Đô Thị Tàng Kiều

Chương 1459-2: Nhật bản!(2)




- Dạ!

Suzu Yamakawa lập tức đáp.

Diệp Lăng Phi đi vào trong biệt thự, đang định đi lên gác thăm Chu Hân Mính, điện thoại của hắn chợt đổ chuông. Diệp Lăng Phi còn tưởng rằng điện thoại là do Chu Hân Mính gọi tới, những không ngờ cuộc điện thoại này là từ bên Mỹ gọi sang, Diệp Lăng Phi thấy vậy liền nhíu máy, lúc này có người từ Mỹ gọi tới, tuyệt đối sẽ không vì nói chuyện phiếm, nhất định còn có những việc khác. Diệp Lăng Phi quay người đi sang chỗ khác, hắn không muốn để người nhà của mình biết rõ những chuyện này, Diệp Lăng Phi đi đến một căn phòng nhỏ bên cạnh phòng khách, sau khi ngồi xuống, Diệp Lăng Phi mới nghe máy, trong điện thoại vang lên giọng nói của Phi Hổ:

- Satan, Thầy Dương Cầm đã mất tích ở Nhật Bản!

- Sao có thể như vậy?

Diệp Lăng Phi cầm điện thoại, đi tới trước tủ rượu, lấy một chai rượu ra rót cho mình một ly. Tuy Diệp Lăng Phi đã rời khỏi tổ chức quân hỏa Lang Nha, nhưng không có nghĩa là hắn không thèm để ý đến những thành viên khác trong Lang Nha, hơn nữa Phi Hổ đã gọi điện thoại cho hắn, điều đó đủ nói lên tính nghiêm trọng của vấn đề.

- Satan, Thầy Dương Cầm có bạn gái ở Nhật Bản, anh ta đến Nhật Bản để gặp bạn gái, nhưng sau đó không có tin tức gì!

Phi Hổ lo lắng nói,

- Dạo gần đây tổ chức Lang Nha bị điều tra, trong đó có cả người của bên Mỹ, bởi vì chiến tranh Vùng Vịnh đã chấm dứt, đơn đặt hàng quy mô lớn của chúng ta giảm đi rất nhiều, tình hình bây giờ đã rất nguy cấp rồi, em cho rằng Lang Nha nên tính toán đường lui, không thể tiếp tục như thế này được!

- Những chuyện đó tôi đã nói với cậu từ lâu rồi!

Diệp Lăng Phi nói,

- Bây giờ anh chỉ muốn biết vì sao lại không liên lạc được với Thầy Dương Cầm vì, cậu có dám chắc là Thầy Dương Cầm không muốn liên lạc với cậu không?

- Vậy thì càng hỏng bét, lúc Thầy Dương Cầm rời đi, trên người còn mang theo một bản danh sách, trên đó có phương thức liên lạc của mấy khách hàng ở Châu Phi, nếu như bản danh sách đó rơi vào tay kẻ khác thì sẽ ảnh hưởng cực lớn đến tổ chức!

Phi Hổ nói,

- Bọn em chuẩn bị phái người đến Nhật Bản, tìm kiếm tung tích của Thầy Dương Cầm, nếu Thầy Dương Cầm thật sự có giao dịch với tổ chức nào đó của Nhật Bản, có thể bọn em sẽ phải áp dụng những thủ đoạn khác. Satan, em thật sự không muốn làm như vậy, cho nên mới gọi điện thoại cho anh, em muốn nghe xem ý kiến của anh thế nào!

- Phi Hổ, cậu đã có quyết định, không cần phải lo lắng những chuyện khác, lúc trước, anh nhớ anh từng nói rất rõ ràng, cho dù tương lai bất kỳ ai phản bội tổ chức, chúng ta đều không được hạ thủ lưu tình, nếu Thầy Dương Cầm thật sự phản bội Lang Nha, vậy việc cậu làm là vì bảo vệ những người khác, tất nhiên là anh ủng hộ. Nhưng anh cho rằng trước khi chưa điều tra rõ chuyện này thì không nên tùy tiện động thủ, thậm chí còn không nên vô cớ hoài nghi Thầy Dương Cầm đã phản bội Lang Nha, cần phải điều tra rõ ràng mới được!

Phi Hổ nói:

- Chuyện này em hiểu, chính vì em phải cân nhắc đến nhiều mặt, cho nên mới muốn bàn bạc với anh. Satan, tình hình bây giờ khác với trước kia, em lo lắng nếu như quyết định của em sai lầm, sẽ khiến cho người của Lang Nha phải chịu tội với em, cảnh sát hình sự quốc tế đang điều tra chúng ta, tất nhiên, không chỉ chúng ta, cái tổ chức buôn bán vũ khí khác cũng bị điều tra.

- Đó là tất nhiên thôi!

Diệp Lăng Phi nhẹ nhàng nói,

- Bởi vì chúng ta còn chưa thể nào khống chế cái thế giới này, năng lực của chúng ta vẫn có hạn, cùng với sự thay đổi của các đảng cầm quyền, không ít chính đảng của các quốc gia muốn phủi sạch quan hệ với chính phủ tiền nhiệm, những mối quan hệ mà trước kia chúng ta hao tâm tổn tứ xây dựng sẽ mất đi tác dụng, như vậy thì tình cảnh của chúng ta sẽ càng trở nên nguy hiểm. Trước kia, những chính khách đó cần chúng ta, bọn họ cần chiến tranh, nhưng bây giờ, bọn họ không hề cần chúng ta nữa vì bọn họ đã tự tạo ra mâu thuẫn xung đột rồi, bản thân bọn họ đã trực tiếp tiếp nhúng tay vào, điều này sẽ dẫn đến cục diện trước mắt. Bọn họ không cần sự hiện hữu của chúng ta nưa, dĩ nhiên là không cần phải tiếp tục bảo vệ chúng ta rồi, với nguy cơ cạn kiệt nguồn dầu mỏ, rất nhiều quốc gia vùng vịnh sẽ bị phương Tây trực tiếp can thiệp, các quốc gia phương tây đã thay đổi phương châm chính trị. Phi Hổ, suy nghĩ đường lui đi, ví dụ có thể mua một hòn đảo, để cho người của Lang Nha đến đó ở, hoặc là để Lang Nha dần dần rời khỏi công việc này, tìm kiếm vỏ bọc hợp pháp cho bọn họ!

- Satan, bây giờ em đã chuẩn bị chuyện đó rồi, bọn em đã xâm nhập vào các xí nghiệp sản xuất quân trang của Mỹ, đồng thời cũng giao thiệp với những xí nghiệp quân sự của châu Âu, sau lưng những xí nghiệp quân sự đó đều có bóng dáng của chúng ta, cũng bởi vì cảnh sát hình sự quốc tế điều tra chúng quá rát, khiến cho bọn em không thể không gác lại một số kế hoạch!

Trong lúc Diệp Lăng Phi và Phi Hổ đang nói chuyện, thân ảnh nhỏ nhắn xinh xắn của Kỷ Tuyết xuất hiện ở chỗ cửa phòng, cô thò đầu vào xem, thấy Diệp Lăng Phi đang gọi điện thoại sau, Kỷ Tuyết liền rụt đầu lại, nghĩ nghĩ một lát rồi cất bước đi vào trong căn phòng. Diệp Lăng Phi thấy Kỷ Tuyết đi tới, hắn liền uống nốt ly rượu trong tay, khoát khoát tay với Kỷ Tuyết, ý bảo Kỷ Tuyết đi ra ngoài. Kỷ Tuyết làm như không nhìn thấy gì cả, đặt mông ngồi xuống ghế sô pha, hai tròng mắt linh động nhìn về phía Diệp Lăng Phi, Diệp Lăng Phi thấy Kỷ Tuyết không định bỏ đi, hắn cầm điện thoại đi ra chỗ cửa, Kỷ Tuyết bĩu môi, tỏ vẻ rất mất hứng. Diệp Lăng Phi vừa rời đi, Vu Tiêu Tiếu cũng đi tới căn phòng này, thấy trong phòng chỉ có một mình Kỷ Tuyết đang ngồi, Vu Tiêu Tiếu cười nói:

- Kỷ Tuyết, sao vậy?

- Còn không phải chú không để ý tới em sao?

Kỷ Tuyết cong môi lên, nói:

- Chị, bọn mình uống rượu đi, em vốn định bảo chú dẫn em đi ra ngoài uống rượu hát karaoke, nhưng bây giờ xem ra khó được như thế rồi!

Kỷ Tuyết đảo mắt nhìn qua chai rượu vang của Diệp Lăng Phi đặt ở chỗ quầy bar, nói:

- Chị Tiêu Tiếu, chi bằng hai chúng ta uống rượu đi!

Kỷ Tuyết vừa nói ra câu này, Vu Tiêu Tiếu sửng sốt, lập tức gật đầu đồng ý:

- Được, nhưng chúng ta chỉ vụng trộm uống rượu thôi, đừng để cho Diệp đại ca nhìn thấy, nếu không thì anh ấy lại giảng giải!

Vu Tiêu Tiếu vừa nghĩ tới chuyện Diệp Lăng Phi đứng trước mặt cô lải nhải giáo huấn, cô cảm thấy đau hết cả đầu, hai cô nàng này quyết định như vậy, trong lúc đó, Diệp Lăng Phi đang nói chuyện điện thoại với Phi Hổ, hoàn toàn không biết Kỷ Tuyết và Vu Tiêu Tiếu đang uống rượu. Phi Hổ định là người của Lang Nha sẽ đi Nhật Bản, sau hai ngày nữa sẽ đến Nhật Bản, lúc trước hắn còn chưa dám chắc có nên phái người đến đó không, sau khi thương lượng với Diệp Lăng Phi, Phi Hổ cảm thấy nên phái người đi điều tra tình hình của Thầy Dương Cầm xem thế nào. Diệp Lăng Phi cũng không suy nghĩ nhiều, tuy lúc trước Diệp Lăng Phi và Yonchien Yamakawa, Takeshi Kusamoto cũng có một chút mâu thuẫn, nhưng đó đều là chuyện quá khứ rồi, Diệp Lăng Phi không cho rằng đám người này dám đến gây sự ở thành phố Vọng Hải.

- Phi Hổ, cứ quyết định như vậy đi, anh nghĩ cậu nên phái mấy người qua đó trước để điều tra xem, đừng kết luận luôn là Thầy Dương Cầm đã phản bội tổ chức!

Ở trong lòng Diệp Lăng Phi, hắn vẫn không hi vọng Thầy Dương Cầm thật sự phản bội tổ chức Lang Nha, tuy xứt tình hình bây không phải là không có khả năng này.

- Vâng, Satan, em biết rồi!

Phi Hổ nói.

- À, Phi Hổ, tiện đây báo cho cậu luôn, anh đã có con gái rồi, nhớ lần sau đến gặp anh là phải mang quà cho con gái anh đấy!

Diệp Lăng Phi cười nói,

- Hơn nữa phải là một món quà có giá trị!

- Vậy sao? Vậy thì tốt quá, Satan, anh yên tâm đi, em nhất định sẽ chuẩn bị một món quà thật lớn cho con gái của anh!

Phi Hổ cười nói,

- Tất cả những thành viên trong tổ chức Lang Nha đều sẽ chuẩn bị quả mừng cho con gái của Satan!

Diệp Lăng Phi cầm điện thoại trò chuyện với Phi Hổ, chợt thấy Suzu Yamakawa vội vội vàng vàng chạy tới, từ vẻ mặt của Suzu Yamakawa Diệp Lăng Phi cũng nhìn ra được một ít chuyện dị thường, hắn nói:

- Phi Hổ, anh còn có chuyện, đừng quên chuẩn bị quà cho con gái anh đấy!

Diệp Lăng Phi nói xong thì dập máy, Suzu Yamakawa đi đến trước mặt Diệp Lăng Phi, vội vàng nói:

- Diệp tiên sinh, vừa nãy tôi nghe được một số tiếng động lạ vang lên từ điện thoại di động của Minako, nhưng bây giờ không còn tiếng động gì nữa, hình như là…là Minako bị... bị bắt cóc rồi...!

- Sao cô dám khẳng định là Minako bị bắt cóc?

Diệp Lăng Phi nhìn vào mắt Suzu Yamakawa, hỏi:

- Là Minako nói sao?

- Không... không phải...!

Suzu Yamakawa nói,

- Tôi nghe được... nghe được từ điện thoại của Minako truyền đến tiếng Nhật, hơn nữa còn là... còn là khẩu âm của gia tộc tôi, có thể là người của cha tôi đã bắt Minako đi rồi!