Đô Thị Tàng Kiều

Chương 1459-1: Nhật bản!(1)




Bạch Tình Đình vừa đến Bắc Kinh, lập tức gọi điện thoại cho Diệp Lăng Phi, lúc Bạch Tình Đình gọi điện thoại đến, Diệp Lăng Phi đang đi bộ với Chu Hân Mính trong bệnh viện, khí sắc của Chu Hân Mính đã khá hơn nhiều, cô còn muốn đi ăn lẩu. Thấy Bạch Tình Đình gọi điện thoại tới, Diệp Lăng Phi cười nói:

- Tình Đình đã đến Bắc Kinh rồi!

Chu Hân Mính cười cười, ánh mắt cô nhìn về phía Chu Tiểu Linh đang đứng đằng kia trò chuyện với Vu Tiêu Tiếu, nói:

- Em đã tâm sự với hai em ấy, ông xã, ngày mai Tiểu Linh định về thăm quê, em đã đồng ý rồi!

- Ừ!

Diệp Lăng Phi không nói thêm gì, hắn nghe máy.

- Ông xã, em đã đến Bắc Kinh rồi!

Bạch Tình Đình nói,

- Nhưng mà nếu anh cũng ở Bắc Kinh thì tốt biết bao!

- Vậy là tốt rồi, em đi chơi vui vẻ nhé!

Diệp Lăng Phi nói,

- Thật ra thì anh đã sớm lần này em đến Bắc Kinh là để đi chơi với Trương Lộ Tuyết ấy mà!

- Thế mà anh không đi với em!

Bạch Tình Đình thì thầm, chỉ có điều, Bạch Tình Đình tiếp tục nói:

- Tất nhiên trong lòng em biết, anh muốn ở lại thành phố Vọng Hải là vì Hân Mính, ông xã, em không trách anh đâu, anh ở bên Hân Mính nhiều hơn nhé, dù sao lâu như vậy, anh và Hân Mính ít được ở bên nhau!

- Em biết là tốt rồi!

Diệp Lăng Phi cười nói,

- Tình Đình, chờ khi nào em vè, cả nhà chúng ta sẽ đoàn tụ thật hạnh phúc!

- Vâng!

Bạch Tình Đình đáp, Diệp Lăng Phi thấy Bạch Tình Đình đã dập máy, hắn mới để điện thoại di động xuống, quay người lại, thấy Chu Hân Mính đang nói chuyện với Chu Tiểu Linh, Diệp Lăng Phi đi tới, nói:

- Tiểu Linh, em định mai về quê à?

- Vâng!

Chu Tiểu Linh đáp,

- Em muốn về thăm nhà!

- Để anh gọi điện thoại thông báo vớ Tôn Hổ một tiếng, bảo anh ta chuẩn bị một chút!

Diệp Lăng Phi nói,

- Tôn Hổ và một người khác sẽ hộ tống em về nhà, nếu em có chuyện gì thì cứ tìm anh ta!

- Tỷ phu, em biết rồi!

Diệp Lăng Phi gọi điện thoại cho Tôn Hổ, hắn vừa mới nói chuyện điện thoại xong thì lại có điện thoại của Lý Khả Hân gọi tới, trong điện thoại dường như Lý Khả Hân có chút tức giậnm Diệp Lăng Phi cũng không biết rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì, hắn hỏi:

- Khả Hân, rốt cuộc thì em có chuyện gì vậy?

- Còn không phải là vì đám khốn kiếp kia, hôm nay em đưa mẹ em đến bệnh viện để khám sức khỏe, anh đoán thử xem, mẹ em bị người ta kết luận là mang thai, em cũng không biết phải nói thế nào với những người này nữa!

Lý Khả Hân thở phì phì nói,

- Sau đó thì cái tay chủ nhiệm khoa đó đi ra bảo đây là sai sót, anh không biết chứ cũng bởi vì cái tên bác sĩ khốn kiếp xem nhầm bệnh, đã tốn cả đống tiền không nói, mẹ em cũng không còn mặt mũi nào để gặp người khác nữa!

Diệp Lăng Phi nghe Lý Khả Hân thở hổn hển oán trách trong điện thoại, hắn không nhịn được cười nói:

- Khả Hân, em đừng tức giận, có gì mà phải giận chứ, loại chuyện này thường xuyên xảy ra mà. Được rồi, chi bằng em đến bệnh viện để đi dạo đi, Hân Mính vừa sinh cho anh một đứa con gái, rất đáng yêu đó!

- Vậy thì chúc mừng anh nhứ!

Lý Khả Hân nói thầm,

- Thế mà anh lại không làm em mang thai!

Lý Khả Hân nói câu này bị Diệp Lăng Phi nghe được, Diệp Lăng Phi cười nói:

- Khả Hân, em đang thì thầm cái gì vậy?

- Không có gì, em không thì thầm gì cả!

Lý Khả Hân nói,

- Em không nói với anh nữa, em đang điên hết cả tiết lên đây, lát nữa em sẽ đi mua sắm với Tiểu Uyển. À, Tiểu Uyển nói tường biệt thự bên bờ biển của anh không đẹp lắm, em ấy định sơn thành màu xanh da trời!

- Màu xanh da trời à?

Diệp Lăng Phi cười nói,

- Sao không đổi thành màu xanh nước biết đi? Khả Hân, em nói với Tiểu Uyển là cứ tùy ý em ấy đi, Tiểu Uyển muốn sơn tường thành màu gì thì cứ sơn thành màu đó đi, anh không có ý kiến gì đâu!

Diệp Lăng Phi cũng không giấu diếm Chu Hân Mính, sau khi hắn gọi điện thoại xong, Chu Hân Mính đứng dậy, nói:

- Ông xã, em muốn ra ngoài đi dạo, ở trong bệnh viện lâu quá, em sắp quên mất cảnh sắc bên ngoài là như thế nào rồi, em muốn được cảm nhận lại hương vị của gió biển, ông xã, chi bằng anh dẫn em ra bờ biển đi!

- Chuyện này...!

Diệp Lăng Phi do dự, hắn lo lắng cho sức khỏe của Chu Hân Mính, Chu Hân Mính vừa mới sinh con xong, hắn lo lắng lúc này dân Chu Hân Mính đi ra ngoài, một khi có bệnh thì lại khổ, Diệp Lăng Phi biết rõ thai phụ trong vòng một tháng sau khi sinh thì không nên ra ngoài, tốt nhất là nằm ở trên giường, như vậy thì có lợi cho thai phụ hơn. Diệp Lăng Phi có thể hiểu được tâm tình của Chu Hân Mính, cô rất muốn đi chơi, nhưng hiện giờ Chu Hân Mính không tiện đi ra ngoài, chỉ là, có thể cân nhắc để Chu Hân Mính về nhà ở, như vậy thì Chu Hân Mính có thể ngắm biển ở nhà, tốt hơn nhiều so với việc ở lại bệnh viện. Trong nhà cũng rộng rãi, có thể chăm sóc cho Chu Hân Mính, có rất nhiều sản phụ sau khi sinh xong thì cảm thấy không có ai chăm sóc, trong lòng có cảm giác mất mác, cho nên mới gọi là chứng u buồn sau sinh. Diệp Lăng Phi ôm Chu Hân Mính vào trong lòng, nói:

- Hân Mính, thế này đi, anh lập tức về chuẩn bị, tối nay đưa em về nhà ở, trong nhà không thiếu cái gì cả, tất cả đã chuẩn bị xong rồi, em chỉ cần về ở là được, hơn nữa trong nhà có mấy người Trương Vân, Minako và Suzu Yamakawa chăm sóc em, anh cũng yên tâm hơn. Hân Mính, em thấy vậy có được không?

Chu Hân Mính nhìn Diệp Lăng Phi, nói:

- Ông xã, cứ làm theo lời anh đi!

Đã có những lời này của Chu Hân Mính, Diệp Lăng Phi cũng không cần suy nghĩ nhiều, hắn lập tức gọi điện thoại thông báo cho Trương Vân trông thu dọn lại nhà cửa, đồng thời cũng làm các thủ tục cần thiết ở bệnh viện. Diệp Lăng Phi lại gọi cho Dã Lang giúp một tay, về phần Dã Thú thì còn đang đi đón Lục Tuyết Hoa, lần trước Diệp Lăng Phi nói chuyện với Dã Thú thì đã nhắc nhở hắn, muốn Dã Thú đưa Lục Tuyết Hoa về thành phố Vọng Hải, như vậy thì về sau mọi người có thể chiếu ứng lẫn nhau. Diệp Lăng Phi bận rộn cả buổi, hắn tự mình lái xe đón hai mẹ con Chu Hân Mính về biệt thự. Đã lâu rồi Chu Hân Mính chưa về đây, lần này về đến nhà tâm tình cô rất khoan khoái, trong nhà lại có nhiều người trò chuyện với cô như vậy, Chu Hân Mính liên tục nở nụ cười. Mẹ của Chu Hân Mính thì không chuyển đến đây ở, Diệp Lăng Phi cũng đã thu xếp chỗ ở cho mẹ cvợ của mình rồi, mẹ vợ của hắn có thể qua đây thăm non hai mẹ con Chu Hân Mính mẹ con. Tất nhiên, nếu nhạc mẫu muốn ở lại chỗ này cũng không thành vấn đề, Diệp Lăng Phi đã chuẩn bị sẵn một gian phòng, đó là chỗ lợi nhất khi mua biệt thự ở ven biển, không cần băn khoăn vấn đề bao nhiêu người ở, diện tích của ngôi biệt thự này khá lớn, gian phòng cũng nhiều, cho dù có thêm mấy người nữa đến ở cũng không thành vấn đề. Dã Lang và Lương Ngọc cũng đến giúp đỡ, nhiều người, tốc độ xử lý mọi việc nhanh hơn nhiều. Diệp Lăng Phi bận bịu ở nhà một lúc lâu, sau khi thu xếp xong xuôi, Diệp Lăng Phi mới nhớ tới Minako, hiện giờ Bạch Tình Đình đã đến Bắc Kinh rồi, Diệp Lăng Phi muốn để Minako chiếu cố cho Chu Hân Mính nhiều hơn. Tuy trong nhà có không ít người, nhưng những người có thân thủ thực sự tốt lại không nhiều, Diệp Lăng Phi muốn để Minako bảo vệ Chu Hân Mính, ai biết sẽ xảy ra chuyện bất trắc gì không, có một người thân thủ tốt ở lại bên cạnh Chu Hân Mính, như vậy Diệp Lăng Phi sẽ cảm thấy yên tâm hơn một chút. Nhưng khi Diệp Lăng Phi muốn tìm Minako, lại phát hiện ra Minako không ở trong biệt thự. Diệp Lăng Phi liền gọi Suzu Yamakawa tới, hỏi:

- Minako đâu rồi?

- Chị ấy nhận được điện thoại rồi đi mất, tôi cũng không biết!

Suzu Yamakawa nói nhỏ,

- Tôi cảm giác Minako rất kỳ quái, trước kia có chuyện gì chị ấy đều nói với tôi, đêm qua, tôi cảm giác Minako có chuyện, nhưng vừa rồi chị ấy không nói gì với tôi, tôi không biết rốt cuộc Minako đã xảy ra chuyện gì. Tôi đã hỏi Minako, nhưng Minako lại không chịu nói, vừa rồi chị ấy nhận được một cuộc điện thoại rồi đi mất!

Suzu Yamakawa vừa nói như vậy, Diệp Lăng Phi trong lòng khẽ động, mấy hôm nay Diệp Lăng Phi không để ý đến Minako, cũng không biết Minako đã xảy ra chuyện gì, nhưng theo những gì Suzu Yamakawa miêu tả có thể thấy, nhất định là Minako gặp chuyện gì đó, mà những chuyện này Suzu Yamakawa không giải quyết được, bởi vậy, Minako mới không nói ra. Rốt cuộc là chuyện gì? Diệp Lăng Phi tính toán một chút, hiện giờ chỉ tìm trực tiếp Minako mới được đáp án, Diệp Lăng Phi bảo Suzu Yamakawa gọi điện thoại cho Minako, nhưng kỳ lạ là điện thoại của Minako mãi mà không có ai nghe mấy. Suzu Yamakawa liên tục gọi mấy lần, cũng không có ai nghe máy cả, cô lắc đầu, nói:

- Tôi cũng không biết là chuyện gì nữa?

Diệp Lăng Phi đưa tay ra vỗ vỗ vai Suzu Yamakawa, nói:

- Suzu Yamakawa, cô tiếp tục liên lạc với Minako đi, có tin tức gì nhất định phải nói cho tôi biết!