Bạch Tình Đình quay người lại, lại phát hiện Johann Vương đã đi xa, Johann Vương căn bản không muốn nói tiếp với Bạch Tình Đình, Bạch Tình Đình nhớ tới những gì Johann Vương vừa nói, cô lẩm bẩm trong miệng:
- Ông xã, anh không thể khiến em quá đau lòng được, em đã vi anh mà dễ dàng tha thứ nhiều chuyện, sự chịu đựng của em cũng có giới hạn đấy!
Bạch Tình Đình nói xong liền uống nốt ly rượu vang, cô quay trở lại bữa tiệc, Vu Tiểu Vũ và Trác Văn Quân cũng đã không còn nói chuyện với nhau nữa, thấy Bạch Tình Đình đã quay lại, Vu Tiểu Vũ đi tới, thấp giọng hỏi:
- Em gái, rốt cuộc có chuyện gì đã vậy, sao em lại đi ra ngoài với người đàn ông đó?
- Chị, không có chuyện gì đâu!
Bạch Tình Đình lắc dầu, nói:
- Dạo này tâm tình của em không được tốt, chị, em cảm thấy hơi mệt, muốn về nhà trước!
- Ừ!
Vu Tiểu Vũ đáp.
Bạch Tình Đình không ở lại đây qyá lâu, cô rời khỏi bữa tiệc. Vu Tiểu Vũ nhíu mày, nhớ tới những gì Bạch Tình Đình từng nói lúc trước, Vu Tiểu Vũ luôn cảm thấy có vấn đề gì đó, cô đang do dự không biết có nên nói với Diệp Lăng Phi chuyện này không, Bạch Tình Đình bây giờ khiến cho Vu Tiểu Vũ cảm thấy hơi lo lắng. Diệp Lăng Phi nhận được điện thoại của Tần Dao gọi tới, điều đó khiến cho Diệp Lăng Phi cảm thấy bất ngờ, hoặc nên nói, hắn không ngờ Tần Dao gọi điện thoại cho hắn vào lúc này, theo Diệp Lăng Phi thấy Tần Dao sống một mình ở nước ngoài sinh hoạt rất tốt, như vậy là đủ rồi, trước kia quả thực Diệp Lăng Phi và Tần Dao từng có một đoạn cảm tình, nhưng hiện giờ chuyện giữa hắn và Tần Dao đã trôi qua lâu rồi, Diệp Lăng Phi hi vọng Tần Dao có thể có cuộc sống của mình, tìm một người đàn ông cô yêu để kết hôn. Trong lòng Diệp Lăng Phi nghĩ như vậy, khi hắn hắn nghe Tần Dao nhắc đến những chuyện trước kia, Diệp Lăng Phi bỗng nhiên khẽ thở dài, nói:
- Đều là chuyện quá khứ rồi, không ngờ là em vẫn còn nhớ rõ rõ ràng như vậy, tiểu nha đầu, em không thể cứ như vậy mãi được!
- Chính vì do em gây ra, cho nên em mới nói ra!
Tần Dao nói,
- Em rất nhớ anh, có lẽ tương lai em sẽ trở lại Trung Quốc, nhưng hiện giờ biết rõ em chỉ có thể chờ ở chỗ này, em lo lắng nếu em gặp anh sẽ không khống chế nổi tình cảm của mình mất!
Diệp Lăng Phi cười cười, nói:
- Vậy thì chờ lúc nào em có thể khống chế tình cảm của mình, lúc đó hãy đi gặp anh!"
Đi đến cửa quán bar, Diệp Lăng Phi dừng xe lại, nhớ tới những việc mà Tần Dao nói ban nãy, Diệp Lăng Phi không nhịn được lại bật cười, Dã Thú cùng Dã Lang hai người cũng xuống xe, thấy Diệp Lăng Phi bỗng nhiên bật cười như vậy, Dã Thú không nhịn được ngoác miệng hỏi:
- Lão đại, lại xảy ra chuyện gì rồi hả?
- Không có gì, chỉ là anh cảm thấy có một số việc rất thú vị!"
Diệp Lăng Phi cười cười, nhưng hắn vẫn không giải thích, kêu Dã Lang cùng Dã Thú:
- Đi thôi, chúng ta đi vào trong đi!
Trong quán rượu, ánh đèn chớp nháy, có hai ba mươi người trẻ tuổi đamg khiêu vũ ở sàn nhảy, ở chỗ quầy bar, chỉ có lác đác vài gã đàn ông đang tìm kiếm con mồi, trong quán rượu cũng không nhiều phụ nữ lắm, lúc này vẫn chưa tới thời điểm náo nhiệt nhất, Diệp Lăng Phi cùng Dã Thú, Dã Lang đến đây chỉ là để uống rượu. Ngón tay Diệp Lăng Phi gõ nhịp xuống mặt bàn theo tiết tấu của bài nhạc đang phát, Dã Thú tay cầm một chai bia, tu ừng ực ừng ực, thu hút sự chú ý của mấy người phụ nữ ngồi gần đấy. Diệp Lăng Phi quay sang phía Dã Lang, hỏi:
- Dã Lang, cậu thế nào rồi?
- Cái gì thế nào chứ?"
Dã Lang hỏi lại.
- Anh có thể hỏi cái gì chứ, tất nhiên là chuyện con cái rồi, chẳng lẽ cậu không muốn muốn có con sao?
Diệp Lăng Phi hỏi.
Dã Lang nghe Diệp Lăng Phi nói như vậy liền cười đáp:
- Sao lại không muốn có con chứ, chỉ có điều vẫn chưa tới lúc thôi!
Dã Lang nói đến đây lại nở nụ cười, nụ cười trên môi Dã Lang nhiều hơn trước đây rõ ràng, Diệp Lăng Phi rất muốn thấy Dã Lang cười như vậy, trước kia Dã Lang luôn cười quá ít, khiến cho người ta nhìn mà cảm thấy không thoải mái, nhưng hiện giờ trên môi Dã Lang luôn chực nở nụ cười, đó là một chuyện tốt. Diệp Lăng Phi uống hết một chai bia, vỗ vỗ bụng, nói:
- Anh đi vệ sinh cái!
Nói xong, Diệp Lăng Phi cất bước đi về phía nhà vệ sinh. Diệp Lăng Phi đi vào trong nhà vệ sinh, đang trong lúc giải quyết nỗi buồn, đột nhiên một người đàn ông đeo kính đi đến, anh ta chọn cái bồn cầu ở ngay cạnh Diệp Lăng Phi, anh lơ đãng quan sát hạ thân Diệp Lăng Phi, Diệp Lăng Phi trừng mắt nhìn hắn, hừ lạnh một tiếng.
- Tôi nhận ra anh!
Người đàn ông đeo kính đó đột nhiên thốt ra một câu, điều đó khiến cho Diệp Lăng Phi càng thêm hoảng sợ, không phải hắn sợ bị người khác nhận ra, mà là người đàn ông đeo kính này sau khi nhìn hạ thân của hắn thì đột nhiên nói là nhận ra hắn, chẳng lẽ người này là thông qua hạ thân của mình để nhận ra mình sao? Diệp Lăng Phi không muốn gặp được một tên biến thái như vậy, cho dù Diệp Lăng Phi cường thế đến mức nào, vừa nghĩ tới có người nhìn mình như vậy, hắn cũng cảm thấy nổi da gà, chung quy lại mình không thể chấp nhận chuyện này được, toàn thân Diệp Lăng Phi khẽ run rẩy, vội vàng kéo quần lên, nói thầm:
- Tôi là một người đàn ông bình thường, anh ngàn vạn lần đừng dính đến tôi!
Nói xong, Diệp Lăng Phi vội vội vàng vàng chạy ra khỏi nhà vệ sinh. Sau khi quay trở lại quầy bar, Diệp Lăng Phi lại gọi thêm một chai bia nữa, tu ừng ực, một hơi uống cạn chai bia đó. Dã Thú ôm một cô gái khoảng chừng hai mươi tuổi ăn mặc gợi cảm đi tới, tay của Dã Thú thản nhiên đặt lên mông cô gái kia, hắn cười toe toét, hỏi:
- Lão đại, anh sao vậy, trông bộ dạng anh cứ như vừa gặp quỷ!
- Móa nó, anh chính là gặp quỷ đấy, thật là xui xẻo mà!
Diệp Lăng Phi lập tức mở miệng chửi mắng,
- Anh thật sự không ngờ đi uống rượu mà còn gặp một tên biến thái, vừa nãy anh đang đi vệ sinh, có một tên đứng tiểu bên cạnh anh, hắn nhìn hạ thân của anh, sau đó nói cái gì mà nhận ra anh, anh kệ con mẹ hắn chứ, thật là xui xẻo mà!
Dã Thú và Dã Lang hai người nghe xong, không nhịn được cất tiếng cười lớn, Dã Lang đưa tay ra vỗ vai Diệp Lăng Phi, nói:
- Đây là số mệnh rồi, anh rất có dương cương chi khí đó!
Nếu đổi lại trước kia, Dã Lang sẽ không nói như vậy với Diệp Lăng Phi đâu, bây giờ Dã Lang đã thay đổi rất nhiều. Diệp Lăng Phi cảm thấy sởn cả gai ốc, nếu như là phụ nữ thì tốt rồi, xui xẻo là xuất hiện một người đàn ông, đây quả thực là chuyện khiến cho người ta ghê tởm tới cực điểm, Diệp Lăng Phi uống hết chai bia, khoát khoát tay, nói:
- Không nói nữa, anh về nhà trước ôm bà xã đây, anh đã nói là không thể đi ra ngoài chơi, vừa đi chơi là gặp chuyện không may, anh nói cũng chuẩn thật, kệ con mẹ hắn chứ, hôm nay xui xẻo, vô duyên vô cớ lại gặp một kẻ như vậy!
Diệp Lăng Phi hùng hùng hổ hổ nói, hiển nhiên, chuyện trong nhà vệ sinh khiến cho Diệp Lăng Phi cảm thấy bị ám ảnh, Dã Thú và Dã Lang hai người cũng không nói gì với Diệp Lăng Phi nữa, Diệp Lăng Phi một mình đi ra khỏi quán bar, vừa mới đi được chưa xa lắm, chợt nghe thấy sau lưng có người hô:
- Diệp tiên sinh, xin chờ một chút!
Diệp Lăng Phi nghe thấy có người gọi mình, quay đầu lại xem là ai, vừa nhìn đã thấy người đàn ông đeo kính nói chuyện với hắn trong nhà vệ sinh lúc nãy đang đi theo, Diệp Lăng Phi vừa rồi cảm thấy cụt cả hứng vì sự xuất hiện của tên này, bây giờ thì hay rồi, người này còn đuổi theo, Diệp Lăng Phi đang bực mình, hắn dừng lại, nhìn tên kia, quát:
- Mày muốn làm gì, có phải muốn chết không?
Gã đàn ông đeo kính kia hiển nhiên không ngờ Diệp Lăng Phi nói chuyện không khách khí như vậy, anh ta liền chậm lại, đến khi cách Diệp Lăng Phi khoảng hai mét thì dừng bước, nói:
- Diệp tiên sinh, trong tay tôi có mấy tấm ảnh, có thể chứng minh vợ của anh có thể đang có...!
Diệp Lăng Phi không đợi gã đeo kính nói xong, hắn ngắt lời:
- Tôi tin tưởng vợ mình, anh không cần phải nói nữa!
Diệp Lăng Phi nói xong, quay người sang chỗ khác, đi về chỗ chiếc xe của mình, người đàn ông đeo kính kia lại tiếp tục nói:
- Diệp tiên sinh, nếu anh đã không muốn mua những bức ảnh đó, tôi đây đành phải bán cho tòa soạn báo thôi, ta tin rằng tòa soạn báo sẽ cảm thấy hứng thú với những tấm ảnh này hơn đấy!
Diệp Lăng Phi quay người lại, nói với gã đeo kính đó:
- Lên xe đi, tôi muốn xem mấy tấm ảnh đó của anh thế nào!
Người đàn ông đeo kính nghe thấy vậy, anh ta vội vàng bước mau hơn, đi tới chỗ chiếc xe của Diệp Lăng Phi, mở cửa bước lên xe.