Đô Thị Quỷ Vương

Chương 83: Master Speed !!




Lúc này gương mặt Nhược Y hoàn toàn trắng bệch, miệng nàng lắp ba lắp bắp nói không nên lời:

“ M … m … m … Master S … Speed? “

“ Ừ hử? “

Kẻ mặc đeo mặt nạ mặc đồ đen dùng giọng nói song âm trả lời câu hỏi của Nhược Y. ( Song âm tức là hai giọng nói khác nhau lồng vào nhau).

Master Speed là một kẻ mang sức mạnh dị năng đột biến, sức mạng của hắn là chạy nhanh.

Hiện nay trên thế giới có rất nhiều các dị năng giả mang các loại sức mạnh khác nhau. Ví dụ như dị năng điều khiển lửa, gió, nước, băng, dung nham, … Hoặc có những người làm dài cơ thể, biết bay, nói chung rất nhiều loại dị năng khác nhau.

Nhưng hiếm nhất vẫn là dị năng tốc độ. Loại dị năng này là loại dị năng thuộc thể loại biến thái, ví dụ như một kẻ mang dị năng lửa cấp năm sẽ chẳng bao giờ đánh lại tên dị năng tốc độ yếu nhất là cấp một.

Bởi vì mọi sức mạnh trên đời này đều vô nghĩa nếu như không động vào người kẻ mang dị năng tốc độ.

Dân số trên thế giới này chỉ có bảy tỷ người và trong bảy tỷ người ấy chỉ có hơn mười ngàn người mang dị năng trong cơ thể. Và trong mười ngàn người ấy chỉ có đúng năm dị năng giả mang sức mạnh Speed hay còn gọi là tốc độ.

Và năm kẻ đó thuộc năm quốc gia có nền kinh tế mạnh nhất thế giới. Hiển nhiên tên Master Speed sau lưng Nhược Y đây chính là một trong năm kẻ mang dị năng tốc độ.

Nhược Y không ngờ nhiệm vụ lần này lại kéo tới một dị năng giả, vì căn bản các quốc gia lớn mạnh đều có boom hạt nhân hết rồi họ không cần thiết phải đi cướp cái bản thảo này trong tay nhóm người Thu Phong.

Cho dù có dị năng giả tham gia, Nhược Y nghĩ cùng lắm chỉ vài tên tép riu vẫn có thể xử lý được nhưng đây lại là dị năng tốc độ.

Tỷ lệ những tên mang dị năng tốc độ đi làm nhiệm vụ cướp giật gần như là một trăm phần trăm thành công, đó cũng là lý do tại sao gương mặt Nhược Y cho tới giờ vẫn tái mét.

Tuy nhiên là một mật vụ chuyên nghiệp lâu năm Nhược Y liền hít sâu một hơi lấy lại bình tĩnh.

Từ bên hông Nhược Y rút một khẩu súng ra nhắm thẳng vào Master Speed mà bắn.

“ Pằng pằng pằng pằng … “

Bốn phát đạn liên tiếp nổ ra “ Phụp phụp phụp phụp! “

Bốn thanh âm kim loại va vào miếng đệm gây ra những tiếp bụp bụp dễ nghe. Và hiển nhiên Nhược Y đã bắn hụt mà cũng không phải là nàng ta bắn hụt mà cơ bản là cả bốn viên đạn đều xuyên qua người tên Master Speed.

Trong tích tắc khi Nhược Y nổ súng viên đạn bay tới sát người Master Speed khi đó đối với hắn những viên đạn này thậm chí còn chậm hơn cả một con ốc sên đang bò với tốc độ chậm nhất nữa.

Thân thể Master Speed di động một khoảng để viên đạn vừa bay qua cắm thẳng vào ghế dựa phía sau hắn rồi hắn lại ngồi lại vị trí cũ. Tàn ảnh hắn để lại làm mắt con người không theo kịp nên khi nhìn vào sẽ giống như mấy viên đạn ấy xuyên qua người hắn.

Dù vậy Nhược Y vẫn cứ nả đạn trong vô vọng: “ Pằng pằng pằng … cạch cạch … “

Hai tiếng cạch cạch vang lên, Nhược Y nhìn vào khẩu súng mình nó đã hết đạn tự lúc nào.

Tên Master Speed thấy vậy hắn liền âm trầm nói một câu:

“ Xem ra cô em không cầm thứ đó rồi, vậy anh đi nhé! “

Nói xong gương mặt hắn xuất hiện sát mặt Nhược Y, bỗng hắn hôn Nhược Y một cái ngay má qua lớp mặt nạ của hắn rồi hắn biến mất.

Quay chậm lại ta sẽ thấy cơ thể của Master Speed run lên liên tục tạo thành một hình ảnh mờ, và nhờ vậy hắn có thể đi xuyên qua vật chất, đi xuyên mọi phần tử. Cách này cũng chỉ những ai có dị năng tốc độ mới có thể làm được.

Tưởng chừng như tên Master Speed đã rời khỏi, Nhược Y lấy bộ đàm ra gấp gáp định nói cho Thu Phong thì không biết từ đâu ở bên cánh cửa gần nữ quái xế xuất hiện một cánh tay thò xuyên qua cánh cửa nắm lấy vô lăng của ô tô bẻ lái vô lăng qua một bên.

Hành động trên quá bất ngờ khiến cô nàng nữ quái xế không giữ được vô lăng xe liền mất lái khiến xe đang chạy với vận tốc hai trăm kilomet trên giờ đột ngột chuyển hướng đâm thẳng vào lan can bên đường cao tốc.

“ Rầm … Chíu … Uỳnh “

Chiếc xe va vào lan can bên đường do tốc độ quá nhanh nên chiếc xe vẫn chưa dừng lại vẫn còn đà lao tiếp khiến chiếc xe văng lên trời lộn mấy vòng trên không rồi mới đáp ngược đầu xe xuống mảng đất trống bên ngoài rìa đường.

Cả chiếc xe gần như biến dạng hoàn toàn do vụ va chạm vừa rồi, Nhược Y và cô nàng quái xế vẫn chưa biết sống chết ra sao. Lúc này trong chiếc xe đang bốc cháy nghi ngút, Nhược Y toàn thân đầy máu đang bắt dần dần tỉnh lại.

Cảm thấy bản thân vẫn còn sống, Nhược Y liền tìm cách thoát ra khỏi xe càng nhanh càng tốt bởi vì lúc này nàng nghửi thấy mùi xăng lẫn hơi nóng của lửa.

Vội vàng tháo dây an toàn trên người mình ra “ Cạch … “

“ Hự … “

Một tiếng rên khẽ từ cô nàng quái xế, thấy vậy ngay lập tức Nhược Y giúp cô ta tháo dây an toàn ra sau nó Nhược Y liên tục lay động cơ thể cô nàng quái xế:

“ Mia Mia! Mia tỉnh dậy đi, Mia! “

Cô nàng quái xế tên Mia được Nhược Y lay động một hồi cô nàng từ trong bất tỉnh bắt đầu miên man mở mắt ra, không khá hơn Nhược Y là bao cả đầu Mia cũng toàn là máu.

Thấy Mia đã tỉnh Nhược Y liền gấp gáp nói:

“ Rời khỏi đây nhanh lên, xe xắp nổ rồi! “

Mia nghe vậy liên tục gật đầu, cả hai cùng nén đau quay người lại dựa lưng vào nhau mà đạp cửa xe.

*******

Bên phía Thu Phong lúc này đang ngồi trong xe chưa biết chuyện gì xảy ra.

Xe mà Thu Phong đang ngồi là chiếc Lamborghini tuy chỉ có hai chỗ như dường như Thu Phong vẫn có cảm giác có một ai đó nữa đang xuất hiện trên chiếc xe này.

Lúc này trên đầu Thu Phong đang dần dần xuất hiện một bàn tay, mà cả Thu Phong lẫn Anthony đều không hay biết. Cho đến khi bàn tay ấy gần đụng trúng vali bên cạnh Thu Phong thì bất ngờ Thu Phong đang trong tư thế ngồi liền đạp thẳng một cước lên hẳn nóc xe khiến cả nóc xe lủng nguyên một lỗ.

“ Rầm “

Tự nhiên Thu Phong đá một lỗ rõ to trên chiếc xe yêu quý của mình làm Anthony giật bắn cả mình liền quay sang hỏi, tuy nhiên khi thấy gương mặt đang căng cứng của Thu Phong, Anthony liền im bặt.

Từng là đồng bạn chiến đấu với Thu Phong một thời gian dài, Anthony hiểu rõ khuôn mặt của Thu Phong lúc này nghiêm trọng hơn bao giờ hết. Điều đó chứng tỏ họ đang bị nguy hiểm rình rập.

“ Pặc! “

Bỗng nhiên Thu Phong bắt lấy cánh tay Anthony sau đó anh gằn giọng nói:

“ Dừng xe lại ngay! “

“ Tại sao? “

“ Nếu chạy nữa cả hai thằng đều chết! “

Nghe Thu Phong nói vậy Anthony ngay lập tức đạp phanh xe.

“ Két! “

Đang lao với vận tốc xấp xỉ ba trăm kilomet trên giờ ngay lập tức chiếc xe với hàng tá hàng tốt liền dừng lại giữa đường chỉ sau ba giây, kim đồng hồ đang dần dần trở về con số không.

“ Cạch! “

“ Lộp cộp “.

Đường về khuya cũng ít xe lưu thông hơn, Thu Phong xách theo chiếc vali rồi mở cửa xe bước xuống.

Theo như bản thân Thu Phong suy nghĩ thì chắc chắn anh đã gặp phải mấy thằng dị năng, từ trước tới nay dù ở trong quân đội nhưng Thu Phong chưa hề nghe tới con người dị năng chứ đừng nói gặp phải họ.

Theo bản năng Thu Phong nhìn vào một gốc cây bên đường hô to lên:

“ Lăn ra đây đi mấy con chó! “

Quả thật như cảm giác của Thu Phong, tên Master Speed đang đứng sau gốc cây. Dưới lớp mặt nạ Master Speed cười thầm một tiến.

Hắn bắt đầu động!

Chưa đến 0,1 giây Master Speed đã đứng sau lưng Thu Phong, dù rất khó nhìn nhưng Thu Phong vẫn thấy một bóng mờ xoẹt về phía mình.

Tốc độ của Master Speed nhanh đến nổi gió cũng không tác động lên được, tuy nhiên khi hắn vừa đứng sau lưng Thu Phong liền thấy một cùi cho sang ngang tới thẳng mặt hắn.

Rất bất ngờ nhưng vô dụng với những kẻ xem mọi thứ gần như bất động như Master Speed này.

Chỏ của Thu Phong chưa kịp đụng người Master Speed thì hắn liền vòng ra đứng trước mặt anh kinh bỉ nói:

“ Quá chậm! “

Nói xong hắn liền tung đấm vào mặt Thu Phong.

“ Bốp! “

Nắm đấm ngay giữa mặt tuy nhanh nhưng chỉ làm Thu Phong xê dịch khuôn mặt một tí. Lúc này lại tới phiên Thu Phong cười thâm, anh bẻ cô răng rắc hai cái rồi cười khà khà nói:

“ Mày là mấy thằng dị năng đúng không? “

“ Đúng! Thì sao? “

Tên Master Speed nói chưa dứt câu liền lao lên đấm liên tục gồm năm mươi sáu đấm vào bụng Thu Phong trong vòng một giây.

Lĩnh trọn năm mươi sáu đấm cả cơ thể Thu Phong bị đẩy lùi hơn hai mét, tuy nhiên Thu Phong không gục xuống như Master Speed nghĩ.

Thu Phong ngẩng đầu lên nhìn Master Speed nói:

“ May quá t gặp phải thằng cùi bắp! “

“ Mày … “

Câu nói của Thu Phong vào tai Master Speed hoàn toàn là một sự sỉ nhục, theo như những gì mọi người tôn sùng hắn thì dị năng tốc độ của hắn thuộc dạng mỗi quốc gia ai ai cũng muốn sở hữu, vậy mà lúc này hắn lại bị một thằng không biết tên chê bai là yếu kém.

Nhưng cái gì cũng có cái lý của nó, mặc dù Master Speed nhanh thì nhanh thật nhưng bản thân hắn lại không có lực. Không phải nói là Master Speed nhanh nhưng đòn đánh của hắn chỉ mạnh bằng người trưởng thành bình thường.

Và nếu là người bình thường thì có đánh Thu Phong từ giờ đến tết thì chưa chắc anh bị tổn thương nào mạnh mẽ được.

Bị xỉ nhục khiến Master Speed không thể nào nhịn hơn được, hắn biến bản thân hắn không thể dùng lực bản thân mà đánh gục Thu Phong được.

Nên ngay lập tức Master Speed chạy đi.

Thu Phong thấy vậy cảm thấy khó hiểu liền tự hỏi: “ Chạy đi đâu vậy? Mà công nhận nó chạy nhanh thật! “

Chưa kịp quay người đi thì Thu Phong lại thấy một bóng đen xoẹt tới

“ Hự! “

“ Rầm … “

Là Master Speed quay lại, hắn lấy đà dùng tốc độ làm lực lao tới đấm một phát vào bụng Thu Phong khiến anh văng lên trời ba bốn mét rồi ngã đau đớn xuống đường.