Đô Thị Tàng Kiều

Chương 828: Người quan trọng lại đến rồi (1+2)




Bành Hiểu Lộ ở lại trong nhà của Diệp Lăng Phi, Diệp Lăng Phi chẳng thể nào hiểu được rốt cuộc sao đột nhiên Bạch Tình Đình lại thân thiện với Bành Hiểu Lộ.

Xế chiều Trương Vân mới quay trở về, sau khi Trương Vân dọn dẹp nhà xong xuôi đã đi ngủ sớm rồi. Còn Bạch Tình Đình thì lúc này lại kéo Bành Hiểu Lộ tới phòng khách vừa xem TV vừa nói chuyện phiếm.

Bành Hiểu Lộ nói rất ít, nghe thấy Bạch Tình Đình là nói nhiều nhất. Bành Hiểu Lộ tuy nói là được sinh ra trong một gia đình cán bộ cao cấp nhưng cô không giống như những người thuộc cán bộ cao cấp khác, Bành Hiểu Lộ đối với thế giới bên ngoài có rất nhiều thứ đều thấy xa lạ, cô càng quen với cuộc sống ở quân đội thì những phương thức sinh hoạt tương đối đơn giản ở đó càng thích hợp với Bành Hiểu Lộ hơn.

Sau khi Diệp Lăng Phi tắm rửa xong, nhìn thấy Bạch Tình Đình cùng Bành Hiểu Lộ ngồi ở trong phòng khách không có ý muốn đi ngủ gì cả, hắn cũng mặc đồ ngủ đi xuống lầu. Vừa nhìn thấy Diệp Lăng Phi, thần sắc của Bành Hiểu Lộ có chút thay đổi, càng đúng hơn là một loại cảnh giác, tựa hồ như Diệp Lăng Phi vốn là một kẻ địch tiềm ẩn vậy, cần phải phòng bị bất cứ lúc nào.

Diệp Lăng Phi đi tới bên Bạch Tình Đình đưa tay ra ôm lấy eo của Bạch Tình Đình, ôm Bạch Tình Đình vào lòng. Bành Hiểu Lộ liếc mắt nhìn Diệp Lăng Phi một cái, cô đặt tách trà đang cầm trong tay xuống bàn. Diệp Lăng Phi nói với Bạch Tình Đình:

- Bà xã, cũng không còn sớm nữa, chúng ta ngủ đi!

- Lúc này mới mấy giờ hả, còn chưa tới mười giờ, ngủ cũng quá sớm rồi!

Bạch Tình Đình tựa đầu vào lòng Diệp Lăng Phi miệng nói:

- Ông xã, lúc nãy Hiểu Lộ nói cho em biết chuyện trong quân đội của cô ấy, thật sự rất có ý nghĩa, Hiểu Lộ còn mời em đến bộ đội của cô ấy chơi nữa!

Diệp Lăng Phi nhìn Bành Hiểu Lộ bĩu môi môi nói:

- Có gì đáng xem chứ, rừng già sâu thẳm chẳng có gì cả, anh thấy ngoài một đám lão gia ra thì cũng chẳng có cái gì hay ho cả!

Bành Hiểu Lộ nghe Diệp Lăng Phi nói như vậy thì lạnh lùng nói:

- Thế thì không nhất định, loại đàn ông như anh đương nhiên không có hứng thú nơi đó, anh căn bản là không biết thưởng thức cái gì cả, tôi thấy ngoài ăn và chơi đùa ra, còn sống nhân tiện giống như hành thi tẩu thịt một bực như nhau, hoang độ thời gian!"

Diệp Lăng Phi nghe xong không những không tức giận, ngược lại cười nói:

- Tôi nói nè Bành Hiểu Lộ, cô mới vừa rồi nói rất khá, con người của tôi quả thật đúng như những gì cô vừa nói, không có lý tưởng, chỉ muốn ôm vợ trải qua cuộc sống người bình thường, còn cô thì lại khác, có lý tưởng cao cả, tôi chỉ là không rõ, lý tưởng cao cả đó của cô đến lúc nào mới có thể thực hiện được đây?

- Được rồi, được rồi!

Bạch Tình Đình cảm thấy Diệp Lăng Phi lại muốn ầm ĩ với Bành Hiểu Lộ rồi nên cô vội vàng nói sang chuyện khác:

- Ông xã, anh đi lấy chai rượu vang đến, chúng ta ở đây cùng nhau uống rượu!s

Diệp Lăng Phi hôn một cái thật mạnh lên mặt Bạch Tình Đình rồi đứng dậy đi lên lầu hai. Bạch Tình Đình đưa tay sờ lên chỗ bị Diệp Lăng Phi hôn trên má, hiện rõ có chút ngượng ngùng, cười nói:

- Con người anh ấy chính là như vậy đó, nhưng nếu như cô tiếp xúc lâu với anh ấy thì sẽ biết được con người anh ấy trên thực tế vốn không phải một người đàn ông rất tùy tiện!

Bành Hiểu Lộ cười cười nhưng lại không nói gì. Bạch Tình Đình thấy Bành Hiểu Lộ cười, cô thầm thở phào nhẹ nhõm nói:

- Hiểu Lộ, tôi thấy cô lúc cười rất xinh, cô nên cười nhiều vào!

Bành Hiểu Lộ khẽ lắc đầu nói:

- Tôi quen rồi, cũng không có nhiều chuyện đáng làm cho tôi cười lắm, tôi cảm thấy như bây giờ rất tốt rồi!

Bạch Tình Đình nhích mông qua bên cạnh Bành Hiểu Lộ, cô cẩn thận quan sát khuôn mặt của Bành Hiểu Lộ. Bành Hiểu Lộ bị Bạch Tình Đình nhìn như vậy có chút không tự nhiên cho lắm, cô khẽ xoay mặt đi nói:

- Có vấn đề gì sao?

Bạch Tình Đình nhìn khuôn mặt của Bành Hiểu Lộ, nói:

- Hiểu Lộ, thực ra da cô rất đẹp, nếu như có thể chăm sóc da thích hợp thì sẽ càng đẹp hơn nữa!

- Tôi là quân nhân, không cần phải chú trọng bề ngoài quá!

Bành Hiểu Lộ hiển nhiên không cảm thấy hứng thú đối với đề nghị của Bạch Tình Đình nói:

- Tôi thường xuyên phải tham gia huấn luyện, thường xuyên luyện tập dưới ánh mặt trời chói chang, làn da có xấu đi chút cũng là điều bình thường!

- Hiểu Lộ, cái này không sao cả, phụ nữ chúng ta phải hiểu được chăm sóc bảo dưỡng thì cho dù có ở dưới ánh mặt trời chói chang cũng không sợ!

Bạch Tình Đình nói.

- Như vậy đi, nếu như ngày mai cô không có chuyện gì thì tôi dẫn cô đi dạo, mua hai lọ kem chống nắng cam đoan có thể làm cho làn da của cô cho dù có ở dưới ánh nắng mặt trời bao lâu cũng không thành vấn đề. Tiện thể đi mat-xa da luôn, Hiểu Lộ, cô thấy thế nào?

Bành Hiểu Lộ lắc đầu, nói:

- Ngày mai tôi có việc rồi, tôi phải giám sát Diệp Lăng Phi, không thể để hắn có chuyện được!

Bạch Tình Đình sau khi nghe xong, cười nói:

- Hiểu Lộ, cái này cô không cần lo lắng, tôi sẽ bảo anh ấy ở nhà, chỉ cần anh ấy không đi ra ngoài thì sẽ không có chuyện, hai người chúng ta có thể ra ngoài đi dạo!

Bành Hiểu Lộ vẫn có chút phe phẩy đầu, từ điểm này có thể thấy được Bành Hiểu Lộ đối với việc này không có hứng thú mấy. Bạch Tình Đình cùng Bành Hiểu Lộ ở bên này đang tán dóc thì Diệp Lăng Phi cầm trong tay một chai rượu vang từ lầu hai đi xuống. Diệp Lăng Phi đặt chai rượu lên bàn trà trước mặt Bạch Tình Đình và Bành Hiểu Lộ, rồi hắn đi lấy ly uống rượu.

Diệp Lăng Phi vừa mới cầm ba ly rượu đế cao trở lại phòng khách thì nghe thấy tiếng xe hơi trước cửa biệt thự. Diệp Lăng Phi chau mày kỳ quái mà lầm bầm nói:

- Chuyện gì thế này, muộn như vầy rồi mà còn có người đến?

Bạch Tình Đình cũng kỳ lạ nói:

- Chuyện gì thế?

Diệp Lăng Phi đặt ba ly uống rượu đế cao xuống rồi đi tới biệt thự cửa, Diệp Lăng Phi đứng ở cửa biệt thự nhìn ra cổng ngoài sân thì nhìn thấy ngoài cổng có một chiếc taxi đang dừng, lúc này có hai cô gái từ trên xe bước xuống. Bởi vì hai thiếu nữ này quay lưng về phía Diệp Lăng Phi nên Diệp Lăng Phi cũng không thấy rõ được bộ dạng của hai người này, chỉ là từ mái tóc vàng của một người trong số đó khiến cho Diệp Lăng Phi giật mình. Hắn nghĩ tới một người, nhưng rồi Diệp Lăng Phi lại lắc đầu, nghĩ chắc không phải là người mà hắn vừa nghĩ đến.

Diệp Lăng Phi bước nhanh ra, hai người Bạch Tình Đình và Bành Hiểu Lộ cũng đi tới cửa biệt thự nhìn ra bên ngoài. Diệp Lăng Phi đi tới cổng biệt thự, không thấy thì tốt hơn, sau khi nhìn rõ tướng mạo của hai cô gái đó, đầu Diệp Lăng Phi thoáng cái nổ tung rồi. Diệp Lăng Phi không thể nào ngờ được nửa đêm chạy tới đây lại chính là Angel và Alice, điều càng làm cho Diệp Lăng Phi không ngờ tới chính là hai cô gái này còn mang theo cả hành lý.

- Satan, nhanh lên xách hành lý giúp với, mệt chết đi được!

Angel vừa nhìn thấy Diệp Lăng Phi đi tới, cô hướng về phía Diệp Lăng Phi reo lên.

Diệp Lăng Phi vẫn còn đang trong sự kinh ngạc chưa có phản ứng lại, có chút đờ đẫn. Angel vừa nhìn thấy Diệp Lăng Phi đờ đẫn thì cô kéo Alice nói:

- Alice, chúng ta đi vào, để cho anh ấy xách hành lý của chúng ta!

Lúc Alice nhìn thấy Diệp Lăng Phi hiện rõ có chút bất an. Nhớ lại lúc đầu Alice vốn là đã nhận được câu trả lời chắc chắn của Diệp Lăng Phi, chính là hy vọng Alice có thể quay về Anh quốc sống cuộc sống của cô, Diệp Lăng Phi không muốn quay trở lại Anh quốc nữa. Alice lúc ấy quả thật đã trở về Anh Quốc, nhưng mà cô lại không làm theo ý của Diệp Lăng Phi là quên Diệp Lăng Phi đi, ngược lại Alice đã từ bỏ hôn sự của cô, đã xóa bỏ hôn ước giữa cô và vị hôn thê. Vì chuyện này, Alice còn phải dọn qua ở cùng với Angel, thoáng cái đã trôi qua lâu như vậy rồi, bây giờ nhìn thấy Diệp Lăng Phi tâm trạng của Alice rất phức tạp.

Sau khi nghe Angel nói vậy Alice không nói gì cả, ánh mắt của cô lóe lên tia bất an, hiện rõ nội tâm rất hỗn loạn. Diệp Lăng Phi đứng im không nhúc nhích, trong lòng hắn cũng đang nghĩ đến việc này. Bạch Tình Đình giờ đang ở trong biệt thự, sau khi Bạch Tình Đình nhìn thấy Alice thì không biết phản ứng của cô thế nào.

Trong lúc nhất thời, Alice và Diệp Lăng Phi cũng không nói gì. Angel nhìn Diệp Lăng Phi rồi lại nhìn Alice, cô thở dài nói:

- Em nói hai người nhìn cái gì hả, vào phòng trước hẳn nói, đứng bên ngoài cũng chẳng thoải mái gì hết!

Đột nhiên Alice cắn chặt môi bổ nhào vào lòng Diệp Lăng Phi, hai tay ôm chặt eo Diệp Lăng Phi, loại cảm giác này giống như Alice muốn mãi mãi không xa rời Diệp Lăng Phi nữa, tay Diệp Lăng Phi giơ lên rất lâu đến phút cuối tay hắn vẫn ôm lấy Alice, Diệp Lăng Phi ngửi thấy mùi hương cơ thể say đắm lòng người được tỏa ra từ người của Alice, nhẹ nhàng nói:

- Alice, anh nghe Angel nói chuyện của em rồi, đi thôi, chúng ta vào trong ngồi trước đã, đứng mãi bên ngoài cũng không hay!

Alice gật đầu, cô buông cánh tay đang ôm Diệp Lăng Phi ra, đưa tay lên chùi nước mắt rồi cúi người xuống chuẩn bị xách hành lý, nhưng tay cô vừa lúc đụng vào đai xách của va ly thì tay của Diệp Lăng Phi cũng nắm lấy.

Alice cảm giác từ lòng bàn tay của Diệp Lăng Phi truyền ra luồn khí ấm nóng, tay cô trong phút chốc nóng lên, luồn khí nóng này từ bàn tay cô truyền vào tận trong cơ thể cô. Loại cảm giác này cô đã từng được trải qua, đó là lúc vừa mới quen Diệp Lăng Phi không lâu, lúc này Alice giống như ngày đầu gặp Diệp Lăng Phi vậy, cơ thể cô vẫn mãi giữ khát vọng tình cảm nóng bỏng đó đối với Diệp Lăng Phi.

Alice ngẩng đầu lên nhìn mặt của Diệp Lăng Phi. Trên mặt Diệp Lăng Phi nở nụ cười nói:

- Alice, những việc này là bọn đàn ông tụi anh nên làm, được rồi, để anh!

- Ừm!

Alice gật đầu buông tay ra rồi đứng lên.

Angel nhìn một cái vào trong cửa biệt thự, cô nói có chút cười trên nỗi đau của người khác:

- Satan, vợ anh đang nhìn về bên này nè, cẩn thận kẻo lát nữa vào không biết giải thích sao đó!

Diệp Lăng Phi xách va ly của Angel và Alice nói:

- Angel, nha đầu này chỉ biết gây phiền phức cho anh, sao em không ở trong khách sạn mà chạy đến chỗ anh làm gì!

Angel vừa nghe chu miệng nói:

- Em nói nè Satan, anh đừng có không có lương tâm như vậy, em và Alice nghe nói anh xảy ra chuyện nên vội vàng chạy tới đây, hai tụi em ngay cả nghỉ ngơi cũng không, anh còn nói không có lương tâm như vậy. Satan, em thấy đều là người đàn bà đó làm anh hư đốn như vậy, có cần em khử luôn người đàn bà đó không hả?

Diệp Lăng Phi rất hiểu tính khí của Angel, cô gái này nói được là làm được, Diệp Lăng Phi vẫn thực sự sợ cô gái dã man Angel này nóng đầu lên sẽ làm tổn thương Bạch Tình Đình thật. Diệp Lăng Phi vội vàng nói:

- Angel, em đừng có làm bậy, em muốn ở trong biệt thự này thì hãy ngoan ngoãn cho anh, đừng có gây thêm chuyện cho anh, biết chưa?

Angel nhìn thấy bộ dạng căng thẳng của Diệp Lăng Phi cười xấc xược nói:

- Satan, em biết ngay anh sẽ nói vậy mà, ha ha, em chỉ chọc anh thôi, chẳng phải em đã nói rồi sao, em muốn ở đây học một cuộc sống của người bình thường, em sẽ tiếp xúc đường hoàng với vợ anh!

Diệp Lăng Phi cũng không biết những điều Angel nói là thật hay là giả, có điều hắn lúc này chỉ có thể tin điều mà Angel nói là thật. Diệp Lăng Phi xách hành lý của Angel và Alice đi vào biệt thự nói với Bạch Tình Đình đang đứng ở cửa:

- Bà xã, hai người bọn họ vừa mới đến muốn ở nhà chúng ta!

Ánh mắt Bạch Tình Đình lướt qua khuôn mặt xinh đẹp như có khí chất ngông cuồng đó của Angel, rồi lại dừng ánh mắt lên người Alice. Theo như Bạch Tình Đình thấy được người tình trong quá khứ này của Diệp Lăng Phi càng khiến cho cô cảm giác được nguy cơ. Có điều Bạch Tình Đình không có biểu hiện ra bên ngoài, chí ít cô phải biểu hiện không có gì, tuy trong lòng có chút không tình nguyện nhưng trên mặt lập tức nở nụ cười tươi rói nói:

- Hoan nghênh, hoan nghênh, mau vào trong ngồi!

Angel có chút nghi hoặc mà nhìn Bạch Tình Đình, theo như Angel thấy thì Bạch Tình Đình nên biểu hiện một bộ mặt lạnh lùng thậm chí còn có thái độ từ chối, nhưng phản ứng của Bạch Tình Đình lại khiến cho Angel cảm thấy ngạc nhiên. Còn Alice càng cảm thấy bất an, trong ánh mắt cô hiện lên sự do dự chần chừ cứ đứng ở cửa biệt thự hình như là đang suy nghĩ có nên vào hay không.

Diệp Lăng Phi nhìn thấy phản ứng này của Alice thì hắn gọi:

- Đừng đứng ở đó nữa, mau vào đi!

Lúc này Trương Vân cũng từ trong phòng đi ra, tuy Trương Vân đã lên giường sớm, ngủ sớm nhưng nghe thấy hình như có khách đến cô đã chủ động đi ra. Bạch Tình Đình vừa thấy Trương Vân ra liền dặn dò:

- Trương Vân, cô dọn dẹp hai phòng trống trên lầu ba chút, có khách muốn ở nhà chúng ta!

- Vâng!

Trương Vân đáp rồi vội vàng lên lầu.

Diệp Lăng Phi tay xách va li nói với Bạch Tình Đình:

- Bà xã, anh dẫn họ lên phòng trước, đợi lát nữa anh xuống.

Bạch Tình Đình mặt nở nụ cười đáp:

- Vâng!

Đợi sau khi Diệp Lăng Phi dẫn Angel và Alice lên lầu, nụ cười trên khuôn mặt Bạch Tình Đình biến mất, cô cắn chặt môi giống như giống như tê liệt nằm trên cát vậy, đưa tay ra cầm lấy rượu vang rót đầy ly trước mặt, Bạch Tình Đình uống một hơi cạn nửa ly rượu, rồi đặt ly còn dư lại nửa xuống bàn trà.

Bành Hiểu Lộ tuy nói khoảng thời gian sống ở thế giới đa dạng bên ngoài vốn rất ít, nhưng cô lại không phải là một con ngốc, hoàn toàn có thể thấy được tâm trạng lúc này của Bạch Tình Đình rất không tốt. Bành Hiểu Lộ không biết an ủi, cô cũng không muốn đi an ủi. Chỉ là ngồi đối diện với Bạch Tình Đình bắt tréo chên nhìn Bạch Tình Đình lạnh lùng hỏi:

- Cô không thích bọn họ!

Bạch Tình Đình gật đầu, không do dự che đậy nỗi không vui trong lòng cô trước mặt Bành Hiểu Lộ. Cô đưa tay ra cầm lấy thuốc Diệp Lăng Phi để trên bàn tra châm một điếu, Bạch Tình Đình mỗi lần nhìn thấy Diệp Lăng Phi phiền não đều thích châm thuốc hút, Bạch Tình Đình cũng học bắt chước Diệp Lăng Phi châm một điếu thuốc, chỉ là Bạch Tình Đình trước giờ không có hút thuốc bao giờ, chỉ hút một hơi cô đã bị ho sặc sụa, sắc mặt bổng đỏ ửng lên.

Bành Hiểu Lộ đưa tay ra giật lấy điếu thuốc trên tay Bạch Tình Đình dập tắt trong gạt tàn, Bành Hiểu Lộ vứt thuốc trong gạt tàn nói với Bạch Tình Đình:

- Tôi thấy cô vốn không hề biết hút thuốc, không cần thiết phải làm vậy.

Bạch Tình Đình lại đưa tay ra cầm lấy ly rượu vang còn một nửa lúc nãy trước mặt uống một hơi cạn sạch. Bành Hiểu Lộ nhìn bộ dạng của Bạch Tình Đình nhịn không được hỏi:

- Nếu như cô đã không bằng lòng thì tại sao cô để bọn họ ở đây!

- Hiểu Lộ, cô không hỏi tôi rốt cuộc bọn họ là ai sao?

Bạch Tình Đình hỏi.

Bành Hiểu Lộ khẽ lắc đầu nói:

- Bọn họ là ai chẳng liên quan gì đến tôi, tôi chẳng quan tâm bọn họ là ai cả.

- Cô kết hôn chưa?

Bạch Tình Đình đột nhiên hỏi.

Bành Hiểu Lộ sững sờ, cô không ngờ Bạch Tình Đình lại hỏi mình câu này, cô lắc đầu nói:

- Tôi còn chưa có bạn trai!

- Nếu như cô kết hôn rồi cô sẽ hiểu!

Bạch Tình Đình nói.

- Bọn họ là tình địch của tôi, cô nhìn thấy cô gái tóc vàng đó không, tên cô ta là Alice, là người tình trong quá khứ của chồng tôi, à, cũng xem là bạn gái vậy, tóm lại là trước cả lúc tôi gặp chồng tôi, chồng tôi đã ở cùng với cô ta. Cô gái còn lại tôi không hiểu rõ ngọn ngành lắm, chỉ biết chồng tôi cứu cô ta, cô ta là…!

Bạch Tình Đình nói đến đây đột nhiên dừng lại, hình như là có ý trốn tránh thân phận của Angel.

Bành Hiểu Lộ thấy thích cô Angel này, lần đầu tiên cô nhìn thấy Angel thì cảm giác được cô gái Angel này không giống những cô gái bình thường khác, bây giờ lại nghe thấy Bạch Tình Đình nhắc đến thân phận của Angel đột nhiên ngừng lại, Bành Hiểu Lộ cảm thấy cô gái có chút ngang bạo này tuyệt đối không đơn giản, thế là Bành Hiểu Lộ hỏi:

- Cô ta là ai?

- Là cấp dưới của chồng tôi, cũng có thể nói là thuộc một tổ chức!

Bạch Tình Đình lắc đầu nói:

- Tôi không biết, tôi không muốn nói nhiều!

- Lang Nha!

Bành Hiểu Lộ đột ngột nói ra câu này.

Cơ thể Bạch Tình Đình khẽ lắc lư, cô nhìn Bành Hiểu Lộ giống như cảm thấy vô cùng kinh ngạc khi Bành Hiểu Lộ nói ra cái tên “Lang Nha” này. Bành Hiểu Lộ sau khi nhìn thấy phản ứng này của Bành Hiểu Lộ, trong ánh mắt cô đột nhiên lóe lên tia khác thường, từ lúc Bạch Tình Đình gặp Bành Hiểu Lộ đến lúc này cô chưa từng thấy Bành Hiểu Lộ sẽ có loại phản ứng gần như hưng phấn thế này. Bạch Tình Đình thậm chí còn tưởng Bành Hiểu Lộ đối với bất kỳ chuyện gì cũng lạnh lùng, không có gì có thể khiến cô phấn khích cả, nhưng phản ứng lúc này của Bành Hiểu Lộ lại khiến cho Bạch Tình Đình biết được cô lại sai rồi.

- Sao cô biết tổ chức này?

Bạch Tình Đình hỏi.

Bành Hiểu Lộ không giải thích với Bạch Tình Đình, cô đứng lên nói:

- Không ngờ tôi có thể được làm quen với người của Lang Nha nhanh như vậy, tôi nên đi gặp cô gái đó!

Bành Hiểu Lộ nói xong liền đi lên lầu, nhưng cô vừa đi được mấy bước đột nhiên quay người lại hỏi:

- À, đúng rồi, cô gái đó lên là gì?

- Angel!

Bạch Tình Đình nói.

- Cảm ơn!

Bành Hiểu Lộ nói xong đi lên lầu, một mình Bạch Tình Đình ngồi dưới lầu đang nghĩ sao đột nhiên Bành Hiểu Lộ lại có hứng thú với Angel như vậy. Lúc này Trương Vân từ trên lầu bước xuống nhìn thấy Bạch Tình Đình ngồi trong phòng khách, Trương Vân nói:

- Đã dọn dẹp trên lầu xong hết rồi!

- Ừm, Trương Vân, phiền cô rồi, cô mau đi ngủ sớm đi!

Bạch Tình Đình nói.

- Tiểu thư Tình Đình, cô cũng ngủ sớm nha!

Trương Vân nói xong rồi đi về phòng của mình.

Một mình Bạch Tình Đình ngồi trong phòng khách luôn cảm giác có chuyện gì đó không ổn. Bạch Tình Đình nghĩ đến phản ứng lúc nãy của Bành Hiểu Lộ thì có cảm giác lần này Bành Hiểu Lộ đi lên lầu nói không chừng sẽ gây ra chuyện gì, Bạch Tình Đình cũng chẳng thể ngồi yên dưới lầu được nữa, cô đứng dậy bước nhanh lên lầu.