Đô Thị Tàng Kiều

Chương 1257-1: Ám bộ cuối cùng (1)




Trong tòa nhà quốc tế Thế Kỷ, Bạch Tình Đình và Trương Lộ Tuyết ở phòng họp nói chuyện hồi lâu. Sáng hôm nay Bạch Tình Đình vừa đến tập đoàn bèn lập tức đi gặp Bành Hiểu Lộ. Sau khi trải qua sự việc ngày hôm qua Bạch Tình Đình cho rằng cô ta cần nói chuyện với Trương Lộ Tuyết, cho dù không phải vì cô ta cũng nên suy nghĩ cho Diệp Lăng Phi.

Thái độ của Trương Lộ Tuyết cũng có thay đổi, cần biết chiều hôm qua Trương Lộ Tuyết đã ở nhà cùng Diệp Lăng Phi ân ái, lúc đó Trương Lộ Tuyết đã nghĩ rồi, nếu cô ta và Bạch Tình Đình cứ tiếp tục như thế này sẽ khiến Diệp Lăng Phi bị kẹp giữa hai bọn họ trở nên rất khó xử, do vậy sáng hôm nay Trương Lộ Tuyết còn định đợi Bạch Tình Đình đến công ty sẽ nói chuyện với Bạch Tình Đình, nhưng không ngờ Bạch Tình Đình lại chủ động đến tìm Trương Lô Tuyết.

Nếu hai người đã có cùng quan điểm thì việc nói chuyện với nhau cũng trở nên dễ dàng hơn nhiều, sự tiến triển so với trước đây cũng nhanh hơn nhiều, rất nhiều vấn đề ở tập đoàn hai người đều đạt được thỏa hiệp.

Trong lúc Bạch Tình Đình và Trương Lộ Tuyết nói chuyện trong phòng họp thì ở quầy lễ tân tầng một, một phụ nữ tóc vàng đeo kính đen, mặc váy dài, thắt dây lưng to bằng bàn tay ở eo, tay xách một chiếc túi rất tinh xảo đi vào. Hai nhân viên lễ tân đang nói chuyện phiếm với nhau, hôm nay tập đoàn không có nhiều việc nên hai người bọn họ trong có vẻ rất thoải mái, nhìn thấy người phụ nữ tóc vàng đeo kính đen đi vào, một trong hai nhân viên lễ tân dùng tiếng Anh hỏi:

- Xin hỏi cô có việc gì?

Thiết nghĩ làm nhân viên lễ tân ở đây thì tiếng Anh nhất thiết phải biết. Là một công ty tập đoàn thì tất phải có một số khách nước ngoài đến thăm quan, làm việc, nếu nhân viên lễ tân không biết tiếng Anh, thì thật thú vị, hỏi gì cũng không biết, những khách nước ngoài kia có lẽ sẽ cho rằng tố chất của nhân viên trong tập đoàn này không cao từ đó sẽ ảnh hưởng đến cả tập đoàn.

Sau khi nhân viên lễ tân dùng tiếng Anh hỏi xong, người phụ nữ tóc vàng bỏ kính đen xuống để lộ ra cặp mắt mê hồn màu xanh biếc, cô ta trả lời bằng tiếng Anh rất lưu loát:

- Tôi đến từ nước Pháp, trước đó tôi đã từng gửi thư điện tử cho tổng giám đốc Bạch của các cô, liên quan đến viếc hợp tác giữa chúng tôi, lần này tôi đến là vì chuyện đó.

Cô nhân viên lễ tân nghe cô gái tóc vàng trả lời xong cô ta tiếp tục hỏi:

- Xin hỏi cô gửi thư điện tử cho vị tổng giám đốc nào trong tập đoàn chúng tôi? Là tồng giám đốc hay là phó tổng giám đốc?

- Họ Bạch.

- Là phó tổng giám đốc Bạch, vì chúng tôi không nhận được thông báo liên quan nên phiền cô đợi một lát, bây giờ tôi sẽ liên lạc một chút.

Người phụ nữ tóc vàng gật đầu, trong lúc cô nhân viên lễ tân gọi điện thoại cô ta đột nhiên nói:

- Xin hỏi nhà vệ sinh ở đâu? - Ở bên kia…

Một cô nhân viên lễ tân khác chỉ cho người phụ nữ tóc vàng kia nhìn, cô ta cảm ơn rồi xách chiếc túi nhỏ đi về phía nhà vệ sinh. Cô nhân viên lễ tân tay cầm điện thoại lập tức liên lạc được với thư ký của Bạch Tình Đình, thư ký của Bạch Tình Đình hoàn toàn không nghe nói gì về chuyện này, cô ta không biết Bạch Tình Đình đã từng liên lạc với một người phụ nữ nước ngoài, cô ta ghi lại rồi nói:

- Thế này đi, tôi sẽ báo cáo lại với phó tổng giám đốc Bạch.

- Vâng.

Bạch Tình Đình không hề nhận được thư điện tử nào gửi từ nước Pháp gửi tới, bây giờ Bạch Tình Đình chủ yếu tập trung vào quản lý chứ không phải triển khai nghiệp vụ, mở rộng thị trường, dự án phát triển ở Long Sơn cần rất nhiều thời gian, tập đoàn mới không cần tập trung quá nhiều vào bất động sản mang tính chất thương mại. Theo suy nghĩ của Diệp Lăng Phi, tập đoàn sẽ phát triển theo nhiều hướng, ra sức đưa Vọng Hải trở thành một thành phố phù hợp sinh sống mang đẳng cấp thế giới.

Đương nhiên, Bạch Tình Đình cũng có suy nghĩ riêng, cho dù tập đoàn mới trong lĩnh vực xây dựng phát triển thành phố tiến hành khá tốt nhưng điều này chỉ giới hạn trong suy nghĩ quá lý tưởng, nói cách khác mọi thứ trước mắt chỉ là để thỏa mãn lý tưởng của cá nhân Diệp Lăng Phi mà thôi. Bạch Tình Đình cũng có suy nghĩ của riêng cô ta, đó là đưa tập đoàn mới trở thành một công ty tập đoàn có tên tuổi trên thế giới. Bạch Tình Đình cũng muốn đưa tên tuổi mình vào hàng các nhân vật nổi tiếng trên thế giới. Đương nhiên tiền đề của mọi thứ đó là cần làm tốt vai trò người vợ của Diệp Lăng Phi.

Chỉ là thời gian này Bạch Tình Đình và bên nước ngoài không hề có liên lạc thư điện tử nào cả, càng không có chuyện hợp tác gì với người nước Pháp, đây là chuyện hoàn toàn không thể. Về chuyện này Bạch Tình Đình rất rõ, khi cô ta nghe thấy thư ký của cô ta nhắc đến một người như thế, Bạch Tình Đình rất quả quyết nói: Không có, tôi không hề liên lạc thư điện tử với người bên nước Pháp nào cả, cô nói với lễ tân, người đó tôi không hề quen biết, bảo lễ tân thông báo cho bảo vệ, yêu cầu người đó rời khỏi đây ngay.

Bạch Tình Đình nói xong còn nói thêm:

- Có lẽ là có một số kẻ muốn trà trộn vào tòa nhà của tập đoàn, những kẻ như thế tốt nhất là không nên tiếp xúc.

Thư ký của Bạch Tình Đình nghe xong đồng ý rồi rời khỏi phòng họp. Bên trong phòng họp, Trương Lộ Tuyết kẹp tập tài liệu dày trước mặt lại, nói với Bạch Tình Đình đang ngồi trước mặt cô ta:

- Phó tổng giám đốc Bạch, chúng ta cứ làm theo những gì vừa bàn, việc bổ nhiệm nhân sự ở các bộ phận của tập đoàn mới cũng sẽ được thông báo ngay, trung tuần tháng bẩy các bộ phận trong tập đoàn mới chúng ta sẽ chính thức đi vào hoạt động trong toàn bộ tập đoàn, còn những bộ phận cũ sẽ dần dần đưa ra khỏi sự hoạt động của tập đoàn, các công ty con của tập đoàn mới cũng sẽ được đẩy mạnh tiến hành theo kế hoạch.

Bạch Tình Đình ngồi trước mặt Trương Lộ Tuyết, yên lặng nghe Trương Lộ Tuyết nói. Cô ta và Trương Lộ Tuyết nói chuyện rất vui vẻ, hai người không hề vì một số chuyện có bất kỳ tranh chấp nào, điều này là cơ sở để hai người có thể hợp tác một cách rất tốt với nhau. Đương nhiên tính cách trời sinh của cả hai khiến bọn họ nhất thời khó có thể trở thành bạn bè thân thiết của nhau, bọn họ thích hợp làm đối thủ hơn. Bạch Tình Đình nghe Trương Lộ Tuyết nói xong, cô ta nói:

- Lộ Tuyết, chúng ta cứ sắp xếp như vậy đi, bên quốc tế Thế Kỷ, tôi sẽ triển khai công việc theo những gì mà ban nãy tôi nói, nhưng bây giờ có một vấn đề, đó là vấn đề mạng thông tin văn phòng mà Diệp Lăng Phi đã từng nhắc đến, tôi thấy trước mắt chúng ta nên áp dụng mô hình đó trong tập đoàn mới, hạn chế thấp nhất việc sử dụng nhân lực không cần thiết.

Trương Lộ Tuyết nghe Bạch Tình Đình nói xong, cô ta gật đầu đồng ý nói:

- Vâng, tôi đồng ý. Phó tổng Bạch, chuyện này lúc trước tôi cũng đã nghĩ đến rồi, vấn đề internet hóa thông tin mà Diệp Lăng Phi đề cập đến là rất cần thiết, nếu chúng ta có thể làm việc thông qua mạng thông tin nội bộ như thế sẽ nâng cao hiệu quả công việc. Giảm thiểu những chi phí không cần thiết, điều này có lợi rất lớn đối với tập đoàn chúng ta.

Bạch Tình Đình nhìn Trương Lộ Tuyết, vốn định bảo Trương Lộ Tuyết không cần phải gọi cô ta là phó tổng Bạch, nhưng lời đã đến cửa miệng rồi cô ta lại rút lại. Bạch Tình Đình thấy Trương Lộ Tuyết muốn gọi cô ta thế nào tùy ý, cô ta không cần thiết phải tỏ ra quá mức ân cần. Bạch Tình Đình đứng từ góc độ của Diệp Lăng Phi mà nghĩ quả thật rất muốn quan hệ giữa hai bọn họ trở nên hòa hợp, nhưng như vậy không có nghĩa rằng Bạch Tình Đình sẽ hoàn toàn nhẫn nhịn Trương Lộ Tuyết, thậm chí có thể để Trương Lộ Tuyết dương dương tự đắc trước mặt cô ta, Bạch Tình Đình là Bạch Tình Đình, cô ta sẽ không thay đổi khí chất cao ngạo của mình, nếu phải đối diện với một Trương Lộ Tuyết cũng cao ngạo như vậy, Bạch Tình Đình cũng sẽ không có bất kỳ sự nhẫn nhịn nào cả.

Bạch Tình Đình không nói gì cô ta chỉ ngầm biểu thị sự đồng ý với Trương Lộ Tuyết. Trong lúc Bạch Tình Đình và Trương Lộ Tuyết còn ở trong văn phòng, nữ thư ký của Bạch Tình Đình đã thông báo cho cô nhân viên lễ tân ý của Bạch Tình Đình. Cô nhân viên lễ tân cầm điện thoại, trong lòng bắt đầu suy nghĩ. Vì cô ta phát hiện người phụ nữ tóc vàng kia sau khi đi vào nhà vệ sinh thì không nhìn thấy đâu nữa chứ đừng nói gì đến việc yêu cầu cô ta lập tức rời khỏi tòa nhà của tập đoàn.

Diệp Lăng Phi và Bành Hiểu Lộ nằm trên đỉnh núi Long Sơn, Long Sơn đã trở thành một địa điểm tư nhân. Ngoài người của Dã lang có thể vào đây, người ngoài muốn vào Long Sơn không phải là chuyện dễ dàng. Vài ngày trước đó vài người trong đó có Sở Thiếu Lăng, Diêu Diêu từ phía Bắc Long Sơn lén vào Long Sơn bị Diệp Lăng Phi, Dã Thú phát hiện, Dã Thú lập tức lập tức tăng cường cảnh giác ở phía Bắc Long Sơn, bên đó vốn chỉ có một số tường núi thấp, bây giờ toàn bộ đều đã được xây cao, một cổng duy nhất ở bên đó cũng bị bịt lại. Đồng thời còn sắp xếp người chuyện tuần tra canh gác không cho phép bất kỳ kẻ nào đột nhập vào Long Sơn từ phía Bắc. Như thế cho dù có kẻ mạo hiểm lén lút vượt tường nhưng cũng sẽ bị nhân viên tuần tra phát hiện đồng thời bị đuổi ra khỏi Long Sơn.

Long Sơn là một địa danh thắng cảnh ở Vọng Hải, trước đây khi Dã Thú còn chưa đến Vọng Hải, mỗi năm Long Sơn đều đón tiếp không ít du khách, chỉ là sau khi Dã Thú đến Vọng Hải bèn mua Long Sơn, những du khách kia có muốn đến Long Sơn cũng không được nữa. Vì chuyện này, Diệp Lăng Phi đã từng nói chuyện với Dã Thú, Diệp Lăng Phi thấy Dã Thú không cần thiết biến Long Sơn thành hoa viên của riêng mình, nhưng Dã Thú cho rằng ở đây có cơ sở của Lang Nha bất luận người của Lang Nha có định đến Vọng Hải hay không nhưng ở Long Sơn cũng cất giấu rất nhiều vũ khí, nếu mở cửa với bên ngoài những vũ khí đó rất dễ bị mất như thế sẽ mang đến cho Vọng Hải rất nhiều vấn đề.

Diệp Lăng Phi thừa nhận quan điểm đó của Dã Thú, quả thực Dã Thú nói đến trọng điểm đó là số lượng lớn vũ khí được cất giấu ở Long Sơn, một khi mở cửa với bên ngoài những du khách đó có thể sẽ phát hiện ra những vũ khí ấy từ đó mà gây ra không ít khó khăn. Dã Thú làm như vậy cũng không có gì là không thỏa đáng Diệp Lăng Phi cũng không tranh luận thêm với Dã Thú về vấn đề này nữa.

Lúc này, ở trên đỉnh Long Sơn Diệp Lăng Phi đang hôn vào phần dưới của Bành Hiểu Lộ. Chiếc quần dài của Bành Hiểu Lộ đã bị Diệp Lăng Phi tụt xuống đầu gối, để lộ ra chiếc quần lót màu trắng in hình chuột mickey. Rất rõ ràng Diệp Lăng Phi không ngờ Bành Hiểu Lộ lai mặc loại quần lót thú vị này, Diệp Lăng Phi cho rằng Bành Hiểu Lộ sẽ mặc loại quần lót rất chú ý đến khí chất của người phụ nữ, hay nói cách khác quần áo phù hợp với một nữ quân nhân, quần áo của cô ta tập trung vào tố sắc. Đó là suy nghĩ của Diệp Lăng Phi nhưng khi Diệp Lăng Phi tụt quần của Bành Hiểu Lộ ra nhìn thấy chiếc quần lót trắng in hình chuột Mickey, Diệp Lăng Phi bị Bành Hiểu Lộ thu hút mạnh mẽ, hắn không kiềm chế được liền đưa miệng hôn vào đó.