Chu Hân Mính nắm chặt lấy tay Diệp Lăng Phi, nói:
- Ông xã, anh không cần phải giải thích với em, cha em là người như thế nào, trong lòng em cũng hiểu được. Lần này cha em đến tỉnh thành không dẫn mẹ đi cùng, em cũng ý thức được cha em đã thay đổi, nghe mẹ nói, hình như cha em có người phụ nữ khác ở tỉnh thành!
Khi nghe Chu Hân Mính nói những lời này, Diệp Lăng Phi sửng sốt, chuyện này hai mẹ con Chu Hân Mính cũng đã biết. Lúc trước Diệp Lăng Phi còn suy nghĩ nên nói chuyện này với Chu Hân Mính như thế nào, theo hắn thấy, nếu Chu Hân Mính biết cha mình có người phụ nữ khác ở tỉnh thành, nói không chừng cô sẽ thương tâm, nhưng Diệp Lăng Phi lại đoán nhầm, lúc Chu Hân Mính nói những lời này cô có vẻ rất bình tĩnh, cũng không thương tâm quá mức. Từ phản ứng của Chu Hân Mính có thể thấy Chu Hân Mính đã biết từ lâu rồi, không phải là chuyện ngày một ngày hai, hơn nữa mẹ của Chu Hân Mính cũng biết, nói cách khác, chuyện này đã trở thành bí mật công khai rồi. Diệp Lăng Phi cười cười, nói:
- Hân Mính, chuyện này anh cũng không biết, đàn ông mà, có người phụ nữ khác ở bên ngoài cũng không phải chuyện lạ gì, chỉ cần nhạc phụ đại nhân đối xử tốt với em là đủ rồi, em đừng thương tâm. Con của chúng ta sắp ra đời rồi, bây giờ anh đã nghĩ trước tên của con rồi, nếu là con trai thì tên là Diệp Ngải Minh, còn nếu là con gái thì là Diệp Ái Mính, em thấy có được không?
Chu Hân Mính nghe xong thì cười khúc khích, cô hờn dỗi nói:
- Xem mấy cái tên anh đặt anh kìa, con trai con gái cùng một tên, không được, không được!
- Cái gì mà cùng một tên, rõ ràng là hai tên khác nhau mà!
Diệp Lăng Phi giải thích cặn kẽ sự khác nhau của hai tên này, chỉ nghe giống nhau thôi, nhưng viết ra thì sẽ thấy khác. Tâm tình Chu Hân Mính rất tốt, Diệp Lăng Phi cũng không muốn rời đi, liền ngồi trong phòng sinh trò chuyện với Chu Hân Mính, mãi cho đến khi mẹ của Chu Hân Mính đến thăm Chu Hân Mính, Diệp Lăng Phi mới đứng dậy ra khỏi phòng sinh, đi ra bên ngoài hút một điếu thuốc, Chu Tiểu Linh cũng đi ra khỏi phòng đẻ với Diệp Lăng Phi. Cô thấy mẹ của Chu Hân Mính đang ở trong phòng, vì vậy Chu Tiểu Linh đi theo sau Diệp Lăng Phi ra bên ngoài.
- Anh rể.......!
Chu Tiểu Linh không tới gần Diệp Lăng Phi, chỉ đứng từ xa gọi một tiếng, Diệp Lăng Phi nghe thấy Chu Tiểu Linh gọi hắn, liền quay đầu lại, thấy Chu Tiểu Linh đang đứng cách mình bảy tảm bước, nhưng lại không chịu đi tiếp, liền cười nói:
- Tiểu Linh, em làm sao vậy, mau qua đây nói chuyện!
Chu Tiểu Linh chần chừ một lát rồi nói:
- Anh rể, em muốn thương lượng với anh một chuyện…!
Chu Tiểu Linh do dự, không biết có nên nói chuyện đó ra không, Diệp Lăng Phi nhìn Chu Tiểu Linh, cười nói:
- Tiểu Linh, có chuyện gì thì có nói đi, chẳng lẽ giữa chúng ta có gì còn phải giấu diếm sao?
- Anh rể, em không biết nên mở miệng thế nào!
Chu Tiểu Linh đắn đo một lát, chậm rãi nói:
- Em muốn nhờ anh rể giúp em một chuyện, em... em... em muốn về quê một chuyến, anh rể, anh có thể cho em chút tiền được không, mộ của mẹ em cần... cần được trùng tu. Em không muốn chú Chu biết chuyện này, trước kia mẹ em không bao giờ muốn chú Chu biết được chuyện của mẹ con em!
Diệp Lăng Phi nhìn Chu Tiểu Linh, dường như đang thấy lại hình ảnh của mình trong quá khứ. Diệp Lăng Phi nhớ tới quê mình, nhớ tới tuổi thơ của mình, Diệp Lăng Phi vỗ vỗ vai Chu Tiểu Linh, nói:
- Tiểu Linh, để anh phái người đưa em về quê, về chuyện tiền nong thì không thành vấn đề, cho dù tốn bao nhiêu tiền thì cứ tính vào tiền của anh!
Đến trưa, Diệp Lăng Phi không ăn cơm ở bệnh viện mà gọi điện thoại cho Bạch Tình Đình, hẹn Bạch Tình Đình cùng đi ăn cơm. Khẩu vị của Diệp Lăng Phi không tốt lắm, hắn cùng Bạch Tình Đình gọi ba món ăn và một bát canh, chỉ ăn non nửa bát cơm, hắn cảm thấy ăn không vô nữa. Bạch Tình Đình nhìn ra được, Diệp Lăng Phi đang có tâm sự, cô nhìn Diệp Lăng Phi, nói:
- Ông xã, có phải anh đang có tâm sự không?
- Ừ!
Diệp Lăng Phi khẽ gật đầu, nói:
- Anh định mấy ngày nữa sẽ về quê, đón một người, Tình Đình, nếu như em có thời gian thì về quê với anh một chuyến, tiện thể dẫn em đi bái tế cha mẹ của anh!
Bạch Tình Đình đã sớm đề cập với Diệp Lăng Phi, muốn cùng Diệp Lăng Phi về quê hắn một chuyến. Trong lòng cô luôn muốn biết rốt cuộc quê Diệp Lăng Phi là nơi như thế nào, cô muốn biết hoàn cảnh sống của Diệp Lăng Phi, những chuyện hồi bé của hắn thế nào. Những chuyện Bạch Tình Đình muốn biết rất nhiều rất nhiều, nhưng Diệp Lăng Phi lại bận hết chuyện này đến chuyện khác, không có thời gian để đi, Bạch Tình Đình chỉ có thể nhắc nhở Diệp Lăng Phi mấy câu, hôm nay, Diệp Lăng Phi chủ động nói muốn dẫn Bạch Tình Đình về quê hắn, Bạch Tình Đình tất nhiên cao hứng, cô nói:
- Được, ông xã, anh định bao giờ thì đi?
- Đợi Hân Mính sinh con đã, hai ngày nay Hân Mính sẽ sinh rồi, anh không thể đi lúc này được!
Diệp Lăng Phi nói:
- Đợi Hân Mính sinh con được một tháng, có thể cân nhắc dẫn Hân Mính cùng đi, hai em đều là vợ của anh rồi, anh cũng nên đưa hai em về quê của anh!
- Vâng, ông xã, cứ quyết định như vậy đi, em sẽ chuẩn bị một chút, dần dần sắp xếp công việc cho những người khác. Chờ khi nào anh định về quê, em có thể lập tức đi được luôn, không cần phải lo lắng chuyện của công ty nữa!
Diệp Lăng Phi cười cười, cầm đũa gắp một ít rau, đúng lúc đó điện thoại di động của hắn đổ chuông. Diệp Lăng Phi lấy điện thoại di động ra xem, thấy là Dã Thú gọi tới, trong lòng Diệp Lăng Phi biết chuyện hắn nhờ Dã Thú xử lý đã có manh mối. Từ trước tới giờ, Dã Thú luôn là trợ thủ đắc lực của Diệp Lăng Phi, rất nhiều chuyện đều do Dã Thú giúp Diệp Lăng Phi hoàn thành, cho dù Diệp Lăng Phi làm chuyện gì, người đầu tiên hắn nghĩ đến luôn là Dã Thú, giao cho Dã Thú xử lý công việc thì Diệp Lăng Phi rất yên tâm. Bạch Tình Đình đang ngồi bên cạnh, Diệp Lăng Phi không muốn để Bạch Tình Đình biết được những chuyện này, phụ nữ mà, nên biết ít một chút thì tốt hơn. Diệp Lăng Phi không lập tức nhấc máy, hắn đặt đũa xuống, nói:
- Điện thoại của Dã Thú, anh ra bên ngoài nghe điện thoại!
Diệp Lăng Phi lo lắng Bạch Tình Đình nghĩ lung tung, cố ý đưa di động ra trước mặt Bạch Tình Đình cho Bạch Tình Đình xem, Bạch Tình Đình phất phất tay, nói:
- Ông xã, anh mau đi nghe đi!
Lúc này Diệp Lăng Phi mới đứng dậy, cầm lấy điện thoại đi xuống tầng dưới, sau khi đi đến chỗ bên trái cửa nhà hàng, hắn mới nhận nghe điện thoại,
- Anh đang ăn cơm, không tiện nghe máy, Dã Thú, có phải chuyện đã giải quyết xong xuôi rồi không?
- Lão đại, em còn chưa dám khẳng định, người của em phái ra đã báo cáo lại, sáng nay tay Triệu Đào đó lái xe đến một tòa nhà ở trong khu cư xá Liên Hoa, đến tận bây giờ vẫn còn chưa chịu đi ra!
Dã Thú nói,
- Người của em phái ra đã theo dõi ông ta rất chặt, nếu như có động tĩnh gì mới, em sẽ lập tức báo lại cho lão đại!
- Dã Thú, đừng chờ Triệu Đào đi ra ngoài!
Diệp Lăng Phi nghe Dã Thú nói như vậy, trong lòng hắn theo bản năng cảm thấy chuyện này có hi vọng, Diệp Lăng Phi muốn nắm được nhược điểm của Triệu Đào, ngoại trừ để xử lý tên Tôn Dược Đông ra, hắn còn có một mục đích khác, đó là dùng chuyện này để áp chế Triệu Đào giúp hắn cứu Thái Hạo ra. Hiện giờ Diệp Lăng Phi đã nghĩ tời rồi, tiếp xúc với đám quan chức đó, nếu trong tay anh không có nhược điểm của bọn họ thì không lay chuyển được đám quan chức đó đâu, hắn định thay đổi sách lược một chút, nhất định phải tìm được nhược điểm của Triệu Đào, cho dù Triệu Đào không có, Diệp Lăng Phi cũng phải chụp mũ cho Triệu Đào. Mới đầu Dã Thú lúc còn chưa hiểu được ý của Diệp Lăng Phi, nhưng rất nhanh, Dã Thú đã sáng tỏ, Diệp Lăng Phi không muốn Dã Thú tiếp tục chờ ở đó nữa, trực tiếp đi vào tìm chứng cớ. Dã Thú chần chừ một lát rồi lập tức đáp lời:
- Không thành vấn đề, lão đại, bây giờ em sẽ phái Tôn Hổ qua đó, về khoản này Tôn Hổ rất lợi hại, so với người của em thì lợi hại hơn nhiều!
Nghe Dã Thú nhắc đến Tôn Hổ, Diệp Lăng Phi lập tức nói:
- Dã Thú, cậu nhắc đến Tôn Hổ thì anh mới nhớ, anh đang định phái Tôn Hổ đến một nơi, ngoại trừ Tôn Hổ ra, cậu tìm thêm cho anh một người có thể tin cậy được, bảo vệ cô em vợ của anh về quê. Ngàn vạn lần đừng tìm một tên háo sắc đó, cậu đã hiểu chưa?
- OK, chuyện này cứ giao cho em đi!
Dã Thú lập tức đồng ý,
- Lão đại, người của em thì anh cứ yên tâm, sẽ không xảy ra chuyện gì đâu, bây giờ em đi xử lý chuyện của Triệu Đào đã. Lão đại, anh chờ điện thoại của em nhé!
Diệp Lăng Phi quay trở lại chỗ ngồi của mình, Bạch Tình Đình không hỏi nội dung cuộc điện thoại của Diệp Lăng Phi, cô gắp một miếng thịt, đưa lên miệng Diệp Lăng Phi, sau đó, Bạch Tình Đình tỏ vẻ như vô ý, hỏi thăm:
- Ông xã, chuyện Thái Hạo thế nào rồi?
- Anh đang thu xếp!
Diệp Lăng Phi nói.
- Ông xã, anh nên chú ý một chút, vú Ngô đã gọi điện thoại cho em rồi, em cảm thấy bây giờ Vú Ngô đã thay đổi!
Bạch Tình Đình gắp đồ ăn đưa lên miệng, sau đó cô bổ sung thêm một câu:
- Cha nói muốn sang tên căn nhà lại cho vú Ngô!