Diệp Lăng Phi vẫn tiếp tục uống rượu với các chiến hữu tới tận rạng sáng, lần này hắn thực sự đã uống quá nhiều, bị Angel mạnh mẽ lôi ra khỏi phòng yến tiệc. Angel biết bọn người này mà tụ tập cùng một chỗ với nhau thì tuyệt đối không có chuyện tốt gì. Angel lo lắng Diệp Lăng Phi uống say lại ảnh hưởng đến sức khỏe nên mới làm như vậy.
- Buông tôi ra, tôi còn muốn uống tiếp!
Diệp Lăng Phi được Angel đỡ ra cửa phòng khách, Diệp Lăng Phi lập tức kêu lên.
- Uống cái gì mà uống, anh còn uống được nữa à, anh không thấy những người ở đó đã bị anh uống gục thành một đống lớn rồi sao?
Angel nói.
- Anh nên uống ít đi một chút, ngày mai còn có một đoàn nữa sẽ tới đây, anh uống hay không uống đây? Thực sự là không biết làm thế nào với anh nữa, đã lớn như vậy rồi mà sao anh cứ giống như là một đứa trẻ vậy!
Dã Thú lảo đảo đi từ bên trong ra, hắn nhìn Angel, hỏi:
- Angel, cái con quỷ nhỏ nhà cô mang lão đại của tôi đi đâu đó, tôi còn đang muốn uống rượu với lão đại đây!
- Uống cái đầu nhà anh ấy!
Angel vừa thấy Dã Thú nói như vậy, không nhịn được mắng:
- Cái tên khốn kiếp nhà anh bây giờ lập tức biến đi cho khuất mắt tôi, đừng có mà chọc giận tôi đấy!
- Làm gì mà nóng thế, đúng thật là!
Dã Thú thất tha thất thểu vừa quay người định đi vào, lại nghe thấy tiếng Angel gọi hắn:
- Dã Thú, anh đứng lại đó cho tôi!
- Đứng lại thì đứng lại! ''
Dã Thú đã uống khá nhiều rượu, hắn rất nghe lời dừng lại.
Angel vươn tay ra, nói:
- Chìa khóa xe!
- Chìa khóa xe của tôi sao?
Dã Thú hỏi.
- Thối lắm, không phải cái chìa khóa xe của anh thì là cái chìa khóa nhà của anh sao? Nhanh lên một chút, đừng có dông dài nữa, tôi muốn đưa Satan về nhà!
Angel giục.
- Xem chuyện tốt mà mấy tên khốn các anh làm này, để cho Satan uống đến mức say xỉn thế này, các anh không nghĩ lại xem Satan là người đã lập gia đình, muộn thế này rồi mà không trở về nhà, bà xã của anh ta sẽ lo lắng lắm đó.
Dã Thú vừa sờ lần tìm chìa khóa xe, hắn vừa toe toét cười nói chữ được chữ mất:
- Angel à, sao cô lại bắt đầu quan tâm đến chị dâu của tôi vậy, tôi cũng biết cô rất có cảm tình với lão đại của tôi, nếu như lão đại và chị dâu của tôi bất hòa với nhau không phải là hợp với tâm ý của cô sao?
- Đúng là miệng chó không mọc ra được ngà voi!
Angel mắng.
- Dã Thú tên khốn kiếp này, anh mau đưa chìa khóa xe cho tôi, cứ đứng đây lải nhải cả buổi làm cái gì?
- Không phải tôi đang tìm sao?
Dã Thú lầu bầu đáp, hắn sờ soạng hồi lâu, cuối cùng cũng mò được cái chìa khóa xe. Dã Thú ném chìa khóa cho Angel, nói:
- Cô biết xe của tôi ở chỗ nào chứ, có cần tôi dẫn cô đến đó không?
- Anh quay về đi!
Angel đỡ Diệp Lăng Phi, nói với Dã Thú rằng:
- Dã Thú, tối nay anh cứ để đám người kia xả láng một trận, ngày mai để cho bọn họ đàng hoàng mà ngủ một giấc, đừng có làm loạn như ngày hôm nay đấy. Anh phải nhớ kỹ, Satan không giống như chúng ta, anh ta đã có gia đình rồi, biết chưa hả?
Dã Thú khoát khoát tay, nói:
- Tôi biết lâu rồi, cô mau đi đi, đừng đứng ở đây cản trở công việc nữa. À, cô nhớ kỹ, nhất định phải đưa lão đại về nhà, nhưng không được thừa dịp lão đại uống say nhân cơ hội làm cái kia...!
Angel không để ý đến lời của Dã Thú, cô dìu Diệp Lăng Phi ra khỏi khách sạn. Sau khi tìm được xe của Dã Thú, Angel đỡ Diệp Lăng Phi lên hàng ghế sau, vừa lúc đó điện thoại đi dộng của Diệp Lăng Phi đổ chuông. Angel lấy điện thoại từ trên người Diệp Lăng Phi ra, thấy là Bạch Tình Đình gọi đến. Angel dùng sức lay Diệp Lăng Phi mấy cái, nói:
- Satan, điện thoại của bà xã anh gọi này!
Diệp Lăng Phi mơ mơ màng màng nói:
- Nói với cô ấy bây giờ tôi lập tức trở về, bảo cô ấy không cần lo lắng!
Diệp Lăng Phi nói xong câu đó liền lăn ra ngủ tiếp. Trước đây Diệp Lăng Phi cũng không say đến mức như thế này, đúng là gặp được tri kỷ uống ngàn ly vẫn còn ít, Diệp Lăng Phi đang lúc tâm tình sảng khoái, bất tri bất giác uống nhiều hẳn lên. Angel thấy Diệp Lăng Phi đúng là sống chết không chịu mở miệng nữa, cô không thể làm gì hơn đành tiếp điện thoại của Bạch Tình Đình.
- Ông xã, anh đang ở đâu vậy, bao giờ về nhả?
Trong điện thoại vang lên giọng nói của Bạch Tình Đình, Angel vốn không muốn trò chuyện với Bạch Tình Đình, nhưng lúc này cô cũng đành phải đáp lời:
- Ông xã của cô uống nhiều rượu quá, đã mê man bất tỉnh rồi, cô muốn ông xã của mình đến khách sạn qua đêm hay là về nhà ngủ đây?
Angel không nói những lời này còn tốt, cô vừa nói như vậy, ngược lại làm cho mọi việc hỏng bét. Ban đầu khi Bạch Tình Đình nghe thấy giọng của Angel thì cô cũng có chút nghi ngờ, cô không nghĩ ra vì sao di động của Diệp Lăng Phi lại ở chỗ Angel, vừa nghe Angel nói câu kia xong, Bạch Tình Đình lại hiểu nhầm ý tứ của Angel, cô còn tưởng rằng Angel đang muốn thị uy với mình.
Ngữ khí của Bạch Tình Đình trở nên rất không vui, cô nói với Angel:
- Angel, cô nói với Diệp Lăng Phi rằng, nếu như buổi tối hôm nay mà anh ta không về nhà thì từ nay về sau cũng đừng về đây nữa!
Ngay sau đó Angel nghe thấy tiếng dập máy của Bạch Tình Đình. Angel để di động của Diệp Lăng Phi lại chỗ cũ, cô khẽ lắc đầu, cười lạnh nói:
- Satan, anh có thấy không, khó có lúc tôi đi làm người tốt, kết quả lại bị bà vợ của anh hiểu lầm rồi.
Angel lên xe, cô không lập tức lái xe đi ngay mà trước tiên đốt một điếu thuốc. Angel vừa hút thuốc vừa nhìn Diệp Lăng Phi đang nằm ngủ ở ghế sau. Hiện giờ Angel thực sự rất mâu thuẫn, cô không muốn thấy Diệp Lăng Phi sống không thoải mái, đồng thời mặt khác cô lại hy vọng Diệp Lăng Phi có thể ly hôn với Bạch Tình Đình, như vậy mình sẽ có khả năng được chung sống với Diệp Lăng Phi.
Angel vốn là một cô gái rất phức tạp, những ý nghĩ của cô luôn luôn khiến người khác không nắm bắt được, lần này cũng giống như vậy, dựa theo ý nghĩ của các cô gái khác, điều cô mong muốn nhất là Diệp Lăng Phi và Bạch Tình Đình sẽ bất hòa với nhau, Angel cũng không cần phải đưa Diệp Lăng Phi về nhà nữa để Bạch Tình Đình lo lắng một phen. Nhưng Angel lại vẫn muốn đưa Diệp Lăng Phi về nhà, không muốn làm cho Bạch Tình Đình phải lo lắng, chính Angel cũng thể nói rõ rốt cuộc vì sao mình lại như thế này. Bỗng nhiên trong đầu Angel lóe lên một suy nghĩ, lẽ nào mình đã thích...Angel không tiếp tục nghĩ ngợi nữa, cô ném điếu thuốc mới hút được một nửa ra ngoài cửa kính, lái xe đến thẳng biệt thự của Diệp Lăng Phi.
Buổi tối, cây cỏ hoa lá xanh um tươi tốt dưới ánh trăng, tỏa ra hương thơm tinh tế đầy tự nhiên. Angel dừng xe trước cửa biệt thự của Diệp Lăng Phi, cô còn cố ý nhấn còi xe. Chỉ một lát sau đã thấy đèn trong biệt thự sáng bừng lên, Angel xuống xe, đi tới trước cửa biệt thự. Bạch Tình Đình mặc một chiếc áo khoác màu hồng phấn đi cùng với Trương Vân, hai người đi ra mở cửa. Bạch Tình Đình trằn trọc mãi vẫn không ngủ được. Vừa nãy sau khi dập máy, cô tức giận thở hổn hển, trong lòng âm thầm suy đoán xem lúc này Diệp Lăng Phi rốt cuộc đang làm gì.
Bạch Tình Đình trong lòng ấm ức mãi càng không thể nào chợp mắt được. Bạch Tình Đình hoài nghi Diệp Lăng Phi đang ở cùng với Angel, nhưng ngẫm lại thì cảm thấy không đúng, Diệp Lăng Phi từng nói người của tổ chức Lang Nha đã đến, thành phố Vọng Hải, Diệp Lăng Phi hẳn là phải ở cùng một chỗ với những người đó, thế nhưng tại sao người nghe điện thoại của Diệp Lăng Phi lại là Angel, lẽ nào những người khác đều uống say sao?
Bạch Tình Đình bên này còn đang suy nghĩ vẩn vơ thì nghe thấy bên ngoài biệt thự có tiếng còi xe, lúc này Bạch Tình Đình mới vội vội vàng vàng đi ra. Cô cùng Trương Vân đi ra cửa biệt thự, Bạch Tình Đình nhìn qua chỉ thấy mỗi một mình Angel liền cảm thấy thất vọng, Bạch Tình Đình còn tưởng rằng là Diệp Lăng Phi trở về nhà chứ.
- Angel, có chuyện gì sao?
Bạch Tình Đình hỏi.
- Có chút việc đó!
Angel vừa nói vừa mở cửa sau ra, bảo:
- Diệp Lăng Phi uống say, tôi đưa anh ta về đây!
Bạch Tình Đình vội vàng đi tới bên cạnh cửa xe, quả thực thấy Diệp Lăng Phi đang nằm ở ghế sau. Cả người Diệp Lăng Phi đầy mùi rượu, không cần hỏi cũng biết Diệp Lăng Phi đã quá chén. Bạch Tình Đình cau mày, mùi rượu này quả thực rất khó chịu, Bạch Tình Đình vừa ngửi thấy mùi rượu gay mũi lập tức cảm thấy hơi đau đầu, tuy vậy, lúc này không phải lúc đi suy nghĩ mấy thứ này, Bạch Tình Đình vội vàng ra lay người Diệp Lăng Phi, nói:
- Ông xã, anh tỉnh lại đi!
Bạch Tình Đình liên tiếp đẩy mấy cái mà Diệp Lăng Phi cũng không có phản ứng gì, lúc này Angel nói rằng:
- Cô không cần lay nữa, anh ta đã uống nhiều lắm rồi, chúng ta dìu Diệp Lăng Phi vào trong nhà đi!
Bạch Tình Đình gật đầu, nói rằng:
-Được!
Angel kéo Diệp Lăng Phi ra khỏi xe, cô và Bạch Tình Đình cừng dìu Diệp Lăng Phi, Trương Vân thì đỡ ở phía sau, vất vả lắm mới dìu được Diệp Lăng Phi vào trong phòng khách. Lúc này, hai người Chu Hân Mính và Bành Hiểu Lộ cũng đi xuống, hai cô đều do nghe thấy tiếng động rồi mới chạy xuống tầng dưới. Chu Hân Mính vừa thấy Diệp Lăng Phi say đến độ này vội vàng hỏi:
- Tình Đình, có chuyện gì xảy ra vậy?
- Uống nhiều quá!
Bạch Tình Đình còn chưa kịp trả lời, Angel đã giành phần nói trước.
- Anh ta coi như cũng không kém đấy, những người khác đều uống đến mức nằm gục mặt xuống bàn rồi!
Lúc này Bạch Tình Đình không quan tâm đến những người khác như thế nào, cô chỉ lo nghĩ cho Diệp Lăng Phi. Bạch Tình Đình thấy Diệp Lắng Phi say đến mức như thế này thì vô cùng đau lòng, vội vàng bảo Trương Vân chuẩn bị một chậu nước, cô nhúng ướt khăn mặt sau đó đắp lên trán Diệp Lăng Phi.
Angel nhìn Bạch Tình Đình, cô nhẹ nhàng thở dài, nói:
- Được rồi, tôi phải về đây, Diệp Lăng Phi giao cho cô đó!
Ngay khi Angel vừa đi, ra tới cửa, Bạch Tình Đình bỗng nhiên đuổi theo, cô đứng đằng sau Angel, giọng nói mang thêm phần áy náy:
- Xin lỗi, lúc nãy ngữ khí của tôi không được tốt lắm, cảm ơn cô đã đưa anh ấy về đây!
Angel xoay người lại, cô nàng nhìn Bạch Tình Đình, nói:
-Tôi cũng không biết vì sao lại đưa anh ta về đây, có thể là do tôi không muốn làm cho cô lo lắng!
Bạch Tình Đình sửng sốt, không rõ ý tứ của Angel là gì, cô nhìn vào mắt Angel, nói:
- Không muốn để tôi lo lắng?
- Đúng vậy!
Angel gật đầu.
Bạch Tình Đình bị Angel làm cho hồ đồ, Angel nhìn vẻ mặt mơ hồ khó hiểu của Bạch Tình Đình, bỗng nhiên cười nói:
- Bạch Tình Đình, tôi nói cho cô một bí mật!
Angel nói xong liền ghé vào ta Bạch Tình Đình thì thầm nói mấy câu, Bạch Tình Đình nghe xong, sắc mặt lập tức thay đổi. Lúc này Bạch Tình Đình mới nhớ ra là Diệp Lăng Phi đã từng nói với mình những chuyện liên quan đến Angel, chỉ là Bạch Tình Đình cũng không lưu ý tới. Bây giờ cô nghe Angel chính mồm thừa nhận, Bạch Tình Đình cuống quýt lùi về phía sau một bước, có ý muốn giữ khoảng cách với Angel. Nhìn thần sắc kinh hoảng của Bạch Tình Đình, Angel nở nụ cười, nói:
- Vì thế nên mới nói cách xa tôi một chút thì tốt hơn, tôi là một nhân vật nguy hiểm đó!
Angel xoay người đi ra bên ngoài.
- Tình Đình, xảy ra chuyện gì vậy?
Lúc này Chu Hân Mính đi tới bên cạnh Bạch Tình Đình, hỏi:
- Cô nàng Angel kia đã nói gì với cậu thế?
Bạch Tình Đình cắn môi, thì thầm, vào tai Chu Hân Mính:
- Cô ta... cô ta nói... cô ta thích mình!