- Đây quả thật là một vấn đề rất nghiêm trọng!
Trương Lộ Tuyết cũng gật đầu, nói:
- Tạm thời trong thời kỳ phi thường thế này đừng để xảy ra điều tiếng gì. Tình Đình, theo mình thì cậu nên nới với bác Bạch, bảo bác ấy chờ một chút, chờ sau khi chuyện này qua đi, sẽ lại nghĩ cách giúp.....!
Trương Lộ Tuyết vốn định nói "em trai", nhưng lời đã ra đến bên miệng, chợt nhớ ra Bạch Tình Đình còn đang phiền não về chuyện của Thái Hạo, Trương Lộ Tuyết liền ngừng lại, sửa lời:
- Tóm lại, mình cho rằng lúc này chúng ta nên cố gắng giữ bình tĩnh, không để xảy ra chuyện ngoài ý muốn gì là tốt nhất. Không ai có thể đảm bảo trong tập đoàn không có người tiết lộ việc này với giới truyền thông, cái đám phóng viên của các hãng truyền thông đó chỉ mong sao có những tin tức giật gân như vậy để đưa lên trang nhất!
Bạch Tình Đình nghe Trương Lộ Tuyết nói như vậy xong tâm tình cô có vẻ ổn định hơn, bây giờ không phải là lúc thích hợp để cứu Thái Hạo ra, mình có thể nói với cha mình một tiếng, không để cho cha phải sốt ruột, chờ chuyện này lắng xuống, sẽ nghĩ xem làm cách nào để cứu Thái Hạo. Bây giờ Bạch Tình Đình muốn cho mình một thời gian để thích ứng, vừa nghĩ đến chuyện không phải suy tính xem cứu Thái Hạo thế nào, tâm tình Bạch Tình Đình tốt hẳn lên, về phần chuyện công trình xây dựng ở Long Sơn, Bạch Tình Đình trái lại không phiền não như chuyện của Thái Hạo. Chuyện vừa mới xảy ra ở Long Sơn không thể nào kết thúc sớm như vậy được, chuyện xảy ra chiều hôm nay, tập đoàn đã xử lý một cách nhanh gọn và hợp lý, không thông báo cho phóng viên, tiến hành thu xếp thỏa đáng cho người bị nạn, về phần công trường Long Sơn, toàn bộ công trình đều dừng lại, sau khi giải quyết xong chuyện tai nạn lao động thì mới tiếp tục tiến hành. Dựa theo tiến độ hiện giờ, các công trình chủ yếu ở Long Sơn ít nhất phải kéo dài tới cuối năm mới có thể hoàn thành, chuyện này còn cần bàn bạc với Diệp Lăng Phi. Bạch Tình Đình không biết lúc trước Diệp Lăng Phi có tính toán thế nào về tốc độ xây dựng ở Long Sơn, chắc hẳn Diệp Lăng Phi có lý do của riêng mình. Bây giờ thời gian hoàn thành giai đoạn một bị kéo dài vì vụ tai nạn, thời gian hoàn thành những giai đoạn sau không còn như trong kế hoạch, đây là một vấn đề quan trọng, Bạch Tình Đình cảm thấy mình phải bàn bạc với Diệp Lăng Phi.
Diệp Lăng Phi dừng xe ở trong sân biệt thứ, cả người toàn mùi rượu, cho dù hiện giờ Diệp Lăng Phi cảm thấy mình không say, nhưng nếu như trên đường gặp phải cảnh sát giao thông, họ nhất định sẽ cho là hắn đã say rồi. Tối hôm nay ra ngoài uống rượu với Tiểu Triệu không ngờ lại gặp phải nhiều phiền toái như vậy, nhưng mà ngẫm lại, cũng may Diệp Lăng Phi kiên quyết muốn đưa Tiểu Triệu về nhà, nếu để cho Tiểu Triệu một về nhà một mình, không biết bây giờ Tiểu Triệu đang nằm ở chỗ nào đây. Trong phòng khách chỉ có một mình Bạch Tình Đình, Diệp Lăng Phi cởi áo khoác ra treo lên móc áo ở gần cửa, đi đến trước mặt Bạch Tình Đình, ợ một hơi rượu, Bạch Tình Đình nhíu mày, phàn nàn:
- Ông xã, em hỏi anh có uống nhiều không, anh còn nói là anh không uống nhiều. Bộ dạng anh như vậy mà bảo là không uống nhiều, từ nay về sau không cho phép anh lừa em nữa!
- Anh có lừa em đâu!
Diệp Lăng Phi ôm Bạch Tình Đình vào trong lòng, hơi thở mang đầy mùi rượu nhưng vẫn ghé môi hôn lên má Bạch Tình Đình một cái, nói:
- Anh đã tỉnh táo lại từ lâu rồi, nếu như không phải là anh đưa Tiểu Triệu về nhà, Tiểu Triệu nhất định sẽ bị người ta chém chết đó. Làm cảnh sát đúng là nguy hiểm, không biết lúc nào sẽ bị người ta chém nữa!
- Anh còn không biết xấu hổ nói như vậy sao, anh xem anh bây giờ đã say thế nào rồi, nếu trên đường gặp phải chuyện gì thì em biết làm sao bây giờ?
Bạch Tình Đình mở miệng trách móc, cô thở phì phì nói:
- Từ nay về sau nếu anh uống say mà còn lái xe, em sẽ không cho anh về nhà nữa, anh thích làm gì ở bên ngoài thì làm, em mặc kệ anh!
- Bà xã đại nhân, em sao vậy, sao đang yên đang lành lại tức giận thế? Anh hứa với em, từ nay về sau tuyệt đối sẽ không lái xe sau khi uống rượu nữa!
Trong lòng Diệp Lăng Phi cũng biết, phụ nữ đều không nói đạo lý, cho dù Diệp Lăng Phi giải thích gãy lưỡi với Bạch Tình Đình là trong lúc lái xe hắn rất tỉnh táo, Bạch Tình Đình cũng sẽ không nghe đâu, Bạch Tình Đình đã cho rằng Diệp Lăng Phi lái xe sau khi uống rượu say thì có nói bao nhiêu cô cũng không thay đổi. Diệp Lăng Phi không tiếp tục giải thích nữa mà ôm eo Bạch Tình Đình, dỗ dành Bạch Tình Đình một hồi. Thật ra Bạch Tình Đình không tức giận, cô chỉ muốn để Diệp Lăng Phi nhớ kỹ từ nay về sau không được lái xe sau khi đã uống rượu, bây giờ rất nhiều sự cố ở trên đường đều vì điều khiển phương tiện sau khi đã uống say. Bạch Tình Đình còn chuyện khác muốn nói với Diệp Lăng Phi, cuối cùng cô cũng nở nụ cười, nói:
- Ông xã, anh đã hứa với em rồi nhé, anh nhất định phải giữ lời đấy!
- Đó là tất nhiên, anh đã hứa với em rồi, tất nhiên là sẽ làm được!
Diệp Lăng Phi thấy Bạch Tình Đình nở nụ cười, hắn lại ghé môi tới, lần này hôn lên môi Bạch Tình Đình, mới hôn một cái, Bạch Tình Đình đã đẩy Diệp Lăng Phi ra, nói:
- Miệng anh toàn mùi rượu thôi, không được hôn em, anh mau đi đánh răng đi!
- Được, anh đi đánh răng ngay đây!
Diệp Lăng Phi nói xong đứng dậy định đi thật, không ngờ Bạch Tình Đình lại túm lấy tay Diệp Lăng Phi, nói:
- Ông xã, chờ chút, em còn có chuyện muốn nói với anh!
Diệp Lăng Phi vốn đã đứng dậy, nghe Bạch Tình Đình nói câu này, hắn lại ngồi xuống, nhìn Bạch Tình Đình, cười nói:
- Bà xã, còn có chuyện gì sao, chẳng lẽ em muốn đi tắm cùng với anh hả? Nếu vậy thì anh xin nói anh rất hy vọng có thể tắm cùng với em, chúng ta đi tắm uyên ương nhé!
- Ông xã, em thật sự có chuyện muốn bàn với anh!
Bạch Tình Đình nói,
- Thời gian xây dựng công trình bên Long Sơn chắc sẽ kéo dài hơn dự kiến, dựa heo tiến độ hiện giờ, các công trình nhiều khả năng sẽ phải kéo dài tới cuối năm. Các giai đoạn sau còn mất nhiều thời gian hơn, bây giờ lại có vụ tai nạn này, công trình có thể sẽ không hoàn thành đúng kỳ hạn được. Ông xã, như vậy không có vấn đề gì chứ?
- Không sao đâu mà, như vậy là rất tốt rồi, khi nào xây xong rồi tính sau!
Diệp Lăng Phi cũng chẳng quan tâm đến chuyện này lắm, hắn nhìn Bạch Tình Đình, hỏi:
- Bà xã đại nhân, có chuyện gì nữa không?
- Dạ không, hết rồi anh!
Bạch Tình Đình khoát khoát tay với Diệp Lăng Phi, nói:
- Ông xã, anh mau đi tắm đi, người anh hôi quá!
- Ừ!
Diệp Lăng Phi đáp, sau đó Diệp Lăng Phi ghé môi hôn lên má Bạch Tình Đình một cái thật kêu, nói:
- Bà xã, em chờ anh nhé, anh đi tắm ngay bây giờ đây, chờ sau khi tắm xong, anh sẽ...., he he!
Diệp Lăng Phi cất tiếng cười xấu xa dâm đãng, từ nét mặt của hắn cũng có thể tưởng tượng được rốt cuộc Diệp Lăng Phi muốn làm chuyện gì. Tiếng cười của Diệp Lăng Phi còn chưa dứt, chợt nghe thấy Bạch Tình Đình đang ngồi trên ghế salon thản nhiên nói:
- Ông xã, chằng phải em đã nói với anh rồi sao, anh ngủ ở phòng dành cho khách nhé, tối hôm nay, em ngủ chung với Lộ Tuyết và Tiêu Tiếu!
Diệp Lăng Phi nghe vậy thì trợn tròn mắt, hắn nhìn Bạch Tình Đình, nói thầm:
- Bà xã, em không thể tàn nhẫn như vậy chứ! Không phải là em không biết, anh không quen ngủ một mình, anh ngủ một mình thấy sợ lắm. Chi bằng tối nay em ngủ với anh đi!
- Không được!
Bạch Tình Đình trả lời rất kiên quyết, cô liếc mắt nhìn Diệp Lăng Phi, nói:
- Chỉ có như vậy mới có thể rèn luyện dũng khí của anh được, ông xã, anh đừng sợ, cứ ngủ một mình đi!
Diệp Lăng Phi đi đến trước mặt Bạch Tình Đình, đột nhiên hắn bế Bạch Tình Đình lên, nở nụ cười gian tà, nói:
- Bà xã, anh chẳng sợ đâu, tối nay chúng ta chơi trò đóng vai các nhân vật đi, chơi trò kẻ cưỡng bức vui đấy. Được, cứ quyết định như vậy đi!
Diệp Lăng Phi ôm Bạch Tình Đình lên lầu, Bạch Tình Đình hai tay đấm vào ngực Diệp Lăng Phi, oán giận nói:
- Cả người toàn mùi rượu, hôi quá đi mất, anh mau đi tắm đi, anh bẩn như thế không cho phép chạm vào em....!
Vu Tiêu Tiếu và Trương Lộ Tuyết tắm rửa xong thì trở về phòng ngủ, gian phòng này là phòng ngủ của Diệp Lăng Phi và Bạch Tình Đình, Vu Tiêu Tiếu trước kia đã từng ngủ ở đây, nhưng với Trương Lộ Tuyết lại là lần đầu tiên, cô có vẻ mất tự nhiên, cứ cảm thấy tối nay mình không nên ngủ ở đây. Hai người nằm trong phòng chờ Bạch Tình Đình trở về, nhưng đợi một lúc lâu mà vẫn thấy Bạch Tình Đình đâu, Trương Lộ Tuyết cảm thấy không thể đợi được nữa, cô đứng dậy, mở cửa phòng ra, muốn xem xem bao giờ Bạch Tình Đình mới về. Không ngờ khi cô vừa mở cửa phòng ra, đã nhìn thấy Bạch Tình Đình đầu tóc xõa xượi đi về phòng.
- Tình Đình, cậu làm sao vậy?
Thấy Bạch Tình Đình như vậy, Trương Lộ Tuyết nhẹ nhàng hỏi.
- Mình vừa bị cưỡng bức!