Cho đến tận lúc này Trương Lộ Tuyết vẫn trong tình trạng hồ đồ không hiểu gì cả, cô ta cơ bản không hiểu đã xảy ra chuyện gì, nhưng từ bầu không khí khẩn trương ban nãy, Trương Lộ Tuyết đã ngửi được một bầu không khí căng thẳng, đầy áp lực, dường như có chuyện gì lớn sắp xảy ra. Bạch Tình Đình nói câu đó xong, Trương Lộ Tuyết bèn mang những thắc mắc trong lòng ra hỏi.
- Phó tổng Bạch, rút cuộc đã xảy ra chuyện gì, tổng giám đốc tại sao lại khẩn trương như vậy?
Trương Lộ Tuyết vừa hỏi, Lương Ngọc ngồi bên cạnh Bạch Tình Đình liếc nhìn Trương Lộ Tuyết rồi lại nhìn Bạch Tình Đình, Lương Ngọc không biết ở đây rút cuộc đã xảy ra chuyện gì, cô ta có cảm giác dường như quan hệ của hai người phụ nữ này không giống với quan hệ đồng ngiệp trong công ty, nhất là người phụ nữ tên Trương Lộ Tuyết, cách nói chuyện của cô ta khiến Lương Ngọc có cảm giác nhầm lẫn, hai người dường như là đối thủ.
Cảm giác đó của Lương Ngọc quả không có gì sai, từ trước đến nay, Bạch Tình Đình và Trương Lộ Tuyết đều cho rằng đối phương là đối thủ, tình trạng đó cũng chỉ mới cải thiện được một chút mà thôi. Bạch Tình Đình muốn giải thích với Trương Lộ Tuyết một chút, nhưng nghĩ đi nghĩ lại thấy không cần phải giải thích quá nhiều, cho dù cô ta nói với Trương Lộ Tuyết chuyện này ai biết được Trương Lộ Tuyết liệu có tin hay không?
Kết quả Trương Lộ Tuyết ở bên đó hồi lâu cũng không có được tin tức gì từ miệng Bạch Tình Đình. Cuối cùng cô ta đành rời đi. Lương Ngọc và những người khác đều ở lại bảo vệ Bạch Tình Đình, Trương Lộ Tuyết rời đi cũng không có ai đi cùng. Trương Lộ Tuyết vừa về đến phòng làm việc, sắc mặt của cô ta trầm xuống. Ban nãy trong phòng làm việc của Bạch Tình Đình mặc dù những lời của Dã Thú khiến Trương Lộ Tuyết cảm thấy thoải mái hơn nhưng sau đó thái độ của Dã Lang và bọn họ khiến Trương Lộ Tuyết nhận thức được, mọi việc trước mắt đều là cách để Diệp Lăng Phi bảo vệ Bạch Tình Đình, nói một cách khác Diệp Lăng Phi không hề sắp đặt người bảo vệ Trương Lộ Tuyết.
Mặc dù Trương Lộ Tuyết không hiểu rút cuộc là chuyện gì nhưng trong lòng cô ta thấy khó chịu, hoàn toàn là vì cô ta cảm thấy trong lòng Diệp Lăng Phi cô ta không hề quan trọng. Trịnh Khả Nhạc vốn định tới hỏi Trương Lộ Tuyết rút cục là chuyện gì, nhưng cô ta nhìn ra dường như sắc mặt của Trương Lộ Tuyết không được tốt, Trịnh Khả Nhạc rất thức thời không qua hỏi nữa.
Trương Lộ Tuyết ngồi trong văn phòng, cô ta ngầm cắn môi, lấy điện thoại ra gọi cho Diệp Lăng Phi. Trong lúc Trương Lộ Tuyết gọi điện thoại, Diệp Lăng Phi và Bành Hiểu Lộ đang lái xe quay về thành phố. Nhận được điện thoại của Trương Lộ Tuyết, Diệp Lăng Phi nhận thức được hắn lại phạm phải một vấn đề, đó là quên rằng Trương Lộ Tuyết và Bạch Tình Đình ở cùng một tầng lầu. Không đợi Trương Lộ Tuyết nói, Diệp Lăng Phi đã biết Trương Lộ Tuyết muốn nói gì.
- Diệp Lăng Phi, anh có thể giải thích với em rút cuộc trong tập đoàn có gì nguy hiểm, tại sao…
Trương Lộ Tuyết vừa mới nói được một nửa, còn chưa nói xong, Diệp Lăng Phi đã cắt ngang lời của Trương Lộ Tuyết.
- Lộ Tuyết, chuyện này liên quan rất lớn, anh không tiện nói với em trong điện thoại, thế này đi, lát nữa anh sẽ tới đó, đợi anh đến đó sẽ giải thích với mọi người.
Diệp Lăng Phi nói đến đây, hắn lại nói thêm một câu:
- Lộ Tuyết, em nên tin anh, trong lòng anh, em và Tình Đình đều không thể thay thế được.
Trương Lộ Tuyết nghe Diệp Lăng Phi nói vậy xong, cô ta gào lên:
- Em biết, em biết. Được rồi, cứ như vậy đi, em nên sớm biết hỏi như thế này cũng như không, anh cơ bản sẽ không nói thật với em, em chưa hỏi rõ ràng thì sẽ không đi đâu cả, em hy vọng khi anh đến tập đoàn sẽ cho em một lời giải thích rõ ràng, em muốn nghe xem anh sẽ nói thế nào?
- Ừ, Lộ Tuyết, em yên tâm đi, anh sẽ cho em một lời giải thích hài lòng.
Diệp Lăng Phi nói, Trương Lộ Tuyết nghe Diệp Lăng Phi nói vậy xong cô ta mới cúp điện thoại. Diệp Lăng Phi nghe thấy Trương Lộ Tuyết cúp điện thoại, hắn không lập tức cúp điện thoại mà cầm điện thoại trong tay gọi điện. Diệp Lăng Phi gọi cho Mộ Biến, điện thoại vừa kết nối Diệp Lăng Phi trực tiếp hỏi:
- Mộ Biến, tôi đã nói với cô rồi, cô không nhìn rõ diện mạo của kẻ đã tấn công cô sao, thâm chí là đàn ông hay đàn bà cũng không nhìn rõ, nếu cho cô xem một đoạn băng ghi hình giám sát liệu cô có nhận ra kẻ đã tấn công cô không?
Mộ Biến tỏ ra chưa thật sự hiểu ý câu nói của Diệp Lăng Phi, cô ta hỏi:
- Diệp Lăng Phi, anh rút cuộc muốn làm gì, tôi bị anh làm cho hồ đồ rồi, cái gì mà băng ghi hình giám sát, mà tôi đi xem ai?
Diệp Lăng Phi trực tiếp nói:
- Chính là kẻ đã tấn công cô. Mộ Biến, ý của tôi là, nếu tôi để cô xem một đoạn băng ghi hình giám sát, mà người trong đoạn băng ghi hình giám sát rất có khả năng có người của Ám bộ, cũng là kẻ đã tấn công cô, cô có thể nhận ra người đó không?
Mộ Biến ngần ngừ một lát rồi nói:
- Chuyện này… Diệp Lăng Phi, chuyện này tôi không thể khẳng định, chuyện tối hôm qua xảy ra quá đột ngột, tôi cơ bản không có chuẩn bị gì cả, nên lúc đó tôi không nhìn rõ diện mạo của kẻ đó, chỉ cảm giác đó là một người phụ nữ, tóc vàng nhưng tôi không dám khẳng định những gì tôi nhìn thấy là thật.
- Mộ Biến, chuyện này không có gì. Tôi nghĩ tôi có lẽ có thể cung cấp cho cô một đoạn băng ghi hình giám sát để cô nhận diện. Đương nhiên, bây giờ tôi vẫn chưa thể tới, nếu tôi đủ may mắn có lẽ có thể bắt được người của Ám bộ tại đó, như thế mọi việc đều được giải quyết.
- Cái gì gọi là sự việc đều được giải quyết? Anh đi đâu bắt kẻ đó?
- Chuyện đó cô không cần biết, Mộ Biến, tôi gọi điện đến chỉ muốn nói với cô, cô chỉ cần dưỡng bệnh cho tốt là được rồi, những chuyện còn lại cứ giao cho tôi giải quyết, tôi sẽ giúp cô báo thù.
Diệp Lăng Phi nói xong bèn cúp điện thoại.
Diệp Lăng Phi đã đi với tốc độ nhanh nhất để về tòa nhà của tập đoàn quốc tế Thế Kỷ, dù vậy hắn bên đó cũng đã hơn một giờ chiều rồi, Diệp Lăng Phi và Bành Hiểu Lộ đều chưa ăn cơm trưa. May mà trên xe còn có một ít đồ ăn vặt, nếu không lúc này bụng của hai bọn họ đã kêu ầm ầm rồi.
Diệp Lăng Phi lo lắng Bạch Tình Đình xảy ra chuyện, Diệp Lăng Phi thấy người của Ám bộ rất có khả năng thông qua Bạch Tình Đình ép hắn xuất hiện. Chính vì như thế Diệp Lăng Phi mới vội vàng đến. Đợi Diệp Lăng Phi nhìn thấy Bạch Tình Đình bình an vô sự hắn mới yên tâm. Đồng thời Diệp Lăng Phi cũng ý thức được một vấn đề khác, đó chính là làm thế nào giải thích chuyện hắn và Bành Hiểu Lộ đi cùng nhau.
Ban nãy trong lòng Diệp Lăng Phi chỉ nghĩ đến Bạch Tình Đình, không hề nghĩ đến việc Bành Hiểu Lộ vẫn luôn đi cùng hắn.
Bây giờ thấy Bạch Tình Đình bình an vô sự rồi, Diệp Lăng Phi mới nhớ đến Bành Hiểu Lộ. Khi Bạch Tình Đình nhìn thấy Diệp Lăng Phi và Bành Hiểu Lộ cùng đến trong lòng cô ấy hẳn sẽ vô cùng kinh ngạc.
- Hiểu Lộ, sao cậu lại đến cùng anh ấy?
Bạch Tình Đình nhìn thấy Bành Hiểu Lộ lập tức kéo tay Bành Hiểu Lộ, tỏ ra vô cùng thân thiết với Bành Hiểu Lộ. Câu nói này Bạch Tình Đình quả thật đã hỏi đến Bành Hiểu Lộ, chuyện này Bành Hiểu Lộ chưa có chuẩn bị gì trước, lại nghe thấy Bạch Tình Đình hỏi vậy, Bành Hiểu Lộ bất giác liếc nhìn Diệp Lăng Phi, thấy Diệp Lăng Phi cau mày dường như đang vì chuyện này mà phiền não.
- Ừ, tớ…khi tớ đến bệnh viên gặp Diệp Lăng Phi ở đó.
Trong đầu Bành Hiểu Lộ lóe lên một suy nghĩ, lập tức nghĩ tới Mộ Biến đang nằm trong bệnh viện, cô ta nói như vậy cũng không bị coi là nói dối, Bành Hiểu Lộ quả thực gặp Diệp Lăng Phi ở bệnh viện. Chỉ là cô ta và Diệp Lăng Phi không phải là tình cờ gặp gỡ mà là đã có hẹn từ trước.
Bạch Tình Đình vừa nghe Bành Hiểu Lộ nói gặp gỡ ở bệnh viện, cô ta liền ngây người. bản năng của phụ nữ bắt buộc đi lên từ sự hoài nghi. Bạch Tình Đình lúc này không để ý không khí ở đây, cô ta quay mặt về phía Diệp Lăng Phi hỏi:
- Ông xã, sao anh lại đi đến bệnh viện, sao hôm nay em không nghe ông xã nói phải đi đến bệnh viện chứ!
Diệp Lăng Phi ứng phó nói:
- Anh cũng không ngờ, là Triệu Đào cục trưởng cục công an Vọng Hải gọi điện cho anh. Tối hôm qua, Mộ Biến bị kẻ khác tấn công, Triệu cục trưởng đó bảo anh đến bệnh viện một chuyến.
Những lời phía sau Diệp Lăng Phi cố ý không nói ra nhằm làm cho Bạch Tình Đình có cảm giác hiểu nhầm, trong bối cảnh này Diệp Lăng Phi không tiện nói hết ra. Bạch Tình Đình cũng không hỏi tiếp nữa, cô ta kéo tay Bành Hiểu Lộ ngồi xuống sô pha. Lúc đó Diệp Lăng Phi mới thở phào nhẹ nhõm đi ra khỏi văn phòng của Bạch Tình Đình, Diệp Lăng Phi châm một điếu thuốc, sau đây việc hắn ta cần làm là tìm ra tên đặc công của Ám bộ, bất luận kẻ đó sống hay chết, Diệp Lăng Phi cũng phải ở trong tòa nhà của tập đoàn tìm ra kẻ đó.
Dã Lang, Dã Thú, hai người bọn họ trước khi Diệp Lăng Phi tới đã lục soát tầng lầu này một lượt không phát hiện có bất kỳ dấu hiệu khả nghi nào. Dã Lang lại tới phòng giám sát của tập đoàn lấy cuộn băng ghi hình giám sát ngày hôm nay. Trong lúc Diệp Lăng Phi đến, vừa đúng lúc Dã Lang đang ở trong phòng giám sát, Dã Lang dùng tay chỉ vào màn hình giám sát nói:
- Người phụ nữ tóc vàng này sau khi đi vào tập đoàn thì biến mất, em đã bảo Dã Thú dẫn người đi lục soát rồi, em nghi cô ta chính là người của Ám bộ.
Diệp Lăng Phi gật đầu, miệng hắn hút thuốc, mắt nhìn chằm chằm vào người phụ nữ tóc vàng kia lẩm bẩm:
- Anh có một thắc mắc, nếu nói cô ta sớm đã đột nhập vào tòa nhà của tập đoàn, vậy tại sao đến bây giờ vẫn chưa lộ mặt, lẽ nào cố ý muốn dụ anh đến?
- Không loại trừ khả năng đó. Nhưng vẫn đề bây giờ là cần tìm ra cô ta, nếu cô ta muốn đột nhập vào tòa nhà của tập đoàn chỉ có thể đi qua thang máy, nhưng bên phía thang máy không hề có bất kỳ hình ành nào cho thấy cô ta từng đi vào thang máy, em thấy, cô ta có khả năng không đột nhập vào nội bộ tập đoàn bằng thang máy, người như cô ta, thân thủ đều rất giỏi, có rất nhiều cách để đột nhập vào tập đoàn.
Diệp Lăng Phi không chút nghi ngờ, hắn rất tán thành với năng lực phân tích của Dã Lang. Vấn đề bây giờ là làm thế nào tìm ra kẻ đó trong tòa nhà này, điện thoại của Dã Thú rất nhanh gọi đến.
- Lão đại, em phát hiện một vấn đề…
Trong điện thoại Dã Thú nói những điều mà gã phát hiện, khi Dã Thú nhắc đến thang máy dùng để chở hàng, Diệp Lăng Phi cau mày nói:
- Dã Thú, ý em nói thang máy chuyển hàng dừng lại ở tầng sáu?
- Đúng vậy. Theo như ban nãy bên bộ phận hậu cần cho biết thì hôm nay thang máy chở hàng ngừng chạy, nói cách khác hôm nay thang máy chở hàng không thể dùng, nó phải dừng lại ở tầng một nhưng vấn đề bây giờ thang máy chở hàng lại dừng ở tầng sáu, lão đại, em thấy bên trong có vấn đề.
Diệp Lăng Phi nghe câu nói đó của Dã Thú xong, hắn nói:
- Đương nhiên có vấn đề rồi. Kẻ đó hẳn là ở trong thang máy chở hàng, nhanh, dẫn người đến tầng sáu, anh nhất định phải tìm ra kẻ đó.
Diệp Lăng Phi vừa nói, Dã Thú lại phá lên cười nói:
- Lão đại, như thế chúng ta có thể yên tâm rồi, em nhận được thông tin là thang máy chở hàng bị hỏng ở giữa tầng sáu và tầng bảy, nói cách khác kẻ đó bị nhốt trong thang máy.