bà xã, chúng ta cũng cần phải có tiểu bảo bảo rồi!

- Ưm!

Bạch Tình Đình đặt cằm lên trên vai của Diệp Lăng Phi, mở miệng dịu dàng nói:

- Ông xã, cả đời này điều hạnh phúc nhất là có thể gặp được anh, có thể sinh con cho anh, cũng là mong ước lớn nhất của em!

Vu Tiêu Tiếu lúc này vừa dụi dụi mắt bước bên trong phòng vệ sinh, vừa hay cô nghe thấy câu nói này của Bạch Tình Đình, Vu Tiêu Tiếu liền đứng ngay ngoài cửa.

- Chị, em có phải đã làm phiền hai người rồi không?

Bạch Tình Đình vội vàng từ trên người của Diệp Lăng Phi hạ xuống, mở miệng nói:

- Tiêu Tiếu, không sao!

- Anh đánh răng xong rồi, bọn em đánh răng rửa mặt đi!

Diệp Lăng Phi bước khỏi phòng vệ sinh!

Diệp Lăng Phi vừa đi xongm Vu Tiêu Tiếu liền bước tới trước mặt Bạch Tình Đình, nói:

- Chị, trông bộ dạng của em bây giờ có phải khó coi lắm không?

Thấy hai mắt Vu Tiêu Tiếu có vẻ sưng lên, tối qua cô khóc quá thương tâm, ngủ một giấc xong tỉnh dậy, mắt tự nhiên sẽ có chút sưng lên.

Bạch Tình Đình an ủi nói:

- Tiêu Tiếu, em trông vẫn rất xinh!

- Chị dối em!

Vu Tiêu Tiếu nói.

- Đâu có, thật sự rất xinh mà!

Bạch Tình Đình nói.

- Tiêu Tiếu, đừng nghĩ nữa, mau rửa mặt đi, hôm nay đừng quên còn phải đi chụp ảnh cùng chị nữa đó!

********************************************

Mấy người Angel, Alice cũng tới biệt thự của Diệp Lăng Phi, không khí khá náo nhiệt. Dã Thú sáng sớm ra cũng gọi điện thoại tới, hỏi Diệp Lăng Phi xem còn cần chuẩn bị gì nữa. Diệp Lăng Phi để Dã Thú và Dã Lang đi tôi công ty tổ chức hôn lễ kia xem thế nào, xác định chút về khách sạn và đoàn xe. Còn về vấn đề chỗ ở của mấy người thân bên Bạch gia, hoàn toàn để Bạch Cảnh Sùng phụ trách, lo liệu.

Bên phía Lang Nha, Diệp Lăng Phi báo Dã Lang thông báo cho mấy người đó là không cần phải qua đây, đợi hắn giải quyết chuyện bên này xong, hắn sẽ đích thân đi Anh cùng mấy người Phi Hổ tụ tập, gặp mặt.

Người khác đi chụp ảnh cưới, khả năng cũng chỉ có hai vợ chồng, thêm vào đó là một hai người bạn qua đây xem, song Diệp Lăng Phi chụp ảnh cưới lại kéo theo cả đám người, khiến mấy người trong công ty chụp ảnh cưới cũng không biết trong mấy người này ai mới là nữ nhân vật chính. Ai ai cũng trang điểm rất xinh đẹp, bắt mắt còn có mỹ nữ ngoại quốc nữa chứ, mấy người trong công ty chụp ảnh áo cưới coi như được mở rộng tầm mắt, thường thức cái gì gọi là người đẹp như mưa.

Ban đầu chụp ảnh trong phòng. Bạch Tình Đình và Diệp Lăng Phi hai người chụp ảnh xong, Chu Hân Mính lại tiếp tục chụp riêng với Diệp Lăng Phi. Sau một hồi chụp ảnh xong, tới gần trưa. Buổi chiều tới chụp ảnh bên bờ biển, hành trình quả thật khá tất bật. Ai cũng nghĩ rằng chụp ảnh cưới là đơn giản, chẳng qua cũng chỉ là đứng đứng để cho thợ ảnh chụp mấy cái là xong, thực ra đâu phải đơn giản thế đâu, để đạt được hiệu quả của việc chụp ảnh, nhiếp ảnh gia không ngừng yêu cầu thay đổi tư thế, ngay cả chỉ là mỗi cái để tay không đẹp, nhiếp ảnh gia cũng yêu cầu chụp lại.

Cả ngày tất bật như thế cũng là hành hạ quá sức Diệp Lăng Phi rồi, song Angel lại cảm thấy hưng phấn tới lạ thường, có vẻ như người đang chụp ảnh chính lại là cô vậy, lúc chụp xong ảnh chuẩn bị rời đi, Angel còn chần chừ, ý muốn Diệp Lăng Phi nên chụp thêm vài tấm nữa

Diệp Lăng Phi đưa Bạch Tình Đình và Chu Hân Mính, về nhà xong, lại lái xe đưa Vu Tiêu Tiếu quay về trường. Cô nhỏ này cần phải đi thi, kết quả không chịu khó ở trường ôn bài, bỏ đi tụ tập đùa chơi. Theo ý của Vu Tiêu Tiếu thì tối nay cộ định ở lại nhà của Diệp Lăng Phi ở, song Diệp Lăng Phi lại cố chấp muốn đưa Vu Tiêu Tiếu quay trở lại trường, kết quả là cô nhỏ trên đường về bĩu môi hập hực cực kỳ bất mãn.

Thời gian trôi đi ào ào. Diệp Lăng Phi còn chưa cảm thấy gì đã chuẩn bị tới ngày cưới. Cô dâu cần phải được đi đón, tuy rằng Bạch Tình Đình đã sớm ở cùng với Diệp Lăng Phi, song trước hôm kết hôn một ngày vẫn phải quay trở về nhà ở. Chu Hân Mính cũng không thể ở lại bên này, nên cũng chuyển về nhà của mình ở.

Lúc này trong biệt thự chỉ còn lại có Diệp Lăng Phi và Trương Vân. Trương Vân vẫn chuẩn bị cho Diệp Lăng Phi bữa tối bình thường như mọi ngày, khi Diệp Lăng Phi bước xuống lầu ăn cơm, Dã Thú, Dã Lang và Angel cả ba người đều cùng nhau tới tìm Diệp Lăng Phi. Thì ra, lần trước đêm trước khi Diệp Lăng Phi kết hôn liền bị người của trường học Tử Vong tập kích, tuy rằng chuyện bây giờ đã được giải quyết xong, nhưng ba người Dã Lang bàn bạc xong, vẫn quyết định tới bảo vệ Diệp Lăng Phi, không thể để Diệp Lăng Phi lại xảy ra chuyện được. Kết quả là cả ba người đều đến ở lại tại biệt thự của Diệp Lăng Phi.

Diệp Lăng Phi sớm đã quen với không khí nhộn nhịp, lúc này Bạch Tình Đình và cả Chu Hân Mính đều quay về nhà. Diệp Lăng Phi thật sự cảm thấy có chút cô đơn, may mà Dã Lang, Dã Thú và Angel tới, thế là bốn người liền ngồi với nhau ở trong biệt thự uống rượu.

********************************************

Ngồi trong chiếc Audi đang lái từ phía sân bay về phía nội thành, Đới Vinh Cẩm trong tay cầm điện thoại, đang nói chuyện với bố của hắn.

- Con hiểu rồi mà, con sẽ xử lỷ ổn thỏa tốt đẹp mọi việc ở đây, bố cứ bảo mấy ông già đó yên tâm đi!

Đới Vinh Cẩm nói.

- Bố, mấy ông già đó chỉ lo mấy chuyện kinh doanh của bọn họ thôi, chuyện ở bên Châu Á này con sẽ giải quyết thỏa đáng, vâng, đúng, đúng thế, thế bố nhé, dạ!

Đới Vinh Cẩm cúp điện thoại xong, đưa tay giao cho trợ thủ ở bên cạnh hắn.

- Đới tiên sinh, tổ chúc WIDE đã phát triển kinh doanh tới cả bên Trung Quốc, tập đoàn IPA của chúng ta Lần này khai phá thị trường Trung Quốc, có thể sẽ phải bỏ rất nhiều thời gian, tôi đề nghị vẫn nên đặt chi nhánh công ty ở khu vực Trung Quốc này tại Hồng Kông là tốt hơn, ở đó là khu kinh tế thương mại, so với việc đặt tại thành phố Vọng Hải...!

Người đàn ông mập mạp ngồi ở phía trước xe đeo cặp kính đen còn chưa nói xong, đã bị Đới Vinh Cẩm ngắt lời:

- Tiên sinh Smith, tôi nghĩ tôi phái ông tới thành phố Vọng Hải tiến hành chuẩn bị công việc, không phải là để ông chỉ tay nhúng chân vào mệnh lệnh của tôi, tập đoàn IPA dưới sự lãnh đạo của tôi, đã trở thanh tập đoàn lớn, là một trong mười tập đoàn mạnh ở Châu Âu, lần này tôi muốn lập công ty ở thành phố Vọng Hải, chính là vì tôi nhìn ra được hoàn cảnh đầu tư tốt ở đây, thành phố Vọng Hải là một thành phố duyên hải đang trong tầm phát triển, tốc độ phát triển của nó khiến tôi có lý do tin rằng ở đây sẽ trở thành thành phố lớn nhất thuộc khu vực đông bắc Trung Quốc. Bây giờ, việc ông cần làm chính là làm theo những gì tôi sắp xếp.

-Tôi hiểu rồi!

Smith nói.

Cách nghĩ của tôi là muốn từng bước di dời tổng bộ IPA ở châu Á chuyển về Trung Quốc này, tôi không hề có ý muốn đặt tổng bộ Châu Á tại Ấn Độ, cách nghĩ này xem thì có vẻ khá ngớ ngẩn!

Đới Vinh Cẩm nói.

- Ở đây, chúng ta có được nguồn đầu tư lớn mạnh và tốc độ phát triển nhanh chóng, một điểm quan trọng nhất chính là mức độ mở cửa ở đây hoàn toàn phù hợp với những gì chúng ta đang cần, tôi không nghĩ rằng khống chế thủy điện ở bên Ấn Độ lại là một việc tốt. Có lẽ, liên minh của chúng ta càng hy vọng chúng ta có thể thông qua việc thao túng thị trường Trung Quốc sẽ giúp đỡ cho việc ngăn chặn có hiệu quả đối với Trung Quốc. Smith tiên sinh, mong ông đừng có quên rằng, đằng sau tập đoàn của chúng ta còn có cả một lực lượng với thế lục lớn mạnh đang ủng hộ chúng ta!

Smith vội vàng gật đầu, nói:

- Đới Vinh Cẩm tiên sinh, trong lòng tôi rất rõ, trước khi ngài tới đây, tôi đã chuẩn bị tốt tất cả các công việc thuộc giai đoạn đầu rồi, đợi ngài nghỉ ngơi một chút xong, ngày mai là có thể đi thị sát tòa nhà chi nhánh ở Trung Qước của tập đoàn IPA chúng ta. Buổi chiều, ngài phải gặp mặt thị trưởng ở đây, buổi tối, ngài cần phải tham gia một buổi tiệc. Ngày mai, chúng ta sẽ có một nghi thức ký kết hợp đồng chung với ủy ban thành phố....!

Đới Vinh Cẩm nghe xong những sắp xếp của Smith, khe khẽ gật đầu, nói:

- Thế này rất tốt, tôi thích hiệu quả làm việc của ông!

- Cảm ơn!

Smith nói.