Trương Lộ Tuyết về tới phòng của mình, thì cởi áo khoác ngoài ra treo lên mắc quần áo. Em cầm điện thoại nằm trên giường.
- A lô! Khả Nhạc, em đang làm gì vậy?
Trương Lộ Tuyết hỏi.
- Bà chủ, em còn có thể làm gì, đang làm việc thôi!
Trịnh Khả Nhạc như người hết hơi nói:
- Bà chủ, khi nào chị mới nghĩ tới chuyện tăng lương cho em nhỉ. Bây giờ một tháng lương của em chưa được ba ngàn nhân dân tệ, ngay cả cái máy giặt cũng chẳng dám mua, mùa đông thì tới rồi, mà chỉ có thể dùng tay giặt, bà chủ, những ngày này em thấy sao mà khổ quá đi!
Trương Lộ Tuyết cười ha ha nói:
- Khả Nhạc ơi là Khả Nhạc, em kể khổ với chị làm gì, người làm tổng giám đốc như chị cũng đâu có được tăng lương, muốn tăng lương thì phải than với bộ phận nhân sự, sau đó bộ phận nhân sự lại thông qua chị, chị lại phải thông báo lên cấp trên, em nghĩ đơn giản à, chị cũng muốn tự tăng chút lương cho mình đây này!
- Bà chủ, chị đúng là không biết được nỗi khổ của những người nghèo như chúng em!
Trịnh Khả Nhạc tỏ ra oan ức nói:
- Em và chị Oánh Oánh lại sắp phải đi tìm nhà trọ, nhà này sắp tới kì hạn trả rồi. Em hỏi thăm rồi, bây giờ một nhà hai phòng là một ngàn ba rồi. Chị tính mà xem, ngay cả tiền thuê nhà đã hết gần chị ngàn, còn tiền ăn, tiền mua quần áo, mĩ phẩm, số tiền ít ỏi đó của lương chưa đợi được tới cuối tháng thì đã hết rồi. Em còn nợ Diệp đại ca hơn 20 vạn, lấy đâu ra tiền mà trả đây?
Trương Lộ Tuyết nằm trên giường cố cúi người xuống cởi giày ra, sau đó lại nằm lăn ra giường, cầm điện thoại nói:
- Khả Nhạc à, em cũng thật là, nợ Diệp Lăng Phi 20 vạn thì đã làm sao, cần gì phải trả!
- Chị nói dễ thế, em đâu có dám không trả. Lúc đó em đã nói rồi, nếu mà không được thì em bán luôn cả em cho anh ấy!
Trịnh Khả Nhạc tỏ ra vô cùng oan ức nói:
- Em đã nói như vậy đấy, em xinh đẹp như thế này, làm sao mà bán cho anh ấy được, nếu cả ngày anh ấy muốn bắt nạt em thì làm thế nào?
- Em yên tâm đi! chị đảm bảo Diệp Lăng Phi sẽ không đối xử với em như vậy đâu!
Trương Lộ Tuyết cười nói:
- Diệp Lăng Phi bây giờ vô cùng thành thật, anh ta lo Tình Đình sẽ giận, Khả Nhạc! chị dạy em một cách, bây giờ em gọi điện nhõng nhẹo một chút, bảo anh ấy tăng lương cho em, chị cho em biết chuyện lớn chuyện bé gì của em đều chỉ cần Diệp Lăng Phi nói một câu là xong, chỉ cần anh ấy nói tăng lương cho em là sẽ tăng lương cho em!
- Thật à?
Trịnh Khả Nhạc hỏi.
- chị có cần gạt em không? Bây giờ vui rồi chứ, tổng tài như chị cũng phải nghe lời Diệp Lăng Phi, chị tức lắm đành phải đợi khi nào có cơ hội dạy cho anh ta một bài học. Đừng có nghĩ trước đây đối xử với chị như vậy mà bây giờ hết chuyện, chị vẫn nhớ mãi trong lòng chẳng qua là chị vẫn chưa có cơ hội mà thôi!
Trương Lộ Tuyết nói như vậy là nói tới chuyện trước đây Diệp Lăng Phi làm Trương Lộ Tuyết có thai, Trịnh Khả Nhạc đương nhiên biết rõ điều đó. Trịnh Khả Nhạc đột nhiên nghe thấy Trương Lộ Tuyết nói muốn báo thù Diệp Lăng Phi thì bắt đầu lo lắng, lo Trương Lộ Tuyết sẽ trả thù Diệp Lăng Phi thật, bản thân mình nhất định chạy không thoát, đã làm gián điệp cho Trương Lộ Tuyết, mà bây giờ lại để Diệp Lăng Phi biết thì biết giấu mặt vào đâu!
Trịnh Khả Nhạc nghĩ tới đây bèn thay đổi chủ đề nói:
- À đúng rồi! Em vừa nhớ ra một chuyện vừa nãy lúc chơi điện tử em nhìn thấy gã thanh niên đó, anh ta chính là chồng của chị!
Trương Lộ Tuyết vừa nghe bèn ngắt lời nói:
- Trịnh Khả Nhạc, tên đàn ông đó cũng không phải chồng chị. Từ trước tới nay em vẫn chơi nick đó, chị cũng chỉ chơi có một chút, thật ra cũng chẳng có ý nghĩa gì cả. Sao chị chẳng thấy nó hay giống như em nói nhỉ, giết yêu quái rồi lên level, nhạt nhẽo chết đi được. Có thời gian chi bằng xem sách hay ra ngoài đi chơi!
- Bà chủ à, thật ra là chị chơi chưa tới đoạn hay, trò chơi thế giới ma quỷ này rất hay! Em muốn nói với chị là tuần sau hội sẽ tổ chức gặp mặt, là do chồng của chị....à nhầm là do hội trưởng Tiêu Dao tổ chức, địa điểm chính là thành phố Vọng Hải. Thế nào chị không có hứng thú tham gia sao?
- Chẳng có gì hay ho! Gần đây chị có việc, việc của tập đoàn một đống ra, làm gì có thời gian mà đi gặp mặt mấy đám người chơi game nhăng nhít. Sắp gần tới hết năm, những hoạt động của chính phủ của hội từ thiện, hội hợp tác.... tất cả đều cần em tham gia. Nhưng vẫn có những bữa tiệc mà chị phải đi cuối tuần cho buổi đấu giá từ thiện chị cũng cần phải đi!
Trương Lộ Tuyết nói một hồi, những hoạt động này đều cần phải tham gia. Ví dụ như các buổi từ thiện, mặc dù doanh nghiệp đó có lòng từ thiện thật sự hay không thì vẫn phải tới tham gia, ngoài ra còn phải khuyên góp ủng hộ.
Trịnh Khả Nhạc đâu có biết những chuyện như vậy, nhưng nghe Trương Lộ Tuyết vừa nói ra thì em bèn cảm thấy Trương Lộ Tuyết nhiều việc quá. Trịnh Khả Nhạc nghĩ một hồi rồi nói:
- Bà chủ, nếu chị không đi, em cũng không đi nữa, thật ra em cũng không muốn đi lắm!
- Em đã đăng ký xong xuôi rồi đúng không?
Trương Lộ Tuyết cười nói.
- Cái tên Tiêu Dao đó ép em, hắn nói nhất định phải gặp em. Em cũng không có cách nào khác, cũng không thể từ chối thẳng thừng như vậy, em chỉ hi vọng anh ta luyện cho em lên level nhanh một chút, em sẽ dùng mỹ nhân kế! Nhưng em đi thật thì cũng hơi lo, nếu tên đó thật sự có ý đồ gì đó với em thì làm thế nào. Bà chủ, chị nói xem nên làm thế nào mới tốt!
- Đó là chuyện riêng của em, chị biết làm thế nào, em muốn gặp chàng đẹp trai chị cũng quản không được!
Trương Lộ Tuyết nói:
- Chi bằng em cứ dẫn theo một gã đàn ông, nói dối là người yêu, như vậy chẳng phải xong chuyện hay sao?
- Chủ ý này hay đấy, vậy em sẽ tìm Diệp Lăng Phi bảo anh ấy giả vờ làm bạn trai em!
Trịnh Khả Nhạc cười nói:
- Bà chủ, nếu tới lúc đó chị có thời gian, thì đi cùng em!
- Chuyện này sau này tính, chị cũng không đảm bảo tới lúc đó chị có thời gian hay không đâu!
Diệp Lăng Phi nằm trong bồn tắm, Bạch Tình Đình cởi sạch quần áo ngồi xuống chiếc ghế bên cạnh đó, giúp Diệp Lăng Phi cọ người. Mặc dù Chu Hân Mính cũng cởi sạch quần áo nằm trong bồn tắm, nhưng Diệp Lăng Phi lại lo lắng sẽ làm bị thương Chu Hân Mính vì vậy không để em giúp hắn kỳ cọ. Diệp Lăng Phi không bỏ qua sự dễ dãi của Bạch Tình Đình, hắn sờ soạng hết người em, trên tấm thân trắng muốt của Bạch Tình Đình đầy những vết tay của Diệp Lăng Phi.
- Anh yên một chút đi! Còn nghịch nữa, em không giúp anh tắm nữa!
Bạch Tình Đình nói, tỏ ra không vui chút nào. Diệp Lăng Phi cười ha ha:
- Bà xã đại nhân, em làm sao vậy, sao lại không vui như vậy, anh chỉ đùa với em thôi mà!
- Ai đùa với anh, người ta tốt bụng giúp anh tắm, vậy mà cái tay anh hư quá đi mất!
Bạch Tình Đình đứng dậy, bĩu môi nói:
- Em không giúp anh tắm nữa!
Nói rồi quay ra Chu Hân Mính nói:
- Hân Mính, hai chúng ta tự tắm, tắm xong thì về phòng ngủ, mặc kệ anh ấy!
- Tình Đình....!
Chu Hân Mính vừa nói tới đó thì bị Bạch Tình Đình ngắt lời nói:
- Hân Mính, đừng có mà chiều anh ấy như vậy, sẽ sinh hư đó!
Chu Hân Mính nhìn Diệp Lăng Phi rồi lại nhìn Bạch Tình Đình gật đầu. Bạch Tình Đình và Chu Hân Mính cùng nhau tắm dưới vòi hoa sen, để một mình Diệp Lăng Phi nằm trong bồn tắm. Đây quả là một sự trừng phạt, Diệp Lăng Phi mắt nhìn thấy hai người đẹp đang khỏa thân trước mặt mình nhưng lại không thể có được. Diệp Lăng Phi nghĩ rồi định đứng dậy bước ra khỏi bồn tắm thì nghe thấy tiếng Bạch Tình Đình:
- Ông xã, anh đừng có bước lai đây, dưới sàn nhà rất trơn, nếu không cẩn thận đụng vào Hân Mính, vậy thì làm thế nào?
Diệp Lăng Phi nghe thấy câu nói đó của Bạch Tình Đình, quả nhiên không dám nghịch nữa, hắn chỉ biết ngoan ngoãn trở lại bồn tắm, tự mình kỳ cọ cho mình. Chu Hân Mính nhìn thấy như vậy không nỡ bèn nói:
- Tình Đình, hay là để tớ ra tắm cho anh ấy!
- Hân Mính, cậu đừng có lại đó, đừng có mềm lòng với anh ấy, nếu cậu mềm lòng, anh ấy sẽ có voi đòi tiến đấy!
Chu Hân Mính nhìn Diệp Lăng Phi như vậy cũng chỉ biết thở dài và không để ý tới Diệp Lăng Phi nữa. Bạch Tình Đình và Chu Hân Mính tắm xong, trước lúc chuẩn bị rời khỏi, Bạch Tình Đình còn cố ý nói:
- Ông xã, em và Hân Mính tắm xong rồi, bọn em đi trước, anh cứ từ từ mà tắm đi nhé!
Nhìn thấy Bạch Tình Đình với bộ ngực căng tròn và chiếc đùi trắng thon, phản ứng của cái đó của Diệp Lăng Phi càng ngày càng mạnh mẽ. Vừa này nhìn thấy Bạch Tình Đình và Chu Hân Mính khỏa thân tắm, dục vọng trong hắn đã nổi lên rồi, nếu như không phải lo làm bị thương đứa con trong bụng Hân Mính, hắn đã xông tới như một con sói đói rồi. Lúc đó hắn cũng chỉ biết nhìn Bạch Tình Đình và Chu Hân Mính đi khỏi.
- Chán thật!
Diệp Lăng Phi tắm xong, đi ra vòi hoa sen tráng lại người. Hắn khoác lên người chiếc khăn tắm. Vừa mở cửa nhà tắm, hắn nhìn thấy hai người đẹp đang nằm trên giường, Chu Hân Mính và Bạch Tình Đình đã nằm trên giường, trên người cũng chỉ có hai chiếc khăn tắm che tới ngực, cặp đùi thon hiện ra trước mắt Diệp Lăng Phi.
- Ha ha, Hân Mính cậu thấy chưa, tớ nói có đúng không, anh ấy nhìn thấy chúng ta như vậy chắc chắn thèm không chịu nổi, nhìn ánh mắt thèm thuồng của anh ấy kìa, làm tớ sợ quá đi!
Bạch Tình Đình cười nói:
- Tớ thấy hay là tớ trốn đây, ai mà biết tên háo sắc này sẽ làm ra chuyện gì chứ!
- Ăn thịt hai người, chứ còn làm gì nữa!
Nói rồi Diệp Lăng Phi đóng cửa phòng lại, tụt cái khăn tắm đang quấn ở eo ra. Lao ngay lên giường. Hắn không nói nhiều, tụt ngay khăn tắm của Bạch Tình Đình và Chu Hân Mính ra. Nhìn thấy hai cơ thể ngọc ngà phơi bày ra trước mắt, lửa dục vọng trong hắn bừng lên mạnh mẽ, tách cặp đùi của hai người ra, cúi xuống.
Diệp Lăng Phi lửa tình đang rừng rực, đang cố gắng đụng chạm thân thể với Bạch Tình Đình và Chu Hân Mính thì nghe thấy tiếng gõ cửa gấp gáp. Diệp Lăng Phi tức giận, lúc đang cao trào thì lại có người gõ cửa. Hắn ngẩng đầu từ chỗ đó của Bạch Tình Đình lên nói:
- Ai?
- Satan, là em, Alice!
Bên ngoài vọng lại tiếng gấp gáp, không yên của Alice.
- Làm cái gì thế!
Lúc đó Diệp Lăng Phi có chút phẫn nộ, làm gì có cái chuyện phá hỏng việc tốt của người khác như vậy chứ. Kể cả có là Alice, Diệp Lăng Phi cũng cảm thấy tức, trong lòng thầm nghĩ, sớm không tới muộn không tới, lúc này lại tới.
- Xảy ra chuyện rồi!
Alice vội vàng nói:
- Angel giận rồi, em ấy đang ra tay với hai người bảo vệ của em, Satan anh mau đi xem!
- Đánh đi, đánh xong hãy gọi anh!
Diệp Lăng Phi nói rồi lại cúi đầu xuống chỗ đó của Bạch Tình Đình, Bạch Tình Đình đột nhiên ngồi dậy, khép hai chân lại, nói:
- Ông xã, anh mau đi xem thế nào đi, nếu xảy ra chuyện thì làm thế nào?
- Xảy ra chuyện gì được chứ, bản lãnh của Angel anh biết, không thể xảy ra chuyện được!
Diệp Lăng Phi liếm liếm môi, hai tay lại xoa xoa cái đó của Bạch Tình Đình và Chu Hân Mính, Bạch Tình Đình nắm lấy tay đó của Diệp Lăng Phi, nói:
- Ông xã, nếu anh không quan tâm, vậy em không thèm để ý tới anh nữa!
Hai chân Chu Hân Mính vẫn dạng ra như vậy, khuôn mặt đỏ ửng, vừa nãy mây mưa như vậy. Nhưng lại nghe thấy những lời Bạch Tình Đình nói, Chu Hân Mính cũng nói:
- Anh cứ đi xem xem thế nào, bọn em....bọn em đợi anh!
Diệp Lăng Phi không nỡ bỏ dở nói:
- Vậy được!
Nói rồi, Diệp Lăng Phi nói với Alice đang đứng ngoài cửa:
- Đợi anh chút, anh mặc xong quần áo thì ra ngay!
Diệp Lăng Phi nhanh chóng mặc xong quần áo. Lúc mở cửa phòng, Bạch Tình Đình và Chu Hân Mính cũng đã nhanh chóng mặc váy xong. Diệp Lăng Phi đi ra ngoài, đóng cửa phòng lại, lườm Alice, nói:
- Tại em hết! Phá hỏng chuyện tốt của anh!
Alice đã nhìn ra hết, sau khi nghe Diệp Lăng Phi nói như vậy, Alice vội vàng giải thích. Diệp Lăng Phi hôn lên môi Alice, nói nhỏ:
- Được rồi, không cần nói nữa, bây giờ chúng ta mau tới đó!
Diệp Lăng Phi hôn Alice cái hôn đó, trong lòng hắn liền rung động. Vừa này lửa dục vọng với việc ân ái với Bạch Tình Đình và Chu Hân Mính còn chưa bị dập tắt, giờ lại hôn lên đôi môi đầy khêu gợi của Alice, ngọn lửa dục vọng ấy lại bừng lên mạnh mẽ. Diệp Lăng Phi thầm mắng bản thân, tại sao ngay cả tới chuyện này cũng không khống chế được mình, vừa mới gặp Alice đã không nhịn được rồi. Mặt Alice đỏ bừng lên, Diệp Lăng Phi thấy vậy bèn hỏi:
- Alice, em làm gì mà đỏ mặt vậy!
- Cái đó của anh cứ....cứ....!
Alice không nói tiếp, Diệp Lăng Phi vừa nhìn, trong lòng hiểu ra cèn nói nhỏ:
- Đều do em hại đó, món nợ này anh cứ tính lên đầu em!
Alice nghe thấy Diệp Lăng Phi nói câu đó, không những không sợ, mà ánh mắt còn ánh lên ánh nhìn hạnh phúc. Diệp Lăng Phi vội vàng rời khỏi biệt thự, vượt qua tuyết vội vàng chạy tới biệt thự gần đó. Căn biệt thự này vốn dĩ là của dl, sau này bị Angel cướp lại, thì trở thành nhà của Angel. Alice luôn cùng Angel ở căn biệt thự này, bình thường Alice và Angel sống rất tốt sao tự nhiên Angel lại đi đánh nhau với bảo vệ của Alice?
Trong chốc lát, Diệp Lăng Phi bỗng nhớ tới hai người bảo vệ mà Alice nói. Diệp Lăng Phi nhớ trước kho Alice tới làm gì có bảo vệ gì, từ khi nào Alice có vệ sĩ riêng như vậy. Nhớ lại lúc Bạch Tình Đình nói bên cạnh Alice bây giờ xuất hiện thêm hai em gái vệ sĩ tóc vàng sinh đôi, lẽ nào đó là vệ sĩ của Alice? Nếu là như vậy thật, hai người đó là do ai phái tới, không phải do ông bố lắm tiền nhiều của đó của Alice chứ? Vừa nghĩ tới ông bố của Alice, Diệp Lăng Phi liền cảm thấy đau đầu. Vốn dĩ bố của Alice rất ghét Diệp Lăng Phi, năm đó khi Alice qua lại với Diệp Lăng Phi, bố em ta ngăn cấm phản đối kịch liệt, nhưng mãi mà chẳng có cách nào ngăn được mới đành để Alice và Diệp Lăng Phi ở bên nhau.
Sau này, Diệp Lăng Phi trở về Vọng Hải, thì chia tay với Alice. Bố Alice lại sắp đặt sẵn cho em một đám rồi, thế lực gia đình của vị hôn phu đó của Alice quả không nhỏ, có dòng máu quý tộc. Bây giờ xã hội Anh quốc, những kẻ dùng tiền mua danh quý tộc chẳng là gì cả, chỉ những người có dòng máu quý tộc chính thống mới được thừa nhận trong giới thượng lưu. Ở Anh có một gia tộc quý tộc bí mật. Tổ chức quý tộc đó nghe nói là do hậu duệ của một vị hiệp sĩ hoàng gia thành lập. Tất nhiên đó chỉ là một truyền thuyết mà thôi.
Bất kể thế nào, bố của Alice vô cùng căm hận Diệp Lăng Phi. Chỉ vì sự xuất hiện của Diệp Lăng Phi mà một thiếu nữ Anh quốc ngoan ngoãn xinh đẹp như Alice lại trở nên ngang bướng, không những tự hủy đi hôn sự của mình, mà còn một mình chạy tới Vọng Hải này.
Diệp Lăng Phi nghĩ tới chuyện hai chị em sinh đôi kia đúng thật là vệ sĩ do bố Alice phái tới bảo vệ Alice, điều đó có nghĩa là bố Alice đã biết rõ thân phận thật sự của Diệp Lăng Phi và địa chỉ của hắn, như vậy hắn không còn an toàn nữa rồi. Diệp Lăng Phi vội vội vàng vàng tới biệt thự nơi Angel đang ở, thì nghe thấy tiếng ầm ĩ từ bên trong. Nghe thấy âm thanh này, Diệp Lăng Phi không vội vàng lo lắng nữa, mà bình thản châm thuốc, rồi đứng từ bên ngoài sân vườn nhìn vào trong.
Alice thở hồng hộc chạy lại, đôi mắt tinh anh xanh biếc như màu biển của em tỏ ra rất sốt ruột, khuôn mặt xinh đẹp như hoa lại bất an.
- Satan, mau đi ngăn họ lại đi, đừng để họ đánh nhau nữa!
Alice nhìn thấy Diệp Lăng Phi chỉ đứng ở ngoài sân hút thuốc, mà không vào trong xem, vội vàng ôm lấy cổ Diệp Lăng Phi, nói.
- Không sao đâu, không phải lo!
Diệp Lăng Phi nhìn thấy Alice mặc chiếc váy ngủ trắng mỏng tang, trong gió lạnh bắt đầu run lên. Thân hình nóng bỏng của Trương Lộ Tuyết cũng không thể so sánh được với thân hình của Alice. Diệp Lăng Phi lo lắng Alice bị lạnh, liền cởi áo khoác ngoài của mình ra, đưa tay ôm lấy Alice, khoác áo lên người và ôm Alice vào lòng.
- Alice, đừng lo, anh đã có tính toán cả rồi!
Diệp Lăng Phi nói:
- Anh quá hiểu tính cách của Angel, chỉ cần Angel không đụng tới súng thì có thể thấy rằng nha đầu này còn chưa muốn tính mạng của hai vệ sĩ của em đâu. Để họ đánh nhau một lát, đợi đánh đã tay rồi anh mới ngăn họ lại!