- Ừm, như vậy là được rồi!
Bạch Tình Đình nói,
- Trương Vân, nếu cô cần người giúp đỡ thì nhất định phải tìm những người cẩn thận, hơn nữa còn phải kiểm tra sức khỏe, nhất định phải tự mình đến bệnh viện để khám, tôi không muốn có bệnh tật ở trong nhà, ừm, còn các yêu cầu khác, tôi sẽ từ từ nói, tóm lại, nhất định phải cẩn thận, không thể tùy tiện đưa người về nhà!
- Tôi không cần ai cả, một mình tôi là được rồi!
Trương Vân nói,
- Người ở bên ngoài tay chân không sạch sẽ, cho dù cẩn thận, tôi cũng lo lắng không dám để bọn họ làm, tôi rất hiểu thói quen sinh hoạt của phu nhân, nhưng người ngoài thì lại không biết....!
Bạch Tình Đình nghe Trương Vân nói như vậy, Trương Vân rất thông minh, đây cũng là điểm mà Bạch Tình Đình ưa thích, cô nghe Trương Vân nói như vậy xong, khẽ gật đầu, nói:
- Ừm, cứ quyết định như vậy đi, Trương Vân, cô cứ đi làm việc của mình đi, từ này về sau ở trong nhà nhất định phải chú ý vệ sinh...!
Sau khi phân phó công việc cho Trương Vân xong, Bạch Tình Đình duỗi lưng một cái, trên mặt hiện lên nụ cười, cô lười biếng mà cầm điều khiển từ xa, ngồi gác chân trên sa-***, tay kia đặt lên trên bụng mình, bật một kênh truyền hình, thấy lại là một bộ phim gia đình, chẳng muốn xem làm gì, cô để điều khiển tivi ra chỗ khác, lấy điện thoại di động ra, theo thói quen tìm đến một số điện thoại, nhìn thấy tên màn hình hiện lên hai chữ “ông xã”, Bạch Tình Đình bĩu bĩu môi, để điện thoại di động xuống. Điện thoại đột nhiên đổ chuông khiến cho Bạch Tình Đình giật mình kêu lên một tiếng, Bạch Tình Đình cầm lấy điện thoại di động, thấy trên màn hình hiển thị người gọi là ông xã, Bạch Tình Đình cố ý không nghe, sau khi tiếng chuông chấm dứt, rất nhanh, một hồi chuông khác lại vang lên, lúc này Bạch Tình Đình mới cầm lấy điện thoại, ấn nút nhận nghe máy, lười biếng nói:
- Có chuyện gì vậy ông xã, em buồn ngủ lắm!
- Bà xã, anh chỉ muốn hỏi em xem em có cần thêm thứ gì nữa không để anh mang đến cho em. Hôm nay trời rất lạnh, em ở đó có cần thêm chăn mền, hay là lắp thêm điều hòa không, không thể để bị lạnh được, bà xã, em thấy có đúng không? Nếu em cần thứ gì thì cứ nói, anh sẽ lập tức đưa đến cho em!
- Em không cần gì đâu, ở đây rất tốt, cái gì cũng có, cho dù không có, em cũng biết đường gọi điện thoại mà!
Bạch Tình Đình nói,
- Ông xã, em đã nói rồi, hãy để em được yên tĩnh, em muốn sống riêng một thời gian ngắn, từ khi sau khi kết hôn đã lâu chúng ta không sống riêng rồi, có lẽ giữa chúng ta có những thói quen sinh hoạt chưa phát hiện ra, có thể chúng ta còn chưa chuẩn bị sẵn sàng, chúng ta nên ở riêng một thời gian ngắn, để em được yên tĩnh! Ông xã, anh cũng có thể làm những chuyện mà anh muốn làm, không cần phải lo lắng em sẽ tức giận, em sẽ không quan tâm đâu!
- Bà xã, chẳng phải là vì anh nhớ em sao, mỗi tối về nhà đều có thể nhìn thấy em, buổi tối hôm nay khi về nhà không được nhìn thấy em nữa, anh cảm thấy thiếu thiếu gì đó, Hân Mính cũng nói, một mình em sống ở biệt thự Nam Sơn quá tĩnh mịch, lại có thể thiếu thốn gì đó, anh cũng có suy nghĩ như vậy nên mới gọi điện cho em! Bà xã, em thử nghĩ xem, em sống ở đó thiếu hơi ngươc, trước kia có rất ít người sống ở đó, bà xã, bây giờ em vội vàng dọn qua đó như vậy, nếu em thật sự không muốn gặp anh, anh có thể dọn ra sống ở bên ngoài, em về nhà ở được không?
Bạch Tình Đình nói:
- Em cảm thấy biệt thự Nam Sơn này sống rất tốt, tại sao phải qua đó, tóm lại là em thích ở chỗ này, ông xã, anh không cần lo lắng cho em đâu, em đã nói rồi, hai chúng ta có lẽ nên tỉnh táo, cả hai tạm thời chia tay một thời gian ngắn để sống riêng, ông xã, em muốn suy nghĩ cho thật kỹ!
- Tốt thì tốt, nhưng anh cứ cảm thấy tối hôm nay em đi vội quá, chưa chuẩn bị chu đáo, à, anh nhớ ra rồi, bà xã, buổi tối em nhất định sẽ muốn ăn bữa ăn khuya đấy, ở đó không có thứ gì, nhất định sẽ đói đấy, anh mua cho em vài món đồ, sau khi đưa đến anh sẽ đi ngay, em thấy như vậy có được không?
Bạch Tình Đình nhẹ nhàng nói:
- Em biết mà, nếu mà em không đồng ý thì nhất định anh sẽ lại kiếm cớ thôi, được rồi, anh mang tới đi, em sẽ để anh nhìn xem em có chuyện gì không, ạm có thể yên tâm được rồi!
Bạch Tình Đình vừa nói ra câu này, Diệp Lăng Phi lập tức nói:
- Được, Tình Đình, bây giờ anh sẽ mang đồ đến đó, tiện thể mang cho em một ít kẹo bang bang!
Bạch Tình Đình cười hì hì nói:
- Em không thèm kẹo đấy đâu, em không thích ăn, anh muốn mang kẹo đến thì đổi loại khác đi, về phần kẹo bang bang của anh thì giữ lại cho người khác ăn đi!
Diệp Lăng Phi nghe Bạch Tình Đình nói như vậy, hắn cười bảo:
- Bà xã, em hiểu lầm phải không, tất nhiên là kẹo đó rồi, nếu không thì em cho là gì chứ?
Bạch Tình Đình cũng không nhiều lời nữa, cũng kệ Diệp Lăng Phi muốn nói gì thì nói, Diệp Lăng Phi nói hai câu, thấy Bạch Tình Đình không có ý phản bác, liền nói:
- Đến lúc đó chúng ta gặp nhau!
Bạch Tình Đình đáp, sau đó đứng dậy rời khỏi ghế salon, trên mặt vẫn hiện lên nụ cười. Lúc trước quả thật Bạch Tình Đình rất thương tâm, nhưng hiện giờ Bạch Tình Đình lại cảm thấy rất vui vẻ. Ngâm mình trong bồn tắm, loại cảm giác khoan khoái dễ chịu khiến cho Bạch Tình Đình thiếu chút nữa muốn ngủ, cô mở mắt ra, lại đặt tay vuốt ve bụng mình, nở nụ cười mê hồn, dịu dàng nói:
- Mình không nhất định phải dựa vào đàn ông, tự mình cũng có thể sống rất tốt, ông xã, em muốn để anh biết rằng, em không phải một người phụ nữ chỉ biết dựa vào đàn ông!
Bạch Tình Đình tắm rửa xong, mặc một chiếc áo ngủ, rất thoải mái quay trở lại phòng khác, trên bàn trà, Trương Vân đã mang hoa quả lên, Bạch Tình Đình cầm lấy một quả nho, cho vào trong miệng, cô lấy di động ra, nói:
- Ông xã, bây giờ em đang rất buồn ngủ, nếu trong vòng mười phút nữa anh không thể đến chỗ em thì không nên đến thì hơn, ngày mai em sẽ tự mình đi mua, anh cũng đi ngủ sớm một chút đi, nếu có chuyện gì có thể để ngày mai nói!
- 10 phút đúng không, không thanh vấn đề, bà xã, anh nhất định sẽ đến!
Diệp Lăng Phi dập máy, Bạch Tình Đình để di động xuống, tươi cười, chưa đầy 10 phút, chợt nghe thấy bên ngoài vang lên tiếng xe đỗ lại, Bạch Tình Đình hướng ánh mắt về phía cổng biệt thự, đã nhìn thấy xe của Diệp Lăng Phi đang dừng ở bên ngoài. Cửa xe vừa mới mở, Diệp Lăng Phi liền từ trong xe nhảy ra ngoài, vội vội vàng vàng mở cửa sau xe ra, lấy ra hai cái túi lên, dùng tốc độ nhanh nhất để tới biệt thự, trước giờ Bạch Tình Đình chưa từng thấy Diệp Lăng Phi đạt đến tốc độ như vậy, không khỏi mỉm cười.
- Bà xã, anh đến rồi!
Diệp Lăng Phi chạy vào biệt thự, để hai cái túi đó xuống, Trương Vân đi tới, liếc mắt nhìn Bạch Tình Đình, Trương Vân đang đợi ý kiến của Bạch Tình Đình, nếu Bạch Tình Đình không có phản ứng gì, Trương Vân là sẽ không làm chuyện này.
- Trương Vân, nhận lấy những thứ này đi!
Nghe Bạch Tình Đình nói như vậy, Trương Vân lập tức nhận lấy, Diệp Lăng Phi cười ha hả đi về phía Bạch Tình Đình, ngay khi tay của hắn chuẩn bị ôm Bạch Tình Đình, chợt nghe thấy Bạch Tình Đình nói:
- Bẩn chết mất, đã lái xe, còn mua đồ, anh rửa tay chưa, nhanh đi rửa tay đi!
- A, anh biết rồi!
Diệp Lăng Phi vội vàng đi rửa tay, trong lòng cũng cảm thấy buồn bực, Bạch Tình Đình đây là làm sao vậy, chẳng lẽ là trong lòng giận thật à, định tra tấn mình sao? Diệp Lăng Phi cũng thuộc hạng mặt dày mày dạn, cho dù Bạch Tình Đình nói như vậy, Diệp Lăng Phi cũng giả bộ như không có nghe thấy, dù sao đàn ông da mặt dày với vợ mình, đó cũng là bình thường, dù sao cũng là vợ của mình mà. Diệp Lăng Phi rửa tay xong, lại lật đật chạy trở về, hắn vừa định ngồi xuống bên cạnh Bạch Tình Đình, lại nghe thấy Bạch Tình Đình nói:
- Anh cũng đã nhìn thấy em, anh có thể về nhà được rồi!
- Chúng ta ngồi một lát đã!
Lúc này Diệp Lăng Phi phát huy sức mạnh da mặt dày, cũng không cần ý kiến hỏi của Bạch Tình Đình, đặt mông ngồi xuống bên cạnh Bạch Tình Đình, thấy Bạch Tình Đình không phản đối gì, Diệp Lăng Phi đặt tay lên trên đùi Bạch Tình Đình, nói:
- Bà xã, em vừa mới tắm à, mềm mại quá đi mất!
- Mềm mại thì làm sao, không cho phép anh đụng vào em, bây giờ anh về nhà đi, đừng có chạm vào nữa, ngày mai nói sau, phải xem tâm tình của em có tốt không!
Bạch Tình Đình nói với vẻ tức giận,
- Em đã nói với anh rồi, bây giờ tâm tình của em rất không tốt, không phải là vì em không ly hôn mà anh cho rằng có thể bắt nạt được em, bây giờ em chỉ muốn được yên tĩnh thôi, anh không nên động một tí là chạm vào em, nếu anh còn tiếp tục như vậy nữa, đừng tưởng rằng em sẽ không ly hôn!
- Biết rồi biết rồi!
Diệp Lăng Phi trông bộ dạng của Bạch Tình Đình lúc nói chuyện, tuy ngoài miệng nói rất nghiêm trọng, nhưng cô lại không có phản ứng gì khác lạ, Bạch Tình Đình rõ ràng là nghĩ một đằng nói một nẻo.