Đô Thị Quỷ Vương

Chương 240: Bạch Vân quyết đấu Hứa Tử Lệ !!




Có một người mà đã quá lâu ta chưa nhắc tới. Bạch Vân một ả đàn bà banh đá, không xinh đẹp, lại cục súc dữ dằn. Tuy nhiên lại khá là nghĩa khí và giỏi đánh nhau.

Hôm nay tại chính cái đấu trường ngầm này, Bạch Vân cũng có mặt tại đây và quan sát ông chủ mình chiến đấu. Hẳn ra mà nói trước giờ chưa ai thấy thực lực chính xác của Thu Phong ngoài Giang Nam cả. Đến cả Bạch Vân cũng chỉ thấy Thu Phong đánh nhau trên đầu ngón tay, kể cả những lúc Thu Phong giáo huấn thành viên trong bang hội cũng chỉ như giỡn chơi mà thôi.

Đây là một trong số những cơ hội hiếm hoi Bạch Vân được chứng kiến ông chủ của mình đấu với kẻ mạnh nhất Liên Minh Osuma. Đã từng có một khoảng thời gian Bạch Vân đi kiếm chuyện với Trọng Khoa, kết quả là bị Trọng Khoa đánh cho bầm dập nhừ tử.

Hôm nay cô lần đầu tiên chứng kiến được giới hạn của Trọng Khoa nằm ở đâu. Thực sự nếu thay vào cô lên đó chưa chắc cô có thể trụ lâu hơn Trọng Khoa dù rằng cô đã được Thu Phong huấn luyện một khoảng thời gian dài, có tập luyện cả khí công trong người. Chính bản thân Bạch Vân bây giờ cũng chưa dám chắc đánh bại được Trọng Khoa.

Gia nhập Hắc Long Bang đủ lâu, tiếp xúc với ông chủ Thu Phong đủ nhiều, chứng kiến những chuyện khó tin trên trời dưới đất đủ để khiến Bạch Vân thay đổi tầm nhìn. Và cũng để cô ta hiểu rõ hơn về con người của Thu Phong.

Cô biết hôm nay vị ông chủ bá đạo kia vẫn chưa đấu hết sức, thậm chí còn chấp Trọng Khoa vài bước. Dù không mấy thông minh nhưng Bạch Vân thừa sức biết Thu Phong không hề dùng đến khí công, thậm chí còn không dùng đến Triệt Quyền Đạo, môn võ triệt mọi đòn đánh đến phi lý như thế.

Ấy vậy Thu Phong vẫn thắng Trọng Khoa một cách dễ dàng, ngoài việc miệng có một việt máu nhỏ. Cả thân thể to lớn, trần trụi kia chẳng có lấy một vết bầm. Cuối cùng giới hạn của ông chủ nằm ở đâu? Đó là điều không chỉ riêng Bạch Vân thắc mắc mà hầu hết các chiến binh được Thu Phong huấn luyên, từ Abid cho đến Quốc Thiên hay Lý Đại cũng chẳng thể nào biết được.

Nói hẳn ra Thu Phong cũng không biết giới hạn của hắn ở đâu. Cứ mỗi lần hắn nghĩ đây là giới hạn của hắn, bằng một cách nào đó hắn lại vượt qua giới hạn của mình. Cuối cùng giới hạn của hắn ở đâu hắn cũng không biết, hắn cũng chẳng quan tâm điều đó, hắn chỉ quan tâm rằng bản thân phải càng ngày càng mạnh lên.

Nếu hắn đến giới hạn thì hắn đẩy bản thân qua giới hạn, nếu hắn không thể qua được hắn sẽ tìm cách khác. Bằng mọi cách Thu Phong luôn vượt qua được giới hạn của mình.

Con người luôn luôn là loại động vật biết học hỏi. Tuy Thu Phong không phải là thiên tài như hai đứa em mình, nhưng hắn bù lại có con mắt quan sát tinh tường hơn hai đứa em mình. Hắn không giỏi trong công việc đầu óc nhưng hắn giỏi tìm ra vấn đề của chính bản thân hắn. Hắn luôn quan sát đối thủ dù yếu hay mạnh.

Bởi đâu đó những người ấy sẽ mang lại cho hắn sự phát triển. Khi nhìn vào họ.

Thu Phong luôn ghi nhớ 3 câu này để trưởng thành hơn:

“Nhìn kẻ giỏi hơn mình để học hỏi

Nhìn kẻ ngang bằng mình để cố gắng hơn nó

Nhìn thằng ngu làm và đừng làm theo nó”

3 câu nói đó theo Thu Phong đến tận bây giờ. Mỗi khi hắn mủi lòng, thất bại, hay chán chường hán sẽ dựa vào 3 câu nói đó.

Sau trận chiến đó Bạch Vân âm thầm quyết tâm một ngày nào đó cô ta sẽ đẩy ông chủ của mình đến giới hạn. Tính ra cô cũng chỉ mới 26 tuổi, thua ông chủ mình hẳn một tuổi. Cô cần phải cố gắng hơn nữa.

Trước đó cô cần phải đánh bại những người mà ông chủ đánh bại trước đã.

Ở trong Hắc Long Bang, Bạch Vân mạnh lên nhanh đến mức bây giờ Tiger chỉ có thể ngước nhìn mà thôi. Trong khi trước đó Tiger chính là kẻ đã bẻ gãy một cánh tay của Bạch Vân.

Mặc dù tên là Tiger nhưng khi Tiger này gặp Bạch Vân như gặp cọp vậy.

Bạch Vân là một con đàn bà khá là xấu bụng, Ả ta nhớ mãi cái ngày mà Tiger bẻ tay mình, kiếm chuyện tập dợt với Tiger liên tục. Do trong bang hội không thể gây tổn thương đến nhau nên Bạch Vân mới không đụng chạm gì đến Tiger ngoài việc dập cho con mắt hắn bầm tím từ ngày này sang ngày khác.

Còn Abid thì phát triển hơn hẳn Tiger, Tiger từng một thời ngang bằng hắn. Nhưng giờ không còn nữa, Abid đang nằm ở một đẳng cấp khác. Mà đẳng cấp ấy Bạch Vân lại có thể so sánh cùng Tiger.

Ngoài Thu Phong là Lý Đại ra thì hiện tại lực chiến đấu mạnh nhất của Hắc Long Bang chính là Abid và Bạch Vân. 

“Hứa Tử Lệ?”

Bỗng lúc này Bạch Vân đang ngắm nhìn Thu Phong ở trên khán đài bước xuống thì bỗng cô ta thấy một thân ảnh quen thuộc. Là Hứa Tử Lệ, kẻ từng đánh bại Trọng Khoa. 

Tại sao hắn lại ở đây?

Một dòng suy nghĩ xoẹt ngang qua đầu Bạch Vân. Lúc này hai con ngươi của Bạch Vân như trợn to lên, bởi cô ta thấy Hứa Tử Lệ đang đi về phía của Thu Phong. Nói đúng hơn là hắn đang hướng lên võ đài, sàn đấu bát giác.

Không biết Bạch Vân suy tính cái gì bỗng nhiên cô ta đứng bật người dậy dưới sự ngỡ ngàng của Abid bên cạnh. Cô ta phóng xuống dưới.

“Ơ … cái gì vậy?” Abid như ngáo ngơ hỏi cái chỗ ngồi mà Bạch Vân vừa rời đi. Hắn không biết rằng hắn đã bỏ lỡ mất một cơ hội cọ sát.

Lúc này bỗng Thu Phong cảm giác như có ai ở sau lưng hắn. Bất giác Thu Phong quay lại nhìn, đập vào mặt hắn là gương mặt của Hứa Tử Lệ.

Vẻ mặt Hứa Tử Lệ không hung ác, không dữ dằn, nhưng ánh mắt của hắn ta đầy sự kiêu ngạo chỉ vào mặt Thu Phong mà nói lớn:

“Dám lên đài không?”

“Ồ?” – Thu Phong gật gật cái đầu như đã hiểu chuyện gì. Ra là Cerberus và Liên Minh Osuma thân thiết hơn hắn tưởng đấy chứ?

Có ý định lên sàn đấu thêm một lần nữa bất ngờ Thu Phong thấy một bóng hình quen thuộc. Đầu hắn hiện lên một dấu hỏi chấm. Lúc này bóng hình kia quay lại:

“Boss! Xin cho tôi đấu với Hứa Tử Lệ!”

Là Bạch Vân sao? Thu Phong thầm nghĩ.

Hôm nay mục tiêu của hắn là Trọng Khoa chứ không phải Hứa Tử Lệ, bây giờ Hứa Tử Lệ muốn đấu với hắn, hắn rất sẵn lòng cho Hứa Tử Lệ chứng kiến. Nhưng Bạch Vân là cấp dưới của hắn, hắn không thể nào vì người ngoài mà làm cấp dưới của mình thất vọng được.

Nếu như dưới ánh mắt của Thu Phong, vào vài tháng trước hắn chắc chắn sẽ không cho Bạch Vân lên đấu với Hứa Tử Lệ. Nhưng lần này lại khác, hắn hiểu rằng Bạch Vân cố gắng hơn ai hết. Hơn cả Abid, cô nàng xấu xí này luyện tập hết mọi bài tập mà hắn đưa ra mà không lấy một lời than vãn. Thậm chí Bạch Vân còn tự tìm đến hắn để hắn giao bài tập nặng hơn.

Dẫu vậy Thu Phong sau khi cho Bone kiểm tra, cơ thể của Bạch Vân đang không chịu nổi. Do ý chí mới có thể khiến Bạch Vân hoàn thành hết những bài đó. Nhưng Thu Phong công nhận một điều rằng Bạch Vân đã mạnh hơn rất nhiều so với hai tháng trước. Cô ả này bây giờ không phải là một con đàn bà có phong thái chiến đấu cục súc như trước nữa.

Hắn không muốn tước đi cơ hội thể hiện của cấp dưới mình, Thu Phong gật đầu mỉm cười đáp:

“Được!” – Sau đó hắn nghiêng đầu nhìn sang Hứa Tử Lệ nói:” Hạ được Bạch Vân rồi hãy tìm đến tôi.. cho công bằng tôi cũng vừa mới đấu với anh Khoa xong mà? Còn mệt lắm … vậy nhé!”

Thu Phong nói điêu mà không ngượng mồm. Hắn nhường võ đài lại cho Bạch Vân rồi biến mất hút trong phòng chờ của đấu trường.

Bất ngờ đấu trường một lần nữa náo loạn lên. Dù là đấu trường ngầm cũng phải có luật lệ của riêng nó. Gã MC định lên đuổi hai người này xuống mặc dù biêt họ là ai, nhưng luật là luật. Thì bỗng nhiên trong bộ đàm của hắn có ai gọi đến. Hắn dạ dạ vâng vâng một vài câu sau đó liền cầm cái mic bắt đầu hét lên:

“Vâng thưa quý vị. Hôm nay, chúng ta có hai khách mời đặc biệt. Góc đài màu đen cựu đại tỷ của Liên Hoa Bang – Bạch Vânnnnnnnnnnnnnnnnnnnnnnnn. …. Và góc đài màu trắng của chúng ta, một tuyển thủ mà chắc chắn ai cũng biết đến, gã quái vật từng đánh bại Trọng Khoa, tuyển thủ Hứa Tử Lệeeeeeeeeeee …. Sau đây xin mọi người nhìn lên bảng tỉ lệ cá cược …!” 

Bỗng nhiên vừa bước vào trong phòng chờ Thu Phong nghe láng thoáng là cái gì đó cá cược … Ủa sao nãy hắn không có?

Tò mò Thu Phong mở hé hé cánh cửa phòng chờ ló cái đầu ra thì thấy hình ảnh của Bạch Vân và Hứa Tử Lệ vừa mới được chụp trên khán đài tự lúc nào. Trên đó ghi tỷ lệ như thế này:

Hứa Tử Lệ 6:2

Bạch Vân 3:8

“Hai người này lại có các cược??? Sao mình không có?”

Bất giác Thu Phong cảm thấy khó hiểu. Và đó cũng là nổi lòng của biết bao nhiêu người có mặt tại đây. Khi xem trận đấu của Thu Phong, họ có thắc mắc rằng tại sao trận đấu đó lại không có các cược. Tuy nhiên Thu Phong vs Trọng Khoa lôi cuốn đến mức khiến bọn họ quên mất cái vụ cá cược.

Ấy vậy mà lần này Bạch Vân đấu Hứa Tử Lệ lại có cá cược. Nhìn cái tỷ lệ cá cược trên màn hình lớn cũng đủ hiểu rằng cái đấu trường này coi trọng Hứa Tử Lệ lên này Bạch Vân.

Có thể khiến người khác không nghi ngờ, nhưng Thu Phong lại nghi ngờ. Cái đấu trường này với thân phận của hắn mà hắn không thể nào tra ra rằng ai đang đứng sau. Đã vậy thêm phần cá cược này khiến Thu Phong suy nghĩ không biết liệu có phải gã ta biết mình chăng?

Nghĩ thì nghĩ vậy, vài phút sau Thu Phong lại quên mất. Hắn đi vào lại phòng chờ tranh thủ tắm rửa rồi thay một bộ đồ khác ngồi lên khán đài xem Bạch Vân đánh đấm làm sao.

…………………………….

Khoảng thời gian qua Bạch Vân đã tiến bộ đến mức nào?

Từ một đại tỷ Liên Hoa Bang. Cục súc nóng tính, thất bại hoàn toàn dưới tay Lục Nương, đúng hơn là dưới ông chủ bây giờ của cô ta là Thu Phong. Bạch Vân từng đấu với Tiger, cô ta thậm chí bị gãy tay nhưng không bao giờ khiếp sợ.

Nhưng có một lần Bạch Vân từng đấu thử với Thu Phong. Yêu cầu anh ta đánh thật sự. Đáp ứng yêu cầu của Bạch Vân, trong trận đấu tập ấy, hai con mắt Thu Phong từ hiền từ trở nên sắc lạnh. Lạnh đến mức Bạch Vân không còn cảm thấy cái nóng bức của mùa hè tháng 7 khi ấy nữa.

Và chỉ với một đòn, Bạch Vân bất tỉnh nửa ngày trời bởi cú đấm vào bụng. Khiến vài ngày sau đó Bạch Vân đến thở còn khó khăn, kết quả chỉ vì ỷ bản thân mạnh lên một chút kiêu ngạo yêu cầu ông chủ của mình đánh hết sức. Cuối cùng cô mong muốn trải nghiệm được một cái gì đó khi đánh với Thu Phong, chưa kịp trải nghiệm cái gì thì đã bị đánh cho ngất xỉu. Quá mất mặt dưới đàn em ruột của mình, Bạch Vân lại điên cuồng lao vào luyện tập.

Vẫn câu hỏi lúc nãy, Bạch Vân đã và đang đạt được gì sau hơn hai tháng được Thu Phong huấn luyện?

Khí công, Bạch Vân luyện nhanh đến mức mà bây giờ một con dao thái lan không thể làm chảy máu được ả ta nếu ả ta vận khí. Thậm chí một cây típ sắt nặng trĩu đập vào lưng Bạch Vân cũng chỉ để lại một vết đỏ ửng, cả một thanh sắt bị cong gập lại mà Bạch Vân chẳng hề hấn gì.

Thậm chí Bạch Vân còn để một chiếc xe moto PKL chạy ngang qua người mình. Như đã nói, chiếc xe nặng mấy trăm kg đi ngang qua như không có chuyện gì.

Tất cả đều nhà nhờ môn khí công mà Thu Phong dạy trong khoảng thời gian qua. Ngoài khí công Bạch Vân cũng thay đổi cách chiến đấu đường phố trở thành chiến đấu thực dụng hơn mang một chút hoa mĩ, một chút dứt khoát, một chút sự mạnh bạo của đường phố còn sót lại trong người Bạch Vân.

Cách chiến đấu bây giờ của Bạch Vân thiên về lực công kích. Không khác cô khi xưa là mấy, nhưng cô giỏi điều này. Sức công phá của Bạch Vân khá mạnh, mỗi lực mà cô tung ra đều có thể dễ dàng đấm gãy xương người bình thường, dẫu vậy tốc độ và sự khéo léo từ Triệt Quyền Đạo phần nào bù lại cái phong cách chiến đấu cục mịch của Bạch Vân.

Vốn trong Hắc Long Bang tồn tại rất nhiều gã giỏi đánh nhau, nên Bạch Vân liên tục thách đấu từ người này đến người kia. Cô đánh bại tất cả, chỉ còn sót lại mỗi Abid là cô không thể vượt qua hắn, hắn cũng chẳng thể vượt qua cô. Hai người cứ thế đấu với nhau, cùng nhau cố gắng.

Và giờ, một Bạch Vân từng không tự tin khi đứng trước Trọng Khoa hay Hứa Tử Lệ. Ngày hôm nay cô lấy hết can đảm, sự cố gắng của mình ra để đối đầu với Hứa Tử Lệ, cũng là để thử xem cô đã mạnh đến mức nào rồi!!