*: Trong thiên hạ nơi nào cũng có thể gặp nhau.
Lăng Phi lái xe rời khôi bệnh viện. Hắn vừa lái xe vừa gọi điện thoại cho Tôn Hoành, Diệp Lăng Phi thấy người của Tôn Hoành mang đi một kẻ người đầy máu me, nói vậy người nọ chính là Tam Pháo.
- Tôn Hoành. Người ở đâu?
Diệp Lăng Phi hỏi.
- Diệp tiên sinh. Tôi đang đưa Tam Pháo trở lại.
Tôn Hoành nói.
- Diệp tiên sinh. Anh định làm như thế nào?
- Tôn Hoành. Anh cứ nói đi. Lẽ nào còn cần tôi dạy cho anh sao. Anh là người của xã hội đen. Loại chuyện này anh phải rõ chứ.
Diệp Lăng Phi cười nói.
- Bây giờ cứ từ từ. Không nên gấp gáp tìm Sở Thiếu Lăng tính toán. Trước tiên anh đưa hắn về, phế đi. Chờ buổi tối khi đi tìm Sở Thiếu Lăng tính toán. Thì cho dù đem tên kia trả lại cho Sở Thiếu Lăng. Tôi cũng muốn hắn là một tên phế nhân!
- Hiểu rồi!
Tôn Hoành đáp.
- Tôi liền phế đi tiểu tử này.
- Ừm. Thuận tiện giúp tôi nhắn với 3K, nói tôi muốn tìm Sở Thiếu Lăng. Anh hẹn chỗ đi. Coi như là địa bàn của 3K cũng không có vấn đề gì. Tôi không tin Sở Thiêu Lăng dám đụng đến một đầu ngón tay của tôi.
- Được. Diệp tiên sinh. Tôi sẽ liên lạc với người của 3K. Sau đó sẽ thông báo cho anh!
Tôn Hoành đáp ứng nói.
Diệp Lăng Phi vừa mới cúp điện thoại. Trần Thiến liền gọi tới. Diệp Lăng Phi vừa nhìn là điện thoại của Trần Thiến. Nghĩ thầm chuyện bên kia chắc xong xuôi rồi. Hấn nghe điện thoại. Đầu bên kia điện thoại truyền đến thanh âm của Trần Thiến nói:
- Diệp tiên sinh. Tôi vừa mới đi gặp vợ của Vu Uy rồi. Vợ hắn không có phản ửng gì.
- Nghe qua câu "Sự yên bình trước khi bão tố" tới chưa. Tôi thấy tên Vu Uy đáng chết này không có ngày lành đâu. Được rồi. Chuyện Vu Uy bên này đã giải quyết. Đảm bảo sau này Vu Uy sẽ không tìm cô làm phiền.
Diệp Lăng Phi cười nói.
- Trần Thiến. Có muốn gặp bạn trai của cô không!
- Tôi không gặp!
Trần Thiến nói.
- Tôi không bao giờ muốn gặp hắn nữa!
- Trần Thiến. Cô phải nhớ kỹ cho dù xong rồi cũng có thể khiến bạn trai của cô biết cái gì gọi là hối hận. Không phải có một câu nói có mất đi mới biết quý trọng sao. Tôi kiến nghị cô nên đi gặp bạn trai, ngay mặt nói rõ ràng với bạn trai cô. Chỉ có như vậy cô mới có thể chân chính thả lòng. Tôi đã làm người tốt thì làm cho trót. Tôi dẫn cô đi gặp bạn trai cô!
Trần Thiến do dự một chút rồi nói:
- Được rồi!
Diệp Lăng Phi và Trần Thiến hẹn gặp nhau. Sau đó Diệp Lăng Phi lái xe đi đón Trần Thiến sau đó lại đưa Trần Thiến tới chỗ công ty của bạn trai nàng.
Trần Thiến trước khi gặp bạn trai nàng cũng cảm thấy hồi hộp, nhưng có Diệp Lăng Phi làm chỗ dựa vững chắc Trần Thiến vẫn có can đảm đi gặp bạn trai nàng. Diệp Lăng Phi muốn cho Trần Thiến gặp bạn trai nàng có một nguyên nhân rất trọng yếu. Đó chính là Lăng Phi cảm thấy bạn trai Trần Thiến căn bản không giống một nam nhân. Diệp Lăng Phi cho rằng bạn trai Trần Thiến đã ném đi thể diện của nam nhân. Diệp Lăng Phi muốn cho Trần Thiến hảo hảo giáo huấn bạn trai nàng.
Bất quá từ đầu tới cuối. Trần Thiến cũng không giáo huấn gì bạn trai của nàng mà chỉ đem toàn bộ quá trình nói cho bạn trai của nàng. Đồng thời nói cho bạn trai nàng biết mọi chuyện đã được giải quyết. Hơn nữa bản thân cũng sẽ tới tập đoàn Tân Á nhậm chức.
Bạn trai nàng vừa nghe Trần Thiến nói muốn tới tập đoàn Tân Á làm việc. Trên mặt hiện ra thần sắc hâm mộ, nói;
- Anh biết là anh không đúng. Trần Thiến. Anh vẫn yêu em. Chúng ta có thể bắt đầu một lần nữa không?
- Anh cho rằng được không?
Trần Thiến bỗng nhiên hỏi lại bạn trai của nàng.
Diệp Lăng Phi nghe được Trần Thiến nói vậy cũng nỡ nụ cười. Theo Diệp Lăng Phi có lẽ từ giờ trở đi Trần Thiến mới là chân chính bắt đầu cuộc sống tốt đẹp của nàng.
Diệp Lăng Phi không nhúng tay vào chuyện giữa Trần Thiến và bạn trai nàng. Tuy nói Diệp Lăng Phi rất muốn đánh tên này một trận. Thế nhưng cuối cùng vẫn bò đi cái ý định này.
Ở trên đường trở về khu vực thành thị. Tâm trạng Trần Thiến trở nên rất tốt. Trên mặt nàng hiện ra nụ cười đã lâu không thấy. Cũng cười nói với Diệp Lăng Phi.
Khi đi ngang qua một hiệu sách. Chỉ thấy ở cửa hiệu sách treo một tấm phông quảng cáo. Trên đó viết:
Tác giả ngôn tình trứ danh ôn Tình Miên Miên kỷ bán sách mới: "Hồng Nhan Họa Thủy" tại đây.
- Diệp tiên sinh xin dừng xe một chút!
Trần Thiến thấy phông quàng cáo kia bỗng nhiên vội vàng nói.
Diệp Lăng Phi dừng xe lại, rất kỳ quái nói:
- Làm sao vậy?
- Diệp tiên sinh. Tôi muốn vào hiệu sách!
- Mua sách? Ở đây sách không đảm bảo chất lượng. Nếu như cô muốn mua sách. Tôi đưa cô tới hiệu sách Tân Hoa mua là được!
Diệp Lăng Phi nói.
- Không phải. Tôi muốn vào mua bản Hồng Nhan Họa Thủy này.
Trần Thiến chỉ vào cửa hiệu, nói:
- Thật là nhiều người đều xếp hàng chờ kí tên. Tôi cũng muốn đi mua một quyển sách. Anh không biết. Tôi thích nhất là đọc sách của ôn Tình Miên Miên. Đọc rất hay. Tôi thật không ngờ ngày hôm nay cô ấy lại ký tên bán sách ở chỗ này. Tôi nhất định phải mua một quyến. Sau này khả năng sẽ không có cơ hội này!
- Tôi còn tường là chuyện gì lớn. Không phải là một người viết sách bán sách ở chỗ này sao. Cái gì mà ký tên bán sách. Chính là cho những người ngốc như cô bỏ tiền mua sách. Khụ. Thật sự không hiếu các cô những tiểu nha đầu này sao lại thích xem sách đó chứ.
Diệp Lăng Phi nói.
- Cho nên nói chúng tôi là con gái. Tâm tư của con gái, anh là một đại nam nhân sẽ không hiểu!
Trần Thiến nở nụ cười. Nàng đẩy cửa xe ra. Xuống xe, nói với Diệp Lăng Phi:
- Diệp tiên sinh. Anh đi về trước đi. Tôi mua sách xong sẽ đi taxi về nhà!
- Chờ một chút!
Diệp Lăng Phi gọi Trần Thiến lại. Cũng xuống xe nói:
- Được rồi. Dù sao bây giờ cũng không có chuyện gì. Đi qua nhìn xem là cái gì, nói không chừng mua một quyển cho Tình Đình đọc cũng tốt!
- Tình Đình?
Trần Thiến sửng sốt. Hỏi:
- Là ai vậy?
- Vợ của tôi!
Diệp Lăng Phi nói.
- Một cô gái tính khí thất thường. Ha ha!
Trần Thiến nhìn Diệp Lăng Phi, nói:
- Tôi tin tường Diệp tiên sinh nhất định rất yêu vợ anh.
- Vì sao?
Diệp Lăng Phi hỏi.
- Bời vì khi anh nhắc tới vợ anh. Trên mặt luôn mang theo nụ cười hạnh phúc.
Trần Thiến nói.
- Tôi thấy vợ anh nhất định là một cô gái rất đẹp!
- Đẹp hay không chưa nói tới. Chỉ là ở Vọng Hãi không tìm được cô gái so với vợ tôi đẹp hơn!
Diệp Lăng Phi nói xong, tự mình cũng nở nụ cười. Hắn bắt chuyện Trần Thiến nói:
- Được rồi. Được rồi. Chúng ta đừng ở chỗ này nói chuyện phiếm. Cô đến xem một chút. Nếu như chậm một chút nữa. Tôi thấy cô ngay cả mặt thần tượng cũng không được nhìn đó.
Diệp Lăng Phi và Trần Thiến đi tới cửa hiệu sách. Trần Thiến vào xếp hàng Diệp Lăng Phi liền đứng bên ngoài. Đối với Diệp Lăng Phi mà nói quả thực rất buồn chán. Có khi không có việc gì làm cũng không tốt. Diệp Lăng Phi bỗng nhiên lại nghĩ đến Đường Hiểu Uyển. Đường Hiểu Uyển cũng rất thích đọc tiểu thuyết và xem phim tình cảm.
Lăng Phi lấy điện thoại ra. Gọi cho Đường Hiểu Uyển.
- Này. Là Đường Hiểu Uyển sao?
Diệp Lăng Phi cố ý nói.
Đường Hiểu Uyển đang đi làm. Sau khi nhận điện thoại của Diệp Lăng Phi. Đường Hiểu Uyển kẹp điện thoại vào cổ. Hai tay gõ bàn phím nói:
- Không phải em!
- Cô không phải Hiểu Uyển? Vậy Hiểu Uyển chạy đi đâu rồi?
Diệp Lăng Phi hỏi.
- Hiểu Uyển đã bị người ta bán đi rồi!
Đường Hiểu Uyển nói xong. Xì một tiếng nở nụ cười ngọt ngào.
Diệp Lăng Phi cũng cười. Hắn nói:
- Hiểu Uyển. Có muốn buổi tối anh đến chỗ em không?
- Em về nhà rồi!
Đường Hiểu Uyển nói.
- Bây giờ em mệt muốn chết. Khuya về nhà liền muốn ngủ thôi.
Đường Hiểu Uyển nói tới chỗ này. Bỗng nhiên, thấp giọng, nói:
- Diệp đại ca. Bây giờ em thật sự không có thời gian gặp anh. Cha và mẹ em muốn em trang trí phòng. Bọn họ muốn sửa nhà lại, giờ em bận lắm.
- Ừm biết rồi. Hiểu Uyển. Chờ em hết bận thì bào anh nha. Anh rất nhớ em!
Diệp Lăng Phi nói.
Đường Hiểu Uyển ừ một tiếng nàng cúp điện thoại trước. Hôn một cái vào điện thoại. Đường Hiểu Uyến làm động tác này vừa vặn bị Từ Oánh đang đi tới nhìn thấy. Từ Oánh đi tới trước mặt Đường Hiểu Uyển. Cười nói:
- Hiểu Uyển. Cùng ai nói chuyện điện thoại thân mật như vậy?
- A. Oánh Oánh tỷ!
Đường Hiểu Uyển bị Từ Oánh phát hiện hành động của mình, mặt đò lên thấp giọng nói:
- Chị biết mà.
Từ Oánh cười thấp giọng nói:
- Bảo hắn rành rỗi thì về đây gặp mấy nhân viên cũ này nha!
- Vâng. Em biết rồi!
Đường Hiểu Uyển cười nói…
Rốt cục đến lượt Trần Thiến. Trần Thiến hưng phấn mua một quyển sách, cầm đến trước mặt Ôn Tình Miên Miên để Ôn Tình Miên Miên ký tên, Ôn Tình Miên Miên so với trong hình hấp dẫn hơn nhiều, vẻ mật thanh tú, đeo một chiếc kính, trên mật hiện lên nụ cười sáng lạn. Ôn Tình Miên Miên lớn hơn một chút so với Trần Thiến, sau khi ký xong, nàng hai tay đưa sách cho Trần Thiến, ôn nhu nói:
- Cám ơn đã ủng hộ!
Trần Thiến nghe được ôn Tình Miên Miên nói chuyện với mình. Trong lòng rất vui vẻ. Ngay khi Trần Thiến muốn nói. Chợt nghe Diệp Lăng Phi hô:
- Điền Ny!
Ôn Tình Miên Miên ánh mẳt ròi khỏi Trần Thiến. Chuyến sang phía Diệp Lăng Phi đang đi tới. Khi nàng thấy rõ ràng là Diệp Lăng Phi, Ôn Tình Miên Miên kinh hỉ nói:
- Sao lại trùng hợp vậy, là anh sao!
Nữ tác gia Ôn Tình Miên Miên chính là Điền Ny khi trước uống rượu cùng Diệp Lăng Phi ở trong quán bar. Cũng là bạn bè trên mạng của Diệp Lăng Phi tên là “Nhạ Ngã” (Chọc tôi). Từ sau lần uống rượu kia. Hai người cũng chưa liên lạc với nhau. Diệp Lăng Phi không nghĩ lại gặp được Điền Ny ở đây.
- Tôi cũng cảm thấy nhìn cô rất quen mắt. Thật không ngờ dĩ nhiên lại là cô!
Diệp Lăng Phi đi tới. Đưa tay lấy một bản Hồng Nhan Họa Thủy nói:
- Tôi thật không ngờ cô còn là tác giả nha. Thật không ngờ. Sớm biết vậy để cô viết cho tôi một quyển sách!
- Tiên sinh buôn lậu súng ống đạn dược. Bản Hồng Nhan Họa Thủy này là căn cứ theo chuyện xưa của anh viết ra đó, anh có muốn đọc không?
Diệp Lăng Phi lật hai ba tờ, nói:
- Được, có bao nhiêu bản, tôi mua hết.
- Khó nha. Còn có nhiều người muốn mua như vậy!
Điền Ny nói.
- Tôi tặng cho anh một quyển là được rồi!
Điền Ny nhìn Trần Thiến. Hỏi Diệp Lăng Phi:
- Bạn gái của anh sao?
- Không phải. Là đồng nghiệp của tôi!
Diệp Lăng Phi nói.
- Chờ có thời gian tôi mời cô đến nhà tôi. Tôi giới thiệu cho cô bà xã tôi.
- Được!
Điền Ny nói.