Diệp Lăng Phi không có thông báo với Bạch Tình Đình là hắn về. Hắn mở cửa phòng khách, vốn định lặng lẽ lên lầu, lại không ngờ, vừa mới bước lên cầu thang thì đã có một tiếng kêu khẽ từ trên lầu truyền xuống.
- Ai?
- Hì hì, là anh.
Diệp Lăng Phi lúc này như là ăn trộm, ngón tay đè trên môi, ý bảo Bạch Tình Đình đang đứng ở cầu thang không cần phải la lên.
Lúc này trong tay của Bạch Tình Đình đang có một cây gậy đánh golf, sau khi nhìn thấy rõ tướng mạo của Diệp Lăng Phi, nàng mới bỏ cây gậy đánh golf xuống. Cùng lúc này, phòng của cô Ngô sáng đèn lên, nghe thây âm thanh của cô Ngô rời khỏi giường, Bạch Tình Đình vội nói.
- Cô Ngô, không có việc gì, cháu tưởng có ai vào nhà thôi, cô ngủ đi.
Diệp Lăng Phi rón ra rón rén đi lên lầu, Bạch Tình Đình ôm theo cây gậy đánh golf, phàn nàn nói.
- Sao mà lại lén trở về, cũng không có thông báo trước cho em để em đi đón anh.
- Anh muốn cho em một niềm vui bất ngờ mà.
Diệp Lăng Phi cười nói, nói xong môi của hắn liền đưa về khuôn mặt đầy đặn của Bạch Tình Đình, tính hôn một cái thì lại bị Bạch Tình Đình lấy tay che miệng hắn lại, thấp giọng nói.
- Hôi quá, nhanh đi tắm đi, có gì mai hãy nói.
- Bà xã, anh nhớ em.
Diệp Lăng Phi cười ha hả nói.
- Em về phòng trước đi, anh tắm xong sẽ qua bên em, có muốn biết quà anh mua là gì không?
- Không muốn.
Bạch Tình Đình nói xong liền xoay người về phòng ngủ.
Diệp Lăng Phi về phòng của hắn, trước hết thay quần áo, đi tắm rửa một cái. Sau đó hắn lấy cái dây chuyền bằng kim cương cùng với bộ quần áo hiệu chanel hắn đã mua cùng với Đình Đình trước khi rời khỏi thành phố Nam Trúc sang phòng của Bạch Tình Đình.
Diệp Lăng Phi tới phòng của Bạch Tình Đình, Bạch Tình Đình thấy hắn liền buông tập tài liệu xuống, tháo kính ra, thì thào hỏi thăm.
- Anh về nhà có cảm giác như thế nào?
- Uh, rất tốt.
Diệp Lăng Phi không muốn nói đến việc của hắn, thuận miệng nói một câu cho xong, sau đó chuyển sang chủ đề khác.
- Bà xã, em lại đây mặc quần áo đi, để anh xem thế nào nào.
- Để ở bên kia đi, lát nữa em sẽ xem sau.
Bạch Tình Đình nói.
- Bà xã, không phải em đang tức giận đấy chứ.
Diệp Lăng Phi thấy Tình Đình như vậy, hiểu lầm Bạch Tình Đình đang giận hắn. Bàn tay chuyển từ cái cổ trắng của Bạch Tình Đình chậm rãi theo sát xuống cổ áo ngủ của Tình Đình, đặt ở trên bộ ngực không mặc áo ngực của Bạch Tình Đình. Hắn không dám dùng lực mạnh mà chỉ nhẹ nhàng vuốt ve. Tay phải của Diệp Lăng Phi cũng cầm bàn tay nhỏ của Tình Đình, nắm trong tay.
Bạch Tình Đình chuyển thân sang chỗ khác, không cho Diệp Lăng Phi sờ bộ ngực sữa của nàng, đưa lưng về phía Diệp Lăng Phi nói.
- Anh đi ngủ đi, em bùn ngủ lắm, ngày mai còn phải đi làm nữa.
Diệp Lăng Phi không vui, thầm nghĩ: “Lúc đi còn đang tốt đẹp mà, sao vừa về đã thay đổi rồi.”
Tay trái của hắn vẫn còn vương vấn hương thơm bộ ngực sữa của Bạch Tình Đình, trong lòng ngứa lên, nhưng lại không thể mạnh mẽ chiếm lấy, đành phài đáp ứng nói.
- Ừ, được rồi, anh về ngủ trước.
Nói xong, chậm rãi rời đi khỏi gian phòng của Bạch Tình Đình.
Ngay sau khi Diệp Lăng Phi rời khỏi phòng, Bạch Tình Đình quay đầu lại, cái miệng nhỏ nhắn chu lên, tự nhủ nói: “Cái tên ngốc nhà anh, đúng là khờ mà!”
Diệp Lăng Phi cũng không phải là con giun trong bụng của Bạch Tình Đình, nào biết Bạch Tình Đình làm vậy chẳng qua là làm bộ làm dáng, nàng đang chờ Diệp Lăng Phi đến hôn môi của nàng!
Ngày hôm sau, Diệp Lăng Phi rời khỏi giường. Hôm nay cũng đã là ngày 30 nên hắn tính ghé qua công ty xem xét công việc một chút. Nhưng không ngờ tới hắn dậy sớm, Bạch Tình Đình còn dậy sớm hơn. Chờ sau khi hắn xuống phòng tắm thì Bạch Tình Đình đã tắm xong từ hồi nào, đang ngồi thổi khô tóc.
- Bà xã, dậy sớm vậy.
Diệp Lăng Phi chào nói.
- Anh cũng vậy.
Bạch Tình Đình cũng không có để ý tới Diệp Lăng Phi, chỉ lo ngồi thổi khô tóc.
Diệp Lăng Phi nhìn vào thân dưới của Bạch Tình Đình bị đồ ngủ bao sát, liếm liếm đầu lưỡi, cố nén xúc động đi tắm rửa. Sau khi hắn tắm rửa xong, xuống lầu ăn điểm tâm, liếc thấy Bạch Tình Đình mặc bộ quần áo hiệu Chanel, cổ đeo sợi dây chuyền kim cương mà mình đã mua.
" Thì ra là như vậy đó.” Trong lòng Diệp Lăng Phi liền hiểu rõ, hắn đến sau lưng của Bạch Tình Đình, cúi đầu xuống, hôn lên khuôn mặt của Bạch Tình Đình, cười nói.
- Bà xã, em thật xinh đẹp.
- Mau ăn cơm đi, đừng có làm loạn.
Bạch Tình Đình mặt không thay đổi nói.
Diệp Lăng Phi trong lòng hiểu Bạch Tình Đình đây là cố ý làm như thế với mình, rồi cũng không có theo lời của Bạch Tình Đình nói, hắn lại cúi đầu, hôn lên đôi môi của Bạch Tình Đình. Cái miệng anh đào của Bạch Tình Đình lúc đầu còn hơi tránh né gì đó, nhưng cũng trốn không thoát được, sau đó mới ngoan ngoãn để cho Diệp Lăng Phi hôn lấy.
Diệp Lăng Phi vừa hôn được, đầu lưỡi trơn truột tiến thẳng vào trong cái miệng nhỏ của Bạch Tình Đình, sau khi đã hôn đủ rồi mới ăn sáng.
………
Sau khi đến công ty, Diệp Lăng Phi liền cho gọi Đường Tiểu Uyển đến văn phòng của mình.
Tiếng gõ cửa vang lên, Đường Hiểu Uyển đi vào văn phòng của Diệp Lăng Phi. Nàng cũng không có đóng cửa lại mà để đó, sau đó đi thẳng đến trước bàn làm việc của Diệp Lăng Phi, đứng hỏi.
- Giám đốc Diệp, giám đốc tìm tôi có việc gì?
Diệp Lăng Phi đối với việc Đường Hiểu Uyển đột nhiên trở nên lạnh nhạt như thế có chút không thích ứng lắm, hắn nghĩ lại liền hiểu nguyên nhân ở trong đó. Hắn cười ha hả đứng dậy, tự mình đi đến trước cửa phòng làm việc, đóng cửa lại, thuận tay khóa lại. Quay người đi tới trước người của của Đường Hiểu Uyển, tay phải ôm lấy bả vai, sau đó ôm lấy Đường Hiểu Uyển tới trước cái ghế của hắn.
- Diệp đại ca, như vậy không được đâu, em sợ người khác nói lung tung.
Hai tay của Đường Hiểu Uyển để ở trước ngực, ấp a ấp úng nói.
- Có người đã bàn tán chuyện của em với Diệp đại ca, nếu như có người nghe được, sợ sẽ không tốt với Diệp đại ca.
Diệp Lăng Phi ngồi ở trên ghế, tay phải vỗ vỗ vào khuôn mặt đầy đặn của Đường Hiểu Uyển, vẻ mặt không ngại cười nói.
- Cứ để cho các cô ấy nói đi, có gì mà phải sợ. Hiểu Uyển, nhìn xem anh mua gì cho em này.
Diệp Lăng Phi nói xong liền lấy ra một cái hộp nhỏ tinh sảo. Hắn mở nắp hộp ra, bên trong là một đôi vòng tai tinh sảo.
Đường Hiểu Uyển thấy đôi vòng tai như thế, con mắt hiện lên vẻ hưng phấn. Đối với đôi vòng tai xinh đẹp lần đầu tiên thấy như vậy, Đường Hiểu Uyển thích thú vô cùng. Nhưng nàng cũng không có đi lấy đôi vòng tai, trong lòng có chút băn khoăn nói.
- Diệp đại ca, em…em không thể nhận được.
- Hiểu Uyển, sao lại khách sáo với anh như vậy, có phải coi anh là người ngoài không.
Lời nói này của Diệp Lăng Phi làm cho Đường Hiểu Uyển được khích lệ vô cùng, tâm trí loạn cả lên. Các cô gái đều là như vậy, nếu như được người con trai mình thích khen đôi lời, cũng có cảm giác được ăn mật ngọt, ngọt đến tận trong lòng. Mặt của Đường Hiểu Uyển trong nháy mắt đỏ ửng cả lên, đỏ đến cả tận tai.
Diệp Lăng Phi thấy khuôn mặt đỏ lên đến mê người của Đường Hiểu Uyển, nhịn không được hôn lấy. Đường Hiểu Uyển cũng cảm giác thấy toàn thân vô lực, nằm ở trong ngực của Diệp Lăng Phi, mặc cho Diệp Lăng Phi xử trí.
Tay phải của Diệp Lăng Phi giờ phút này đã xuyên qua cái nịt ngực của Đường Hiểu Uyển, trực tiếp đặt trên cặp vú mềm của Đường Hiểu Uyển. Bộ ngực sữa của Đường Hiểu Uyển vô cùng lớn, ngay cả Diệp Lăng có bàn tay lớn như vậy cũng không có nắm chặt được. Hạ thân của Diệp Lăng Phi dựng thẳng lên, đặt sát vào cặp mông của Đường Hiểu Uyển, tay phải cũng vuốt ve lấy bộ ngực sữa của Đường Hiểu Uyển, miệng cũng không nhàn rỗi, hôn lấy đôi môi mỏng của nàng ta. Cùng với Đường Hiểu Uyển làm ra chuyện mập mờ, Diệp Lăng Phi cũng không có lo sẽ gây ra hậu quả gì, cô gái nhỏ bé này sẽ không để chuyện gì xảy ra với mình. Nếu như đổi lại là Lý Khả Hân, Diệp Lăng Phi cũng không dám không có sợ gì mà vuốt ve như vậy.
Đang lúc cao hứng thì đột nhiên truyền đến tiếng đập cửa ầm ầm, cắt đứt sự cao hứng của Diệp Lăng Phi. Hắn dùng giọng điệu tức giận hỏi.
- Ai?
- Tôi.
Ngoài cửa truyền đến âm thanh quen thuộc.
- Con mẹ nó, là cô ấy thật sao.
Diệp Lăng Phi nghe thấy âm thanh này, đầu liên oong một tiếng, thầm nghĩ: ”Cô ta sao lại tới đây, không lẽ muốn bắt thông dâm sao?”
[/SIZE]