Đô Thị Tàng Kiều

Chương 1497-2: Châu!(2)




Những cô gái như vậy rất có mị lực, người khác sẽ thích cá tính tùy ý của cô ấy, có lẽ đây cũng là nguyên nhân thực sự mà Trịnh Khả Nhạc có thể hấp dẫn được Diệp Lăng Phi, từ trước tời giờ Diệp Lăng Phi vẫn rất thích Trịnh Khả Nhạc.

- OK, anh nhớ rồi, nào, hôn một cái!

Diệp Lăng Phi nói, thấy ở đầu dây kia vang lên tiếng Trịnh Khả Nhạc hôn gió vào trong điện thoại, sau đó chợt nghe Trịnh Khả Nhạc nói với vẻ hoảng hốt:

- Em dập máy đây, tổng giám đốc Trương tới rồi, em không nói với anh nữa!

Trịnh Khả Nhạc xem ra đang định dập máy, nhưng Diệp Lăng Phi lại nói:

- Khả Nhạc, đừng cúp máy, anh đang định gọi cho Lộ Tuyết, vừa may cô ấy lại ở đây, em đưa điện thoại cho Lộ Tuyết đi, anh có chuyện muốn nói với cô ấy!

- Chẳng lẽ anh không thể gọi điện thoại cho tổng giám đốc Trương được sao?

Xem ra Trịnh Khả Nhạc cũng không muốn để Trương Lộ Tuyết biết cô đang nói chuyện điện thoại với Diệp Lăng Phi, thật ra thì đó hoàn toàn là suy nghĩ của Trịnh Khả Nhạc mà thôi, không phải Trương Lộ Tuyết không biết quan hệ giữa Trịnh Khả Nhạc và Diệp Lăng Phi, nhưng Diệp Lăng Phi đã nói như vậy, Trịnh Khả Nhạc đành phải làm theo, cô đưa di động cho Trương Lộ Tuyết, Diệp Lăng Phi nghe thấy giọng nói của Trương Lộ Tuyết vang lên trong điện thoại:

- Diệp Lăng Phi, anh tìm em có chuyện gì vậy?

- Anh chỉ muốn báo với em một tiếng, Tình Đình đã có một người chị, nếu như em có thời gian thì nên đến thăm Tình Đình nhiều hơn, hai ngày này anh không ở Vọng Hải, phiền em chiếu cố cho Tình Đình nhiều hơn!

- Sao em có thể chiếu cố cho Bạch Tình Đình được chứ, Diệp Lăng Phi, anh đừng nói giỡn nữa!

Trương Lộ Tuyết cười nói,

- Chẳng lẽ anh gây họa lớn gì đó muốn em giúp anh sao?

- Tất nhiên là không phải!

Diệp Lăng Phi nói,

- Giữa anh và Tình Đình thật sự không xảy ra chuyện gì đâu, Lộ Tuyết, em tin anh đi, anh chỉ muốn nói cho em biết Tình Đình đã tìm được chị gái song sinh của mình, em có thể đến xem, cô ấy thật sự rất giống Tình Đình!

- Chuyện này thì em biết rồi!

Trương Lộ Tuyết nghe Diệp Lăng Phi nói về chuyện hai chị em sinh đôi, cô không hề tỏ ra ngạc nhiên, chỉ nói:

- Tình Đình đã nói chuyện đó với em rồi, chỉ có điều, bây giờ em không có thời gian để quan tâm đến chuyện đó, hội nghị giám định Lan Đình Tự sắp được tổ chức ở thành phố Vọng Hải rồi, Diệp Lăng Phi, anh có biết như vậy có nghĩa là thế nào không? Toàn bộ Trung Quốc, thậm chí tiêu điểm của thế giới tiêu sẽ tập trung vào chúng ta, đây là một cơ hội rất tốt để tập đoàn chúng ta có thể đưa sản phẩm ra thị trường quốc tế rồi. Từ trước tới giờ em luôn cảm thấy tập đoàn chúng ta phát triển quá chậm chạp, cần phải có động lực mới, bây giờ cuối cùng em cũng có cơ hội đó, chúng ta có thể mượn cơ hội này để đưa tập đoàn lên tầm thế giới!

Diệp Lăng Phi cười cười, nói:

- Những chuyện đó cứ để em phụ trách thì tốt hơn, anh nghĩ là mình không có tâm tư để đi quản những chuyện đó, à, anh nghĩ Tình Đình cũng không muốn quan tâm mấy việc đó đâu!

Diệp Lăng Phi vừa mới nói đến đây, chợt nghe thấy Trương Lộ Tuyết nói:

- Chẳng lẽ anh không biết Tình Đình đi tìm anh sao?

- Em nói cái gì?

Lúc Diệp Lăng Phi nghe những lời này của Trương Lộ Tuyết, hắn còn tưởng rằng mình đang nghe lầm, sao Bạch Tình Đình lại đi tìm mình cơ chứ, chợt nghe Trương Lộ Tuyết nói tiếp:

- Em không nói gì cả, nhưng quả thực là Tình Đình tới tìm anh đấy!

- Sao anh lại không biết chuyện này nhỉ?

Điều này khiến cho Diệp Lăng Phi cảm thấy rất bất ngờ, quả thực hắn không ngờ Bạch Tình Đình lại đến tìm mình, lúc hắn đi Bạch Tình Đình chỉ nhắc nhở hắn phải chú ý an toàn, không hề nói đến chuyện sẽ đi tìm mình. Diệp Lăng Phi hỏi Trương Lộ Tuyết như vậy, Trương Lộ Tuyết trả lời:

- Chuyện đó thì em cũng không rõ lắm, em chỉ nhận được điện thoại của Tình Đình, cậu ấy bảo em đặt hộ một vé máy bay đến đó, nhưng mà em cũng xem qua rồi, có lẽ là chuyến bay sau chuyến bay của anh, ít nhất phải tối nay cậu ấy mới tới nơi!

- Hồ đồ!

Diệp Lăng Phi nghe Trương Lộ Tuyết nói như vậy xong liền lên tiếng oán trách:

- Anh đi đến đây để làm việc mà, cô ấy chạy tới làm gì, chỉ có điều, bây giờ nói gì cũng vô dụng rồi, để anh gọi điện thoại cho cô ấy xem thế nào!

Diệp Lăng Phi dập máy, trên đường đến khách sạn, Diệp Lăng Phi gọi điện thoại cho Bạch Tình Đình, Diệp Lăng Phi muốn tìm hiểu xem những gì Trương Lộ Tuyết nói có phải sự thật hay không.

- Ông xã, em định dành cho anh một bất ngờ thú vị mà!

Bạch Tình Đình nhận được điện thoại của Diệp Lăng Phi, biết là mình không thể giấu diếm được nữa, thừa nhận một cách thành khẩn:

- Ông xã, em chỉ muốn làm anh cao hứng thôi mà, em không có ý khác đâu, ừm, vé máy bay đã đặt xong rồi, tại tám giờ tối nay em sẽ đến Chương Châu!

- Chẳng lẽ em không biết anh đến Chương Châu để làm việc sao, anh đâu có đi chơi, sao em cũng đi theo anh vậy?

Diệp Lăng Phi nói,

- Anh còn chưa biết bên này tình hình ở bên này như thế nào đây!

- Thế nhưng mà ông xã không nghĩ là nếu chúng ta xa nhau lâu như vậy, có thể cơ hội mang thai của em sẽ giảm đi rất nhiều, em muốn sinh cho anh một đứa con...!

Diệp Lăng Phi vừa nghe Bạch Tình Đình mang đại đạo lý có con ra để nói chuyện với mình, hắn vội vàng đồng ý:

- Được rồi, được rồi, Tình Đình, em đã đặt vé máy bay rồi thì cứ đến đây. Thế này đi, buổi tối anh sẽ đi đón em, nhưng bây giờ anh nghĩ là anh phải đi xử lý chuyện của Tiểu Linh đã, ít nhất cũng phải đưa Tiểu Linh ra khỏi trại giam!

- Dạ!

Bạch Tình Đình đáp.

Diệp Lăng Phi dập máy, hắn thở dài một hơi, xem ra nếu phụ nữ kiên trì, có lẽ anh chỉ còn nước chấp nhận thôi. Trước mắt Diệp Lăng Phi thật sự không nghĩ ra biện pháp tốt nào để ngăn cản Bạch Tình Đình đến đây, nếu Bạch Tình Đình đã muốn tới, Diệp Lăng Phi cũng chiều theo ý Bạch Tình Đình là được rồi. Tới khách sạn, sau khi thu xếp xong xuôi, Diệp Lăng Phi dẫn theo bốn gã thủ hạ kia trực tiếp đến trại tạm giam gặp Chu Tiểu Linh. Hiện giờ Diệp Lăng Phi còn chưa làm rõ rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì, lần này Chu Tiểu Linh tới đây là để trùng tu lại mộ của mẹ cô, nhưng không ngờ lại xảy ra nhiều chuyện như vậy. Chỉ có điều, muốn gặp Chu Tiểu Linh cũng phải mất rất nhiều công sức, bên trại tạm giam nói thác là vụ án của Chu Tiểu Linh tạm thời vẫn còn đang ở trong quá trình điều tra, Chu Tiểu Linh không thể ra ngoài gặp người lạ. Diệp Lăng Phi biết nơi này không phải là thành phố Vọng Hải, nếu là ở thành phố Vọng Hải thì sẽ không bao giờ có những chuyện như thế này, cảnh sát ở đó có thể nói là khá quen thuộc với Diệp Lăng Phi, Diệp Lăng Phi muốn gặp ai thì tùy hắn, nhưng ở Chương Châu này thì lại khác, người ta không có lợi thì sẽ không giúp anh đâu. Về điểm này thì Diệp Lăng Phi hiểu hiểu rõ, hắn dẫn theo bốn thủ hạ tới là để làm chuyện này mà. Diệp Lăng Phi cho nhân viên trại giam một ít chỗ tốt, cuối cùng cũng được gặp Chu Tiểu Linh, sắc mặt của Chu Tiểu Linh có vẻ tiều tụy, vừa nhìn thấy Diệp Lăng Phi, Chu Tiểu Linh không nhịn được nhào vào trong ngực Diệp Lăng Phi khóc thút thít.

- Tiểu Linh, em đừng khóc, rốt cuộc thì ở đây đã xảy ra chuyện gì?

Diệp Lăng Phi nói,

- Anh cũng không biết em đã gặp chuyện gì ở đây, may mà có Hân Mính gọi điện thoại nói cho anh biết em xảy ra chuyện, anh vội vội vàng vàng chạy tới đây, nhưng anh thật sự không biết rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì!

- Em...... em cũng không biết!

Chu Tiểu Linh khóc thút thít, nói,

- Em chỉ biết là tối hôm đó bọn em đi ra ngoài ăn cơm, gặp vài gã đàn ông, một tên trong số đó muốn cưỡng ép đưa em đi, mấy người Tôn đại ca đã xảy ra xung đột với bọn họ, tình hình lúc đó rất hỗn loạn, em nhìn thấy rất nhiều người, sau đó, sau đó…!

Chu Tiểu Linh nói đến đây, cuối cùng không nói được nữa, nước mắt rơi như mưa. Từ những lời kể đứt quãng của Chu Tiểu Linh Diệp Lăng Phi cũng nghe ra được đại khái mọi chuyện, chỉ có điều, Diệp Lăng Phi vẫn cảm thấy khó hiểu, nếu mọi chuyện đúng như những gì mà Chu Tiểu Linh nói, thế thì Chu Tiểu Linh là người bị hại, sao còn có thể bị nhốt ở trong trại giam chứ? Diệp Lăng Phi hỏi:

- Tôn Hổ đâu rồi?

- Em không biết, em bị cảnh sát mang đến đây, em chỉ biết là Tôn đại ca bị trọng thương, về phần anh ấy ở đâu, em thật sự không biết, anh rể, em sợ lắm, em muốn về nhà!

Chu Tiểu Linh ôm Diệp Lăng Phi thật chặt, nói:

- Anh rể, dẫn em về nhà!

- Em yên tâm đi, anh sẽ dẫn em về nhà!

Diệp Lăng Phi nói,

- Anh sẽ nhanh chóng đưa em về nhà!

Diệp Lăng Phi nhẹ nhàng vuốt ve mái tóc của Chu Tiểu Linh, trong lòng cũng đang suy xét toàn bộ quá trình, nếu thật sự như những gì Chu Tiểu Linh nói, chuyện này đã trở nên rất phức tạp rồi, có lẽ nó đã dính dáng đến cả tham ô vào trong đó.