Đô Thị Tàng Kiều

Chương 1011: Phụng mệnh hành sự




Sau khi Diệp Lăng Phi nhận được điện thoại của Lý Khả Hân liền nổi nóng. Sau khi hắn bỏ điện thoại xuống. Bạch Tình Đình hỏi:

- Ông xã, có phải quán bar của Khả Hân có chuyện không?

- Ừ!

Diệp Lăng Phi nói.

- Bà xã, chúng ta đi trước rồi hãy nói, anh muốn xem thử là những tên khốn nào ăn no không có chuyện gì làm lại chạy đến đây!

Diệp Lăng Phi tính tiền, ba người đi ra khỏi quán lẩu. Chỗ này cách quán bar của Lý Khả Hân không xa, lúc Diệp Lăng Phi lái xe chạy đến trước cổng quán bar của Lý Khả Hân thì nhìn thấy một đám người, trước cổng đang đỗ mấy chiếc xe, còn có xe của kiểm soát cũng đỗ ở đó.

Ở cổng quán bar của Lý Khả Hân có ba nhân viên của cục quản lý công thương đã tháo cái biển hiệu của quán bar xuống, còn có hai người của kiểm soát cũng đến giúp đỡ, tháo dỡ hết nhưng đồ dùng như đèn điện … xuống, nhìn tình hình này giống như muốn niêm phong chỗ này vậy.

Diệp Lăng Phi dừng xe lại nói với Bạch Tình Đình và Vu Tiêu Tiếu:

- Hai tụi em đừng có qua bên đó, anh qua là được rồi!

- Ông xã, em cũng qua đó!

Bạch Tình Đình lo lắng Diệp Lăng Phi sẽ gây ra chuyện, cô nhìn thấy được Diệp Lăng Phi đã giận rồi. Bạch Tình Đình biết nếu như Diệp Lăng Phi mà giận lên thì chuyện gì cũng có thể làm được hết. Diệp Lăng Phi không nói gì mà đẩy cửa bước xuống xe. Bạch Tình Đình, Vu Tiêu Tiếu cũng vội xuống xe đi theo sau Diệp Lăng Phi.

Diệp Lăng Phi bước nhanh về quán bar, lúc này có một người của cục công thương chặn lại nói:

- Ở đây ngừng kinh doanh rồi, mời anh rời khỏi!

- Anh bảo tôi rời khỏi?

Diệp Lăng Phi hừ lạnh một câu nói:

- Nếu như anh bảo tôi rời khỏi thì anh hãy đợi mà từ chức cút đi!

- Sao anh lại chửi thế hả!

Người đàn ông đó nhìn thấy bộ dạng này của Diệp Lăng Phi cũng không dám ngăn Diệp Lăng Phi lại. Diệp Lăng Phi bước nhanh vào bên trong, vừa bước vào bên trong thì nghe thấy tiếng của Lý Khả Hân từ bên trong vọng ra, nói:

- Các anh muốn niêm phong thì niêm phong à, dù sao đợt lát nữa có người sẽ tính sổ với các anh!

Diệp Lăng Phi đúng lúc này bước vào. Lý Khả Hân vừa nhìn thấy Diệp Lăng Phi đến cô bước vội qua nói:

- Đều là do anh gây ra chuyện cả, giờ anh đến giải quyết đi!

Lý Khả Hân nói đến đây cố tình thấp giọng nói:

- Dù sao anh mới chính là ông chủ ở đây, em chỉ là làm thêm thôi!

Diệp Lăng Phi gật đầu với Lý Khả Hân, hắn bước nhanh đến trước mặt người đàn ông khoảng hơn ba mươi tuổi đang chỉ huy, hỏi:

- Anh là người dẫn đầu ở đây phải không?

- Anh là ai?

Người đàn ông đó nhìn Diệp Lăng Phi một cái, vốn không thấy quen, hắn nói:

- Không có liên quan gì đến anh thì xin anh hãy đi cho, đừng có chen vào thi hành công vụ của chúng tôi!

- Thi hành công vụ?

Diệp Lăng Phi cố ý quan sát người đàn ông đó, hắn mò lấy thuốc từ trong túi ra, châm thuốc ngay trước mặt người đàn ông đó rồi lập tức phun làn khói thuốc vào mặt người đàn ông đó, hừ lạnh nói:

- Anh nói cho tôi biết, là ai hạ lệnh cho các anh dám thi hành công vụ ở đây?

- Rốt cuộc anh là ai?

Người đàn ông đó hỏi.

- Tôi chỉ là một tiểu nhân vật thôi!

Diệp Lăng Phi miệng ngậm điếu thuốc, nhìn có vẻ càng giống một tên vô lại hơn, hắn trừng mắt nhìn người đàn ông đó nói:

- Tôi nói tôi là một tiểu nhân vật, chẳng lẽ tiểu nhân vật không thể quản chuyện này được hay sao?

- Tôi đã nói với anh rồi, chúng tôi đang thi hành công vụ ở đây!

Người đàn ông đó nhìn thấy bộ dạng này của Diệp Lăng Phi còn tưởng nhầm Diệp Lăng Phi là loại côn đồ vô lại, hắn ta bày ra một dạng hung dữ nói:

- Nếu như anh ngăn cản chúng tôi thi hành công vụ thì anh xem như là đã phạm tội rồi đấy!

- Ha ha!

Diệp Lăng Phi bật cười lên nói:

- Tôi ngăn cản các anh thi hành công vụ sao, các anh thích chơi thế nào thì chơi, tôi nhát phải quan tâm đến. Nhưng anh cần phải suy nghĩ kỹ hậu quả của nó, đến lúc đó đừng trách tôi không nhắc nhở anh!

- Anh đang uy hiếp tôi đấy à!

Người đàn ông đó nói.

- Tôi không có uy hiếp anh!

Diệp Lăng Phi hừ lạnh nói.

- Lúc nãy tôi đã nói rồi, lần này là ai bảo các anh đến quán bar này gây chuyện, nếu như anh không nói thì xin lỗi, đến lúc đó người xui xẻo chính là anh, anh cũng không xem thử đây là nơi mà các anh có thể tùy tiện đến sao?

- Chúng tôi là nhận được có người tố cáo, nói ở đây nghi có liên quan đến việc tự ý nâng giá cao để lừa đảo khách hàng!

Người đàn ông đó nói.

- Chúng tôi là người của cục công thương, chính là phải đến điều tra xử lý chỗ này!

- Có người tố cáo, người tố cáo đó ở đâu?

Diệp Lăng Phi hỏi.

- Cái này…!

Câu hỏi này lập tức làm cho người đàn ông đó cứng họng. Hắn là nhận được điện thoại của cục trưởng, ý là muốn đến điều tra xử phạt chỗ này. Tình hình cụ thể hắn cũng không rõ, ý của cục trưởng là quán bar này tự ý nâng giá cao để lừa đảo khách hàng, niêm phong trước, tình hình cụ thể để sau hẳn nói.

Người đàn ông đó nhìn Diệp Lăng Phi nói:

- Rốt cuộc anh là ai, anh có thể quản chuyện của chúng tôi sao?

- Tôi là ai không quan trọng, điều quan trọng là anh sẽ gánh chịu mọi hậu quả, anh đã nghĩ qua chưa, nếu hôm nay anh từ chỗ này quay trở về thì anh hãy đợi ngày mai cút khỏi cục công thương. Tôi không có dọa nạt anh đâu, những gì tôi đã nói thì đều có thể làm được hết. Giờ tôi chỉ hỏi anh là ai bảo anh tới đây?

- Là cục trưởng của chúng tôi!

Người đàn ông đó bị khí thế này của Diệp Lăng Phi dọa khiếp, hắn cảm giác người đàn ông này không dễ đụng vào, nói không chừng còn có người đứng sau nào đó.

- Cục trưởng của các anh phải không, gọi điện thoại cho ông ta nói là có người muốn nói chuyện điện thoại với ông ta!

Khẩu khí của Diệp Lăng Phi càng cứng rắn hơn. Diệp Lăng Phi ở thành phố Vọng Hải tuy chưa được nói là ai nấy đều biết, nhưng một số quan chức chính phủ trong việc tư cũng có nghe nói đến con người Diệp Lăng Phi này. Ai mà không biết năm xưa Diệp Lăng Phi là một nhân vật quan trọng, nếu không bí thư thành phố bây giờ đã ngồi tù từ lâu rồi, nhân vật quan trọng nhất ở bên trong chính là Diệp Lăng Phi.

Mấy quan chức đó thích nói bóng gió, lén lút bàn tán, có người nói con người Diệp Lăng Phi này có quan hệ trong tỉnh, cũng có người nói con người Diệp Lăng Phi này có quan hệ với trung ương, tóm lại là một nhân vật không thể đắc tội được. Ngay cả Tùy Trường Hồng cũng đã nghe thấy con người Diệp Lăng Phi này rồi. Chỉ là Tùy Trường Hồng vẫn chưa từng được tiếp xúc qua, cũng không dám tin đây là sự thật. Có điều nhìn thấy thái độ của Chu Hồng Sâm đối với Diệp Lăng Phi. Tùy Trường Hồng cũng có thể ngửi thấy hơi rồi.

Khẩu khí của Diệp Lăng Phi nói với người của cục công thương đó kiên nghị khác thường, người của cục công thương đó thật sự sợ hãi rồi, liền gọi điện cho cục trưởng, kết quả chưa kịp nói xong đã bị cục trưởng đó của hắn chửi cho một trận. Diệp Lăng Phi nhìn thấy người đàn ông đó biến sắc, liền biết nhất định đã bị cục trưởng cục công thương chửi cho. Diệp Lăng Phi lấy điện thoại qua cười nhạt nói:

- Cục trưởng tiên sinh, là ông hạ lệnh phải không?

- Anh là ai?

- Tên của tôi là Diệp Lăng Phi, không biết ông đã nghe nói chưa?

Diệp Lăng Phi vừa nói dứt câu thì cục trưởng cục công thương ở đầu dây bên kia sững sờ, rồi lại hỏi:

- Anh nói anh là ai chứ?

- Tôi nói tôi là Diệp Lăng Phi, cục trưởng tiên sinh, nếu như ông không rõ thân phận của tôi thì ông có thể tìm bí thư Chu để chứng thực thân phận của tôi. À, tôi nhớ rồi, bí thư Chu lập tức lên tỉnh rồi, có điều ông ta bây giờ vẫn còn là bí thư của các anh không phải. Tôi nghĩ ông ta đích thân gọi điện cho ông thì ông có thể biết được tôi là ai, cục trưởng tiên sinh, hay ông đợi tôi vài phút, tôi cúp máy trước rồi sẽ gọi cho bí thư Chu từ từ nói chuyện!

- A. Diệp tiên sinh, thật ngại quá, tôi không nhận ra giọng của anh!

Cục trưởng cục công thương đó đột nhiên nhớ ra người đàn ông này là ai, cái tên Diệp Lăng Phi này hắn đã nghe nói từ lâu, cũng biết quan hệ giữa Diệp Lăng Phi và bí thư thành phố Chu Hồng Sâm rất tốt. Tuy nói Chu Hồng Sâm sắp lên tỉnh rồi nhưng trước mắt vẫn là bí thư thành phố, đương nhiên điều mấu chốt không phải là cái này, mấy quan chức ở thành phố Vọng Hải này đều tin Diệp Lăng Phi có quan hệ trong tỉnh, nếu không năm đó Chu Hồng Sâm cũng sẽ không lật lại vụ án đơn giản như vậy được.

Cục trưởng cục công thương không dám đụng đến Diệp Lăng Phi, hắn cũng không dám biểu hiện ra, vội vàng hỏi:

- Diệp tiên sinh, anh có chuyện gì sao?

- Cục trưởng tiên sinh, tôi nghe nói có người tố cáo quán bar của tôi, nói quá bar của tôi lừa đảo, còn đòi niêm phong quán bar của tôi, cục trưởng tiên sinh, có phải là lệnh do ông đưa ra?

Diệp Lăng Phi không khách khí nói.

- Lời cảnh cáo của tôi đặt ngay đầu lưỡi, nếu như có người muốn dẹp tôi thì tôi cũng sẽ không để cho hắn sống yên ổn, tình hình bên thành phố Vọng Hải tôi ông đều rất rõ, ở đây lời nói của ai có trọng lượng, trong lòng ông cũng rất rõ, đúng vậy, bí thư Chu sắp đi lên tỉnh rồi, nhưng ông có nghĩ qua sao bí thư Chu lại dễ dàng được lên tỉnh thế không, chẳng lẽ ông không nghĩ đến bên trong còn có ai ra sức sao?

Tính ra thì việc Chu Hồng Sâm đi lên tỉnh đảm nhiệm chức thị trưởng, điều này quả thật có nguyên tố Diệp Lăng Phi giúp đỡ bên trong. Diệp Lăng Phi nói vậy cũng không có gì là không đúng cả.

Cục trưởng cục công thương đó nghe Diệp Lăng Phi nói vậy thì trong lòng rất rõ, thì ra quán bar này là của Diệp Lăng Phi. Cục trưởng cục công thương đó bắt đầu tính bụng, chả trách phó thị trưởng không đích thân giải quyết việc này mà là do cục công thương đi xử lý, tuy nói việc này quả thực là do cục công thương xử lý, nhưng bên chúng tôi cũng không nhận được lời tố cáo nào cả, còn chẳng phải là do phó thị trưởng nói có người tố cáo sao, bây giờ thì tốt rồi, đụng đến Diệp Lăng Phi, người mà không ai dám đụng đến rồi, giải quyết việc này trở nên khó khăn rồi. Diệp Lăng Phi lúc nãy đã nói rất rõ ràng rồi, chẳng phải có người tố cáo đó sao, người đó rốt cuộc là ai, đang ở đâu? Cái này bảo cục công thương phải đi đâu mà tìm đây?

Cục trưởng Cục công thương cũng không phải là tên chịu gánh trách nhiệm, nghe ra được Diệp Lăng Phi đang rất giận, thầm tính bản thân mình vừa không có bối cảnh lại chẳng có chỗ dựa nào cả, đụng đến Diệp Lăng Phi chẳng phải là tự tìm phiền phức đó sao. Nghĩ đến đây hắn vội nói:

- Diệp tiên sinh, tôi nghĩ giữa chúng ta có chút hiểu nhầm, tôi chỉ là phụng mệnh hành sự thôi, tình hình cụ thể tôi không rõ, hơn nữa việc có người tố cáo cũng không phải tôi nói, mà là phó thị trưởng Diêu nói!