Đô Thị Quỷ Vương

Chương 307: Khởi Đầu từ sự Kết Thúc




Chương đặc biệt số 2 ( Đây được coi là chương giải thích một phần nguồn gốc của thế giới và Thu Phong)

13,8 tỷ năm trước. Vụ nổ xảy ra, vũ trụ được hình thành từ một vụ nổ lớn được gọi là BIG BANG. Và 13,8 tỷ năm trước được gọi là thời gian của vũ trụ. Lúc này toàn bộ vũ trụ được tạo ra chẳng có một cấu trúc vật chất nào tồn tại cả, hay nói đúng hơn chẳng có một thực thể vật lý nào tồn tại ngoại từ bốn loại lực cơ bản – lực điện từ, lực hấp dẫn, tương tác hạt nhân yếu, tương tác hạt nhân mạnh.

Như ta đã biết, vào khoảng 150 triệu năm sau thời kỳ xảy ra vụ nổ BIG BANG thì cấu trúc cô đặc lớn tạo ra hành tinh, dải thiên hà xuất hiện. Nhưng sự thật chưa phải nằm ở mức nhiêu đó.

Chính xác vào 157 triệu năm trước, những thực thể đầu tiên của vũ trụ được hình thành. Thực thể ở đây không phải là hành tinh, ngôi sao, hay những tảng đá vô tri vô giác, mà thực thể ở đây được gọi là Thần.

Vị thần đầu tiên của vũ trụ xuất hiện. Thần sáng tạo. Ông là ai thì không ai biết, chẳng có giới tính, chẳng có gương mặt. Tồn tại sau ‘Kỷ nguyên Planck’ 157 triệu năm. Ông là vị thần sáng tạo dãy ngân hà, hành tinh, tiểu hành tinh, siêu hành tinh. Với con số chuẩn xác vị Thần ấy sáng tạo ra tận 6342 hệ hành tinh. Trong đó có một hệ được gọi là hệ mặt trời nơi mà chúng ta sinh sống. Mỗi một hệ hành tinh trung bình có khoảng 6 – 8 hành tinh cho mỗi một hệ.



Cũng từ lúc đó các vị thần khác được sinh ra. Mỗi một vị thần tối cao, thực thể vũ trụ sau vị thần sáng tạo kia đều tồn tại một cách biệt lập. Không tranh dành, không đấu đá, không tức giận lẫn nhau. Họ tồn tại để cai quản sự sống của các hành tinh trên những hệ hành tinh mà họ được sáng tạo ra bởi vị thần sáng tạo.

Cứ thế trong hàng tỷ năm, các vị thần được sáng tạo ra bởi vị thần sáng tạo. Họ chỉ biết thiết kế sự sống, lập lên tất cả định luật, tính toán, phản ứng hóa học, và cấu trúc sinh vật sống. Chỉ làm những việc như thế thôi đã chiếm hết thời gian của các vị thần ấy đến cả hàng tỷ năm.

Sau vài tỷ năm các sinh vật bắt đầu nắm được cách tu luyện lên thành thần, họ có thể sánh ngang với cả thần sáng tạo ra chính họ. Và những sinh vật được gọi là thần đó vẫn chưa có thể được gọi là thực thể vũ trụ mặc dù được gọi là thần.

Mọi chuyện cứ thế diễn ra trong hàng triệu vạn năm. Cho đến khi có một vài biến cố nhỏ xảy ra với chính các sinh vật tu luyện thành thần. Bởi vì từ sinh vật có bản ngã, không giống với các vị thần được sinh ra từ hư không vũ trụ, chính vì có bản ngã họ sinh ra xích mích. Dẫn đến xung đột.

Tính theo thời gian hiện tại, vào thời điểm 66 triệu năm trước chiến tranh giữa các vị thần diễn ra. Ngoài các hành tinh, còn có các không gian mà chính những vị thần đó sáng tạo ra được gọi là Giới.

Lúc ấy cuộc chiến chính diện xảy ra giữa một thế lực thần đồng cai quản 12 hệ hành tinh bao gồm hệ mặt trời trong đó. Cuộc chiến xảy ra giữa các vị thần dẫn đến sự sụp đổ của hàng chục hành tinh trong 12 hệ biến mất, xóa sạch mọi sinh vật sống trên bề mặt hình tinh của 12 hệ.

Trong lịch sử của các vị thần đó được gọi là ‘Thánh Chiến’ giữa nhị giới của thế lực thần ấy. Hai giới ấy được chia ra là Thần Giới và Âm Giới.

Thần Giới được cho là nơi của thế lực vị thần cai quản sự sống của toàn bộ sinh vật trong 12 hệ hành tinh. Âm Giới là nơi thế lực đối lập của Thần Giới.

Tại Âm Giới nơi này được gọi là nơi cai quản cái chết, cai quản 7 tội đồ của Địa Giới.

Cuộc chiến diễn ra dẫn đến biến cố gây tuyệt chủng hàng tỷ sinh vật trên cả 12 hệ hành tinh. Sau đó cuộc chiến được chấm dứt, các sinh vật mới bắt đầu được tái thiết bởi Thần Giới, Âm Giới từ đó lui về ở ẩn cai quản số sinh vật chết tại Địa Giới.

Sau này ngoài hai thế lực thần đó, còn có thế lực thần thứ ba xuất hiện. Thế lực này cai quản một nửa Địa Giới trên tổng thể 12 hệ hành tinh cùng với Thần Giới và Âm Giới.

Thế này ấy tạo ra Ngũ Cõi, cộng với địa giới được cai quản một nửa, họ gọi tổng thể lại là Lục Cõi.

Thế lực thần này không ganh đua, không sân si. Họ làm đúng với nguyện vọng của vị thần sáng tạo mà cai quản một nửa trong 12 hệ mình được giao. Đúng với nhiệm vụ của mình.

Từ đó địa bàn của 3 đại thế lựa được chia ra đều nhau. Cai quản sự sống sinh vật đều nhau. Cho đến khi.

Thần Giới, quyết muốn diệt trừ Âm Giới lần nữa. Họ quyết định truyền tri thức, sức mạnh của Thần Giới vào một đứa trẻ, đứa trẻ ấy là đứa con thứ 13 của Quỷ Vương, kẻ cai quản một nửa Âm Giới phía Tây.

Đứa trẻ ấy vẫn lớn lên tại Âm Giới, nhưng với tri thức, sức mạnh lại vượt bậc so với anh chị em của mình. Hắn được Quỷ Vương chỉ định là Quỷ Vương đời kế tiếp nếu như lão chết trong cuộc ‘Thánh Chiến’ Xảy ra vào thời gian tới.

Nhưng không! Đứa bé ấy vì quá kiệt xuất nên bị anh chị em của mình hãm hại. Quỷ Vương biết điều đó nhưng ông mặc kệ, bởi vì giá trị của một đứa út đó không thể bằng giá trị của 12 đứa con kia của ông ta.

Và sau đó đứa trẻ ấy bị phân tán hồn phách ra thành 12 phần. Mỗi phần nắm một quyền năng của Thần Giới và cả Âm Giới. Lúc đó …

Tại Âm Giới

“Trách là trách mày thể hiện quá nhiều thôi em trai ạ …”

Lúc này trong một nơi tăm tối, thiếu hụt ánh sát. Trong cái nơi tăm tối ấy, hàng ngàng con quỷ vưới gương mặt, tướng mạo hung tợn đang bao vây lấy một nhóm người.

Trong nhóm người đó có một kẻ mang gương mặt không xấu, không đẹp, cũng không tuấn tú. Ngoài dễ nhìn ra hắn có một đặc điểm là cặp mắt xanh lam ngọc bích, đôi mắt của hắn như sáng lên trong cái Âm Giới tăm tối này.

Tên của hắn ta là Autuna Vento – đứa con thứ 13 của Quỷ Vương. Kẻ được Thiên Giới ban phước lành, tri thức, sức mạnh. Ngoài sức mạnh được ban ra đó, hắn chính là kẻ có dòng máu quỷ quý tộc thuần túy nhất, sớm bộc phát tài năng. Chỉ được vài ngàn năm hắn đang phải đối mặt với sự truy sát của anh chị em nhà hắn.

Autuna Vento lúc này đang bị bao vây bởi quân đoàn địa ngục dưới trướng 12 anh chị em của hắn. Hắn cũng có quân đoàn của riêng mình, nhưng giờ đây quân đoàn của hắn chỉ còn lại vẻn vẹn vài kẻ đang trọng thương cùng với hắn.

Một con chó quỷ ba đầu.

Một con rồng đen mang trên mình ngọn lửa xanh lam.

Một công tước quỷ dạng người mang gương mặt lạnh lùng dù hắn đang trọng thương.

Một con quỷ cao ngồng mang trên mình một cái đầu dê.

Một con bạch quỷ trắng tinh khiết mang trên mình hai cái sừng nhỏ và có gương mặt khá giống con người.

Một người khổng lồ cao hơn 40m.

Một con quỷ Oni đến từ Âm Giới phương Đông.

Và đó là bảy sinh vật dưới trướng Autuna Vento còn sống đến tận bây giờ khi đang đối mặt với vài chục sư đoàn quỷ của 12 người anh em ruột hắn.

Trước mặt Autuna Vento lúc này là thằng anh thứ hai, hắn ta mang một hình người, đầu sư tử với hai chiếc sừng dê trên trán mọc ngược ra phía sau. Hắn chỉ thanh kiếm trên tay mình mà tiếc thương cho Autuna Vento.

“Lắm chuyện … nếu như các ngươi không hợp sức lại, còn lâu mới có thể hạ được chủ nhân chúng ta!! – Đúng thế - Ngon ra cắn nhau với bố này!!” – ba cái đầu của con chó quỷ liên tục mắng chửi người anh trai thứ hai của Autuna Vento.

Lúc này một con chó quỷ ba đầu khác đứng bên cạnh người anh của Autuna Vento tức mình lao lên tấn công con chó quỷ ba đầu kia.

Kết quả dù có thể trạng to hơn, con chó quỷ kia cùng một loại ấy vậy mà lại bị chó quỷ của Autuna Vento xé tan ra thành từng mảnh. Một miệng đầy máu đen, nó đứng đó, 3 cái đầu, 6 con mắt trừng chằm chằm vào đoàn quân quỷ trước mặt. Chẳng ai dám lên.

Bởi vì cuộc chiến này đã được diễn ra liên tục trong vòng một tháng trời không ngừng nghỉ rồi. Quân Đoàn của Autuna Vento từ cả trăm ngàn con quỷ chiến đấu ròng rã dưới sự bao vây của cả triệu con quỷ khác, một tháng sau chỉ còn lại vỏn vẹn bảy con quỷ, và cả hắn Autuna Vento nữa là tám.

Lúc này Autuna Vento im lặng, gương mặt hắn không chút hoảng sợ, cũng chẳng chút lo lắng. Hắn ngẩng mặt lên trời, nhìn bầu trời tối tăm lúc nào cũng toàn là ánh trăng máu ghê rợn, nhưng hắn quen rồi, từ khi sinh ra hắn đã thích ngắm nhìn cái bầu trời chỉ có một buổi như thế này. Chẳng có ban ngày như Thiên Giới, cũng chẳng có hoàng hôn, hay bình minh như Địa Giới.

Autuna Vento thở phào ra một tiếng, hắn nở nụ cười ma quái và nói:

“Từng thằng từng thằng trong số chúng mày … vì sợ tao, vì ghê rợn tao, vì lo lắng rằng một ngày tao sẽ giết chết chúng mày. Và rồi chúng mày làm như thế này với tao? Binh lính của tao, hầu cận của tao, tất cả đều bị lũ chúng mày giết sạch, rồi sau đó sẽ tới tao đúng chứ?”

Hai con mắt xanh của Autuna Vento trứng lên, nó phát sáng cả một khu vực trước mặt hắn đến mười mét. Khiến ai nhìn vào đôi mắt ấy đều cảm thấy hoảng sợ. Đôi mắt đó, không phải đôi mắt quỷ, cũng chẳng phải đôi mắt của Thiên Giới. Chẳng ai biết con mắt mà Autuna Vento đang sở hữu là con mắt gì, nhưng nó cực kì mạnh, đôi nhãn ấy khiến cho cả Âm Giới này run sợ trước hắn biết bao nhiêu lâu.

Và giờ hắn cũng sẽ đi theo đôi mắt kia của hắn mà tan biến vào hư không.

“Xin lỗi các ngươi. Chủ nhân của các ngươi đã không bảo vệ được các ngươi … nếu còn sức. Hãy cùng ta chiến đấu đến hơi thở cuối cùng nào!!!”

Autuna Vento hét lên với bảy sinh vật còn lại xung quanh mình.

“Tuân lệnh!!”

“Tuân lệnh quân vương của tôi!”

“Gàooooo ….”

“Tôi sẽ chết cùng ngài …”

“ … “

Và sau đó cuộc chiến cuối cùng được diễn ra.

8 sinh vật còn sót lại của một thế lực chiến đấu với hàng triệu sinh vật quyền năng khác trong Âm Giới.

“Ha ha ha ha ha ha … trước sau gì cũng chết! Tao sẽ kéo mày theo cùng!!!!!”

Autuna Vento cười sảng khoái lên một tiếng, hắn lao tới chụp lấy bả vai của người anh trai thứ hai ném thẳng lên trời. Vừa lúc đó con rồng đen dài đến hàng trăm mét bay lên đớp thẳng vào người gã đó.

Đồng thời con rồng ấy cũng bị một con rồng đỏ khác lao đến cắn vào cổ, một con rồng khác nữa lại cắn vào bụng nó, và một con rồng khác nữa cắn vào đuôi nó. Tổng cộng một mình nó bị ba con rồng với kích thước, sức mạnh tương tự cấu xé, cắn nát cái thân thể bốc lửa xanh của nó ra.

“Chủ nhân … tôi xin lỗi!”

Trước khi bị xé ra làm ba mảnh, con rồng ấy truyền một dòng suy nghĩ của nó vào trong đầu Autuna Vento.

“Ờ! Tao theo mày sau …”

Autuna Vento đau lắm, nhưng hắn vẫn phải nhịn, hắn phải giết, giết không phải để sống, hắn chẳng tin được trong cái tình thế này mà hắn có thể sống. Suốt một tháng trời chiến đấu ròng rã không được nghỉ ngơi, cơ thể hắn cũng quá mỏi mệt lắm rồi. Quân đoàn của hắn bây giờ chỉ còn sáu sinh vật …

“Rầm …”

Gã người khổng lồ ngã xuống.

Autuna Vento vừa chém giết, vừa quay đầu sang nhìn hắn lần cuối. Đập vào mắt Autuna Vento là cảnh tượng người khổng lồ của hắn bị dẫm nát ra thành tương, cánh tay của hắn trước khi chết cố gắng vươn về phía Autuna Vento. Và rồi nó bị chém bay đi mất.

Một lần nữa, cầm thanh gươm màu đen, khoác trên mình bộ giáp màu đen tuyệt đẹp vốn đã vỡ vụn không còn hình giáp. Hắn lao đến đánh bay những kẻ dẫm đạp lên người khổng lồ, nhưng không kịp nữa rồi …

“Chủ nhân … tôi - Ẳng - Ẳng …”

Con chó ba đầu khi nãy của Abid giờ bị hơn chục con quỷ dạng chó khác lao vào cấu xé từng mảnh. Và rồi nó cũng chết, cũng tan biến vào hư không. Cứ thế từng giờ từng phút trôi qua, trên chiến trường chỉ còn lại Autuna Vento và Công Tước Quỷ mặt lạnh còn sống.

Họ đứng đó, dựa vào nhau mà mỉm cười. Tay Công Tước Quỷ nói:

“Quân vương của tôi … xem ra tôi không thể đi cùng ngài được nữa rồi … ngài hãy bảo trọng!”

Lời nói của Công Tước Quỷ khiến Autuna Vento khó hiểu, hắn nói như vậy là sao. Tức thì Autuna Vento quay đầu lại thì ngay lập tức hắn thấy cả thân thể mình nhẹ bẫng lên.

Công Tước Quỷ ném Autuna Vento lên trời cao. Autuna Vento ngạc nhiên đến mức hai đồng tử mắt hắn co lại.

“Phập!”

Lúc này Autuna Vento tung đôi cánh quỷ sau lưng mình ra, định bay xuống để cùng Công Tước Quỷ chiến đấu đến chết. Nhưng không, hắn cảm nhận được cái gì đó, sự hiện diện cổ xưa của một cá thể cực kì mạnh mẽ.

“Thập Diện – Chuyển Luân Vương?”

Autuna Vento hô lên một tiếng, trên bầu trời, hắn thấy một người quen. Gã ta chính là một trong Thập Diện Vương của phương Đông. Tại sao ông ta lại ở đây?

Phía xa chân trời một bóng hình đang cưỡi một ngọn mây màu đen lao về phía Autuna Vento với tốc độ kinh hoàng.

“Chuyển Luân Vương? Ông đến đây làm gì?”

Dưới mặt đất, một trong mười hai người anh em của Autuna Vento lao lên bầu trời hô lên một tiếng.

“Tránh ra! Ta phải giết thằng này!”

Vị Chuyển Luân Vương kia bỗng nhiên tỏa ra áp lực, tạm thời áp chế kẻ đang bay lên trời kia. Ông ta bay thẳng qua mặt kẻ đó, lao thẳng đến Autuna Vento.

Chuyển Luân Vương truyền một dòng suy nghĩ vào trong đầu Autuna Vento:

“Đừng chống cự, nếu muốn sống hãy chuyển kiếp … tôi sẽ chuyển sinh linh hồn của cậu!”

Ban đầu nghe Chuyển Luân Vương đến đòi mạng mình, Autuna Vento cảm thấy hơi bất ngờ, ít nhiều hắn và ông ta cũng giao hảo với nhau, không có tư thù gì nặng nhọc. Ngoài mười hai anh chị em của hắn ra, chẳng có ai muốn lấy mạng hắn cả.

Cho đến khi dòng suy nghĩ đó chạm vào đầu Autuna Vento, hắn hiểu rồi. Là ông ta muốn đến cứu hắn, trước sau gì cũng chết. Autuna Vento cúi đầu xuống, hắn muốn xem xem Công Tước Quỷ thuộc hạ của hắn còn sống không.

“Phập … phập phập phập …”

Hơn chục thanh kiếm đang cắm vào người Công Tước Quỷ. Hắn ta lúc này cũng ngẩn đầu lên nhìn chủ nhân của mình lần cuối. Hắn truyền suy nghĩ vào trong đầu Autuna Vento:

“Quân Vương … ngài đừng chống cự. Chuyển Luân Vương là do Quỷ Vương nhờ tới, hãy chuyển khiếp và … hồi sinh lại chúng tôi!”

“Không!!!!!!!!!!!!!!!!!”

Autuna Vento nhìn vào cơ thể đang tan biến đi của Công Tước Quỷ, hắn hét lên một tiếng. Đúng lúc này Chuyển Luân Vương vừa tiếp cận được hắn, ông ta chạm vào đỉnh hắn nhẹ một cái.

Cả thế giới như quay cuồng trong mắt Autuna Vento. Linh hồn của hắn đang bị rút ra, Autuna Vento chống cực.

Vị Chuyển Luân Vương kia đầu đổ đầy mồ hôi, cố gắng truyền thông tin vào trong linh hồn Autuna Vento. “Kiếp sau của cậu sẽ nằm ở 7 thế giới … hãy đi tìm 7 phần hồn của mình, cậu sẽ hoàn toàn thức tỉnh … nghe tôi, hãy tiếp nhận chuyển sinh!!”

Trong tâm thức Autuna Vento giờ khắc này hiện lên một cánh cổng. Sau đó hắn quay sang hai bên, hắn thấy mỗi bên hắn là có ba người giống y hệt hắn. Tính luôn hắn là bảy người. Cả bảy Autuna Vento gật đầu với nhau, vài khắc sau cả bảy Autuna Vento bước vào trong cánh cửa kia.

Chuyển sinh được thực hiện.

Ngoài thực tế, lúc này cả thể xác lẫn linh hồn của Autuna Vento đang tan biến.

Cuộc chiến phía dưới sau khi Công Tước Quỷ chết cũng đã dừng lại, hàng triệu con quỷ đứng đó, ngẩng đầu lên chứng kiến sự ra đi của một hoàng tử thiên tài. Cả thân thể Autuna Vento đang dần tan biến chỉ chừa lại hai con mắt được gọi là ‘Hoàng Lam Kim Nhãn’ vẫn trôi lềnh bềnh trên không trung.

“Hoàng Lam Kim Nhãn không tan biến?”

“Của tao …”

“Chết tiệt!”

Bỗng lúc này toàn thể hàng triệu con quỷ phía dưới như phát điên lên, chúng bay lên bầu trời tranh nhau đôi mắt xanh đang trôi lềnh bềnh kia. Thế là bất chợt một cuộc nội chiến xảy ra. Thậm chí đến cả mười hai anh chị em của Autuna Vento cũng lao lên để tranh giành đôi mắt, họ quên bén đi mất rằng Autuna Vento vừa mới chết.

Chuyển Luân Vương lúc này gần đôi mắt nhất. Ông ấy không đả động gì đến nó, mà trực tiếp bay thẳng lên trên trời, mở một cánh cổng thời không ra và đi vào đó.

………………….

“Sao? Anh Vento chết rồi?”

Trong một tòa lâu đài u ám, nơi đó có một người phụ nữ cực kì xinh đẹp. Đôi mắt biếc to tròn, đôi môi mỏng đỏ mọng, cùng làn da trắng buốt như da em bé và đường cong chữ S chết người.

Cô gái ấy khoác trên mình một chiếc đấm đen tuyệt đẹp. Mọi thứ đều đẹp chỉ trừ một việc, một chân của cô ấy bị khóa lại bởi một sợi xích dài.

“Tiểu thư … xin cô đừng quá thương xót …” – Một quỷ nhân xinh đẹp khác có làn da màu đỏ, mặc một trang phục người hầu đứng đó mang theo một nét đợm buồn khuyên can cô gái xinh đẹp mặc đầm màu đen kia.

“Thả tôi ra!”

Thay vì đau buồn như trong tưởng tượng của người hầu. Cô gái xinh đẹp kia nghiêm mặt lại, mở miệng yêu cầu người hầu của mình tháo xích cho mình.

Nhưng điều đó là không thể. Chẳng biết lý do vì sao mà cô gái này lại bị xích chân ở đây, gương mặt tuyệt sắc kia, tại sao lại bị nhốt ở đây. Chẳng ai biết điều đó, nhưng chắc chắn một điều rằng cô gái này rất yêu cái vị hoàng tử con trai thứ 13 của Quỷ Vương – Autuna Vento.

“Tôi không có chìa khóa thưa tiểu thư … Cô đừng manh động, tôi sẽ kiếm cách …”

Dường như cô nàng người hầu có làn da màu đỏ kia như hiểu được nỗi lòng của cô gái xinh đẹp bị xích chân. Cô ấy vừa nói, vừa hối hả chạy ra ngoài để kiếm chìa khóa. Tuy nhiên khi vừa đưa tay ra mở cánh cửa căn phòng.

Bất ngờ hàng chục con quỷ mặc quân phục đạp cửa xông vào.

“Nhị hoảng tử giá lâm!”

“Phập …”

Cô nàng người hầu đang ngơ ngác không hiểu chuyện gì xảy ra thì bỗng nhiên nghe thấy tiếng động phía sau, đồng thời lúc đó cô cảm nhận được một dòng nước ấm đặc sệt bắn trên lưng.

Quay đầu lại, cô nàng hầu hét lên một tiếng thất thanh, cô ta hoảng sợ đến mức đứng không vững. Bởi vì trong mắt cô ta lúc bấy giờ, không thấy tiểu tư của mình đâu cả, chỉ còn lại một cái chân trắng nõn đã bị chặt đứt.

“Xoảng …”

“Tiểu thư!!!!!!!!!!!!!!”

Nàng hầu thất kinh hô lên một tiếng. Cửa sổ căn phòng bị vỡ tung ra. Là cô gái xinh đẹp bị xích ban nãy, cô ta đã tự dùng tay chặt chân mình để thoát ra ngoài.

Sau khi lao ra cửa sổ, cô ấy tung cánh bay đi mất. Chẳng ai biết cô ấy bay đi đâu, về sau các con quỷ ở biên giới có đồn rằng, họ thấy một cô gái xinh đẹp, cụt một chân bay trên bầu trời của họ về phương Đông …

……………..

Lúc này tại phương Đông xa xôi ở Âm Giới. Sau cái chết của Autuna Vento hơn một tuần. Tại biệt phủ của một trong Thập Diện Diêm Vương cai quản cái chết của con người phương Đông.

Chuyển Luân Vương đang ngồi trong căn phòng của mình. Ở trước mặt ông ta xuất hiện một người phụ nữ quỷ phương Tây xinh đẹp. Cô gái ấy bị cụt một chân, tự lúc nào cái chân ấy đã đóng vảy lại, máu không còn chảy, nhưng nhìn vết thương có vẻ là mới đây.

Trong trí nhớ của Chuyển Luân Vương, cô gái này hình như là người tình của Autuna Vento … kẻ bằng hữu mà ông đã chuyển thai hoán khiếp cho hắn, che giấu hàng triệu con quỷ bằng chiêu trò của mình.

Vấn đề là tại sao người phụ nữ này lại xuất hiện ở đây?

“Chuyển Luân Vương … xin ngày hãy cho tôi theo anh Vento …”

Cô gái xinh đẹp kia, giờ đây không còn xinh đẹp nữa. Gương mặt tiều tụy, thiếu sắc, người ngợm thì dơ bẩn.

“Xin lỗi … Cô là quỷ phương Tây, tôi không thể chuyển kiếp cho cô, hãy nhờ Quỷ Vương của cô đi …”

Chuyển Luân Vương trực tiếp từ chối. Ngày hôm qua ông đã cưỡng chế chuyển kiếp cho Autuna Vento nên bây giờ cơ thể còn hơi mệt. Vả lại Autuna Vento cũng không muốn người phụ nữ này chết theo mình.

“Tôi biết anh Vento chưa chết mà … là ngài, là ngài đã cứu anh ấy đúng không? Tôi van xin ngài hãy cho tôi đi cùng anh ấy … nếu không tôi sẽ chết ở đây cho ngài xem, lúc đó gia đình tôi sẽ kéo đến đây hỏi tội ngài …”

Cái định lý gì đây? Cô nàng kia vừa năn nỉ vừa đe dọa Chuyển Luân Vương tối cao như ông ư? Tuy nhiên ngày hôm qua trên danh nghĩa ông đã giết chết con trai của Quỷ Vương chứ không phải là mười anh người anh em của hắn.

“Được rồi …”

……………..

Cũng giống như Autuna Vento, cô gái kia cũng yêu cầu bản thân được chia ra bảy phần hồn. Phân ra bảy thế giới cùng thế giới của Autuna Vento, cô ấy không muốn ở mỗi thế giới mà phần hồn của Autuna Vento bị cô đơn.

Và sau đó Thu Phong được coi là một trong bảy phần hồn chuyển thế của Autuna Vento.

Lục Nương thế giới thứ hai, hay Nhược Y ở thế giới thứ nhất được coi như là một trong bảy phần hồn chuyển thế của cô gái kia.