Đô Thị Tàng Kiều

Chương 1212-2: Hữu nghị! (2)




Serena nghe Anna nói xong thì gật đầu, theo Serena thấy thì những lời Anna nói vốn không phải là không có lý.

Serena cầm lấy điện thoại và lại gọi điện thoại cho Dã Lang, khi điện thoại được kết nối, chưa đợi Serena nói thì đã nghe thấy tiếng Dã Lang rồi:

- Serena, bây giờ em đi ra khỏi chỗ đó đi, em cứ theo nơi mà anh nói đến gặp anh, sau đó anh sẽ đưa em đi bệnh viện!

Dã Lang nói như vậy là vì khi nãy hắn đã nghe Serena nói cô đang bị thương. Serena đồng ý:

- Vâng!

Anna ngồi bên cạnh Serena, cô ta hỏi:

- Serena, rốt cuộc Dã Lang nói thế nào?

- Dã Lang hẹn tôi ở một nơi, sau đó sẽ đưa tôi đi bệnh viện, Anna, rốt cuộc Dã Lang đưa tôi đi đâu tôi cũng không rõ nữa!

- Vậy không sao!

Anna nói,

- Khi nãy tôi cũng định nói như vậy, bây giờ cô đang bị thương, cũng nên đi đến bệnh viện, chỉ là tôi lo Quan chỉ huy bọn họ sẽ tìm đến bệnh viện, cho nên tôi mới không dám nói. Dã Lang đã đề nghị đưa cô đến bệnh viện đó là một chuyện, Serena chúng ra không nên chậm trễ nữa, mau đi thôi!

- Ừ!

Serena gật đầu.

Dã Lang nói với Serena về địa điểm gặp nhau, ở đây cách ngã tư cục cảnh sát Vọng Hải không xa, từ đây men theo đường núi, dường như có một chỗ dừng, đó là bệnh viện. Dã Lang sỡ dĩ lấy chỗ này làm nơi gặp mặt cũng chính là muốn mau chóng đưa Serena đến bệnh viện. Xe của Dã Lang dừng lại ngay chỗ ngã tư, hắn hạ cửa kính xe xuống, cánh tay phải đặt lên trên cửa sổ xe, đầu nghiêng sang một bên, cau mày, dường như đang suy nghĩ chuyện gì đó. Phải nói rằng chuyện hôm nay quả thực làm cho người ta bất ngờ, Dã Lang muốn thanh tĩnh suy nghĩ cũng là đương nhiên.

Một chiếc xe taxi từ phía sau chạy đến, đèn xe taxi bật lên, khi chạy đến bên xe Dã Lang, chiếc xe taxi đó vẫn không giảm tốc độ mà còn đi thẳng vào bên cạnh xe Dã Lang. Dã Lang vốn cho rằng Serena đang ngồi trong chiếc taxi đó, hắn đang rất mong đợi, nhưng nhìn thấy chiếc taxi đó lại không dừng lại, trên mặt Dã Lang lộ vẻ thất vọng. Lại thêm mười phút trôi qua, lại có một chiếc taxi chạy đến, Dã Lang đẩy cửa xe của mình và bước xuống xe, hắn tỏ vẻ có chút sốt ruột. Dã Lang cũng không biết vì sao lại như vậy, hắn nghe thấy Serena là người phụ nữ tên là Lovna trong quá khứ thì Dã Lang tỏ ra rất phấn khởi, hắn thiếu chút nữa thì không khống chế được tình cảm vui sướng của mình, hắn muốn nói với Serena về sự vui mừng của hắn, nhưng Dã Lang lại vẫn khống chế được tình cảm của mình. Bây giờ Dã Lang không biết vì sao lại lo lắng khi gặp Serena.

Dã Lang bây giờ trong lòng đang có một mối mâu thuẫn, hắn đứng bên cạnh xe đi qua đi lại. Vừa lúc đó chiếc xe taxi đó đi đến và dừng lại, Serena và Anna bước xuống xe. Khi Dã Lang và Serena gặp nhau, hai người đều ngây ra như tượng vậy, đều bất động, không giống như trên tivi người ta biểu hiện ra ngoài. Nam và nữ khi gặp nhau thì kìm không được ôm chầm lấy nhau, thậm chí còn có những nam nữ trẻ tuổi thì ôm hôn nhau nồng nhiệt ở ngoài đường phố.

Dã Lang và Serena hai người cứ đứng như vậy, tay phải của Anna bỏ vào trong áo, cô ta nhìn Dã Lang và Serena hai người cứ đứng nhìn nhau như vậy. Môi của Anna cắn vào nhau, ngực cô phập phồng lo sợ, đây không phải chuyện đùa chứ? Anna lúc này đang đứng trước mặt một thành viên trọng yếu của Tổ chức quân hỏa Lang Nha, cũng chính là trợ thủ trọng yếu của Satan. Anna không biết Dã Lang rốt cuộc sẽ đối với cô ta ra sao, có động thủ với cô không, tay phải của Anna bỏ vào trong áo, lúc này đột nhiên cô ta nghe thấy Dã Lang nói:

- Lên xe!

Dã Lang nói ra câu này rồi sau đó thấy Dã Lang mau chóng đi sang phía bên kia xe, mở cửa xe và lên xe. Serena xoay người, cô ta cố nén tình cảm đang kích động trong lòng, và nói với Anna:

- Anna, chúng ta mau lên xe thôi!

Anna cũng đứng đó bất động, cô nhìn chiếc xe rồi lại nhìn Serena và khẽ nói:

- Serena, cô có thể đảm bảo rằng hắn sẽ không động thủ với tôi không? Cô nên biết rõ tôi là lính đánh thuê của Khoa Nhung Hỏa Diễm, lần này, tôi đến thành phố Vọng Hải là vì để đối phó với Satan, cũng chính là Lão đại của Dã Lang, tôi e rằng anh ta sẽ…!

Anna nói vẫn chưa dứt lời thì Serena đã ngắt câu:

- Anna, cô đừng nói nữa, trong lòng tôi biết rõ, tôi vừa mới nói với Dã Lang trong điện thoại rồi, nếu không có cô thì tôi sẽ không sống sót để gặp anh ấy!

Anna nhìn Serena rồi lặng lẽ gật đầu, cô ta và Serena cùng nhau lên xe. Sau khi lên xe, Dã Lang khởi động xe. Hắn lái xe đến bệnh viện, trên đường đi đến bệnh viện Dã Lang móc điện thoại ra gọi cho Diệp Lăng Phi.

- Satan, thật là ngại vì đã quấy rầy anh!

Dã Lang một tay cầm vô lăng còn tay kia thì cầm điện thoại, không chút nào để ý đến hai lính đánh thuê của Khoa Nhung Hỏa Diễm đang ngồi ở ghế sau, Dã Lang nói với Diệp Lăng Phi giống như không có ai bên cạnh hắn vậy:

- Satan, em đang phải đưa hai người đi bệnh viện, à, đúng rồi, là Lovna, cô ấy vẫn còn sống đấy, nhưng cô ấy đang bị thương, em bây giờ đưa cô ấy đến bệnh viện để điều trị. À, được, em bây giờ đưa điện thoại cho cô ấy đây, anh nói chuyện với cô ấy nhé!

Dã Thú nói đến đây thì cầm điện thoại đưa cho Serena và nói:

- Là điện thoại của Satan, anh ấy muốn tự mình nói chuyện với em đấy!

Serena chính là Lovna trong quá khứ, Lovna lúc trước cũng quen biết với Diệp Lăng Phi. Khi Serena cầm điện thoại đặt bên tai thì cô nghe thấy tiếng Diệp Lăng Phi ở đầu dây bên kia truyền lại, hắn cười nói:

- Lovna, ồ, phải gọi cô là Serena chứ, chúng ta lâu lắm rồi mới gặp lại nhau đấy, tôi luôn cho rằng cô đã chết rồi, thì ra cô vẫn chưa chết, ừ, như vậy thật tốt, cô không biết Dã Lang thằng nhóc này sau khi cô chết thì thay đổi rất nhiều, đều là vì cô cả. A, có lẽ bây giờ tôi không nên nói những điều này, Serena, Dã Lang nói bây giờ cậu ấy đưa cô đến bệnh viện à, bây giờ tôi cũng đi, tôi phải đến gặp cô chứ!

- Satan, không cần đâu!

Serena nghe Diệp Lăng Phi nói như vậy thì cô vội vàng nói:

- Satan, nghe tôi nói, chuyện này không phải đơn giản như vậy đâu, Quan chỉ huy dẫn theo chí ít trên hai mươi lính đánh thuê vào thành phố này, bọn họ đang tìm anh đấy, nếu anh xuất hiện Quan chỉ huy nhất định sẽ tìm thấy anh, như vậy thì sẽ rất nguy hiểm đấy!

Diệp Lăng Phi dường như tán thành câu nói của Serena, hắn gật đầu và nói:

- Serena, cô nói cũng đúng, nhưng tôi không thể cứ trốn như vậy được, à, đúng rồi, bây giờ cô nói cho tôi biết chỗ Quan chỉ huy đang ẩn nấp đi, bây giờ tôi sẽ thông báo cho cảnh sát vây bắt bọn họ!

Serena sau khi nghe xong thì vội vàng nói:

- Vậy cũng tốt, bây giờ tôi nói với anh địa điểm!

Serena nói ra khu phế thải mà Quan chỉ huy đang ẩn nấp, sau đó cô tắt máy đưa cho Dã Lang. Dã Lang nhận lấy điện thoại và nói:

- Sao rồi, Satan nói thế nào?

- Satan nói sẽ phái người đến!

Serena nhìn Dã Lang, trong mắt Serena đang dâng tràn hạnh phúc, cô ta vốn không ngờ mình còn có ngày được gặp lại Dã Lang. Đối với Serena mà nói, tất cả chuyện này đều như một giấc mơ, cô ta luôn mơ ước có thể gặp lại Dã Lang một lần nữa, và có thể cùng Dã Lang ôn lại những năm tháng ngọt ngào trong quá khứ. Nhưng vì thân phận của cô ta nên khiến cô ta bị ép trở thành một tên nằm vùng của tổ chức Khoa Nhung Hỏa Diễm, lần này nếu không được Anna cứu thì Serena đã sớm chết mất rồi, cô không thể nào gặp lại được Dã Lang nữa, tất cả đều đến thật nhanh, thế cho nên Serena vẫn chưa kịp chuẩn bị.

Dã Lang bỏ điện thoại vào trong người, hắn không nói với Serena gì nữa mà chuyên tâm lái xe. Anna vẫn đút tay trong túi á, mắt cô nhìn Serena thì thấy Serena nhìn cô khẽ cười. Anna cũng cười với Serena, sau đó Anna đưa ánh mắt về phía Dã Lang đang lái xe.

Khi Anna đang nhìn Dã Lang thì vừa đúng lúc Dã Lang cũng nhìn Anna thông qua kính chiếu hậu, ánh mắt của Dã Lang sắt bén một cách lợi hại, Anna nhìn thấy ánh mắt của Dã Lang cả người cô ta khẽ kích động, cô ta vội vàng tựa người vào người Serena, môi cô đưa lại gần tai Serena và khẽ nói:

- Dã Lang thật đáng sợ!

Serena cười, cô ta ôm lấy Anna rồi lại đưa mắt nhìn Dã Lang và khẽ nói:

- Nếu cô quen với anh ấy thì cô sẽ biết anh ấy không phải người đáng sợ như vậy đâu!