Bạch Tình Đình dừng xe trước cổng học viện ngoại ngữ Vọng Hải, trước kia cô cũng từng học đại học ở chỗ này, lúc đó cô thật sự không ngờ có một ngày hội mình lại xuất hiện trong sân trường đại học theo cách như thế này. Bạch Tình Đình không muốn đi vào trường với tâm tính như vậy, thậm chí còn đánh mất dũng khí tiếp tục điều tra, ở trong nội tâm Bạch Tình Đình, cô thật sự rất lo lắng những chuyện mà cô tưởng tượng sẽ trở thành sự thật. Bạch Tình Đình rất hi vọng chuyện mà mình phát hiện đều là giả dối, cô không muốn tin tưởng đó là thật sự, nhưng có đôi khi Bạch Tình Đình lại không thể không thừa nhận, những chuyện đó không phải cô nói không phải sự thật thì nó không phải sự thật, nhất là khi nhìn thấy trường đại học này, Bạch Tình Đình lại càng cảm thấy có lẽ mình nên tiếp tục điều tra chân tướng. Dũng khí đã mất đi trong thời khắc này lại tuôn trào, Bạch Tình Đình cảm thấy mình còn chưa tới lúc để dừng lại, cô nên tiếp tục tìm hiểu, cho đến khi nào điều tra ra chân tướng của mọi chuyện. Bạch Tình Đình đã từng có những lúc muốn buông tha việc điều, nhưng cô luôn tự nhủ với mình rằng, thứ cô cần là chân tướng của sự việc chứ không phải những lời nói dối.
Bạch Tình Đình ngồi ở trong xe mặt, cắn cắn môi, bờ môi kiều diễm tưởng chừng như bị cắn nát, trong lúc Bạch Tình Đình muốn đẩy cửa bước xuống xe, cô nhìn thấy một cô gái rất trẻ trung từ trong trường đại học đi ra, cô gái đó có mái tóc đen nhánh, trên gương mặt hiện lên sự vui vẻ tràn đầy sức thanh xuân, đang cười đùa với một người bạn học khác, trông thấy nụ cười của cô gái kia, Bạch Tình Đình cảm thấy đau xót, trong khoảnh khắc đó, Bạch Tình Đình lại có suy nghĩ rút lui, nhìn thấy nụ cười cuốn hút của cô gái đó, Bạch Tình Đình cơ hồ đã tin rằng mình đã tìm ra chân tướng, tìm ra chân tướng của mọi chuyện. Cô tự hỏi lòng mình, nếu mình là một người đàn ông, nhìn thấy nụ cười mê hồn của cô gái đó, mình có bị hấp dẫn không? Bạch Tình Đình tự nói với mình, tất cả chuyện này không phải sự thật, cô không thể cứ như vậy mà buông tha được, cho dù nụ cười của cô gái đó rất hút hồn, cô cũng phải tiếp tục điều tra, không thể chấm dứt như thế này được.
Cô lấy mấy bức ảnh ra, so sánh với cô gái kia, cô có thể khẳng định cô gái vừa đi ra khỏi cổng trường chính là cô gái trong bức ảnh, cũng là người mà cô đang muốn tìm, Bạch Tình Đình không ngờ mọi chuyện lại thuận lợi như vậy, trước khi đến đây, cô còn đang suy nghĩ mãi, làm sao mà mình tìm được người con gái đó đây, nhưng mọi chuyện lại nằm ngoài dự liệu của cô, cô tìm được cô gái trong bức ảnh một cách rất dễ dàng. Chuyện tiếp theo thì đã rõ ràng rồi, cô muốn nói chuyện với cô gái đó cho ra nhẽ, thậm chí Bạch Tình Đình đã nghĩ đến tình huống xấu nhất, nếu cô gái này không chịu thừa nhận quan hệ giữa cô ta và Diệp Lăng Phi, cô sẽ tiếp tục truy hỏi đến cùng, thậm chí còn nghĩ đến việc dùng tiền để cô ta nói ra đầu đuôi mọi chuyện.
Nhưng đó chỉ là những gì Bạch Tình Đình suy nghĩ mà thôi, cô thấy cô gái đó đi ra bến xe buýt, xem ra là đi về nhà bằng xe buýt, Bạch Tình Đình nổ máy, chạy đến chỗ bến xe buýt kia, khi Bạch Tình Đình vừa mới lái xe đến bến xe buýt, chiếc xe buýt cũng đến, cô gái đó lên xe buýt. Bạch Tình Đình quyết định lái xe đi theo sau chiếc xe buýt, cô thay đổi chủ ý, quyết định không làm kinh động đến cô gái đó nữa, xem xem rốt cuộc cô ta muốn làm gì, có lẽ theo dõi còn có thể có được nhiều tin tức giá trị hơn là việc gặp mặt nói chuyện trực tiếp. Bạch Tình Đình đi theo sau chiếc xe buýt kia, chỉ thấy khi chiếc xe đến điểm dừng gần quảng trường Hải Tinh, cô gái đó từ trên xẻ buýt bước xuống.
Bạch Tình Đình tiếp tục lái xe theo dõi cô gái đó, khi cô lái xe đến khu biệt thự ven biển, Bạch Tình Đình càng lúc càng cảm thấy mình sắp tiếp cận chân tướng rồi, những khu biệt thự xung quanh quảng trường Hải Tinh đều có giá hàng chục triệu, một cô sinh viên quần áo bình thường như vậy làm sao có thể mua một biệt thự như vậy chứ, chỉ có một khả năng đáng tin cậy nhất, đó là cô gái này được người khác bao nuôi. Khi Bạch Tình Đình nghĩ tới đây, trong lòng cô cảm thấy đau xót, từ trước tới giờ, Bạch Tình Đình không muốn tin rằng đó là sự thật, cô rất hi vọng lần này mình đã suy đoán sai lầm, nhưng sự thật chính là như vậy, rất có thể cô gái này là tình nhân của Diệp Lăng Phi. Trong lòng Bạch Tình Đình rất không muốn thừa nhận đó là sự thật, nhưng cô lại không thể không thừa nhận chuyện này, Bạch Tình Đình cảm giác được mình sắp tiếp cận chân tướng rồi.
- Hắt xì!
Diệp Lăng Phi lại hắt xì một cái, hắn xoa xoa cái mũi của mình, cầm lấy ly cà phê trước mặt uống một hơi cạn sạch, Diệp Lăng Phi gọi nhân viên phục vụ thêm một ly cà phê nữa. Diệp Lăng Phi lẩm bẩm:
- Không biết là ai nói xấu sau lưng mình, nếu để cho mình tìm được cái bọn mất dạy dám nói xấu sau lưng mình, mình nhất định sẽ đem chúng...!
Diệp Lăng Phi còn chưa nói xong, đã nhìn thấy Tiêu Vũ Văn mặc một bộ quần áo gợi cảm màu đỏ xuất hiện trong quán cà phê, những bộ quần áo có màu sắc tươi vui như vậy chỉ mặc trong đám cướ thôi, nhưng Tiêu Vũ Văn chưa hề kết hôn, lại ăn mặc quần áo bắt mắt như vậy xuất hiện ở trong quán cà phê. Ở vùng eo Tiêu Vũ Văn đeo một chiếc thắt lưng bản rộng, làm vòng eo mảnh mai của cô lại càng trở nên nổi bật hơn. Diệp Lăng Phi không nói tiếp mấy lời khó chịu vừa nãy nữa, hắn giơ tay lên vẫy vẫy Tiêu Vũ Văn, gọi cô đến chỗ mình:
- Ở đây, ở đây này!
Tiêu Vũ Văn nghe thấy giọng nói của Diệp Lăng Phi, cô liền đi về phía bàn của Diệp Lăng Phi, bộ quần áo tôn thêm vẻ hấp dẫn của cô thu hút sự chú ý của các nhân viên phục vụ, nhất là cặp đùi trắng như tuyết của Tiêu Vũ Văn lúc này lại càng thêm quyến rũ. Tiêu Vũ Văn không để ý đến việc người khác nhìn mình như thế nào, cô đi đến trước mặt Diệp Lăng Phi thì nắm lấy tay Diệp Lăng Phi ngồi xuống, nũng nịu nói:
- Người ta thiếu chút nữa đã bị ngã rồi, anh nhìn chân của em, thiếu chút nữa bị thương rồi!
Diệp Lăng Phi hận không thể lôi Tiêu Vũ Văn ra hung hăng đánh hai cái lên mông của cô, nào có cái kiểu làm nũng như vậy chứ, quả thực là quá kỳ quặc, lúc Tiêu Vũ Văn đang nhõng nhẽo, bên canh còn có người, Tiêu Vũ Văn có thể không quan tâm, nhưng Diệp Lăng Phi lại không thể không quan tâm được, hắn vội vàng hạ giọng nói:
- Anh biét rồi, để anh xem xem, em đừng nói gì nữa!
Diệp Lăng Phi cúi người xuống, vốn định xem chân của Tiêu Vũ Văn thế nào, nhưng nhớ ra vừa rồi Tiêu Vũ Văn có nói là chân của cô thiếu chút nữa bị thương thôi, nhưng không có vấn đề gì cả, Diệp Lăng Phi căn bản là không cần phải kiểm tra xem chân Tiêu Vũ Văn có vấn đề gì không. Diệp Lăng Phi ngồi thẳng người lại, liếc nhìn Tiêu Vũ Văn, nói:
- Chờ sau khi giải quyết xong chuyện này, để xem anh giáo huấn em như thế nào!
- Được, em chờ anh!
Tiêu Vũ Văn làm ra vẻ giống như không thể chờ đợi được nữa, bộ dạng của cô khiến Diệp Lăng Phi nhìn thấy cảm giác mình hẹn Tiêu Vũ Văn ở bên ngoài thật sự là quá ngu ngốc, không nên hẹn Tiêu Vũ Văn ra ngoài, như vậy mình cũng không cảm thấy bó chân bó tay như bây giờ.
- Được rồi, đừng làm loạn nữa, để anh xem tại sao hai cái nha đầu kia giờ này mà vẫn chưa tới!
Diệp Lăng Phi cầm điện thoại lên, bấm số điện thoại của hai chị em Thanh Nhi và Tử Nhi, lần này, hắn định là để hai chị em Thanh Nhi và Tử Nhi đi theo Tiêu Vũ Văn ra nước ngoài du lịch, dù sao thì hai chị em Thanh Nhi và Tử Nhi cũng đã sống ở nước ngoài rất lâu rồi, để hai chị em đó đi cùng Tiêu Vũ Văn, ít ra là Tiêu Vũ Văn du lịch ở nước ngoài sẽ an toàn hơn rất nhiều. Trong lúc Diệp Lăng Phi gọi điện thoại, Tiêu Vũ Văn đã nhanh chóng tựa vào người Diệp Lăng Phi, bàn tay nhỏ bé mềm mại của cô cũng không an phận, đặt lên hạ thân của Diệp Lăng Phi, Diệp Lăng Phi tay cầm điện thoại, cảm thấy Tiêu Vũ Văn đang đặt tay lên hạ thân mình, hắn quay sang nhìn Tiêu Vũ Văn, ghé môi vào bên tay Tiêu Vũ Văn, thì thầm:
- Em nên cẩn thận đó, nếu anh hưng phấn lên thì một mình em chịu không nổi đâu, tiểu nha đầu, đừng nên được đằng chân lân đằng đầu, không sợ thân thể mình không chịu đựng được thì cứ tiếp tục đi!
Những lời này của Diệp Lăng Phi quả nhiên là có tác dụng, Tiêu Vũ Văn vừa nghe Diệp Lăng Phi nói như vậy xong, quả nhiên ngoan ngoãn thu tay lại, có thể thấy trong lòng Tiêu Vũ Văn vẫn rất lo lắng chuyện này. Diệp Lăng Phi cười cười, hắn sớm đã biết rõ sẽ là như thế này mà, một tay điện thoại, tay kia ôm eo Tiêu Vũ Văn, Tiêu Vũ Văn nhu thuận rúc vào trong ngực Diệp Lăng Phi. Vừa rồi Tiêu Vũ Văn làm như vậy, thất ra là muốn dùng phương pháp đó Diệp Lăng Phi quan tâm đến cô, cô muốn được đôi tay mạnh mẽ của Diệp Lăng Phi ôm ấp che chở.