Đô Thị Quỷ Vương

Chương 235: Sửa xe




“Xong rồi !”

Trong một cái tiệm sửa xe moto nhỏ. Lúc này một gã đàn ông ngoài 30 đứng dậy cầm trên tay cái cờ lê đang còn dính dầu nhớt hô lên một tiếng.

Thu Phong đang ngồi trong chính cái tiệm ấy đợi xe mình sửa xong. Nghe gã sửa xe hô lên một tiếng Thu Phong liền đứng dậy lại gần con cưng của mình. 

Thực ra đây cũng không phải là xe của Thu Phong, mà là xe của thằng cu Cường nó vừa mới mua cách đây không lâu. Dạo này Thu Phong hay mượn xe nó đi vòng phố chơi cho mát thì mới phát hiện ra xe nó có trục trặc một ít. Nên đem đi sửa luôn.

Một phần là vậy, một phần khác Thu Phong cố tình đến đây để xem gương mặt của Trọng Khoa tròn méo ra như thế nào. Bởi dù gì trước đó hắn cũng đã cho người lên lịch đấu với Trọng Khoa tại trong đấu trường ngầm rồi.

Lục Nương có đưa thông tin của gã này cho Thu Phong đọc. Hắn biết gã ta bình thường không có gì làm sẽ ở nhà mở tiệm sửa xe moto, tiện công đôi việc nên Thu Phong mới đích thân đến đây. Ngoài ra cũng chẳng có ý gì khác, sớm muộn sẽ gặp nhau trên đài mà Thu Phong không nóng lòng.

Nhưng câu hỏi đặt ra là tại sao Thu Phong lại muốn đấu với Trọng Khoa ? Đơn giản mà nói Trọng Khoa là một hình tượng, là một tượng đài tượng trưng cho cái xã hội của quận này. Hắn giống như bộ mặt tiền của của cái quận vậy, hắn ngã xuống đồng thời cũng kéo sĩ khí của Liên Minh Osuma đi xuống. Dù cho bây giờ hắn đang có mang một bộ dạng nhếch nhác của một gã sửa xe máy đi nữa.

Thu Phong biết rằng Liên Minh Osuma và Cerberus là hai băng đảng tốt, hắn không muốn dùng cách bạo lực như dùng với Quỷ Lang, Huyết Huệ hay Khuyển Bạch một chút nào. Hắn muốn dùng một cách hòa bình để nói chuyện với họ. Nhưng trước đó Thu Phong muốn tạo ấn tượng cái đã. Mọi việc đều dễ nói chuyện hơn khi hai ta biết rõ nhau mà đúng chứ ?

Hắn cũng không muốn lấy cái danh Hắc Long Bang ra mà khè người, nó chuối chuối thế quái nào ấy. Cơ bản mình nói chuyện với họ như những người đồng cấp sẽ dễ hơn là kẻ bề trên. Chẳng có ai trên đời này chịu áp bức mà nghe cả, nếu có nghe cũng là nghe trong sự khó chịu cọc cằn mà thôi, tất nhiên ngta sẽ không phục. Muốn người phục mình trước tiên mình phải hạ mình nhỏ nhẹ.

Do đó Thu Phong mới cho người sắp xếp hắn đấu với Trọng Khoa một trận xem thử tích cách người này như thế nào. Dù thông tin điều tra có chi tiết đến mấy, tính cách một người vẫn là cái gì đó rất khó đoán.

“Cái xe này đi lâu quá không bảo dưỡng, đâm ra gặp trục trặc không có gì đâu. Tôi điều chỉnh lại cục máy, với thay cho anh vài phụ kiện linh tinh. Của anh hết 2000 Xent, coi như tôi tính rẻ công cho anh đó !”

Miệt mài với cái xe quá khổ kia, Trọng Khoa đứng dậy nhìn Thu Phong mỉm cười. Hắn cười với một nụ cười chất phác, giống hệt điệu cười của Thu Phong.

Thấy thế Thu Phong liền móc tiền ra, hắn mỉm cười cám ơn một câu :

“Cám ơn anh ! Lần sau xe có bị gì tôi lại ghé !”

Bắt gặp một kẻ có nụ cười chất phác giống mình khiến tâm trạng của Trọng Khoa vui hơn hẳn. Vốn hắn cũng đang vui khi sắp được đấu trong đấu trường ngầm của mình, vừa có tiền vừa gặp được con người thiện lương như chàng trai trước mắt đây. Hắn vỗ lên cái vai đang mặc bộ đồ da của Thu Phong nói:

“Ui trời, ông bạn khỏi lo. Xe tôi sửa phải lâu lắm mới hư, yên tâm ! Nếu có bạn bè gì xe gặp trục trặc cứ giới thiệu đến đây ! Tôi tên Trọng Khoa … anh tên gì để lần sau tôi còn biết mà tính giá rẻ cho anh !”

“Tôi tên Thu Phong !”

Cả hai người cười cười bắt tay nhau. Bỗng nhiên Thu Phong báo tên của mình ra, ánh mắt tươi cười của Trọng Khoa thay đổi. 

Từ một gã đàn ông thật thà chất phác bỗng ánh mắt trở nên sắc lạnh !

“Nếu tôi không nhầm … tuần sau tôi sẽ gặp anh đúng chứ ?”

Dẫu cho Trọng Khoa có thay đổi sắc mặt, không còn tươi cười nữa, nhưng Thu Phong vẫn thế. Hắn vẫn mỉm cười và gật đầu xác nhận điều đó cho Trọng Khoa.

Không khí dần trở nên im lặng.

Trọng Khoa cũng đã sửa xong xe rồi, Thu Phong cũng đã thanh toán tiền rồi. Chẳng còn gì để nói nữa. Mặc cho cơn mưa kia đã ngớt phần nào, vẫn còn lại những hạt mưa lâm râm. Nhẹ nhàng Thu Phong dắt chiếc xe ra. Đề máy lên một tiếng, hắn vẫy tay chào tạm biệt hai người đang đứng trong đó. Trọng Khoa và Hạo Nguyên.

“Hắn là ai ?”

Bấc giác Trọng Khoa quay sang nhìn Hạo Nguyên hỏi. Đáp lại Trọng Khoa cũng chỉ là cái nhún vai tỏ vẻ không biết.

………………………………………

Cái thành phố này nhìn hắc đạo rời rạc vậy chứ cái băng nào cũng có một mối liên kết nhất định với nhau. Chẳng hặn như Cerberus và Mafia T.Rex. Thẳng ra mà nói khi đó Hứa Tử Lệ đi dự đám tang của Joseph bởi vì Joseph từng giúp hắn tìm manh mối về cái thù cha mẹ bị giết.

Nhưng sự thật lại, kẻ làm chuyện đó không ai khác ngoài Joseph. Tuy ngoài Cổ Thành ra không có một thành phố nào liền kề với lại Quảng Phúc cả, nhưng có một thành phố khác nằm bên cạnh tỉnh Sơn Bà. Thành phố Bắc Dương một thành phố yên bình, khá là nhỏ, nhưng ở đây lại có tới hàng chục vị đại gia nổi tiếng của Xích Quỷ sinh sống tại nơi này. Dùng nơi này làm nơi dưỡng lão.

Và trong số những đại gia ấy, có những người vẫn và đang là người của giới hắc đạo. Bố mẹ của anh em nhà họ Hứa từng phục vụ cho một tay giang hồ khét tiếng ở thành phố Bắc Dương. Nhưng sau khi có con họ muốn quy về ở ẩn nên xin phép rời khỏi băng đảng.

Chỉ được một thời gian sau đó khi cả ba anh em nhà họ Hứa đã có được nhận thức thì tay giang hồ đó cho người kêu gọi họ quay trở lại làm nốt nhiệm vụ cuối cùng rồi buông tha họ. Nhưng bố mẹ của anh em nhà họ Hứa lại không đồng ý, kết quả là Joseph được thuê để giết bố mẹ họ. Tránh mang tiếng cho chính tay giang hồ đó giết người của mình sau khi về hưu.

Mặc cảm với tội lỗi hắn gây ra cho ba anh em nhà họ Hứa kia nên phần nào Joseph cũng muốn giúp đỡ Hứa Tử Lệ. Cuối cùng hắn chưa giúp được gì Hứa Tử Lệ đã bị Abid và đồng bọn giết chết.

Thu Phong biết chuyện này ngay từ đầu, nên một phần hắn chọn giết Joseph là vì vậy. Ba anh em nhà họ Hứa này là những tay đánh nhau cực kì giỏi, Thu Phong rất muốn có họ, nhưng hắn biết ba anh em nhà này cũng rất kiêu ngạo.

Dù rằng hắn đã trả thù dùm cho ba anh em họ nhưng chưa chắc gì ba anh em nhà này đã chịu dưới trướng hắn. Tuy nhiên vạn vật trên thế giới này đều có cách giải quyết của riêng nó. Thu Phong không tìm được cách nhưng Thành Chân lại tìm được cách.

Thứ mà ba anh em nhà này tự hào nhất là gì ? Là đánh nhau. Ba anh em nhà này từng dùng ba mạng người chọi với vài trăm người của băng Guerriers Forts suốt mấy tiếng đồng hồ mà không biết mệt. Tuy sau đó Guerriers Forts có rút về, vẫn chưa biết được giới hạn của ba anh em nhà này nằm ở đâu nhưng Thành Chân lại dám chắc một điều rằng họ cực kì máu chiến.

Dẫu cho cả Cerberus không quan tâm đến giới hắc đạo cho lắm, nhưng lại cực thích đi sinh sự để đánh nhau không vì mục đích gì cả. Tuy nhiên cũng chỉ sinh sự với mấy thằng côn đồ trong khu vực của họ mà thôi. 

Khác với địa bàn của Liên Minh Osuma, địa bàn của Cerberus dẫu Cerberus có nắm đầu ở đó đi nữa thì khu đó không thiếu thằng máu chưa lên tới não thích kiếm chuyện với lại băng đảng Cerberus.

Với tầm nhìn của Thu Phong khi nhìn vào hai khu vực này, hắn thầm lắc đầu tự hỏi tại sao họ lại có thể sống ở một nơi như thế được. Nếu như Hắc Long Bang đả bại được Cerberus và Liên Minh Osuma đi chăng nữa thì vẫn có thằng khác đứng lên kiếm chuyện.

Do đó Thành Chân dựa vào tính cách của những người tại hai khu vực này bày ra cho Thu Phong một kế. Là tự thân hắn ra trận đánh bại cái kiêu ngạo nhất của họ là tài đánh nhau.

Nhưng đó cũng là câu chuyện của một tuần sau.

Giờ đây cái mảnh đất 5000 mét vuông mà Thu Phong đã cho xây dựng thành một nơi được gọi là trụ sở của Hắc Long Bang. Hắn xây một tòa nhà gồm bảy tầng, diện tích xây dựng là 752 mét vuông. Tòa nhà ấy xây nên với danh nghĩa bề ngoài là một công ty TNHH Hắc Long. Công ty này hoạt động bao gồm bất động sản … hết. Tạm thời bề ngoài chỉ là như thế.

Nhưng bên trong tầng cao nhất lại là nơi làm việc chính của thành viên chủ chốt trong Hắc Long Bang. Bao gồm mười phòng cực kì rộng, tất nhiên phòng của Thu Phong là rộng nhất. Dẫu vậy sử dụng cũng chỉ có bốn phòng mà thôi, Thu Phong riêng một phòng, Lục Nương một phòng, Thành Chân và Gia Hưng chung một phòng để làm việc chung. Bạch Vân và Abid chung một phòng.

Tính ra mà nói Bạch Vân và Abid làm việc bên ngoài nhiều hơn là sử dụng căn phòng ấy. Chưa kể còn dư hẳn sáu phòng, Thu Phong sẽ tính đến công dụng của nó sau.

Tầng 6 thì tạm thời bỏ trống. Tầng 5 là một tầng chuyên dụng để tập thể hình, gym, yoga các kiểu sẽ sử dụng ở phòng đó. Một số thành viên của Hắc Long Bang khi đủ một tiêu chuẩn nhất định sẽ được Lục Nương cấp phép sử dụng căn phòng này. Cái tiêu chuẩn ấy ta sẽ nhắc sau.

Về tầng 4 thì là nơi làm việc của công ty bất động sản mà Lục Nương mới thành lập gần đây. Đa phần nhân viên của Lục Nương cũng chính là thành viên của Hắc Long Bang nên họ có thể chuyển đến đây để làm việc.

Tầng 3 là một tầng ăn uống, căn tin. Dẫu vậy tầng 3 vẫn chia ra làm hai phần , một lớn một nhỏ. Phòng căn tin thì rộng hơn để các thành viên Hắc Long Bang và nhân viên sử dụng, diện tích còn lại sẽ là nơi để mọi người nghỉ trưa, ăn uống, đàm đạo. Có phục vụ nước uống luôn nhé.

Tầng 2 sẽ là một cái sảnh hội nghị. Nơi này dùng để họp và tổ chức tiệc cho thành viên Hắc Long Bang.

Tầng 1 đơn giản nhất. Nó cũng chỉ là một cái quầy lễ tân cực kỳ lớn, một sảnh trang trí, sảnh trưng bày xe và một vài phòng nhỏ dùng để tiếp khách tại đây.

Ngoài cái tòa nhà ấy ra. Thu Phong sử dụng gần 3000 mét vuông đất để tạo thành một sân luyện tập bao gồm các thiết bị ngoài trời như xà, dây thừng đan lưới, bánh xe công tơ, khoảng sân cỏ, khoảng sân nhựa, … tất cả đều được Thu Phong thiết kế như là một cái sân hoạt động trong quân đội của hắn ở thế giới bên kia.

Số diện tích đất còn lại hắn sử dụng làm nơi để xe và vật dụng trang trí ngoài trời.

Còn nữa … chưa hết. Dưới lòng đất Thu Phong cho xây một căn phòng thực tế ảo với diện tích căn phòng là 2000 mét vuông. Diện tích máy móc là gần 1000 mét vuông dưới lòng đất. Tất cả đều được thi công đến 98% rồi. Vài ngày nữa hoàn thành Thu Phong đã có thể sử dụng.

Ngoài căn phòng thực tế ảo là do bố già Thu Phong chi trả ra thì tất cả những thứ này đều là từ tiền túi của hắn. Ngốn đi của hắn gần 1 tỷ Xent. Bây giờ số tiền tỷ trong tài khoảng của hắn chỉ còn lại hơn con số một mà thôi. Quá đau lòng.