- Tôi muốn gặp chồng tôi, trước khi chưa gặp được chồng tôi, tôi sẽ không đáp ứng bất luận điều kiện nào của anh!
Bạch Tình Đình nói.
- Vậy cũng được, tôi chấp nhận điều kiện của cô!
Johann Vương nói,
- Bạch Tình Đình, tôi đảm bảo cô sẽ được như mong muốn, cô sẽ được gặp chồng cô, chỉ có điều, lúc cô gặp chồng cô cũng là lúc cô phải đưa ra quyết định, sự kiên nhẫn của tôi cũng có giới hạn thôi, đó là lời khuyên tôi dành cho cô đấy!
Johann Vương nói xong liền dập máy, Bạch Tình Đình thất hồn lạc phách ngồi trên ghế sô-pha, chậm rãi để điệnthoại xuống, Bành Hiểu Lộ và Elise đều hướng ánh mắt về phía Bạch Tình Đình, vừa rồi Bạch Tình Đình nói chuyện các cô cũng đã nghe được, tuy không rõ lắm, nhưng mà từ lời nói của Bạch Tình Đình, hai người bọn họ cũng nghe ra được một số chuyện, Bành Hiểu Lộ nhìn Bạch Tình Đình, hỏi:
- Tình Đình, rốt cuộc là có chuyện gì?
- Tử tù!
Bạch Tình Đình nói,
- Hắn nói ông xã bị giam ở trong tử tù!
Elise nghe đến cái tên “tử tù”, sắc mặt đại biến, vội vàng nói:
- Đó là một nơi rất đáng sợ, nghe nói những kẻ bị nhốt tại đó đều là tội phạm cực kỳ nguy hiểm, hơn nữa một khi bị giam ở đó thì sẽ rất khó còn sống mà trở ra, đó là những gì mình nghe nói, mình không biết nó có phải sự thật hay không nữa!
Bạch Tình Đình ngồi trên ghế sô-pha, cúi đầu, dường như đang suy nghĩ chuyện gì đó, nhưng lại không lên tiếng, Bành Hiểu Lộ ngồi xuống bên cạnh Bạch Tình Đình, nhìn Bạch Tình Đình như vậy, Bành Hiểu Lộ cảm thấy rất không đành lòng, cô không biết lúc này mình nên an ủi Bạch Tình Đình như thế nào, trong lòng Bành Hiểu Lộ cho rằng chuyện này có thể nhờ bên Bắc Kinh gây áp lực ngoại giao đối với Anh quốc, nhưng cũng chưa chắc là nước Anh đã chịu đồng ý, đó mới là điều quan trọng nhất. Trong lúc này Bành Hiểu Lộ nhất thời không nghĩ ra được chủ ý nào hay, đúng lúc đó Bạch Tình Đình bỗng nhiên ngẩng đầu lên, nói:
- Johann Vương sẽ để cho chúng ta gặp ông xã, nhưng mà hắn cũng có điều kiện...!
Bạch Tình Đình nói đến đây liền dừng lại, dường như cô không muốn ra những lời sau đó, đối với Bạch Tình Đình mà nói, đây là một sự sỉ nhục, cô bị Johann Vương coi như một món hàng, tùy ý ra điều kiện, loại chuyện này thường thấy ở trong phim truyền hình, nhân vật nữ chính vì người khác cho nên phải hi sinh, lấy thân báo đáp vân vân, loại chuyện này khiến người ta phiền muộn, mỗi lần, Bạch Tình Đình thấy những cảnh đó đều chẳng thèm ngó tới, luôn cho rằng những chuyện đó quá mức hoang đường và nhảm nhí nên không thèm để ý tới, nhưng Bạch Tình Đình không ngờ lại có một ngày mình rơi vào hoàn cảnh như vậy, bị người đàn ông khác uy hiếp, trong lòng Bạch Tình Đình rất không muốn làm như vậy.
- Hắn muốn mình rời bỏ ông xã, hơn nữa... hơn nữa vĩnh viễn ở bên cạnh hắn!
Bạch Tình Đình thấp giọng nói.
Bạch Tình Đình nói câu này với âm lượng cực thấp, thấp đến mức khiến người ta gần như không nghe được, Bành Hiểu Lộ nghe xong, lập tức nói:
- Chuyện đó sao có thể chứ, có phải là tên đó điên rồi không, dám yêu cầu cậu làm chuyện như vậy! Tình Đình, mình tuyệt đối sẽ không đồng ý đâu, cậu yên tâm, mình nhất định sẽ nghĩ cách cứu Diệp Lăng Phi ra!
Bành Hiểu Lộ ngoài miệng nói như vậy, nhưng trong lòng cô lại không dám chắc, cô không biết là mình có thể làm được thật không. Bạch Tình Đình trầm mặc, không nói gì. Điện thoại Bành Hiểu Lộ rung lên, sau đó là tiếng nhạc chuyện, tâm tình Bành Hiểu Lộ đang khó chịu, không kiên nhẫn lấy điện thoại di động ra, khi cô nhìn thấy hiển thị của cuộc gọi đến, Bành Hiểu Lộ tỏ vẻ mừng rõ, vội vàng nhận nghe điện thoại, nói:
- Đường Đường, mình đang muốn tìm cậu đây, cậu nhất định phải giúp mình...!
Bành Hiểu Lộ không ngờ Đường Yên đã ở London rồi, Đường Yên giống như là đã sớm biết hết mọi chuyện quan trọng vậy, cô ta đã đến London một thời gian rồi, sau khi cô gọi điện thoại cho Bành Hiểu Lộ xong liền lập tức chạy tới gian phòng khách sạn của Bành Hiểu Lộ và Bạch Tình Đình, bất kể là Bạch Tình Đình hay là Bành Hiểu Lộ, đối với sự xuất hiện bất ngờ của Đường Yên, đều tỏ ra cực kỳ hưng phấn, chỉ sợ không còn chuyện nào có thể làm hai người các cô mừng rỡ như vậy. Đường Yên ngồi trên sô-pha, sau khi cô nghe Bạch Tình Đình đem những gì mà Johann Vương đã nói với cô ra kể, Đường Yên nở nụ cười, nói:
- Tình Đình, kỳ thật chuyện này có một điểm mấu chốt đấy!
- Điểm mấu chốt?
Bạch Tình Đình sửng sốt, không hiểu được ý tứ của câu này, cô nhìn Đường Yên, hỏi:
- Điểm mấu chốt gì?
- Không thể ở bên Johann Vương mãi mãi, thậm chí cũng không thể tiếp xúc quá nhiều với Johann Vương, Johann Vương là một người đàn ông rất có mị lực, hắn rất hiểu tâm tư của phụ nữ, dù cho bây giờ câu cho rằng mình sẽ trung trinh bất biến với chồng mình, nhưng nếu chung sống với Johann Vương, cậu sẽ động tâm, tâm tư của phụ nữ rất khó nắm bắt, nhưng đồng thời, cậu cũng không biết lúc nào mình sẽ động tâm. Đó là ý định của Johann Vương, hắn sẽ không thừa nhận mình thua, cho nên mới dùng ày phương thức cực đoan như vậy để làm cho mình thắng, thật ra, hắn đã thua, thua rất thê thảm! Bạch Tình Đình, cậu có một cơ hội, phải xem xem cậu có thể nắm lấy nó không thôi!
- Cơ hội gì?
Bạch Tình Đình nghe Đường Yên nói cô còn một cơ hội, lập tức hỏi. Đường Yên cười cười, nói:
- Theo như những gì mà tôi hiểu về Johann Vương, hắn là kẻ rất chú ý quy tắc trò chơi, thích coi mình là thượng đế, cho nên, hắn không muốn mình mất một thứ gì đó, do đó mới có thể làm cho trò chơi của mình trở nên hoàn mỹ! Bạch Tình Đình, đây là một việc rất mạo hiểm, nếu mạo hiểm thành công thì sẽ giúp cậu và Diệp Lăng Phi cơ hội để vãn hồi mọi chuyện, đương nhiên, cơ hội đó cũng cần phải có thời gian, nhưng nếu mạo hiểm không thành công thì có thể cậu sẽ mất mạng, thậm chí cả đứa con trong bụng cậu nữa, cậu phải suy nghĩ thật kỹ càng, đó là điều mà mình đề nghị với cậu!
Bạch Tình Đình nghe Đường Yên nói như vậy liền cau mày, không phải Bạch Tình Đình lo lắng cho mình, cô lo lắng cho đứa con trong bụng, nếu thật sự như Đường Yên nói, chuyện lần này cực kỳ nguy hiểm. Trong lòng Bạch Tình Đình cũng hiểu rõ, trước mắt chỉ có cách này, cô phải đưa ra lựa chọn, bất kể Đường Yên nói có thật hay không, Bạch Tình Đình cũng chắc chắn rằng không có thể nào chung sống với Johann Vương, một khi mình làm như vậy thì sẽ không có cơ hội quay đầu lại rồi, ở trong lòng Bạch Tình Đình, người đàn ông duy nhất của cô là Diệp Lăng Phi, cả đời này cô chỉ biết một đàn ông, nếu rời xa Diệp Lăng Phi để chung sống cùng Johann Vương, bất kể cô có sự tiếp xúc thân mật với hắn hay không, ít nhất theo Bạch Tình Đình thấy, mình không có cơ hội quay đầu lại nữa, đó là kết quả mà cô không thể chấp nhận, nói thế nào cô cũng không đồng ý điều kiện đó đâu.
Lời đề nghị của Đường Yên không phải là không đáng để thử xem một lần, đúng như những gì Đường Yên nói, đây là một lần mạo hiểm, nếu thành công, cô sẽ có cơ hội vượt qua cửa ải khó khăn này, hơn nữa, tất cả những chuyện hiện giờ đều có liên quan đến mình, Bạch Tình Đình vừa nghĩ tới tương lai Johann Vương có thể clấy mình đến để áp chế Diệp Lăng Phi, Bạch Tình Đình cảm thấy đau lòng, nếu Diệp Lăng Phi không kết hôn với mình, có lẽ Diệp Lăng Phi sẽ không phải chịu nỗi khổ như vậy, cô không thể trơ mắt nhìn chồng mình phải chịu khổ vì mình.
- Mình đồng ý!
Bạch Tình Đình nói một cách rất quyết đoán,
- Bất kể tương lai sẽ thế nào, mình cũng nguyện ý thứ, nếu mình thật sự gặp chuyện bất hạnh thì con mình chỉ có thể oán mình và Diệp Lăng Phi không có duyên phận vợ chồng, kiếp sau chúng ta lại làm vợ chồng! Ông xã anh đã từng nói với mình, cho dù cả thế giới đối địch với mình, anh ấy cũng sẽ kiên định đứng đằng sau ủng hộ mình, hiện giờ đã đến lúc mình hồi đáp lại anh ấy, vì anh ấy, mình nguyện ý mạo hiểm, đó chính là quyết định của mình!
- Cậu thật sự quyết định vậy sao?
Đường Yên nghe Bạch Tình Đình nói như vậy, cô ta nhìn Bạch Tình Đình, hỏi:
- Cậu đã suy nghĩ kỹ chưa, cậu phải biết, bây giờ trong bụng cậu vẫn mang thai đứa con của Diệp Lăng Phi đấy!
- Chính bởi vậy mình càng phải mạo hiểm, mình không thể để cho con mình sinh ra mà không có cha!
Bạch Tình Đình nói với một thái độ cực kỳ kiên quyết,
- Mình không cho phép chuyện như vậy xảy ra, mình muốn con của mình sẽ có một người cha, một gia đình hạnh phúc, nếu mình không làm được những chuyện đó thì tiiu không cần phải để cho đứa bé sinh ra trên cái thế giới này, như vậy là tốt nhất!
Thấy Bạch Tình Đình kiên định như thế, Đường Yên cười cười, nói:
- Nếu đã như vậy thì mình sẽ nói với cô biện pháp đó!