Đáng thương cho nỗi lòng người bố người mẹ trên thế gian, suy nghĩ của Chu Hồng Sâm và Bạch Cảnh Sùng trên cơ bản không khác gì mấy, đều vì hạnh phúc của con gái mà không màng đến ảnh hưởng của bản thân họ, so với Chu Hồng Sâm, tình phụ tử của Bạch Cảnh Sùng càng cao thượng hơn một chút, Bạch Cảnh Sùng hoàn toàn không suy nghĩ đến việc Diệp Lăng Phi có giúp đỡ được gì cho ông không.
Nước mắt của Bạch Tình Đình lởn vởn trong khóe mắt, Bạch Cảnh Sùng khẽ vỗ vỗ lên bờ vai của Bạch Tình Đình, nhẹ nhàng nói:
- Tình Đình, sống cho tốt vào, con là duy nhất của bố, bố hy vọng con mỗi ngày đều được vui vẻ, à, lúc nào đi Ai Cập, nhớ nói trước với bố, có một số đồ cần chuẩn bị, ví dụ như vi-sa đi Ai Cập chẳng hạn!
Câu nói này của Bạch Cảnh Sùng khiến cho Bạch Tình Đình không nhịn được cười, cô đưa tay ra lau nước mắt hai bên khóe mắt, mặt nở nụ cười nói:
- Bố, bố yên tâm đi, con bảo anh ấy chuẩn bị hết tất cả, nếu không con sẽ không theo anh ấy đi tổ chức hôn lễ đâu, con nhất định sẽ nghĩ cách quản chặt anh ấy, để cho anh ấy trở thành người con rể tốt nhất của bố!
- Tình Đình, con sống vui vẻ là tốt rồi!
Bạch Cảnh Sùng nói.
Lúc Bạch Tình Đình và Bạch Cảnh Sùng trở lại Diệp Lăng Phi vẫn còn ngồi trên chiếc ghế trong hành lang ngoài phòng bệnh. Bạch Cảnh Sùng đi thẳng vào trong phòng bệnh, Bạch Tình Đình lại vỗ vai Diệp Lăng Phi hờn dỗi nói:
- Xong rồi, đều là tiểu tử anh gây ra chuyện, bố em rất giận, anh nói giờ nên làm thế nào đây?
- Không phải đó chứ, nhạc phụ giận thật rồi sao?
Diệp Lăng Phi nghe Bạch Tình Đình nói vậy tưởng thật, hắn đứng lên hiện rõ có chút lo lắng, miệng lầm bầm:
- Vậy phải làm sao đây?
Bạch Tình Đình nhìn thấy bộ dạng lo lắng của Diệp Lăng Phi nhịn không được cười nói:
- Ông xã, em chọc anh đó!
Có được câu nói này của Bạch Tình Đình, quả tim đang đập loạn xạ của Diệp Lăng Phi mới dừng lại được. Bạch Tình Đình và Diệp Lăng Phi không ở trong bệnh viện quá lâu, ngày mai Diệp Lăng Phi phải đáp máy bay đi Thâm Quyến, sau đó từ Thâm Quyến đi Châu Hải, từ đó tiến vào Ma Cao. Từ sau khi Diệp Lăng Phi trở lại Vọng Hải không có thời gian ở bên với Bạch Tình Đình, Diệp Lăng Phi liền lợi dụng khoảng thời gian này cùng đi dạo phố với Bạch Tình Đình, tiện thể đi xem phim luôn.
………………………….
Ngày hôm sau, Diệp Lăng Phi, Dã Thú, Dã Lang, Angel đã đến sân bay, Bạch Tình Đình đích thân đi tiễn bốn người bọn họ lên máy bay bay đến Thâm Quyến.
Bọn người Diệp Lăng Phi từ sân bay Thâm Quyến bay đến Châu Hải, từ hải quan Cùng Bắc tiến vào Ma Cao. Bốn người bọn họ đối với Ma Cao rõ như lòng bàn tay, trước đây bọn họ cũng đã từng nhiều lần đi đến Ma Cao, chỉ là sau đó xảy ra chuyện của Hắc Báo bọn họ mới không đến Ma Cao nữa.
Vào đến khách sạn Grand Lisboa ở Ma Cao, bốn người bọn họ đều ở trong bốn căn phòng hào hoa của khách sạn. Suốt cả đoạn đường không có dừng chân nghỉ, giờ xem như phải nghỉ ngơi thoải sức đã. Diệp Lăng Phi vứt túi hành lý lên tấm thảm dệt thủ công, cởi quần áo ra rồi đi tắm nước nóng.
Diệp Lăng Phi nằm trong bồn tắm mát xa, miệng ngậm một quả nho, tay cầm điện thoại gọi cho Bạch Tình Đình. Tuy vừa mới đặt chân đến Ma Cao Diệp Lăng Phi đã cảm thấy tâm trạng nặng nề hơn nhiều, nhưng hắn không muốn để cho Bạch Tình Đình cảm giác được một phần bi thương nào trong lòng mình cả, hắn cố gắng hết sức nói với ngữ khí vui vẻ:
- Bà xã, anh đã đến Ma Cao rồi, thật hối hận đã không dẫn em theo, nếu em theo đến đây thì tốt biết mấy, hai chúng ta có thể ân ái cùng nhau trong phòng tắm rồi, à, bà xã, anh thấy phòng tắm nhà mình chắc phải sửa đổi lại rồi, cũng có phần hơi nhỏ, anh định trở về thì sửa sang lại nhà chúng ta một chút, em thấy thế nào?
Bạch Tình Đình cười nói:
- Ông xã, vậy em đợi anh trở về, có điều anh có thể bàn với Hân Mính xem thử cô ấy thích cách bày trí như thế nào, chúng ta có thể sửa sang lại nhà, biệt thự lúc đầu sửa sang chất liệu mà mình dùng vốn không phải là chất liệu tốt thượng hạng gì cả!
- Không phải đó chứ, bà xã đại nhân, đó là tòa biệt thự cao cấp đó, chẳng lẽ tập đoàn quốc tế Thế Kỷ tụi em lúc khai phá cũng học theo những công ty xây dựng khác làm nên những chuyện như ăn bớt ăn xén nguyên vật liệu đấy chứ?
Biệt thự Nam Sơn chính là tiểu khu biệt thự cao cấp mà tập đoàn quốc tế Thế Kỷ khai phá, tổng cộng có ba quý, biệt thự mà Diệp Lăng Phi và Bạch Tình Đình ở là quý hai, còn có quý ba. Trong kế hoạch khai phá của tập đoàn Quốc Tế Thế Kỷ còn có quý bốn, chỉ là sau này xảy ra liên tiếp chuyện dẫn đến việc tập đoàn quốc tế thế kỷ từ bỏ khai phá quý bốn.
Bạch Tình Đình nằm trên giường, cô mặc chiếc áo ngủ có dây, hai cặp đùi trắng như tuyết lộ ra dưới váy. Một tay cô cầm điện thoại một tay còn lại thì cứ lật qua lật lại trước mặt mà nhìn. Đại đa số con gái thích trong lúc rảnh rỗi thường phô trương đôi bàn tay ngọc ngà của mình, xem thử còn có chỗ nào cần phải chăm sóc, Bạch Tình Đình cũng không ngoại lệ.
- Ông xã, đó không thể trách tập đoàn chúng em được, nhớ lúc đó chúng ta đến tiểu khu Nam Sơn là lúc quý một được bán đắt đỏ, còn quý hai này trong dự tính của công trình có giảm giá một chút, theo như chúng ta thấy thì người mua biệt thự Nam Sơn chẳng phải đều là những người có chút tiền sao, cho dù chúng ta có sửa sang lại tốt cỡ mấy thì mấy tên có tiền đó vẫn luôn thích bới móc này nọ. So với để như vậy chi bằng chúng ta đợi bọn họ mua rồi hãy sửa sang lại. Đương nhiên, chất liệu mà chúng ta chọn cũng không phải là kém, nếu không em đã sớm tu sửa lại như của mình rồi. Em còn tưởng ông xã anh không có yêu cầu cao về phương diện này, vì thế em mới không quan tâm!
Sau khi Diệp Lăng Phi nghe Bạch Tình Đình nói những lời này cảm khái nói:
- Xem ra mấy năm nay tiền của những người có tiền rất dễ kiếm được, làm sơ sài chút là xong việc rồi. Nếu như em không nói với anh thì anh còn không biết thật đấy.
- Ha ha, ông xã, đó là vì anh vốn không hề quan tâm đến những điều này, em thấy đột nhiên anh muốn tu sửa nhà rất có liên quan đến đứa con trong bụng Hân Mính, nếu không sao anh lại muốn tu sửa nhà chứ?
Diệp Lăng Phi cười nói:
- Bà xã, em hiểu nhầm rồi, anh chỉ là lúc ở trong khách sạn Grand Lisboa đột nhiên có cái suy nghĩ này.
- Ồ, em còn tưởng là anh nghĩ đến con của Chu Hân Mính chứ!
Bạch Tình Đình nói đến đây, đột nhiên hờn dỗi nói:
- Ông xã, em cũng muốn sinh cho anh một đứa con!
- Vậy được thôi, anh đã nghĩ như vậy từ lâu rồi!
Diệp Lăng Phi nói đến đây đột nhiên cười xấu xa nói:
- Bà xã, bây giờ em có nhớ anh không?
- Nhớ!
Bạch Tình Đình thành thật trả lời.
- Anh cũng nhớ em…!
Lúc Diệp Lăng Phi đang nói những lời ngọt ngào với Bạch Tình Đình thì nghe thấy tiếng bước chân vọng lại ở trong phòng, Diệp Lăng Phi sững sờ vội vàng nói:
- Bà xã, anh bên này có chút chuyện, em ngủ sớm đi nha, đợi có thời gian anh sẽ gọi điện cho em!
Diệp Lăng Phi cúp máy xong định đứng lên khỏi bồn tắm thì nhìn thấy Angel bước vào. Áo khoác ngoài của Angel đã cởi ra, cô đang mặc chiếc váy ngắn, hai chân mang tất tới đùi, phía trên mặc chiếc áo sơ mi chữ V màu trắng, từ chỗ cổ áo có thể nhìn rõ được rãnh ngực sâu đó của Angel.
Diệp Lăng Phi nhìn thấy Angel, hắn nằm trong bồn tắm không động đậy, đưa tay ra lấy một quả nho trong đĩa trái cây bên cạnh cho vào miệng. Trong phòng tắm của phòng cao cấp thế này còn có chuẩn bị trái cây các loại, khách trong lúc tắm còn có thể hưởng thụ mùi vị ngon ngọt từ trái cây mang lại. Có điều so với trái cây nội địa, chất vị của trái cây bên Ma Cao có phần dở hơn chút. Trái cây ở Ma Cao đa số là nhập khẩu từ ba mươi hai quốc gia hoặc khu vực như Trung Quốc nội địa, Mỹ, Thái Lan, Philipin…, thời gian nhập vào đâu có được tươi ngon như trái cây nội địa ở thành phố Vọng Hải mà Diệp Lăng Phi được ăn, hương vị đương nhiên cũng dở hơn.
- Sao em vào được đây?
Diệp Lăng Phi hỏi.
- Cửa phòng anh mở mà, em cứ thế đi vào thôi!
Angel đưa tay phải ra đặt vào trong bồn tắm khuấy khuấy nước trong đó nói:
- Satan, sao anh cũng thích rắc cánh hoa trong bồn tắm vậy, như vậy không giống với cá tính của anh!
- Đó là họ chuẩn bị sẵn ở đây rồi, anh không thể lãng phí được, lãng phí là một hành vi rất không tốt!
Diệp Lăng Phi cầm một cánh hoa từ trong bồn tắm ra đặt lên mũi ngửi ngửi, rồi lại ném nó xuống lại bồn tắm.
- Anh vốn không thích mùi hương này!
- Không thích còn bỏ!
Angel khẽ cười một tiếng rồi đứng lên không nói lời nào đi thẳng ra khỏi phòng tắm.
-o0o-
Diệp Lăng Phi cảm thấy khó hiểu đối với phản ứng của Angel, sao đột nhiên Angel lại bỏ đi, chí ít Angel cũng sẽ kì kèo ở đây một lúc lâu mới chịu rời khỏi. Nhưng lúc này Angel đột nhiên bỏ đi, Diệp Lăng Phi nghĩ đây là Ma Cao, Angel có thể sẽ ra ngoài săn bắn chơi. Quỷ ăn chơi ở Ma Cao vô cùng nhiều, sức hấp dẫn của Angel đối với đám quỷ ăn chơi này hơn hẳn mấy cô gái da trắng.
Angel rời khỏi ngược lại đã giảm đi rất nhiều chuyện, Diệp Lăng Phi cũng không màn quan tâm Angel đi đâu, hắn nằm trong bồn tắm nhắm mắt lại nghĩ đến cái đêm của nhiều năm về trước. Chính vào cái đêm hôm đó, vì có xung đột với hắc bang ở Ma Cao, Hắc Báo trong lúc bảo vệ Diệp Lăng Phi đã bị một viên đạn lướt trúng. Tuy sau đó người của Lang Nha đã giết sạch người của hắc bang đó nhưng chuyện của Hắc Báo vẫn luôn giữ mãi trong lòng Diệp Lăng Phi.
Tiếng bước chân lại một lần nữa xuất hiện bên tai Diệp Lăng Phi, Diệp Lăng Phi mở mắt ra ngạc nhiên phát hiện Angel toàn thân lõa thể, tay cầm hai cốc rượu vang đã rót đầy bước vào trong phòng tắm.
- Nhìn gì thế hả, chưa nhìn thấy mỹ nữ bao giờ à?
Angel không hề có cảm giác rằng cô khỏa thân không có gì bất thường cả, cô đặt hai cốc rượu vang trên bục ngọc lưu ly gần bồn tắm, nhấc chân bước vào bồn tắm, Diệp Lăng Phi vừa nhìn thấy vội vàng ngồi dậy, sau khi hai chân Angel đều bước cả vào trong bồn tắm thì cô quay người lại, mông đặt xuống ngồi trên hạ thân của Diệp Lăng Phi. Diệp Lăng Phi vừa thấy thế đã vội vàng dang hai chân ra, Angel ngồi vào vị trí giữa hai chân Diệp Lăng Phi.
Cô dựa lưng vào Diệp Lăng Phi, cầm lấy hai cốc rượu vang đưa một ly cho Diệp Lăng Phi.
- Lúc nãy em phát hiện tủ rượu ngoài phòng có rượu vang nho từ trang viên Love của Pháp năm1998, không ngờ khách sạn Grand Lisboa lại chu đáo thế này!
Angel hầu như không hề phát hiện ra bộ dạng kinh ngạc của Diệp Lăng Phi, cô dựa thẳng lưng mềm mại của mình vào ngực Diệp Lăng Phi, cô hé chiếc môi nhỏ đỏ thắm khẽ nhâm nhi một ngụm rượu vang, lập tức khen ngợi:
- Quả nhiên rất tuyệt!
- Vậy sao? Anh không cảm thấy thế!
Angel khẽ xoay mặt về phía Diệp Lăng Phi mang theo chút hơi thở ngang bướng cười nói:
- Em thì cảm thấy cơ thể anh rất dễ chịu, rất thích hợp làm gối dựa. Ồ, nhờ anh như vậy làm em nhớ ra, em quả thực cảm thấy có chỗ không thích ứng, có thể phiền anh đừng có đâm em được không, chỗ đó quá cứng khiến cho em cảm thấy rất khó chịu!
Mái tóc dài của Angel lướt nhẹ trên mặt Diệp Lăng Phi khiến cho Diệp Lăng Phi cảm thấy nhột nhột, hắn cũng chẳng phải thần thánh gì, hắn uống một ngụm rượu vang trong cốc rồi đặt cốc rượu sang một bên, dịch người ra trông có vẻ như muốn đứng lên, nhưng không ngờ Diệp Lăng Phi vừa động đậy thì Angel cũng động đậy theo, mông cô dịch ra sau làm cho chỗ Diệp Lăng Phi vừa mới dịch ra bị kín bít lại.
- Angel, chẳng phải em nói chật đó sao, anh nhường chỗ cho em, anh đứng lên là được mà!
Diệp Lăng Phi nhận thức được nếu mình cứ tiếp tục thế này với Angel thì sớm muộn gì cũng sẽ không kiềm chế nỗi. Cơ thể gợi cảm, bốc lửa đó của Angel giống như quả bom hẹn giờ vậy, nếu không khống chế được chỉ cần châm lửa là ngay lập tức bùng bổ liền.
Diệp Lăng Phi lúc này chỉ lo nghĩ làm thế nào để dẫn Bạch Tình Đình và Chu Hân Mính đi Ai Cập tổ chức hôn lễ, giờ phút quan trọng này không muốn vì Angel mà dẫn đến sự việc bị chia ra nhiều cái vụn vặt. Như vậy sẽ không được tọa nguyện, càng huống hồ trước mắt hắn đã giữ mối quan hệ với Angel rất tốt, Diệp Lăng Phi không muốn hai người đột phá đi tầng quan hệ này, như vậy thì phiền phức to.
Angel cười nói:
- Được thôi, anh đứng lên đi, một mình em hưởng dụng bồn tắm của anh!
Diệp Lăng Phi tưởng thật, vừa nhấc người lên không ngờ Angel đột nhiên lật người lại, cả người cô đè lên người Diệp Lăng Phi, hai tay cô ôm chặt bờ vai Diệp Lăng Phi, đôi ngực nhô cao đang chà sát vùng ngực của Diệp Lăng Phi, môi cô vội vã hôn lấy môi của Diệp Lăng Phi.
Diệp Lăng Phi vốn đã bị Angel làm cho nổi lên chút dục hỏa, giờ lại bị Angel ôm như vậy dục hỏa của hắn cũng đã bùng lên, chỉ là trong lòng Diệp Lăng Phi nghĩ đến Bạch Tình Đình, kìm nèn dục hỏa trong lòng mình. Dùng lực đẩy Angel ra, từ trong bồn tắm đứng bật dậy. Lúc Angel bị Diệp Lăng Phi đẩy ra trên mặt cô hiện lên nét thất vọng não nề, chỉ là sau khi nhìn thấy hạ thân của Diệp Lăng Phi, cô đột nhiên đắc ý cười lên, hiện rõ vô cùng vui vẻ. Diệp Lăng Phi đã ra khỏi bồn tắm cầm lấy khăn tắm lau những giọt nước đọng lại trên người.
Angel không động đậy mà là nằm trong bồn tắm, đôi mắt đầy mê hoặc nhìn chằm chằm cơ thể cường tráng của Diệp Lăng Phi, Diệp Lăng Phi vứt cái khăn tắm đã lau xong vào trong bồn tắm nói với Angel:
- Tiểu nha đầu, em nghe cho rõ đây, cho em ba mươi phút tắm xong lập tức rời khỏi phòng tắm của anh!
- Em không có dự định đi, em định tối nay ở lại đây ngủ!
Angel cười nói.
- Em thích ở đây!
- Hậu quả tự em gánh chịu, nói không chừng anh sẽ cưỡng chế trói em lại ném về phòng em đó!
Angel nhìn theo Diệp Lăng Phi đi ra, cô đưa tay ra cầm lấy cốc rượu nằm trong bồn tắm từ từ nhâm nhi, trên mặt cô nở nụ cười đắc ý. Angel đã hiểu thấu được tâm lý của Diệp Lăng Phi, Diệp Lăng Phi gạt bỏ cô hoàn toàn là vì Bạch Tình Đình, chí ít từ phản ứng của Diệp Lăng Phi có thể thấy được Diệp Lăng Phi vẫn có hứng thú rất mạnh mẽ đối với cô. Angel chỉ cần biết điểm này là đủ rồi.
Diệp Lăng Phi trở ra lại ngoài phòng thay đồ ngủ đến trước tủ rượu, từ trong tủ rượu cầm lấy ra bình rượu vang nho mà lúc nãy Angel lấy, rót nửa ly uống một ngụm. Lúc nãy trong phòng tắm thật quá nguy hiểm, nếu không phải sau đó hắn lập tức nghĩ đến Bạch Tình Đình thì nói không chừng Diệp Lăng Phi đã khống chế không nổi bản thân nữa. Thật sự không biết sẽ xảy ra chuyện gì với Angel nữa.
Diệp Lăng Phi lại rót thêm một ly nữa cho mình, bưng ly rượu vang ngồi lên chiếc nệm trên giường, hắn ngồi xuống kéo rèm cửa sổ nhìn ra ngoài. Diện tích của Ma Cao không lớn, nhớ năm đó sau khi bọn thực dân Bồ Đào Nha cưỡng chế chiếm lĩnh Ma Cao đến tận năm 1999 mới quay về, trong mấy năm này Ma Cao luôn bắt tay vào làm những công việc có thu nhập rộng rãi.
Ma Cao vào ban ngày giống như một thành phố nhỏ cũ kỹ rách nát, nhưng đến đêm thì Ma Cao lại khiến cho người ta có một loại cảm giác khác, ánh đèn chói mắt, đi đâu cũng đều nhìn thấy những tiệm cầm đồ, sòng bạc, rất khó có thể tưởng tượng được ban ngày còn để lại cho con người ta một cảm giác cũ kỹ rách nát mà vào đêm thì lại cho người ta cảm giác được đặt mình trong một thành phố lớn.
Từ trong phòng tắm vọng lại tiếng nước tí tách, Angel vốn không có ý muốn rời khỏi, ngược lại còn nhàn nhã tắm. Nghe thấy tiếng nước tí tách trong lòng Diệp Lăng Phi hơi buồn phiền, hắn bật ti vi lên xem. Những chương trình ti vi ở bên Ma Cao không giống như bên Hồng Kông, ví dụ nếu như bạn ở trong khách sạn ở Hồng Kông thì bạn sẽ phát hiện ti vi trong khách sạn ở Hồng Kông cũng có thể bắt được hai ba sóng của kênh tiếng phổ thông. Nhưng ở Ma Cao lại khác, chí ít ti vi trong phòng của khách sạn Grand Lisboa này có thể bắt được vô số kênh tiếng phổ thông. Diệp Lăng Phi vốn không có hứng thú xem các chương trình ti vi, ngay cả ở thành phố Vọng Hải hắn cũng chả thèm xem ti vi. Lúc này hắn bị tiếng trong phòng tắm của Angel khiến cho phiền muộn nên mới bật ti vi lên xem.
Một ly rượu vang còn chưa uống hết thì Angel đã từ trong phòng tắm đi ra, con bé này không mặc quần áo gì cả, chỉ cầm lấy chiếc khăn tắm lau mình, làn da không được trắng mịn so với Bạch Tình Đình sau khi tắm xong tỏa ra một sự ngỗ ngược đến lộng lẫy. Dáng của Angel rất chuẩn, nguyên do của việc luyện tập thân thể một thời gian dài khiến cho bắp đùi của cô hiện rõ sự đàn hồi. Vùng ngực nhô lên cao cao.
Làn da của Angel có màu hơi nâu, như vậy ngược lại càng tăng lên sự gợi cảm yêu kiều của cô. Angel khỏa thân đi đến trước mặt Diệp Lăng Phi, sau khi cô cầm ly rượu vang còn dang dở của Diệp Lăng Phi lên uống cạn thì đặt mông xuống ngồi vào lòng Diệp Lăng Phi.
- Satan, lát nữa em phải ra ngoài tìm hai cô gái đi chơi, anh có hứng thú đi cùng em không?
Angel đưa tay ra cầm lấy thuốc lá trên bàn vuông bên cạnh sô fa, rút ra hai điếu, một điếu nhét vào miệng Diệp Lăng Phi, một điếu khác đặt vào miệng mình, cô đốt thuốc cho Diệp Lăng Phi trước rồi sau đó mới đốt cho mình.
Tay phải Diệp Lăng Phi ôm lấy eo của Angel nói:
- Anh không có tâm trạng, Hắc Báo đã chết ở đây, anh vừa đến Ma Cao là nhớ đến cậu ấy, Angel, tối nay em ngủ sớm đi, ngày mai chúng ta đi thăm Hắc Báo!
- Satan, em đã nói với anh bao nhiêu lần rồi, cái chết của Hắc Báo không có liên quan đến anh, việc gì anh cứ phải nhắc đến Hắc Báo chứ!
Angel nhả một làn khói thuốc vào mặt Diệp Lăng Phi nói:
- Nếu anh thật sự muốn trách cứ thì chỉ có thể trách vận mệnh của Hắc Báo quá mỏng, mấy người chúng ta đâu có ai trúng đạn, chỉ duy nhất hắn bị một phát súng bắn chết!
Diệp Lăng Phi khẽ thở dài, muốn răn đe Angel nhưng lại không có cách gì phải răn đe cô cả, hắn quá nuông chiều tiểu nha đầu này rồi.
-o0o-