Đô Thị Tàng Kiều

Chương 1260-2: Ai là kẻ chống lưng (2)




Diệp Lăng Phi nhìn thấy tâm tư của Bạch Tình Đình, hắn nói:

- Bà xã, hai chúng ta cùng vào mát xa một lát, chuyện đó có gì đâu, ừm, chúng ta còn có thể gọi một chút rượu vang, nghe nhạc, hôm nay trải qua nhiều việc như vậy anh nghĩ chúng ta cần thư giãn một chút, bà xã, am thấy có đúng không?

Bạch Tình Đình gật đầu đồng ý nói:

- Ông xã, vậy chúng ta đi vào thôi, nhưng em nói trước em chỉ nghe nói về nơi này thôi chứ chưa từng đến đây. Em lo nếu xảy ra chuyện gì, em…

Bạch Tình Đình còn chưa nói xong đã bị Diệp Lăng Phi kéo đi rồi.

Nhà nghĩ này thực hiện chế độ hội viên nghĩ là chỉ có hội viên mới được vào. Nếu không phải là hội viên, bất luận bạn trả bao nhiêu tiền cũng vào được. Diệp Lăng Phi và Bạch Tình Đình vừa vào bên trong thì bị bảo vệ chặn lại. Người bảo vệ nói với Diệp Lăng Phi vô cùng khách khí, anh ta nói:

- Tiên sinh, xin hỏi ông có phải là hội viên không?

- Không phải.

Diệp Lăng Phi trả lời rất rõ ràng, không hề có ý vòng vo. Hắn vừa nói xong thấy người bảo vệ kia nói:

- Tiên sinh, sự việc là thế này, ở đây chúng tôi thực hiện chế độ hội viên, chỉ có hội viên mới được vào, ông không phải là hội viên của chúng tôi, vậy thực sự xin lỗi…

Người bảo vệ đó nói xong bèn nghe thấy Diệp Lăng Phi lạnh lùng nói:

- Cậu nói hay thật, cho dù chỗ các cậu thực hiện chế độ hội viên thì sao, lẽ nào chúng tôi không thể làm thủ tục hội viên tại đây sao? Bây giờ tôi sẽ làm thủ tục hội viên tại đây sau đó đi vào, như thế không phải là xong sao?

- Tiên sinh, thật sự xin lỗi, ở đây chúng tôi không làm thủ tục hội viên.

Người bảo vệ vừa nói xong, Diệp Lăng Phi liền trừng mắt lên, hắn tóm cổ áo người bảo vệ nói:

- Các người nhiều quy định quá đấy, tôi không muốn ở đây dài dòng với một bảo vệ như cậu, bây giờ cậu gọi người quản lý ở đây đến, tôi muốn nói chuyện với anh ta.

Bộ dạng nói chuyện của Diệp Lăng Phi rất đáng sợ, nhưng người bảo vệ không hề tỏ ra sợ hãi Diệp Lăng Phi, anh ta nói:

- Tiên sinh, tôi nói rồi đây là quy định của chúng tôi, ở đây quy định là quy định không thể tùy tiện thay đổi.

Trong khi anh ta nói có sáu bảy người bảo vệ chạy tới, những bảo vệ này người nào người nấy cũng giương mắt đứng nhìn. Bọn họ đâu có giống bảo vệ, rõ ràng là người vây tới xem.

Bạch Tình Đình nghĩ thế nào cũng không ngờ sự việc lại trở nên như vậy, cô ta chỉ muốn tới đây thư giãn một chút nhưng không ngờ Diệp Lăng Phi lại nổi giận với một nhân viên bảo vệ ở cửa chỗ này, nhìn cục diện này nếu Diệp Lăng Phi không buông tay nhưng bảo vệ kia sẽ động thủ. Bạch Tình Đình vội kéo Diệp Lăng Phi một cái nói:

- Ông xã, chúng ta đừng ở đây nữa, chúng ta đi nơi khác thôi!

Lúc này Diệp Lăng Phi lại cảm thấy ở đây rất thú vị, theo lý mà nói, cho dù chỗ này là một nơi vui chơi giải trí cao cấp, thực hiện chế độ hội viên nhưng cũng không nói là không thể đăng ký hội viên, hơn nữa từ thái độ của bảo vệ cho thấy những người bảo vệ này dám làm như vậy hoàn toàn là vì phía sau có chỗ dựa rất có thế lực. Diệp Lăng Phi cũng cảm thấy có phần kỳ lạ, địa điểm vui chơi này nhìn vào quy môi tuyệt đối không phải là loại vài trăm vạn có thể mở ra được, ít nhất cũng cần đầu tư vài nghìn vạn, còn về bên trong như thế nào, vì Diệp Lăng Phi cũng chưa vào nên không thể đưa ra đánh giá.

Dù vậy Diệp Lăng Phi cũng đã có thể kết luận người đầu tư mở khu vui chơi nghỉ dưỡng này tuyệt đối không phải là một nhân vật đơn giản. Nếu nói là một công ty giải trí cỡ lớn thì công ty này cũng là một công ty có thế lực không dễ trêu trọc ở trong nước. Mấu chốt là ở chỗ Diệp Lăng Phi lại không biết dưới mắt hắn lại có một nơi vui chơi nghĩ dưỡng cỡ lớn như vậy, mếu hôm nay không phải Bạch Tình Đình dẫn hắn đến, rất có khả năng Diệp Lăng Phi còn không biết ở đây còn có một nơi vui chơi nghỉ dưỡng lớn như vậy.

Diệp Lăng Phi muốn làm rõ rút cuộc chỗ này là một nơi vui chơi nghỉ dưỡng như thế nào. Do vậy Diệp Lăng Phi không những không buông tay mà ngược lại còn tóm cổ áo của người bảo vệ kia chặt hơn, hoàn toàn nhấc anh ta lên. Diệp Lăng Phi lạnh lùng nói:

- Người thanh niên, cậu nói chuyện nên chú ý một chút, nếu không cái đầu của cậu sẽ phải dọn đi chỗ khác đấy.

Diệp Lăng Phi vừa nói vậy sắc mặt của người bảo vệ trở nên không bình thường. Hai chân anh ta loạng choạng đứng lên, những người bảo vệ kia thấy vậy, vén tay áo có vẻ như định xông vào.

Diệp Lăng Phi không hề lo lắng xảy ra chuyện này, hôm nay không thể bắt được nữ đặc công kia đã kiến Diệp Lăng Phi cảm thấy không thoải mái rồi. Hắn đang muốn tìm một chỗ để xả giận, vừa thấy những người bảo vệ kia định động thủ, Diệp Lăng Phi lại thấy hưng phấn trong người, hắn quay mặt sang những người kia cười lạnh lùng, dường như rất khinh thường những những người đó, như thế càng khiến những bảo vệ kia có cảm giác bị coi thường. Bọn họ nghĩ, họ đông người như vậy hoàn toàn không quan tâm chuyện đánh nhau. Khi bọn họ đến xin tuyển làm bảo vệ sớm đã có người nói với bọn họ một câu, ở đây, nếu có kẻ nào dám gây chuyện, cứ ra sức đánh, có chuyện gì khu vui chơi nghỉ dưỡng cao cấp này sẽ đứng ra giải quyết. Chính vì câu nói đó, những nhân tài làm bảo vệ trong nơi vui chơi nghĩ dưỡng cao cấp này tỏ ra vô cùng vênh váo, cho rằng nếu có chuyện gì xảy ra, ông chủ của bọn họ nhất định sẽ giải quyết hết, nên không cần phải lo lắng vấn đề hậu quả.

Người sợ có kẻ chống lưng, nếu không có kẻ chống lưng, những bảo vệ này tuyệt đối không dám to gan như vậy, ở Vọng Hải cũng không hỏi xem người đi vào là ai là đã động thủ. Bọn họ vừa định động thủ khiến Bạch Tình Đình sợ hết hồn. Bạch Tình Đình biết Diệp Lăng Phi đánh giỏi nhưng Bạch Tình Đình không biết Diệp Lăng Phi đánh giỏi đến mức nào. Những bảo vệ này kẻ nào kẻ nấy đều rất to con hơn nữa lại đông người, Bạch Tình Đình thấy cho dù Diệp Lăng Phi có đánh giỏi hơn nữa nhưng đối diện với nhiều người như vậy cũng không tránh được phải chịu thiệt thòi. Hôm nay Bạch Tình Đình vốn định dẫn Diệp Lăng Phi tới đây thư giãn một chút nhưng không ngờ sự việc lại trở nên như vậy, Bạch Tình Đình bắt đầu thấy hối hận, cô ta vốn định ngăn Diệp Lăng Phi lại nhưng cô ta thấy bộ dạng lúc này của Diệp Lăng Phi, Bạch Tình Đình không dám ngăn lại nữa. Bạch Tình Đình đứng ở chỗ cũ, tay chân hơi luống cuống cũng không biết ngăn cản tốt hay không ngăn cản thì tốt.

- Bùp!

Diệp Lăng Phi ném người bảo vệ xuống đất, cú ngã rất đau khiến anh ngồi trên mặt đất hồi lâu không động đậy. Miệng kêu “Ui ya”. Diệp Lăng Phi không hề để ý người bảo vệ bị ném xuống đất kêu đau không ngớt, hắn hơi quay người nhìn những bảo vệ trước mặt cười nói: Đến đây, đúng lúc tao đang muốn chơi với chúng mày, gần đây chân tay tao không được vận động, đang muốn tìm một chỗ thư giãn nhưng không ngờ chúng mày lại tự tìm đến, ừm, như vậy tốt quá, để hôm nay tao sẽ lên lớp cho chúng mày, cho chúng mày biết thế nào gọi là công phu Trung Quốc.

Diệp Lăng Phi hơi lùi về phía sau một bước, hắn không đứng thế, Diệp Lăng Phi thấy, khi đối mặt với những kẻ này không cần thiết phải đứng thế nào cả. Hai tay hắn nắm chặt, mắt nhìn về những người bảo vệ kia, đợi khi bọn họ xông đến Diệp Lăng Phi sẽ vung nắm đấm lên, để những người bảo vệ kia biết được sự lợi hại của hắn. Nhưng Diệp Lăng Phi không ngờ rằng trong lúc thế đánh của hắn đã chuẩn bị xong rồi thì từ phía sau lưng hắn có tiếng một người đàn ông:

- Đợi đã!

Một người đàn ông mặc âu phục, đeo cà vạt đi nhanh đến, anh ta đi đến giữa Diệp Lăng Phi và những người bảo vệ kia, quay mặt về phía những người bảo vệ khiển trách nói:

- Các anh làm ăn thế nào vậy, lẽ nào các anh không biết hai vị này là ai sao, dám gây rối ở đây, bây giờ các anh lập tức xin lỗi, nhanh lên!